Ánh Dương Rực Rỡ

Chương 16: Em muốn theo đuổi Giang lão sư!!



...****************...

Giang Tiêu nói - Em ấy là chủ phòng 109 đối diện với phòng của ba!!

Dịch Hành ngạc nhiên hỏi - Cậu ta là sinh viên, không ở trong ktx của trường sao? Sao không ở trong ktx trường cho tiện đi lại?

Giang Tiêu đáp - Ba không biết!! Con tự đi hỏi đi!!

Dịch Hành quay đầu định đi hỏi thật, thì Mộ Hàn Chu và hai người kia đã đứng bên cạnh từ lúc nào chẳng hay.

Mộ Hàn Chu hỏi - Đàn anh nhìn em gì kì vậy? Bộ trên mặt em dính gì sao?

Dịch Hành hỏi - Cậu không ở ktx trường sao, chuyển ra ngoài ở khi nào?

Mộ Hàn Chu đáp - Mới dọn ra chưa lâu, chắc gần một tháng rồi!!

Dịch Hành hỏi - Lý do!?

Mộ Hàn Chu cười đáp - Tất nhiên là muốn ở gần crush rồi!!

Dịch Hành lạnh lùng hỏi, vẻ mặt hình như đã đoán được lý do nhưng vẫn muốn xác nhận lại - Ai??

Mộ Hàn Chu chỉ về phía Giang Tiêu mà đáp - Là thầy ấy!! Dịch Học trưởng, Em thực sự rất thích thầy ấy!!

 Dịch Hành nhíu mày có vẻ không tin lắm, hỏi - Chắc chứ!?

 Mộ Hàn Chu giơ ba ngón tay hướng lên trời, thề thốt - Chắc hơn cả đinh đóng cột!! Thật một trăm phần trăm, không có nửa điểm dối trá.

Dịch Hành lạnh lùng nói, không có chút kiêng nể gì Mộ Hàn Chu - Cậu chỉ là một tên nhóc, hỉ mũi chưa sạch mà còn dám nghĩ đến chuyện cua người khác. Tôi sợ ngay cả Tiểu Hà, cậu cũng không chắc có thể khiến con bé hài lòng.

Giang Hà nghe thấy anh trai nhắc đến tên mình, rõ ràng rất vui vẻ nhưng lại bày ra bộ dạng không để tâm đáp - Cũng chưa chắc đâu!

Dịch Hành nghi hoặc nhìn về phía Giang Hà, hỏi - Hửm~~!!

Giang Tiêu đáp - Mới hôm trước, con bé đã nói muốn cưới Mộ Hàn Chu sau khi trưởng thành, đợi khi đủ tuổi rồi có trực tiếp gả luôn hay không thì không biết!!

Dịch Hành nghe mà muốn đứng tim luôn, hỏi lại xem có đúng hay không thì nhận lại cái gật đầu không mong muốn.

Quay đầu sang phía Mộ Hàn Chu, gằn giọng hỏi - Rốt cuộc, cậu đã cho bọn họ ăn bùa mê thuốc lúa gì, khiến Tiểu Hà cũng phải nói ra lời giả trân như vậy??

Sợ bị Dịch Hành đánh cho thừa sống thiếu chết, Mộ Hàn Chu thành thật đáp - Em chỉ là nấu vài món ăn thôi!! Không phải, trên mạng nói muốn theo đuổi được crush thì đầu tiên phải lót đầy cái bụng của đối phương sao?

Dịch Hành hỏi - Chỉ có như vậy!?

Mộ Hàn Chu còn chưa kịp mở miệng đáp lại thì Giang Hà đang ngồi kia lên tiếng đánh tan màn phòng thủ cuối cùng của Dịch Hành.

- Là vì anh ấy đẹp trai!!

Phực~~!!

Sợi dây dũng cảm của Mộ Hàn Chu cuối cùng cũng dứt, anh muốn giải thích nhưng lại không biết phải nói gì, cứ đứng chôn chân tại chỗ!!

Dịch Hành hỏi - Cậu có biết thế nào là thích không?

Mộ Hàn Chu đáp - Biết!! Em tất nhiên rõ bản thân mình thích ai mà!!

Dịch Hành lắc đầu nói - Cậu còn chưa đủ trưởng thành thì tốt nhất hãy chuyên tâm vào học tập thì hơn, đừng có cố gắng đua đòi học yêu đương.

Mộ Hàn Chu hỏi - Lý do?

Dịch Hành thẳng thắn đáp - Cậu là nam, thầy ấy cũng là nam, hai người.... sẽ không có kết quả tốt!!

Mộ Hàn Chu nói - Cái này thì quan trọng gì việc khác giới hay cùng giới chứ!? Không phải người có tình cảm đều có thể làm quen, hẹn hò rồi yêu đương sao?

Dịch Hành nói - Cậu căn bản là không hiểu!! Cậu bây giờ chỉ là, nhìn thấy một người vừa hảo soái, giỏi giang vừa hay lại là hình mẫu lý tưởng nên tâm lý sinh ra hảo cảm ngưỡng mộ. Sau này, gặp được một người khác cũng như vậy, cậu sẽ biết thế nào mới là thích thật sự!?

Lại tiếp - Trên hết, thầy ấy đã từng ly hôn, còn có hai đứa con một lớn một nhỏ. Bây giờ chắc cậu sẽ nghĩ chỉ cần như vậy, cả hai sẽ hạnh phúc nhưng cậu có từng nghĩ đến ba mẹ vừa cậu, tương lai sau này không? Sau này, khi nghĩ lại sẽ vô cùng hối hận!!

Mộ Hàn Chu phản bác ngay - Em không hối hận!! Nếu không thể ở bên cạnh thầy ấy, em mới thật sự hối hận!!

Nhìn Dịch Hành, hạnh phúc nói - Sau này, anh cũng sẽ gặp được một người, chỉ thích anh không quan tâm đến những chuyện khác, anh nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc. Anh sẽ hiểu cảm giác lúc này của em, không có người đó mình mới thật sự hối hận.

Dịch Hành đáp - Sẽ không!!

Giang Tiêu thấy không khí này có chút căng thẳng, lập tức lên tiếng phá tan bầu không khí - Đã gần trưa rồi đó, các người không đói sao?

Cúi xuống nhìn Giang Hà hỏi - Tiểu Hà, con đói không?

Giang Hà gật đầu đáp - Có ah~!!

Giang Tiêu nắm tay cô bé đứng dậy, nói - Vậy chúng ta đi ăn thôi!! Mặc kệ bọn họ, được không?

Giang Hà gật đầu đáp - Dạ~~!!

Cả hai quay đầu đi về phía cổng công viên, đích đến chính là quán ăn đối diện.

Mộ Hàn Chu thấy vậy, vừa chạy theo phía sau hai người họ vừa quay đầu vẫy tay với Hàn Quân Giao, ra hiệu bảo nhanh chân lên.

Hàn Quân Giao hiểu ý liền mặc kệ hình tượng thiếu nữ, chạy thẳng tới chỗ Mộ Hàn Chu, khoác tay anh như một đôi uyên ương.

Thẩm Lãng ở phía sau nhìn cả hai người đã đi xa mới nói - Vị Mộ thiếu gia kia, xem qua thân phận chắc không phải là người bình thường. Thấy như vậy nhưng chắc không phải dạng dễ động vào, nếu sơ xuất sẽ khiến tất cả kế hoạch của chúng ta đều đổ bể!!

Dịch Hành nói - Tùy cơ hành động!!

Thẩm Lãng đáp - Vâng!!

Nói xong hắn ta cũng xin phép rời đi, chỉ còn một mình Dịch Hành đứng đó, nghĩ gì đó một lúc rồi cũng đi về phía cửa hàng kia.

...****************...

- Quán ăn nhìn có vẻ rất sang trọng, không biết thức ăn có ngon!?

Mộ Hàn Chu vừa ngồi xuống đã ngó nghiêng xung quanh, nhìn cách bày trí của quán ăn này đậm chất truyền thống.

Bọn họ hiện giờ đang ngồi ở tầng bốn, bàn ăn thì ở ngay phía ban công vừa thoáng mát lại có thể nhìn thấy toàn bộ công viên dưới kia.

Giang Hà đáp - Em cũng không biết!! Vừa nãy đi theo dõi anh...ưm~~??

Giang Tiêu lập tức lấy tay bịt miệng Giang Hà lại, nhìn Mộ Hàn Chu vẻ mặt đầy vẻ nghi hoặc thì đáp - Sáng tới đây còn chưa kịp ăn thử, không biết có hợp khẩu vị của hai em không?

Mộ Hàn Chu đáp - Em thì ăn gì cũng được, dù sao chỉ cần là thứ có thể ăn được đều cho vào bụng mà!! Có ngon hay không, thử mới biết được!?

Hàn Quân Giao lễ phép đáp - Mọi người ăn gì thì em ăn nấy!! Dù sao, lâu rồi không ở Hoa Hạ, món ăn có khác biệt với bên Canada hay không, em cũng không chê!!

Giang Tiêu hỏi - Em vừa mới về, dự định sẽ theo học trường đại học nào?

Hàn Quân Giao đáp - Em đã đăng ký vào học trường Đại học Hải Thành!! Hai ngày nữa có thể nộp hồ sơ rồi nhập học luôn.

Giang Tiêu cười nói - Hóa ra là vậy. Chúc mừng em nhé!!

Hàn Quân Giao vui vẻ đáp - Dạ~~!!

Dịch Hành hai tay bê đồ ăn đến, lạnh lùng nói - Đồ ăn đến rồi!! Cẩn thận nóng!!

Phía sau là hai ba nam phục vụ bê thức ăn để trên bàn, sắp xếp rất rất đẹp.

Xong xuôi liền cúi đầu lễ phép nói - Chúc thực khách ăn ngon miệng.

Giang Tiêu vui vẻ gật đầu, nói - Ừm, cảm ơn!!

Dịch Hành ngồi xuống, cầm đôi đũa gắp thức ăn vào bát Giang Tiêu hỏi - Giang lão sư, những món này đều là dựa theo khẩu vị của thầy mà em làm!! Ăn thử xem, có ngon không?

Giang Tiêu gắp lên ăn, vừa nếm thử liền vui vẻ đáp - Ngon!! Tay nghề của con càng ngày càng tiến bộ rồi!!

Mộ Hàn Chu ngạc nhiên hỏi - Dịch học trưởng, quán ăn cho thực khách xuống nhà bếp nấu ăn sao?

Dịch Hành đáp - Không!!

Mộ Hàn Chu hỏi - Vậy sao anh, xuống đó nấu ăn được!?

Dịch Hành đáp - Hàn Thiên Minh, đây là quán ăn tôi hôm qua mới mua. Sáng nay mới mở bán, cái lý do này đã được chưa!?

Mộ Hàn Chu cấm nín, cúi xuống ăn tiếp.

Quán ăn nhà người ta mở thì..... chủ quán đích thân xuống nấu, là hợp tình hợp lý, không thể phản bác.

Hàn Quân Giao gắp một miếng ăn, chỉ vào đĩa rồi hỏi - Đây là món gì vậy!? Vừa vào miệng đã tan, còn mềm mềm ngọt ngọt!!

Thẩm Lãng không biết từ khi nào xuất hiện, cầm hai đĩa thức ăn để trên bàn rồi đáp - Là món hấp cà chua đậu phụ non!!

Vừa nói vừa chỉ tay từng món nói - Đây là.... Trứng chiên cơm thập cẩm bốn phần!! Bánh mì chấm sữa đặc bốn phần!! Còn lại là Bánh gạo cay Hàn Quốc ba phần, thịt quay rắc vừng đen hai phần và cơm trộn thập cẩm hai phần.

- Kia là.....1 Bánh Pudding tráng miệng!! Một ly nước ép dưa hấu, một ly trà sữa trân châu đường đen và một ly kem sữa fulltotping!!

- Còn gọi gì nữa không, để tôi chuẩn bị!?

Hàn Quân Giao đỏ mặt, ấp úng đáp - Không.... không cần nữa đâu, đã nhiều lắm rồi!!

Thẩm Lãng cúi đầu chào rồi rời đi, mặc kệ ánh mắt háo sắc của cô.