36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 204: Bữa tối lãng mạn của hai người



Bầu không khí bữa tối rất tốt, bởi vì đây đã không phải là lần đầu tiên Vivi đến Hương Lan Uyển ăn tối nữa, bởi vậy cũng không mời Lome và Hàn Thiệu Huy đến, không quấy rầy hai người bọn họ hưởng thụ bữa tối lãng mạn của hai người!

Sau cơm tối, vẫn còn sớm, mặt trời vừa khuất núi, đúng lúc thích hợp để tản bộ, thêm vào Hương Lan Uyển được phủ xanh vô cùng đẹp, vì vậy cả nhà ra ngoài tản bộ, Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn đi ở phía trước, Vivi và Dương Thư Huệ đi theo sau, bầu không khí rất hài hòa!

Bây giờ Dương Thư Huệ không vận động được, Vivi cũng không thích vận động, vì thế nên hai người quay về nhà trước, trên sân vận động, chỉ có Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn đã về nhà thay đồ thể thao xong giờ đang chạy bộ.

Lúc trên sân vận động chỉ còn hai người, hai người cũng bắt đầu nháo loạn lên, lúc thì Kỳ Minh Viễn đuổi theo Lăng Tử Yên, đuổi được thì liền cù lét, lúc thì Lăng Tử Yên đuổi theo Kỳ Minh Viễn, đương nhiên cô không chạy nhanh bằng Kỳ Minh Viễn được, Kỳ Minh Viễn lại không muốn nhìn thấy cô vợ bé nhỏ của mình thất vọng, vì vậy dừng lại để cô bắt lấy.

Cô nhóc cũng không làm cho anh thất vọng, sau khi bắt được, lập tức lấy hai tay ôm chầm anh, chính kiểu ôm mà hai tay đều để lên thắt lưng, ôm vô cùng chặt.

Với sức của cô, Kỳ Minh Viễn muốn chống lại là dễ như trở bàn tay, nhưng anh lại không muốn, cứ để cho cánh tay thon dài cả cô nhóc, dùng sức mà ôm chặt lấy mình.

"Không được nhúc nhích, ha ha!" Lăng Tử Yên vừa cười vừa ôm chặt lấy chồng mình” "Vừa nãy anh cù lét em như vậy rất khó chịu, em muốn báo thù anh."

"Báo thù thế nào?" Kỳ Minh Viễn nhếch môi cười sủng nịnh mà nhìn cô, trong mắt tràn ngập sự chờ mong, cô nhóc này, sẽ trừng phạt anh như thế nào đây?

Sự trừng phạt của Lăng Tử Yên với Kỳ Minh Viễn, đơn giản chính là véo cánh tay anh, xoa xoa khuôn mặt, đấm đấm anh, nhưng cô làm gì có lực? Năng lực chịu đựng của anh là thế nào cơ chứ? Những điều này đối với anh đều không có tác dụng gì cả, vì thế Lăng Tử Yên nhìn Kỳ Minh Viễn mà nở ra một nụ cười xấu xa, kiễng ngón chân lên để mình cao thêm một chút, cao đến khi môi đã cao bằng vị trí họng của anh, không chút do dự liền cắt xuống.

"Ừm…" Kỳ Minh Viễn sớm đã đoán được cô sẽ cắn mình, đây chính là chiêu quen thuộc của cô, cũng là phương thức mà anh không thể chịu được, cô tinh tế gặm nhẹ vào cổ anh, đôi môi mềm mại của cô cũng vì động tác đó mà dán lên cổ anh, động tác cô vừa rời đi, đã gợi lên cơn ngứa trong lòng anh.

"Ha ha, biết sự lợi hại của em chưa!" Cô nhóc vừa tinh tế cắn anh, vừa đắc ý mà cười, giây tiếp theo, đột nhiên cảm giác được đôi tay mình đang ôm chặt anh bị mở ra.

Người đàn ông không thể kiềm chế thêm được nữa liền dễ dàng mở đôi tay của cô ra, tay giữ chặt lấy ót cô, bất ngờ hôn xuống, chế trụ lấy cô, mà mồ hôi chảy ra vì chạy bộ đang chảy xuống hai má của họ, hương vị mằn mặn.

Gió đêm thổi qua, ánh trăng đêm nay không xuất hiện sớm, xung quanh ngoại trừ đèn đường ra, chỉ có làn gió yên ả, ánh sáng màu vàng hắt hình bóng hai người đang ôm hôn nhau lên đất, nhìn như nô đùa, rồi lại như đang quyến luyến đối phương!

Rất lâu sau đó, Kỳ Minh Viễn mới kết thúc nụ hôn này, thở dốc mà nhìn vào cô: “Quay về đi, cẩn thận trúng gió lại cảm!"

"Ừm!" Mặc dù hai người kết hôn rất vội vã, thời gian thân thiết cùng nhau cũng rất ngắn, nhưng cô cũng không nhịn được sự ngại ngùng, khuôn mặt đỏ ửng lên, nắm lấy tay Kỳ Minh Viễn, cùng nhau đi về nhà.

Lúc về đến nhà, đã tầm chín giờ tối rồi, Dương Thư Huệ đã già nên ngủ rất sớm, người đã lên tầng, phòng khách chỉ có người giúp việc đang dọn dẹp.

Lăng Tử Yên cũng ngại mà thân thiết với Kỳ Minh Viễn trước mặt người làm, buông lỏng tay anh ra, hỏi một người làm đang lau bàn một chút: "Chị tôi đâu?"

"Cô Phương đã quay về phòng nghỉ ngơi rồi." Người làm thấy Lăng Tử Yên hỏi mình, lập tức quay người, đặt hai tay đang cầm khăn lau bàn bỏ trước người, cung kính mà trả lời câu hỏi của Lăng Tử Yên, sau đó lại nghĩ ra gì đó, nói tiếp: "Nhưng mà cô Phương đã chuẩn bị sữa bò cho mợ chủ, giờ mợ chủ muốn uống chưa hay lát nữa sắp ngủ rồi uống?"

"Lát nữa tôi uống đi, đến lúc đó tôi tự xuống lấy, sau khi mọi người tan làm thì về luôn đi!" Lăng Tử Yên gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết rồi, quay người đi lên tầng cùng Kỳ Minh Viễn.

Hai người quay về phòng chuẩn bị tắm rửa, trước giờ cũng không chia ra thứ tự trước sau gì, đều là Lăng Tử Yên dùng bồn tắm lớn, Kỳ Minh Viễn tắm rửa trong không gian vòi sen, hai người đều không quấy rầy nhau.

Nhưng hai người vừa vào trong phòng tắm, điện thoại của Kỳ Minh Viễn lại vang lên, không có cách nào, anh đành phải đi nghe điện thoại trước, là Đường Uyển Dư gọi đến, hỏi anh xem đã xử lý chuyện ở công ty như thế nào rồi, đã chuẩn bị mấy đồ để làm đám cưới như thế nào rồi!

Kỳ Minh Viễn đành phải nói với Lăng Tử Yên: "Em tắm trước đi!"

Lăng Tử Yên gật đầu, đi vào trong phòng tắm xả nước vào bồn tắm lớn, bắt đầu tắm gội.

Sau khi tắm xong đi ra, Kỳ Minh Viễn mới cúp điện thoại, Lăng Tử Yên lập tức thúc giục anh: "Anh mau đi tắm đi!"

"Được!" Kỳ Minh Viễn gật đầu, để điện thoại sang một bên, vào trong phòng tắm!

Lăng Tử Yên đi vào phòng quần áo mà thay đồ, tháo khăn quấn tóc ra, cầm điện thoại đi đến ban công, vừa nghe nhạc vừa ngắm hoa đang nở rộ trong vườn, để gió đêm thổi cho khô tóc.

Đợi lúc tóc đã sắp khô, bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Lăng Tử Yên sững sờ, lúc này người làm đã đi rồi, sẽ là ai đây?

"Chị?" Lăng Tử Yên lập tức nhớ đến lời người làm nói trước đó, Vivi đã chuẩn bị sữa bò cho cô, cô đã quên mất, nói không chừng là chị đưa qua cho cô, nhanh chóng chạy đến mở cửa, quả nhiên thấy Vivi đang bưng ba bình sữa bò đứng ngoài cửa, thấy thế, Lăng Tử Yên vội vàng nhận lấy: "Cảm ơn chị, chị sắp ngủ chưa?"

"Ừ, chuẩn bị ngủ rồi, chị có thói quen uống sữa bò trước khi ngủ, vì vậy cũng chuẩn bị cho em và Kỳ Minh Viễn, em nhớ đưa cho anh ấy nhé!" Vừa nói xong, ánh mắt cô ta quét qua Lăng Tử Yên một lượt, nhìn về trong phòng, giây tiếp theo hai má liền đỏ lên.

Lăng Tử Yên nghi ngờ không thôi, đang yên đang lành sao Vivi lại đỏ mặt?

Cô khó hiểu mà quay người, liền nhìn thấy Kỳ Minh Viễn đã tắm xong mà đi ra khỏi phòng tắm, chỉ quấn một chiếc khăn lông bên hông, hiển nhiên anh chưa lau khô người mình, cơ bắp nửa người trên vô cùng rắn chắc, còn có bọt nước đọng lại, cảnh tượng như thế này, thực sự là làm cho người khác sẽ suy nghĩ bậy bạ.

Là ai nói, chỉ có mỹ nhân tắm mới làm cho người ta nổi lên ham muốn, bộ dáng người đàn ông tắm xong cũng rất có lực sát thương biết không hả?

Lăng Tử Yên liếc nhìn một cái mặt liền đỏ bừng, huống chi là Vivi chưa từng nhìn qua bộ dạng không mặc đồ của Kỳ Minh Viễn.

Kỳ Minh Viễn cũng không ngờ Vivi sẽ đi qua, nhìn thấy mặt cô ta đỏ ửng, anh có chút khó xử, vội vàng bước nhanh vào phòng quần áo.

Lăng Tử Yên phản ứng chậm, nháy mắt hiểu được gì đó, vội vàng quay người nhìn Vivi, trong lòng không nhịn được mà có chút cảm giác kỳ lạ.

Sao lại trùng hợp như vậy, chị vừa sang đúng lúc nhìn thấy bộ dạng Kỳ Minh Viễn vừa tắm xong. Này cũng quá trùng hợp rồi.

"Thời gian cũng không sớm nữa rồi, chị đi ngủ trước đây!" Vivi nhìn thấy bộ dạng của Lăng Tử Yên, trong lòng đã biết đêm nay mình đã đạt được mục đích rồi, cũng không uổng công cô ta đứng ở trên ban công nghe Kỳ Minh Viễn nói chuyện điện thoại lâu như vậy, canh chừng lúc anh tắm xong, mới xuống tầng đưa sữa bò cho bọn họ.

Con bé Lăng Tử Yên ngốc nghếch này, chắc chắn đã bắt đầu nghĩ linh tinh rồi, tốt nhất là đi cãi nhau một trận mới Kỳ Minh Viễn, cãi đến khi nào trong lòng hai người nảy sinh hiềm khích, vậy là tốt nhất.