36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 198: Chị Vi, xin chị đừng nói linh tinh



“Vivi.” Nghe thấy tiếng mở cửa, Kỳ Minh Viễn liền buông Lăng Tử Yên ra, quay đầu lại nhìn về hướng cửa, nhìn thấy Vivi, anh liền gọi một tiếng.

Vivi cảm thấy trong lòng hơi khó chịu, hôm qua trước khi tới quốc tế Hải An, anh gọi cô ta là Ái Vi, xưng hô thân mật ngọt ngào biết bao, vậy mà về sau, anh lại thay đổi gọi cô ta là Vivi rồi, lạnh lùng xa cách như vậy, làm cho trong lòng Vivi cảm thấy rất mất mát.

“Cái đó, mọi người đang đợi hai người cùng đi đó, trợ lý Lạc và trợ lý Hàn đã đi trước rồi, Minh Ưu bảo chị tới giục hai người nè!” Vivi cố ý giả bộ khó xử, nhưng trong lòng lại ghen tị chết đi được.

Cô ta làm sao cũng chưa từng nghĩ tới, hóa ra khi Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn ở cùng nhau, nhìn có vẻ không được tốt như vậy, khiến cho con người ta phải ghen ghét quá đi!

“Tôi còn tưởng mọi người đều đi cả rồi, thứ lỗi để mọi người phải đợi lâu rồi!” Kỳ Minh Viễn ôm lấy Lăng Tử Yên:

“Tử Yên, chúng ta về nhà thôi!”

“Được thôi!” Lăng Tử Yên gật đầu, để anh dắt mình đi tới hướng cổng, Vivi thấy vậy, cũng quay người đi về hướng cổng, bọn họ ra khỏi cao ốc quốc tế Hải An, lái xe đi đến Hương Lan Uyển!

Sự xuất hiện của Vivi làm cho Dương Thư Huệ vừa vui vừa buồn, nhưng nghĩ tới việc rất có khả năng cô ta chính là cháu gái ngoại của mình, bà càng không thể ghét nổi, còn nhiệt tình chào mời mọi người ăn bữa tối, rồi lại cùng đi tản bộ, ở sân vận động đánh một trận bóng chuyền, Vivi mới nhắc tới chuyện phải về!

“Em cũng nên về rồi, thuận tiện đưa chị Vi về nhé!” Hứa Minh Ưu đảm nhiệm việc đưa tiễn Vivi!

Vivi biết, nếu không để Hứa Minh Ưu đưa mình về, Kỳ Minh Viễn nhất định sẽ đưa cô ta về.

Tuy rằng cô ta rất hy vọng anh đưa cô ta về, nhưng tối nay cô ta không hy vọng Kỳ Minh Viễn đưa mình về, tức khắc liền nói với Hứa Minh Ưu: “Vậy đành làm phiền em rồi!”

“Không sao, em tiện đường, không thì để anh ba đi nhiều thêm một chuyến vậy!” Hứa Minh Ưu phất tay, dáng vẻ như không có vấn đề gì.

“Vậy chúng mình đi thôi!” Vivi nhiệt tình kéo tay Hứa Minh Ưu, khiến cô ta theo bản năng nhíu mày. Mùi nước hoa trên người Vivi tuy ngửi sẽ biết đây là loại nước hoa nổi tiếng, nhưng Hứa Minh Ưu lại không thích.

Mùi hương này kém xa so với loại mùi hương khoan khoái nhẹ nhàng thoải mái trên người Lăng Tử Yên.

Nhưng trên mặt Hứa Minh Ưu lại không thể hiện quá rõ, cô ta nói lời chào tạm biệt với đám Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên: “Vậy bọn em đi trước nha, tạm biệt anh ba, tạm biệt chị Yên nhé.”

“Tạm biệt!” Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên đứng ở cửa tiễn hai người họ, cho tới Hứa Minh Ưu lái xe đi, bọn họ mới nắm tay nhau về nhà!

Trên đường tới khách sạn An Bình, Vivi ngồi trên xe đi xa cách Hương Lan Uyển một đoạn, mới vừa nghịch điện thoại vừa cất tiếng: “Minh Ưu, ánh mắt nhìn trợ lý Hàn của em vào buổi tối ngày hôm nay không đúng nhỉ, nói! Có phải thích người ta rồi chứ gì?”

“Chị Vi đừng nói linh tinh, em coi chỉ coi anh Huy là anh trai, huống hồ anh ấy đã có chị Lạc Thanh Nhã rồi!” Hứa Minh Ưu cảm thấy lời nói của Vivi thật vớ vẩn, cô ta làm sao có thể thích Hàn Thiệu Huy được, buồn cười quá rồi!

“Theo em nói như vậy, nếu bên cạnh anh ấy không có Lạc Thanh Nhã, em sẽ không coi người ta là anh trai nữa sao? Em vẫn thích người ta nhỉ!” Vivi quay đầu nhìn Hứa Minh Ưu, nháy mắt một cái, trên mặt thể hiện rõ một loại mập mờ kiểu chị hiểu em hiểu.

“Anh Huy cơ bản chẳng phải kiểu người mà em thích...”

“Ô, em ghét bỏ xuất thân của người ta không được tốt chứ gì? Thực ra, bố mẹ của anh ấy cũng không phải là đời thứ hai của nhà giàu có, nếu em cùng với anh ấy, sau này thành đôi kết hôn, thì sẽ trở thành anh ta với cao còn em gả thấp đấy, tục ngữ có câu, nam không lấy cao, nữ không gả thấp, hai người không thích hợp đâu...”

“Chị Vi!” Hứa Minh Ưu có chút không vui mà phanh gấp lại, dừng đỗ sau chiếc xe trước mặt, quay đầu nghiêm túc nói với Vivi: “Em trịnh trọng nói cho chị biết, em không thích anh Huy, anh ấy đối với em cũng giống anh ba đối với em vậy, chỉ là anh trai! Xin chị từ sau đừng có nói lung tung, được chứ? Chúng ta về sau còn phải làm việc cùng nhau, chị nghĩ em như vậy, sẽ khiến người khác hiểu lầm đấy!”

Nói xong, nhìn thấy chiếc xe phía trước lái đi rồi, Hứa Minh Ưu cũng bắt đầu khởi động xe, tiếp tục chạy về phía trước.

“Xem em kìa, chẳng qua là chị cảm thấy vậy thôi mà, đã khiến mọi người hiểu lầm rồi sao? Chị cũng sẽ không nói ra ngoài đâu, ngoại trừ em với anh ấy thể hiện sự mập mờ ra ngoài thôi!” Vivi tỏ vẻ vô tội đáp lại, nghe giọng điệu rất là đáng thương, tựa như Hứa Minh Ưu vừa tức giận với cô ta vậy!

Hứa Minh Ưu phiền nhất chính là bộ dạng này của Vivi, làm cho tất cả mọi người trên thế giới này đều thấy có lỗi với cô ta?

Rõ ràng là cô ta nói xấu rằng cô thích anh Thiệu Huy có được không? Lại còn không cho người ta giải thích?

Có ai giống cô ta không? Quan điểm của người ta không giống quan điểm của cô, cô liền tỏ vẻ như người ta bắt nạt cô?

Hứa Minh Ưu rất tức giận, càng nghĩ càng giận, cuối cùng dừng lại xe lại ở một lối đi, giọng điệu lạnh lùng nói với Vivi: “Em ở công ty biểu hiện thế nào, mọi người đều thấy rất rõ ràng, cũng như chị Vi thể hiện như thế nào ở công ty, mọi người cũng nhìn thấy rất là rõ ràng!”

“Em có ý gì?” Vivi nghe vậy, liền biết ngay Hứa Minh Ưu đã cắn câu rồi, trong lòng vô cùng tự mãn, nhưng vẫn giữ nguyên dáng vẻ vô tội mà nhìn nhìn Hứa Minh Ưu: “Chị mới tới công ty chưa được mấy ngày mà!”

“Đúng vậy, mới chưa được mấy ngày, liền dùng cái kiểu vẻ vô tội cùng ánh mắt yêu thích nhìn anh ba, chị có từng nghĩ tới cảm nhận của Lăng Tử Yên chưa, chị ấy là em gái của chị đấy, chị lại nghĩ làm thế nào để quyến rũ chồng của chị ấy, bọn họ sắp làm đám cưới rồi, lẽ nào chị không biết à?” Hứa Minh Ưu chỉ cần nghĩ tới mưu mô khó lường của Vivi, trong lòng liền tức giận bất bình.

“Chị Yên đã rất đáng thương rồi,lúc trước kết hôn với tên khốn khiếp Chung Khải Trạch kia, đã bị em gái của mình cướp chồng, bây giờ kết hôn với anh ra rồi, chị lại muốn cướp chồng của chị ấy à? Sao mấy người vô liêm sỉ thế?”

“Chị vô liêm sỉ? Ha ha ha...” Vivi đột nhiên phá lên cười lớn, kẻ vô liêm sỉ thực sự mới là Lăng Tử Yên chứ?

Tôi mới là mối tình đầu của Kỳ Minh Viễn, tôi mới là người yêu nhất trong lòng anh ấy, Lăng Tử Yên chẳng qua chỉ là kẻ thay thế tôi, Kỳ Minh Viễn cưới cô ta, hoàn toàn là bởi vì cô ta lớn lên rất giống tôi mà thôi...

Nhưng những lời này Vivi lại không nói ra lời, bởi vì cô ta biết, cô ta không thể Hứa Minh Ưu biết được những điều này, cô ta cười cười, ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe, đột nhiên trong lòng nghĩ ra một kế, nếu đã như vậy, vậy thì đặt kế hoạch trước đi!

Động tác của Vivi nhanh nhẹn tháo dây an toàn ra, đẩy cửa xe trực tiếp bước xuống!

Lúc này, đèn đỏ vừa đổi thành đèn xanh, xe cộ ở xung quanh cũng bắt đầu lái đi, Vivi đứng bên ngoài nhìn Hứa Minh Ưu ngồi ở ghế lái bên kia: “Chúng ta không cùng ý quan điểm, không thể hòa hợp được, chị cũng chẳng cần em đưa chị về nữa, em tự lái xe về đi, nếu Kỳ Minh Viễn hỏi tới, chị sẽ nói là chị không muốn em đưa về!”

Nói xong, trực tiếp đóng cửa xe lại, tỏ ý bảo Minh Ưu lái xe đi!

Những cái xe ở phía sau bắt đầu bóp còi inh ỏi, làm cho Hứa Minh Ưu bất đắc dĩ chỉ đành lái xe đi, Vivi đứng giữa đường đầy xe qua lại không dám đi linh tinh, sợ không cẩn thận sẽ bị xe đâm vào.

Cho tới khi lúc đèn đỏ sáng, cô ta mới có cơ hội đi vào lề đường, nhưng lại ngoài ý muốn nhìn thấy xe của một người, khóe môi cong lên, gõ gõ lên cửa bên lái của chiếc xe kia.

Chung Khải Trạch hạ cửa sổ xe xuống, vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy người phụ nữ ở bên ngoài, trên mặt lộ rõ vẻ vui vẻ: Tử Yên, thật sự là em sao?”

Trong lòng Vivi đắc ý không thôi, trước khi cô ta trở về, Lạc Mỹ đã đem tất cả tư liệu của Lăng Tử Yên đều gửi cho cô ta, cô ta tự nhiên biết chồng trước của Lăng Tử Yên là ai, cười ngọt ngào với Chung Khải Trạch một cái: “Là em, có thể cho em lên xe chứ?”