36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 209: Chị, em là vì tốt cho chị



"Ý của bà nội là, giới thiệu cho chị ấy một người bạn trai, dù sao chị ấy cũng mới thất tình, lại nhìn thấy Kỳ Minh Viễn đối xử tốt với chị như vậy, vì vậy nên mới có ý nghĩ linh tinh với Kỳ Minh Viễn!" Lăng Tử Yên giống như mà tìm được đối tượng có thể tâm sự, đưa toàn bộ những thứ đã chôn dấu trong lòng bấy lâu nay, nói hết với Hứa Minh Ưu.

"Vậy thì giới thiệu cho cô ta một người bạn trai đi!" Hứa Minh Ưu cũng cảm thấy có thể Vivi đang cần một bờ vai để dựa vào, hơn nữa ở trong Hương Lan Uyển, ngày ngày đều phải chứng kiến Kỳ Minh Viễn đối xử tốt với Lăng Tử Yên như vậy, cô ta mới có mấy suy nghĩ không bình thường với Kỳ Minh Viễn!

"Gần đây em ở công ty, có cảm thấy ai thích hợp với chị gái chị không?" Lăng Tử Yên dứt khoát mà hỏi Hứa Minh Ưu, lần trước lúc cô giới thiệu đối tượng cho Bùi Ngọc Trân, mặc dù có quan tâm chút, nhưng cũng đã là rất lâu rồi, sợ người ta đã tìm được bạn gái rồi, vì vậy Lăng Tử Yên quyết định hỏi Hứa Minh Ưu!

"Chị nói thì em mới nhớ ra, mấy lần đi ăn cơm trưa, em đều nhìn thấy một anh đẹp trai cứ lén nhìn chị Vi!" Tháng máy đã xuống đến nhà ăn, lúc này nhà ăn không có nhiều người, nhưng mà đồ ăn thì còn rất nhiều, hai người vừa chọn đồ ăn vừa nói chuyện, Hứa Minh Ưu nhớ lại gần đây có một người đàn ông trẻ tuổi cứ lén lút nhìn Vivi, lập tức nói với Lăng Tử Yên!

"Phải không? Đợi lát chúng ta đi nghe ngóng chút xem." Lăng Tử Yên lập tức trở nên thích thú.

"Ây!" Lúc này đột nhiên Hứa Minh Ưu ngăn cô lại: “Ngay ở phía sau chị kìa, đang ngồi gần cửa sổ ấy, người đàn ông mặt sơ mi trắng, cái người đang ăn bít tết đó, đợi lát chị lén xem xem, em cảm thấy rất xứng đôi với chị Vi đấy!"

"Được!" Lăng Tử Yên gật đầu, cùng với Hứa Minh Ưu đi lấy một số đồ khác, lúc quay người lại, dựa vào những miêu tả của Hứa Minh Ưu, nhìn thấy người đàn ông đó, cảm thấy cũng không tồi, khôi ngô tuấn tú, cư xử cũng rất lịch sự!

"Mấy ngày nay lúc ăn trưa, em toàn đi ăn với anh Hàn và chị Lome, chị Phương cũng đi cùng chúng em, vì vậy đã mấy lần lúc anh ấy nhìn chị Phương, em cũng nhìn thấy anh ấy, chị Lome cũng nhận ra, còn tưởng rằng em thích người ta cơ!" Hứa Minh Ưu nhỏ giọng cười nói: “Sau đó chị Lome liền nói với em, đó là một anh con nhà giàu, cha của anh ấy là thượng tá cấp dưới của anh Kỳ, muốn mở công ty riêng, nên sắp xếp anh ấy đến công ty chúng ta học tập một chút."

"Vậy cũng không tồi nhỉ!" Lăng Tử Yên có ấn tượng rất tốt với Kỳ Minh Triết, năm đó Kỳ Minh Viễn cũng là học trường quân đội, trên người đầy khí chất quân nhân, bây giờ Lăng Tử Yên đối với những người đàn ông có xuất thân từ quân đội đều có ấn tượng rất tốt, cảm thấy chị mình rất xứng đôi với người đàn ông này!

"Lát nữa em đi vào đại sảnh lấy tài liệu giúp cho chị!" Hứa Minh Ưu vô cùng nhiệt tình mà nói, tóm lại là cô ta thấy, Kỳ Minh Viễn và Lăng Yến đang vô cùng hạnh phúc, cô ta không muốn Vivi đến quấy rối, bởi vậy nên có thể giúp được Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn xua tan đi mối họa này, cô ta vô cùng tích cực.

"Được, cảm ơn em nhé!" Lăng Tử Yên dùng cánh tay huých vào Hứa Minh Ưu, hai người nhìn nhau cười, chọn xong đồ ăn, bọn họ chọn chỗ rồi ngồi xuống, bắt đầu ăn.

Kỳ Minh Viễn vừa đến công ty thì phải mở cuộc họp, sau đó cũng không xuống ăn cơm với hai người. Lăng Tử Yên không còn cách nào, chỉ đành đưa ít đồ đến cho anh, sau đó đi cùng với Hứa Minh Ưu để nghe ngóng chuyện của người đàn ông kia, sau khi thu thập được tài liệu của anh ta, liền đi đến phòng làm việc của Lome.

Lome đang họp với Kỳ Minh Viễn, Vivi không có việc gì làm, đang ngồi chơi trong phòng làm việc, nhìn thấy Lăng Tử Yên và Hứa Minh Ưu gõ cửa, cô ta liền ngây ra một lúc, đứng trước cửa mà hỏi: “Sao mấy người lại đến rồi?"

"Chị!" Lăng Tử Yên cười mà đưa tập tài liệu trong tay, dắt Vivi đi đến bên cạnh ghế sô pha: “Cho chị xem tài liệu này nè."

Lăng Tử Yên nói xong, liền cầm tập tài liệu trong tay đứa cho Vivi.

"Tào Văn Dương? Người đàn ông này cũng được phết!" Vivi nhìn qua tài liệu một cái, ngẩng đầu liếc Hứa Minh Ưu: “Minh Ưu, cô buông tha cho Hàn Thiệu Huy rồi hả, nhưng mà người đàn ông này thực sự không tồi, rất hợp với cô!"

"Chị chị đừng có đùa Minh Ưu nữa, người đàn ông này, là em giới thiệu cho chị đó, Minh Ưu nói gần đây lúc đi ăn trưa, anh ta đều len lén nhìn chị, chị có muốn suy nghĩ một chút không, em với Minh Ưu vừa mới đi hỏi tài liệu của anh ta xong, cha của anh ta là một thượng tá cấp dưới của cha chồng em, mẹ của anh ta cũng không tồi!"

Vivi kiên nhẫn mà nghe Lăng Tử Yên nói hết, sau đó vẻ mặt có chút ngưng trọng, nhìn về phía Hứa Minh Ưu: “Minh Ưu, phiền cô đi ra ngoài một chút, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với chị Lăng nhà cô!"

"Tôi…" Hứa Minh Ưu cũng không muốn ra ngoài, Vivi cũng không phải là nhân vật đơn giản gì, cô ấy sợ Vivi sẽ làm tổn thương Lăng Tử Yên!

"Đi đi! Không cần lo lắng đâu!" Lăng Tử Yên biết là Hứa Minh Ưu lo lắng cho mình, liền nói cô ấy rời đi.

"Vậy thì em ra ngoài trước đây!" Lúc này Hứa Minh Ưu mới quay người, đi về phía cửa!

"Tử Yên, có phải là em vì chuyện đêm hôm đó, không muốn chị ở lại trong nhà em nữa đúng không?" Sau khi Hứa Minh Ưu đi, Vivi nói thẳng: “Nếu như vì như vậy, không sao hết, chị dọn ra ngoài là được, nếu như em còn cảm thấy chị có ý nghĩ gì không an phận với Kỳ Minh Viễn, chị có thể tự thuê phòng ở!"

"Chị à, em thừa nhận là trong mười ngày vừa qua em có chút khúc mắc với chị, nhất là việc chị cố ý cởi gần hết khuy áo để làm bữa sáng cho em và Kỳ Minh Viễn, và chuyện chị với Kỳ Minh Viễn làm ra bộ dạng ôm ấp nhau, em là vợ của anh ấy, em thực sự rất để ý, nhưng chị lại là chị của em, anh ấy lại là chồng em, hai người đều là hai người thân mà em tôn trọng nhất, em không muốn giữa hai người có một ai phải khó chịu. Chị mới chia tay Âu Tấn Tài, lại nhìn thấy em và Kỳ Minh Viễn đối xử với nhau tốt như vậy, chị sẽ có chút suy nghĩ với anh ấy, em rất hiểu, nhưng mà chị, Kỳ Minh Viễn là người đã kết hôn rồi, anh ấy có gia đình, chị không thể có bất cứ suy nghĩ gì với anh ấy được nữa, em cảm thấy bà nội nói rất đúng, chị cần một người để thu hút sự chú ý của chị, em cảm thấy Tào Văn Dương cũng không tồi, gia thế tốt, người cũng tiến bộ, chị và anh ấy cũng…"

"Chị sẽ không yêu đương gì với Tào Văn Dương hết."

"Chị à, em là vì tốt cho chị, chúng ta là chị em ruột, em hy vọng chúng ta có thể thẳng thắn mà nói chuyện với nhau!"

"Thẳng thắn mà nói chính là chị không có bất cứ ý đồ không an phận với Kỳ Minh Viễn, em tin cũng được, không tin cũng được, thái độ chị chính là như vậy, nếu như em không muốn chị ở lại trong nhà em nữa, đêm nay chị sẽ không quay về!" Vivi đứng bật dậy, đi về phía cửa, mở cửa ra: “Xin mời, bà chủ!"

Trong lòng Lăng Tử Yên rất khó hiểu, Vivi lại gọi cô là bà chủ?

Cho dù là ở công ty, cô ấy cũng không cần phải phân rõ ranh giới như vậy.

"Chị, em là vì tốt cho chị thôi!" Lăng Tử Yên đành phải đứng dậy, đi đến bên cạnh Vivi!

"Cảm ơn em!" Vivi cười với cô một cái, bày ra bộ dạng không thèm quan tâm đến Lăng Tử Yên.

"Vậy em đi đây!" Lăng Tử Yên biết rõ không khuyên được Vivi, trong lòng rất cáu kỉnh, rồi bây giờ không biết làm gì nữa, chỉ đành cất bước đi ra khỏi phòng làm việc của Lome.

"Đúng rồi!" Vivi lại chặn cô lại: “Nếu đêm nay em không đến tìm chị, chị sẽ không quay lại đâu! Sẽ về An Bình ở!"

"Đêm nay chị cứ về Hương Lan Uyển đi!" Lăng Tử Yên không muốn để cô ta về An Bình, như vậy quá không an toàn rồi!

Cô vẫn rất lo lắng cho cô ta!

"Vậy được, chị tiếp tục ngồi xe chị Lome về." Vivi gật đầu với Lăng Tử Yên, đưa tay ra đóng cửa, trong khoảnh khắc cánh cửa khép lại, khóe miệng Vivi nhếch lên cười đắc ý.

Lăng Tử Yên, cô cứ như thế này, cũng chỉ xứng làm bạn với con nhóc ngu ngốc Hứa Minh Ưu mà thôi!

Còn không đủ cho tôi chơi đùa!