Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 54



Đại trưởng lão Mục Cửu Giang phụ trách gia quy của gia tộc, giờ lại tỏ vẻ công chính nghiêm minh, kiên quyết. Thoáng chốc, ông ta đã nhận được rất nhiều người trong gia tộc ủng hộ.

Bấy giờ, Mục Long tiến lên nhìn đại trưởng lão, khẽ cười nói: “Nghe thì có vẻ ý của đại trưởng lão là đang nghi ngờ tu vi của ta?”

“Đúng vậy, thật hay giả thử một lần là biết!”, đại trưởng lão trầm giọng nói.

“Nói vậy, không biết đại trưởng lão định thử như thế nào?”, khi đối mặt với ông ta, Mục Long vẫn thong dong bình tĩnh, không chút sợ sệt.

Đại trưởng lão nghe thế, cười lạnh nói: “Đương nhiên không thể nào là do bổn tọa tự mình thử, nhưng…”

Đại trưởng lão cố ý kéo dài âm cuối, nhìn về các thành viên xung quanh.

“Để ta!”

Ông ta vừa nói xong, trong đám người lập tức có một người đứng ra.

“Mục Long, ta chưa nghe ai nói có người có thể đột phá năm cảnh giới trong sáu ngày, hãy để Mục Tinh Thần ta đến bóc trần lời nói dối của ngươi!”

Người này chính là Mục Tinh Thần, sáu ngày trước đã thất bại thảm hại trong tay Mục Long, lại nhờ họa được phúc tu thành “Huyền Thủy Quyết”. Hắn ta nghe đại trưởng lão nói thế lập tức không nhịn nổi muốn rửa sạch mối nhục xưa.

“Là ngươi…”, Mục Long nghe thế, liếc Mục Tinh Thần.

“Sáu ngày trước, tu vi ngươi cao hơn ta cũng không thể đỡ nổi một quyền của ta. Giờ, tu vi ngươi còn chẳng bằng ta, thế mà cũng dám khoác lác như vậy, ai cho ngươi lá gan đó?”

“Nói thật, với cái công phu mèo ba chân ấy thì ngươi còn không xứng làm đối thủ của ta!”

Khi nói chuyện, trên mặt Mục Long tràn ngập một vẻ kiêu ngạo.

“Ngươi…”

Mục Tinh Thần còn đang đắc ý, nhưng nghe vậy lập tức đỏ mặt như bị người nhổ nước bọt lên mặt.

“Ngươi… hay là ngươi không dám?”, Mục Tinh Thần ậm ừ nữa ngày mới nghẹn ra được một câu.

“Không dám? Ta chỉ là không muốn lãng phí thời gian thôi. Hay là, chờ ta giải quyết xong chuyện của mình rồi ngươi nghĩ lại xem muốn khiêu chiến ta hay không nhé?”

Sau đó, Mục Long bước lên trước mấy bước, đứng trên tổ đàn, liếc nhìn các thành viên trong tộc, con ngươi chợt lóe.

“Chẳng phải mấy người đang nghi ngờ thực lực của ta à? Tốt thôi, hôm nay ta sẽ cho các người mở rộng tầm mắt!”

“Mục Thiên Dao, cô có dám đấu với ta một trận không!”

Cuối cùng, ánh mắt Mục Long dừng lại ở một chỗ trong đám đông, mà Mục Thiên Dao lại đứng ở đó.

“Cái gì? Hắn điên rồi hả? Dám khiêu chiến Mục Thiên Dao”.

“Hồi trước, nếu không có tộc trưởng đến thì e rằng Mục Long đã lành ít dữ nhiều rồi. Vậy mà giờ còn dám ngông cuồng như thế luôn!”

“Đúng đó, chỉ với cái tu vi chưa biết thật giả kia, mà dù là thật thì chẳng qua cũng là Thoái Phàm tầng ba thôi! Vậy mà còn dám lớn lối khiêu chiến Mục Thiên Dao, đúng là điếc không sợ súng!”

Lời nói ấy của Mục Long giống như một quả bom quăng vào đám đông nổ ra từng trận gợn sóng.

Trong hàng ngũ những đệ tử trẻ tuổi, tuy Mục Thiên Dao là nữ, nhưng cũng là một ngọn núi cao khiến người ta chỉ có thể ngước nhìn và khó mà vượt qua nổi.