Âm Hôn: Ngủ Cùng Quỷ

Chương 90: Thi quỷ biến đổi gen



"Muốn gây bất lợi cho tiến sĩ Lục, trừ phi anh bước qua xác tôi."

Nữ thi quỷ kia giương răng múa vuốt chộp tới, không cho Lãnh Thiên Ngạo tiến lên, điều này chọc anh ta nóng nảy, Lãnh Thiên Ngạo khịt mũi một tiếng, sau đó âu phục ở phía sau lưng bị xé rách, trên lưng anh ta vươn ra một đôi cánh có màu xanh.

Quanh thân được bao bọc bởi khói xanh, hơn nữa anh ta đang mặc là âu phục màu đen nên thoạt nhìn trông cả người anh ta như là sứ giả đến từ địa ngục, vẻ mặt sắc bén đi về phía nữ thi quỷ.

"Cô cho rằng bây giờ trở còn được bọn họ buông tha sao?"

"Đây là việc của tôi, không cần các người quan tâm!"

"Động cơ của cô đã bị tiến sĩ Lục phát hiện từ lâu, cô trở về chính là tìm cái chết, cô cho rằng còn có thể cứu con mình sao?" Lãnh Thiên Ngạo giống như biết hết mọi chuyện, từng câu từng chữ bức bách nữ thi quỷ làm tinh thần lẫn thể xác của cô ta sụp đổ.

"Anh còn biết gì nữa?"

"Tôi còn biết tiêu bản độc tố cô trộm được là giả, cho cô thời gian ba giây suy nghĩ, là đi theo chúng tôi hay là chết ở chỗ này?" Lãnh Thiên Ngạo nói xong thì vỗ cánh, bột lân lộng lẫy bay bay tứ tung khắp tầng hầm và dính vào đám quỷ thi kia làm chúng bị ăn mòn mà kêu la thảm thiết.

Nữ thi quỷ không cần suy nghĩ liền thốt ra "Tôi sẽ không đi theo các người, Tề Quân chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, nếu tôi chạy trốn, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho thằng bé."

"Con trai của cô đã chết từ lâu, đã bị biến thành thi quỷ rồi."

"Anh nói cái gì?" Nữ thi quỷ không tin trừng to hai mắt, tôi rõ ràng nghe được tiếng thứ gì đó vỡ vụn ở trong lòng cô ta.

Tề Quân chắc là con trai của cô ta, đến con nít mà những thi quỷ đó cũng không buông tha, tàn nhẫn quá.


Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bột lân của Lãnh Thiên Ngạo đã xử lý sạch sẽ đám thi quỷ ở dưới đây, chỉ chừa lại nữ thi quỷ kia, cô ta đang nằm sấp trên cửa chắn lối đi bí mật kia mà khóc đến đứt ruột đứt gan, gọi tên con trai mình hết lần này đến lần khác.

Tôi vội vàng đi đến trước mặt Lãnh Thiên Ngạo, "Sao anh biết nhiều vậy?”

"Cô cho rằng trong khoảng thời gian này tôi không làm gì hết sao? Người phụ nữ này tên là Trần Kha, ban đầu là bác sĩ của bệnh viện này, cô ta bị con trai mình truyền bệnh lao phổi, kết quả sau khi hai người chết đều bị biến thành thi quỷ, nhưng cô ta chưa biết chuyện con trai mình đã biến thành thi quỷ.”

Lãnh Thiên Ngạo nói xong thì thu cánh lại, xem ra thi quỷ ở bốn tầng dưới đất đã bị anh ta xử lý sạch sẽ.

"Hiện tại cô ấy đã biết rồi." Tôi tức giận trợn mắt trắng, gặp được một Lãnh Thiên Dực như vậy rồi, thì Trần Kha này có khả năng sẽ vì con trai mình mà trở về chỗ ở của đám thi quỷ.

"Đã đến lúc cô ta phải biết, cô ta vốn là nhà nghiên cứu của viện nghiên cứu tế bào thần cấp, nếu bị thi quỷ lợi dụng, nói không chừng sẽ xuất hiện thêm tiến sĩ Lục thứ hai, không dễ đối phó."

"Tiến sĩ Lục này có lai lịch như thế nào?" Đây là lần đầu tiên tôi thấy tiến sĩ Lục.

"E là đến từ Thái Lan, mỗi ngày đều có rất nhiều thi quỷ có kỹ năng chiến đấu ưu việt hộ tống gã, căn bản không tra ra được tin tức khác." Lãnh Thiên Ngạo nói xong cùng tôi đi tới trước mặt Trần Kha.

"Còn không đứng lên? Cô không muốn đi cứu con trai của cô sao? ”

"Anh sẽ giúp tôi cứu con trai tôi ư?" Trần Kha ngước đôi gò má đẫm nước mắt lên, con ngươi như tro tàn ấy có lại chút hy vọng.

"Chỉ có cô mới biết hang ổ của thi quỷ ở đâu, đúng chứ? Bây giờ cô hãy đưa chúng tôi đến đó, có lẽ bọn họ còn chưa trốn.”

"Được, tôi dẫn các người đi!" Trần Kha đứng dậy ngay, lau nước mắt trên mặt, sắc mặt ngay lập tức hay đổi hoàn toàn thành một người khác.

Đợi đến khi lên xe, Lãnh Triết Lăng nhìn qua gương chiếu hậu nói với Trần Kha: "Chúng tôi giúp cô cứu con trai của cô là có điều kiện, sau này cô phải làm việc cho tôi!”

"Được, làm cái gì cũng được, chỉ cần có thể cứu được Tề Quân."

Tôi cũng không nghĩ tới Lãnh Thiên Ngạo cứu người mà còn có điều kiện phụ, nên không hài lòng, oán giận nhìn anh ta, "Anh có ý gì? Anh muốn học cha nuôi của anh, chế tạo ra quân đoàn thi quỷ à?”

"Đúng ý tôi." Anh ta vừa nói vừa cong khoé miệng lên thành nụ cười xấu xa, bộ dáng đó đúng kiểu ngứa người.

"Nếu anh thực sự làm như vậy, vậy tôi không giữ lễ độ với anh nữa, hiện tại tôi liền thu phục anh!"

Vừa nghe thấy ba chữ "thu phục anh", sắc mặt tươi cười của Lãnh Thiên Ngạo liền xụ xuống ngay, sau đó giẫm mạnh chân phanh, chiếc xe bị phanh đột ngột dừng lại, suýt nữa quăng tôi ra khỏi xe.

"Sau này nếu để tôi còn nghe cô nói ba chữ thu phục tôi, tôi sẽ không nhường cô nữa!" Ánh mắt của Lãnh Thiên Ngạo sắp phun ra lửa.

Nhưng trong bụng tôi vẫn còn một bụng lửa, anh ta nói hôm nay đi cùng tôi đến bệnh viện kiểm tra gì đó, tôi thấy thực ra là anh ta đã có chuẩn bị từ sớm muốn đến đây phá hủy sào huyệt của thi quỷ đó.


"Cô hỏi cô ta đi, tiến sĩ Lục kia đang nghiên cứu thi quỷ biến đổi gen, nếu như thành công, ngoài cách buộc đối phương ra tay nếu không sẽ không nhìn ra đối phương là thi quỷ, ngay cả đạo sĩ như cô cũng không thể nhìn ra."

Trần Kha ngồi ở ghế sau gật gật đầu, "Đúng vậy, họ đang nghiên cứu cái này, hơn nữa bọn họ còn có một nghiên cứu đáng sợ hơn nữa, là nhằm vào những người sắp chết liền tiến hành cải tạo thành thi quỷ, như vậy ở ngoài đời thực sẽ không cần xuất hiện chuyện người chết sống lại, những thi quỷ kia sẽ xâm nhập vào trong tầng lớp xã hội mà không lộ ra lỗ hổng nào."

"Đã xuất hiện nhiều thi quỷ như vậy, cô xem qua tin tức đưa tin chưa? Cho dù có phát hiện, cũng bị nhanh chóng đè xuống, cho dù là lỗ hổng trong thể chế của quốc gia hay là do thi quỷ đã xâm nhập, tóm lại không thể không khống chế cục diện này, cho nên chúng ta hiện tại rất cần Trần Kha.”

Đây là lần đầu tiên tôi nghe Lãnh Thiên Ngạo nói về những điều này, và cách nhìn của tôi về anh ta cũng thay đổi ba trăm sáu mươi độ.

Dường như sợ Trần Kha không chịu hợp tác, sau khi Lãnh Thiên Ngạo khởi động thân xe lại bổ sung thêm, "Trong thế giới thi quỷ không có khái niệm về mạng người, lối thoát duy nhất là cứu con trai của cô, nếu không kết cục của nó cũng giống như người vừa bị cô xé."

Lãnh Thiên Ngạo nói xong, tôi thấy rõ cả người của Trần Kha ngẩn ra, trong ánh mắt giống như nhìn thấy chuyện gì cực kỳ khủng bố.

Phụ nữ như cô ta ra tay đã tàn nhẫn như vậy huống chi những người ở trong tổ chức thi quỷ đó.

Chúng tôi theo chỉ dẫn của Trần Kha đi về phía trước, có điều kỳ quái là cô ta vẫn rất bình thường, hoàn toàn không có bộ dáng bị khống chế, tôi cảm thấy rất lạ.

"Mà, ông ta đã trở về Thái Lan, bên này hiện tại chỉ còn lại tên tiến sĩ Lục và pháp sư kia đang quản lý, hình như ông ta đang chuẩn bị chuyển căn cứ chính sang bên này, bên Thái Lan có nhiều ẩn sĩ, cao nhân nên họ thường xuyên bị vây quét tiêu diệt và bị thương, so ra thì bên này an toàn hơn."

“Còn không phải là do anh kéo tới à!” Tôi nhìn Lãnh Thiên Ngạo bằng ánh mắt lạnh, vận rủi tôi gặp phải đều bắt đầu khi tôi gặp anh ta!