Yêu Nghiệt Quay Về: Giả Ngốc Vương Gia, Tiểu Kiều Thê

Chương 5: Hôn một cái có ngất xỉu không?



Thiếu niên bị nàng đuổi thì mím môi ủy khuất hai mắt rưng rưng đứng dậy đi ra ngoài, thấy vậy Giản Ly cũng thì mình có chút có lỗi, nhưng nàng cũng không kêu hắn ở lại.

Chính là ở nơi mà nàng không nhìn thấy, cái người vừa nước mắt rưng rưng kia chỉ vừa quay lưng đi thì sắc mặt đã thay đổi 180°.

Khi thiếu niên đi ra tới cửa lại nhìn thấy nam tử kia, hắn đóng cửa lại rồi quay sang nhìn chằm chằm nam tử cười lạnh hỏi:

“ Ngươi cười cái gì? ”

“ Rất buồn cười phải không? ”

Cái bộ dáng lạnh lùng, lời nói mang theo nhè nhẹ sát khí đó nào có lúc nãy ủy khuất rưng rưng.

“....”

“ Khục! gia... ta.. ta không... cười...thật sự... không có... ”

Nam tử thấy thiếu niên như vậy thì bị nghẹn một cái, chỉ là... hắn thật sự là không thể nhịn được!

Haha, gia chiếm tiện nghi của người ta còn bị đạp xuống giường, hắn thật sự không muốn cười nhưng mà hihihahaha!

Khoé môi thiếu niên run rẩy, một đạo kình lực từ trong tay hắn phóng ra đánh về phía nam tử kia, nam tử thấy nguy hiểm đánh đến thì chạy nhanh né tránh.

Mẹ ơi, gia muốn giết người diệt khẩu rồi!

May mắn cho hắn a... gia hiện tại còn nhỏ tuổi, nội lực vẫn chưa bằng được hắn nếu không vừa nãy hắn chắc chắn toang rồi!

Gia quá tàn nhẫn rồi, cũng không thương hắn nữa a!

Hắn không ngừng vỗ ngực trấn an trái tim nhỏ bé của mình.

Thiếu niên nhìn nam tử đã lui xa hừ một tiếng quay đầu rời đi.

Giản Ly đang ở trong phòng hoàn toàn không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nàng đi đến ngồi trước gương giơ tay xoa xoa chính mình gương mặt.

Nhìn bề ngoài có vài nét giống nàng ở hiện đại, chỉ là có gì đó hơi lạ... hình như bộ dáng này giống như bị người sử dụng cái gì biện pháp dịch dung.

Thủ pháp này xem ra rất lợi hại, lớp dịch dung này đi theo thời gian thân thể lớn lên nó cũng cùng lớn lên nốt, không hề biến mất.

Nếu như không tháo xuống, thì thứ này vẫn sẽ luôn giấu nàng chân chính gương mặt, từ lúc còn nhỏ đến khi lớn, sẽ không có ai nghi ngờ, ngay cả bản thân Mộc Ly trước kia còn không cảm nhận được mặt bản thân có vấn đề thì người khác làm sao có thể nhận ra được.

Rốt cuộc là ai làm?

Thân thể này là có cái gì bí mật?

Giản Ly ngồi trước gương thở dài một cái rồi quay trở về giường ngồi suy tư một mình, không lâu sau thiếu niên kia lại từ bên ngoài đi vào.

Hắn đến trước mặt Giản Ly nhéo nhéo chính mình ống tay áo không dám nhìn nàng ngượng ngùng nói:

“ Ta....ta...ta sẽ chịu trách nhiệm với tiểu muội muội ”

“ Chờ tiểu muội muội lớn lên... ta liền... liền cưới tiểu muội muội làm thê tử có được không? ”

Thiếu niên càng nói gương mặt càng đỏ, cúi đầu xuống hoàn toàn không dám nhìn nàng.

Giản Ly: “....” nói gì đấy?

Kẻ thiểu năng nào vừa bổ não cho hắn cái gì vậy?

“ Ngươi.... ”

Giản Ly nuốt nước bọt môi mấp máy, nàng muốn hỏi hắn là ngươi muốn cưới ta sao? nhưng làm thế nào cũng nói không nên lời.

“ Tiểu muội muội, quản gia nói với ta ta cùng tiểu muội muội ngủ cùng nhau ta liền phải chịu trách nhiệm với tiểu muội muội, nếu không tiểu muội muội sẽ không gả đi được! ”

“ Như vậy tiểu muội muội sẽ bị người khác chê cười, vì vậy chờ tiểu muội muội lớn ta liền cưới tiểu muội muội về nhà làm tiểu nương tử của ta! ”

Thiếu niên trịnh trọng lại nghiêm túc nhìn Giản Ly ánh mắt lấp lánh tràn đầy kiên quyết.

Giản Ly:....khoan đã! bình tĩnh lại đi nào!

Da gà da vịt đều dựng lên rồi đây nè!

Nói cái gì vậy hả!?

Ai muốn gả, cái gì mà không gả được chứ!

Thiếu niên thấy nàng vẫn ngây ra hắn liền hăng hái tiếp tục nói:

“ Tiểu nương tử, ta đi mang cháo đến cho tiểu nương tử ăn, tiểu nương tử chờ ta một chút nhé ”

Nói xong cũng không chờ nàng trả lời liền lon ton chạy ra ngoài, một chút cũng không cho Giản Ly thời gian phản ứng.

Giản Ly: xưng hô cũng đổi luôn rồi?!

Nhanh như vậy sao?!

Ta và ngươi quen nhau được một ngày chưa vậy, chưa gì đã nhận thê rồi!?

Nàng như thế nào đột nhiên trở thành người khác tiểu nương tử vậy!?

Giản Ly bị chấn động đến ngây ngốc, đại não vẫn chưa kịp tiêu hóa hết những chuyện đang xảy ra.

Lát sau thiếu niên trở lại, trên tay mang theo một bát cháo nóng hổi, hắn đặt cái khay xuống bàn đi tới cạnh giường nhìn Giản Ly.

Nàng còn đang nghi hoặc nhìn hắn thì hắn đã tiến lên... thế nhưng hắn lại bế nàng đem xuống!

Aaaa, nàng bị một thằng nhóc bế lên!

Giản Ly trong lòng gào thét, sắc mặt đỏ bừng choáng váng lung tung nói:

" Sao mà ngươi... làm gì vậy a... ta... mau thả ta xuống dưới! "

Thiếu niên không quan tâm đến lời của nàng trực tiếp bế nàng đặt xuống ghế, sao đó ngồi xuống bên cạnh, hắn chống cằm nhìn nàng vẫn còn đang choáng váng gương mặt đỏ bừng vô cùng hứng thú.

Nha đầu hung dữ này bị bế lên một chút đã choáng váng thành như vậy rồi, nếu hôn một cái có khi nào sẽ ngất xỉu luôn không?

Thiếu niên nghĩ đến đây thì dời mắt đến đôi môi nhỏ xinh của nàng, trong mắt hơi tối lại, vẫn còn nhỏ nên nuôi cho lớn rồi tính!

Thiếu niên cất giấu trong lòng suy nghĩ không thể cho ai biết, hai mắt lấp lánh cười nói:

“ Tiểu nương tử làm sao vậy? ”

“ Mau ăn cháo đi nếu không sẽ đói bụng đó! ”