Âm Mưu

Chương 8



Đại sư bội phục ma đầu từ tận đáy lòng.

Thường thì kẻ ác dùng độc làm người ta nghiện, sa vào hoan lạc hư vô không cách nào thoát ra, nhưng ma đầu thì khác, y chế độc này để người ta thanh tâm quả dục, tĩnh tâm ngắm hoa ngắm trăng, sông núi cỏ cây, làm những việc lợi mình lợi người.

Hắn đốt gói thuốc, sau khi hít xong cả hai gói thuốc liệt dương thì chợt thấy mình hiểu thấu đạo lý nhân sinh, không bị ý nghĩ dâm tà khống chế, tựa như được thần tiên khai sáng, khi mở mắt ra ánh mắt sáng ngời.

Đại hiệp cũng bội phục đại sư, người này quen thói phong lưu như hắn mà lại tự nguyện thử độc khó giải của ma đầu.

Nghe trải nghiệm của đại sư, hắn cảm thấy như hai người trúng hai loại độc khác nhau.

"Thật sao?" Hắn nhịn không được hỏi, "Nhưng lúc ta trúng độc đâu có cảm giác này."

Đại sư gõ gõ tẩu thuốc rồi thở dài: "Đạo hạnh của ngươi không sâu, không cảm nhận được cũng là bình thường."

Đại hiệp nghẹn họng, lại tò mò hỏi: "Vậy độc này có tác dụng với ngươi không?"

Đại sư lắc đầu: "Ta cũng không biết nữa."

Thế là bảo ma đầu thử quyến rũ hắn xem một lạng thịt dưới người hắn có thể ngóc lên hay không.

Ma đầu cười lạnh: "Ta nghĩ kẻ tà dâm trong đầu cũng có một lạng thịt như ngươi, không cần ta ra tay thì ngươi cũng có dục vọng sẵn rồi."

Đại sư gật gù: "Ngươi nói cũng đúng."

Vì ma đầu không chịu nên hắn chỉ có thể tưởng tượng ra cảnh mây mưa với ma đầu trên giường để tìm cảm giác.

Qua nửa ngày, đũng quần hắn phồng lên thật.

Ba người đều cúi đầu nhìn dưới người đại sư, ai nấy đều nhíu mày, ánh mắt phức tạp.

Đại hiệp nghĩ thầm người này đúng là dâm hết thuốc chữa, trầm trồ nói: "Hèn gì ngươi được gọi là đại sư......"

Đại sư khiêm tốn mỉm cười rồi cởi dây lưng ra.

Hắn vừa tụt quần xuống thì một con chim vàng lao ra từ dưới hông hắn, xòe cánh hót mấy tiếng rồi bay qua cửa sổ mở rộng.

Ba người: "......"

Đại sư: "......"

Đại hiệp: "...... Chim ngài bay đi rồi à?"

Đại sư hít sâu một hơi: "......"

Ma đầu hết sức bình tĩnh, cúi đầu gãi cằm nói: "Nhìn xem trên người ngươi có thêm gì không."

Dưới hông đại sư vẫn lóe sáng rực rỡ, hình như trên bụng có thêm vết đen.

Đại sư run tay: "Chẳng lẽ đây là dâm văn......"

Ma đầu: "Không, là kinh văn đấy."