36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 208: Có phải là Vivi có gì đó với anh ba không



"Tử Yên, sao vậy?" Kỳ Minh Viễn nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Tử Yên không tốt lắm, liền quan tâm cầm lấy dưa hấu trong tay cô, đặt ở bên cạnh, ôm lấy cô vào lòng: “Vẫn đang không vui vì chuyện lúc nãy sao?"

"Kỳ Minh Viễn, anh có thể phân biệt được em và chị, đúng không?" Lăng Tử Yên để tùy cho anh ôm lấy, ngẩng đầu mà nhìn anh hỏi.

"Đương nhiên!" Kỳ Minh Viễn gật đầu: “Mỗi đêm em đều là người ngủ bên cạnh anh, đương nhiên anh có thể phân biệt được hai người ai là ai rồi." Nói xong, còn không quên xấu xa mà chớp chớp mắt nhìn cô: "Mùi trên người của hai người không giống nhau, Tử Yên của anh, mùi trên người rất sạch sẽ dễ chịu, mùi trên người Vivi toàn là nước hoa, anh không thích!"

Lăng Tử Yên nở nụ cười, quyết định không suy nghĩ chuyện này nữa, bởi vì cô lại nhớ đến lời mà Dương Thư Huệ nói, bà nội đã nói rồi, giữa vợ chồng, điều quan trọng nhất là tin tưởng, nếu Kỳ Minh Viễn đã nói như vậy, cô sẽ tin như vậy là được rồi.

Cô đã tin tưởng anh hết mức, tin rằng Vivi đã sớm rời khỏi phòng sách rồi, chắc chắn là có nguyên nhân.

Nếu anh đã không nói, cô cũng không hỏi.

Bọn họ sắp làm đám cưới rồi, cô phải vui vẻ, không muốn vì chút chuyện này mà làm cho cảm xúc của mình không tốt, dù sao bây giờ đêm nào người ngủ bên cạnh mình cũng là anh, giữa anh và Vivi, cho dù có một chút mờ ám thì thế nào cơ chứ?

Người vợ hợp pháp của Kỳ Minh Viễn, chính là cô!

Chờ sau khi bọn họ làm xong đám cưới, đi tuần trăng mật về, cô sẽ giới thiệu cho Vivi một người bạn trai!

"Được rồi, không cần suy nghĩ về chuyện hồi nãy nữa, việc chị em kệ chị em, còn việc của em thì là việc của em, mà có thể được anh để ý, chỉ có thể là cô vợ nhỏ của anh!"

Anh nói xong, cúi đầu hôn lên trán của cô, sau đó tách ra, nhìn thấy trong đôi mắt phương của cô tràn ngập sự tình cảm đối với anh.

Lăng Tử Yên nhìn anh một lát, cuối cùng xấu hổ mà cúi đầu, khóe miệng nhếch lên, tươi cười hạnh phúc.

"Được rồi, chúng ta ăn dưa hấu đi, ưm? Ăn xong để anh còn xem tài liệu, nếu như em không có việc gì làm, thì viết thiệp mời trước được không?" Anh cầm lấy dưa hấu ở một bên mình, nắm lấy tay cô đi vào phòng ngủ, đi ra ban công.

Hai người thân mật mà ăn xong dưa hấu, sau đó quay trở lại phòng sách, Kỳ Minh Viễn ngồi trước máy tính xem tài liệu, Lăng Tử Yên thì ngồi bên trái bàn làm việc viết thiệp mời.

Cô viết rất chăm chỉ, rất xinh đẹp, dễ nhìn, làm cho người ta cảm nhận được sự điềm tĩnh, chỉ nhìn chữ, đã có thể biết được cách đối nhân xử thế của cô!

Lâu lâu Kỳ Minh Viễn lại liếc nhìn cô một cái, cảm thấy được bầu không khí vô cùng tốt, điềm tĩnh, tự nhiên, trong bình tĩnh mang theo hạnh phúc và mãn nguyện!

Từ đêm nay đến ngày mai, công việc của hai người chính là tự tay viết thiệp mời, viết liên tục đến ngày mồng sáu, mới viết xong!

Ngay lúc này, đám cưới đã chuẩn bị xong gần hết rồi, ngày kia là lễ cưới, hai người lại nhàn nhã hơn.

Thiệp mời đã sắp xếp theo họ tên, sau khi viết xong, Kỳ Minh Viễn liền đưa một phần thiệp mời đến khu nhà Lam Hải, rồi lại đưa cho Đường Uyển Dư và Kỳ Minh Triết để đưa đến các nhà thân thích, bên phía nhà họ Lăng, Kỳ Minh Viễn lặng lẽ qua đưa thiệp, mời Lăng Sở Tiêu dùng tư cách là cha của Lăng Tử Yên mà đưa cô vào lễ đường!

Lăng Sở Tiêu đồng ý.

Mà bữa cơm trưa ngày mồng sáu, Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn bảo người làm bưng hai chiếc rương qua, tự mình phát thiệp mời cho người trong nhà ăn.

Trí nhớ Kỳ Minh Viễn rất tốt, mỗi buổi trưa đều đến đây ăn cơm, toàn bộ nhân viên trong công ty anh đều nhớ hết, trong lúc mọi người ăn cơm trưa, anh dắt Lăng Tử Yên đi đến từng bàn mà phát thiệp mời, hơn nữa còn gọi được chính xác tên và chức vụ của đối phương, làm cho toàn bộ nhân viên đều thụ sủng nhược kinh!

Những nhân viên không đến nhà ăn ăn cơm, Kỳ Minh Viễn cũng nhờ những người khác đưa đến, nói là buổi chiều mồng bảy sẽ bắt đầu kỳ nghỉ cho đến buổi sáng mồng chín, mồng tám toàn bộ công ty tập hợp đầy đủ, con xe đặc biệt đến đón, tiền lễ thì tùy tâm mọi người, không cần quá áp lực, dựa vào khả năng của mình mà đưa là được!

Cho nên, ngay cả thím dọn vệ sinh trong quốc tế Hải An cũng có phần!

Anh muốn nói cho mọi người biết, anh kết hôn rồi, lấy được một người vợ mà anh rất hài lòng!

Sau khi phát hết thiệp mời trong nhà ăn, còn có các nhân viên cấp cao, hai người đi vào thang máy lên tầng cao nhất, Lăng Tử Yên liếc mắt một cái liền nhìn thấy Hứa Minh Ưu, gần đây cô không đến công ty, đã một khoảng thời gian chưa gặp được Hứa Minh Ưu, cô rất nhớ cô ta, sau khi tìm thấy thiệp mời của Hứa Minh Ưu, Lăng Tử Yên đưa thiệp mời cho cô ta: "Minh Ưu, đây là của em, chắc chắn phải đến đấy!"

"Chắc chắn em sẽ đến mà, nhưng mà bây giờ em có chút đói rồi, vì vậy, em xuống dưới ăn ít đồ đã, chị Yên, lát nữa nói chuyện tiếp nhé!"

Hứa Minh Ưu vui vẻ mà nhận lấy thiệp mời Lăng Tử Yên đưa cho rồi nói.

"Được thôi!" Lăng Tử Yên gật đầu: “Mau đi đi, đừng để đói bụng!"

Nói xong, bụng cô cũng kêu lên ùng ục!

"Nhanh thế đã đói rồi hả?" Ánh mắt Kỳ Minh Viễn đầy sủng nịnh mà nhìn qua, nghĩ chắc là lúc theo mình phát thiệp mời, đã mệt muốn chết rồi, liền nói với cô: “Đi đi, đi ăn gì đó với Minh Ưu đi, anh tự mình đi phát thiệp mời là được!"

"Vậy được thôi, đi thôi chị Yên!" Hứa Minh Ưu nghe thấy vậy, vui vẻ mà kéo lấy tay Lăng Tử Yên, nói với Kỳ Minh Viễn: “Anh ba, vậy bọn em đi trước nhé!"

"Em ở dưới đợi anh, lúc nào phát xong thiệp thì anh cũng xuống ăn nhé!" Lăng Tử Yên dặn dò Kỳ Minh Viễn một câu, rồi đi vào thang máy với Hứa Minh Ưu.

"Chị Yên, em thấy gần đây chị gầy đi đấy!”

Sau khi Hứa Minh Ưu đi vào thang máy liền nói với Lăng Tử Yên.

"Phải không?" Lăng Tử Yên theo bản năng mà sờ mặt mình: “Có thể là do gần đây chuẩn bị cho đám cưới, quá mệt mỏi rồi!"

"Nhưng mà khí sắc thì vẫn rất tốt." Hứa Minh Ưu nói: “Gần đây chị không ở công ty, em cũng bận chết rồi, có gầy đi không?"

"Ừm, gầy, cũng tiều tụy đi một chút!" Lăng Tử Yên nhìn thấy vẻ mặt của Hứa Minh Ưu có chút đau lòng.

"Còn không phải là vì…" Thiếu chút nữa Hứa Minh Ưu đã buột miệng nói ra, sau đó nghĩ đến quan hệ giữa Vivi và Lăng Tử Yên, lập tức dừng lại!

"Em vẫn bất hòa với Vivi hả?" Lăng Tử Yên nhíu mày.

"Không nói đến cô ta!" Hứa Minh Ưu không muốn nói xấu Vivi trước mặt Lăng Tử Yên.

"Cô ấy chĩa mũi nhọn vào em hả?" Lăng Tử Yên lại muốn nói tiếp chuyện này.

"Mặc dù cô ta là chị gái của chị, nhưng mà em vẫn thấy khó chịu!" Hứa Minh Ưu nói xong, gật đầu với Lăng Tử Yên: “Cô ta thực sự toàn chĩa mũi nhọn vào em, thường xuyên lấy em và Hàn Thiệu Huy ra làm trêu đùa, cũng may ra chị Lome không thèm để ý!"

"Minh Ưu, em thực sự thấy rằng, ánh mắt của chị ấy nhìn Kỳ Minh Viễn không bình thường sao?" Lăng Tử Yên quay đầu nhìn sang hỏi Hứa Minh Ưu.

Vẻ mặt Lăng Tử Yên nghiêm túc như vậy làm cho Hứa Minh Ưu hiểu rõ, chắc chắn cô đã phát hiện ra gì đó rồi.

"Trước kia em cũng không tin đâu, nói sao cô ta cũng là chị gái của chị, nhưng mà các chị trong phòng thư ký cũng nói như vậy, cho nên lúc đó em đã muốn nhắc nhở chị, nhưng dù sao cũng là chị gái của chị, chắc chắn chị sẽ tin cô ta nhiều hơn một chút!" Vẻ mặt Hứa Minh Ưu có chút tủi thân mà nói, sau đó mới phản ứng: “Chị, có phải là cô ta làm gì với anh ba không?"

"Chị cảm giác là có!" Sắc mặt Lăng Tử Yên không ổn lắm, cúi đầu, nói mấy chuyện gần đây Vivi làm mà nói cho Hứa Minh Ưu, bao gồm là cô ta cố tình lộ ngực trước mặt Kỳ Minh Viễn, rồi cố tình ngã vào lòng Kỳ Minh Viễn.

"Quá đáng quá rồi, em đã nói mà, lúc đầu mọi người để cô ta đến ở Hương Lan Uyển, chính là do cô ta cố ý sắp xếp!" Hứa Minh Ưu rất tức giận, kéo lấy tay Lăng Tử Yên mà hỏi: “Chị Lăng, bây giờ làm sao đây? Đuổi cô ta đi sao? Nhưng mà mấy loại chuyện mờ ám, nói không rõ ràng được, chị mà đuổi cô ta ra ngoài, lỡ như cô ta đến công ty nói xấu chị thì sao?"