Ái Đồ Của Ta Tâm Thần Phân Liệt

Chương 4: Tiểu vai chính



Nguyên Thu đối với phát hiện của mình liền tại chỗ ngốc dại thành một đoàn. Mặc cho ba người kia kia vì bộ dáng của hắn mà hốt hoảng cuống cuồng.

Bỏ ngoài tai nhưng lời lải nhải không ngớt, Nguyên Thu ngoài mặt vẫn là một bộ đờ đẫn ngốc lăng nhưng ở khóe mắt lại đang nhận thức từng người.

Nam tử hòa nhã thư sinh đứng trước mặt hắn là Hoành Cửu Ly, là trưởng môn của Dư Tiêu Phong. Tính cách của người này như khuôn mặt của hắn, đủ hòa nhã, đủ thân thiện. Đó là đối với ngoại thế cho hắn nhận xét.

Nguyên Thu còn nhớ rõ, Hoành Cửu Ly là người cực kỳ bao bọc và yêu thương các sư đệ của mình. Ở trong 'Kiến Tạo Đại Năng Giả' 'Nguyên Thu' khi bị Tư Không Ngạn bắt về Ma Giới làm con tin. Hoành Cửu Ly không ngần ngại đem theo toàn bộ Dư Tiêu Phong gia nhập ma đạo, chỉ cầu Tư Không Ngạn tha cho 'Nguyên Thu'

Sau cùng, 'Nguyên Thu' bị nhân vật chính đem luyện hóa thành khôi lỗi để ở bên cạnh làm trợ thủ cho bản thân. Còn Dư Tiêu Phong toàn bộ đều bị Tư Không Ngạn đem ra làm mồi nhử, bị đám tu sĩ chính đạo toàn diệt, mang theo ô danh vang khắp thiên hạ.

Giống như hiện tại cũng vậy. Năm đó 'Nguyên Thu' vì chuyện của biểu tỷ hắn đã tẩu hỏa nhập ma, hắn liền hạ quyết định tu ma. Hoành Cửu Ly hắn biết, nhưng lại rất hao tâm tốn lực giúp hắn che giấu, 'Nguyên Thu' muốn gì hắn cũng tận lực đáp ứng.

Thật là! Chiều hư a!!

Còn lại hai bên trái phải lần lượt là Thập sư đệ Liễu Triều Yên và Tứ sư huynh Hề Tương. Bốn người bọn họ tính cả 'Nguyên Thu' đều cùng một sư phụ mà ra, dù cho đôi lúc có đánh nhau gãy đầu trọng thương thì vẫn rất yêu thương nhau.

Tỷ như 'Nguyên Thu' cùng với Liễu Triều Yên, hai người từ khi tiến nhập Dư Tiêu Phong bái sư học nghệ đã chẳng hề ưu nhau. Lý do sao? Có chút ấu trĩ, hài tử mà.

Là do 'Nguyên Thu' bước vào trong Dư Tiêu Phong trước Liễu Triều Yên một bước, vậy nên sư tôn liền xếp cho Liễu Triều Yên làm sư đệ của 'Nguyên Thu' khiến cho hắn bức bối vô cùng.

Nguyên Thu âm thầm thở dài, thực mệt mỏi.

Hoa mất nửa ngày trời, ba cái miệng kia vẫn cứ không ngừng ở trước mặt hắn nói rất nhiều thứ gì đó. Nguyên Thu không muốn tiếp thu.

Chư vị, các ngươi không mệt nhưng ta mệt a, mau chóng nói hết rồi đi về cho.

Cũng chẳng biết thời gian qua bao lâu, phía bên ngoài có một đệ tự tới, khiến cho ba tên lải nhải kia liền ngay lập tức nhấc mông rời ghế chạy đi.

Nguyên văn mà tên đệ tử kia nói "Chưởng môn sư bá, Tứ sư bá, Cửu sư thúc, Thập sư thúc, hai khắc nữa đến giờ dùng thiện, Nhị sư bá gọi các ngài về ăn cơm."

Chính là, vừa nghe ăn cơm liền sáng mắt! Cách ngươi tu đến cảnh giới nào rồi? Còn cần ăn sao??

Liễu Triều Yên cùng Hề Tương đã chạy mất dạng từ lâu, Hoành Cửu Ly chậm dãi đứng dậy, ưu nhã chỉnh sửa một chút nếp nhăn trên y phục rồi quay sang nói với hắn.

"Tiểu Cửu, không tới ăn sao? Nghe nói hôm nay Nhị đệ làm món 'Hồ Ly nhảy nhót' mà đệ thích, không đi thử một chút sao?"

Hóa ra 'ngươi' thích ăn thịt hồ ly, thảo nào đẹp đến như vậy!

Nguyên Thu từ chối, hắn hiện tại không có tâm trạng để ăn uống vui vẻ.

Hoành Cửu Ly thấy hắn lắc đầu, cũng không ở lại níu kéo nữa liền nhanh chân bước đi. Ra đến cửa hắn mới sực nhớ ra gì đó, quay lại nói thêm một câu. . đam mỹ hài

"À đúng, Tiểu Cửu, tên tiểu tử hôm nay tới đây muốn bái đệ làm sư tôn. Lúc đó ma khí trong người của đệ đột nhiên bạo loạn, ta liền sắp xếp cho y ở gian phụ ngay bên cạnh Họa Xuân Cư của đệ, nói ngày mai lại đến."

Nói, không đợi Nguyên Thu hồi đáp, Hoành Cửu Ly đã biến mất dạng.

Sự chú ý của Nguyên Thu bị dời đi sang 'tên tiểu tử' mà Hoành Cửu Ly nói tới. Đó không phải chính là vai chính Tư Không Ngạn, con trai cưng của ta đó sao!

Nguyên Thu thực tò mò, không biết dung mạo của hài nhi hắn tạo ra thế nào. Chắc chắn là rất xinh đẹp đi! Mặc dù tính theo nguyên tác, hiện tại y mới 10 tuổi, nhưng khẳng định rất sota manh đi~

Mang theo vui sướng trong lòng, mặc kệ cơ thể có chút bất ổn, Nguyên Thu vẫn lết qua gian bên cạnh muốn xem thử đồ đệ tương lai của mình thế nào.

Gian bên cạnh là gian phụ, tuy là mô phỏng Họa Xuân Cư giống như đúc nhưng lại nhỏ hơn một chút.

Nguyên Thu Đứng ngoài sân, qua cửa sổ mơ màng thấy một chút ánh nến lập lòe. Người bên trong còn chưa ngủ.

Nguyên Thu nhìn chằm chằm vào bên trong gian phòng, đại não không ngừng nảy số tìm cách nhìn thấy mặt tiểu vai chính.

Ai... hiện tại hắn là Lưu Thủy Chân Quân băng thanh lãnh ngọc, nếu nhìn lén mà bị phát hiện chắc chắn thanh danh sẽ mất sạch! mặt mũi ném đi đâu. Nhưng nếu không nhìn nén thì chính là sẽ không thấy.

Chẳng lẽ hiện tại hắn đi tới đạp cửa, ngạo khí nói 'Con trai, tới cho baba xem mặt!'

Như vậy hắn có bị coi là thần kinh không?

Đang trong lúc rối rắm không biết nên như nào. Đột nhiên, cửa gian phòng mở ra, một thân ảnh nho nhỏ xuất hiện. Nguyên Thu vì động tĩnh mà quay lại.

Bốn mắt chạm nhau.