Yêu Trong Yên Lặng

Chương 11: Lời cuối sách



Dương Vũ nói, có chỗ thiếu sót so với hoàn mỹ sẽ càng hoàn mỹ.

Những lời này làm tôi ấn tượng rất sâu.

Vì đạt được hoàn mỹ có chỗ thiếu hụt này, tôi lăn qua lăn lại đã năm năm.

Lúc đầu, đây chỉ là một câu chuyện bình thường của một người bình thường, là cuốn tiểu thuyết hoàn chỉnh thứ hai của tôi từ khi chào đời đến nay. Không có từ ngữ hoa lệ, không có cách hành văn rung động lòng người, không có tình tiết chấn động.

Tôi chỉ muốn viết một câu chuyện cảm động.

Một câu chuyện cảm động đơn thuần không chút tạp chất.

Không ngờ lại được mọi người yêu thích, bất kể là độc giả, biên tập, đồng nghiệp, tất cả mọi người đều nói với tôi, thật cảm động, rất thích câu chuyện này.

Đúng vậy, bởi vì tất cả mọi người đều có sở thích rất đơn thuần.

Khi đó, đây chỉ là một truyện ngắn hơn ba vạn chữ, nhưng gần như từ lúc bắt đầu, tôi đã có ý niệm muốn câu chuyện này phải thật hoàn mỹ. Tôi từng nghĩ sau này sẽ thêm một chút chuyện về sau, nhưng nghĩ câu chuyện kết thúc ở đây đã là rất đẹp rồi. Điều duy nhất làm tôi tiếc nuối chính là hành văn của năm đó quá trẻ con, không đủ để biểu đạt hết suy nghĩ trong đầu.

Vì vậy tôi dùng thời gian một năm, cố gắng bổ sung trọn vẹn.

Không dám nói là hoàn mỹ, bởi vì hiện tại thấy giọng văn năm năm trước thật đáng xấu hổ, sau năm năm nữa, nhất định tôi cũng sẽ khinh bỉ tác phẩm ngày hôm nay.

Nhưng có những thứ sẽ không bị thời gian biến đổi, sẽ không bị cách hành văn nông sâu ảnh hưởng, cũng sẽ không bị phai màu.

Đó chính là tấm lòng.

Xa cách nhiều năm, nhưng rất nhiều độc giả online vẫn hò hét: mau đăng tiếp đi, thật nhớ, thích nhất câu chuyện này.

Tôi lập tức hiểu ra, cho dù không sửa sang cách hành văn, dù không bổ sung tình tiết, dù không sửa đổi thêm thú vị, nhưng như vậy là đủ.

Bởi vì đây vốn là một câu chuyện không có bất cứ điều gì khác ngoài sự cảm động đơn thuần.

Vì vậy, không bằng để tất cả thật đơn thuần đi.

Mong mọi người thích phiên bản đã chỉnh sửa này, rất nhiều chỗ đã được cải biến. Ngoại trừ kết cấu và kết thúc, gần như tất cả những chỗ lớn nhỏ đều có sự thay đổi về câu chữ. Nhưng tôi cố gắng giữ vững phong cách cũ, không dám phá hoại.

Tôi biết dù là phiên bản đầu tiên mọi người cũng sẽ thích. Vì vậy lần chỉnh sửa này cũng không phải muốn giành sự khen tặng của mọi người, gần như chỉ vì tâm nguyện hoàn mỹ của tôi.

Người con trai không thể nghe không thể nói, thậm chí cả tên cũng không có, tôi yêu quý cậu ta hơn bất cứ ai. (Nhưng thật sự toát mồ hôi, tôi thật sự từ đầu tới cuối chưa từng nghĩ tên cho cậu ta)

Mà Hiểu Toàn vừa kiên cường vừa yếu đuối, vừa bình thường lại rất dũng cảm, cũng là tình yêu của tôi.

Đối với tương lai của bọn họ, tôi nghĩ không ai cần phải hỏi nữa.

Bởi vì đó là cậu ấy.

Bởi ví đó là cô ấy.

Vì vậy tôi chỉ hy vọng, mọi người sẽ đọc vui vẻ. Sau đó giống nhiều người khác, thỉnh thoảng nhớ lại câu chuyện này, thậm chí có ý định đọc lại lần nữa.

Đó chính là hạnh phúc lớn nhất của tác giả tôi.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!