Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 16



Linh dược này cực kỳ hiếm thấy, không những có thể giúp lưu thông khí huyết, mà còn có thể tôi luyện chân khí.

Hiện tại nàng ta đã đạt đến Thoát Phàm cảnh đỉnh phong, chỉ thiếu một bước nữa là có thể đột phá lên Bích Cung cảnh. Một khi khai mở huyền quan, chân khí thoái biến, ngưng tụ chân nguyên thì nàng ta sẽ trở thành thiên tài hiếm có khắp thành Hàn Giang.

Linh quả Tử Vân Tôi này rất khó kiếm, chỉ có thể gặp không thể cầu, nếu như có nó, khí huyết và chân khí của nàng ta sẽ càng ngưng tụ hơn, sau khi đột phá, thực lực sẽ tăng lên cực mạnh. Còn có, cao nhân mà Mục Long nhắc đến, lẽ nào là…Mục Thiên Dao suy nghĩ kỹ càng, lập tức nghĩ ra một kế hoạch.

Sau đó, Mục Thiên Dao bước ra khỏi đám đông, đến trước mặt Mục Long, cười nói: ” Mục Long ca ca, tu vi của huynh thực sự khôi phục rồi? Vậy thật sự là quá tốt rồi, vốn dĩ lần này ta trở lại còn muốn nhờ tư tôn xem giúp huynh”.

“Vậy sao? Không cần!”, nhìn thiếu nữ trước mặt, trái tim của Mục Long như đông cứng lại, hắn đương nhiên biết suy nghĩ của Mục Thiên Dao, đồng thời hắn cũng biết giữa hai người sẽ không bao giờ trở lại như xưa được nữa.

Nhìn thấy sự thờ ơ của Mục Long, Mục Thiên Dao khẽ nghiến răng, nói: “Bất kể như thế nào, chỉ cần tu vi khôi phục lại là tốt rồi. Với thiên phú của Mục Long ca ca, mặc dù đã lãng phí bốn năm nhưng các đệ tử bình thường cũng không thể so sánh được”.

Mục Thiên Dao tâng bốc lấy lòng Mục Long như vậy, hạ thấp giá trị của bọn họ, những nam đệ tử ngưỡng mộ nàng ta trong Mục gia lập tức âm thầm khó chịu, ánh mắt nhìn về phía Mục Long mang theo vẻ âm trầm.

Nhất là trong đám người có một đệ tử của Mục Tinh Thần âm thầm siết chặt nắm tay.

Sau đó, Mục Thiên Dao lấy ra một viên đan dược đưa cho Mục Long trước mặt mọi người rồi nói: “Mục Long ca ca tu vi đã bình phục, Thiên Dao cũng không kịp chuẩn bị quà gì, viên Hổ Cốt Tráng Huyết đan này là do sư tôn ta giết chết được một con hổ yêu Ngự Hồn cảnh, lấy yêu huyết để luyện, coi như là tấm lòng của Thiên Dao”.

“Cái gì, Hổ Cốt Tráng Huyết đan, Thiên Dao tiểu thư quả nhiên không hổ là đệ nhất thiên kiêu của Mục gia ta, xuống tay hào phóng thật!”

“Đúng vậy, lấy máu của hổ yêu Ngự Hồn cảnh luyện chế, huyết khí hàm chứa trong đó phải cường đại cỡ nào chứ!”, nhất thời, đệ tử trong tộc nhìn chằm chằm vào viên đan dược trong tay Mục Thiên Dao, ánh mắt trở nên vô cùng nóng rực.

Nghe vậy, Mục Long khẽ cười khẩy, 4 năm trầm luân, coi người như nước lã, lạnh ấm tự biết, đương nhiên hắn không tin Mục Thiên Dao lại hào phóng như vậy.

Hơn nữa, Hổ Cốt Tráng Huyết tuy rằng quý giá nhưng so với linh quả Tử Vân Tôi thì quả thực là không đáng nhắc tới, Mục Thiên Dao này đúng là rất biết tính toán.

“Tặng quà thì không cần thiết, nếu như cô thật sự còn nhớ ân tình ngày trước thì mời trả lại linh quả Tử Vân Tôi cho ta, cha ta cần nó!”, Mục Long nhìn thẳng vào ánh mắt của Mục Thiên Dao, thần sắc trấn tĩnh, không hề có bất cứ tình cảm tạp niệm nào.

Mục Thiên Dao nghe vậy liền khẽ biến sắc, đúng như nàng ta dự liệu, Mục Long tới quả nhiên là vì linh quả Tử Vân Tôi.

Chỉ là vật này đối với nàng ta mà nói cực kỳ quan trọng, hơn nữa gặp được nhưng cầu không được, nếu đã có trong tay thì sao có thể giao ra chứ.

Vì vậy, nàng ta nở nụ cười dịu dàng, nhìn Mục Long nói: “Mục Long ca ca, hóa ra linh quả Tử Vân Tôi này là của huynh, nhưng vật này đối với Thiên Dao mà nói đúng là vô cùng quan trọng, chi bằng ta cho huynh thêm 10 viên Hổ Cốt Tráng Huyết đan coi như bồi thường được không?”

Mục Thiên Dao nói rồi liền trở bàn tay một cái, trong tay lập tức phát sáng một mảng, huyết khí nồng đậm khiến mọi người hô hấp không thông.