Ánh Dương Rực Rỡ

Chương 9: Đại hội mùa thu!!



...****************...

Giang Tiêu ở trên bục giảng nói - Đại hội mùa thu của trường mỗi năm tổ chức một lần, mỗi lần đều rất nhộn nhịp. Năm nay khác năm trước, trường chúng ta sẽ có sự góp mặt của thanh tra và ban giám hiệu. Vậy nên.... Muốn trang trí như thế nào? Muốn thực hiện tiết mục nào, muốn bày hàng gì, tất cả đều phụ thuộc vào các em!!

Vừa nghe thấy như vậy, cả lớp đều vui vẻ hò hét, túm tụm vào nhau để bàn bạc kế hoạch sẽ thực hiện trong đại hội sắp tới.

Mộ Hàn Chu chỉ để ý đến Giang Tiêu, hoàn toàn không quan tâm đến đại hội cái gì đấy.

Tiêu Lập Trình ở bên cạnh cũng vậy, không cười thì cũng đỏ mặt, rất ư là kì lạ.

Giang Tiêu ho khụ khụ khụ vài cái, nói - Vậy thì, các em cứ bàn bạc trước, tiết này để trống!!

Mộ Hàn Chu thấy hắn ho thì vô cùng lo lắng, chạy lên bục giảng hỏi - Thầy Giang, thầy bệnh rồi sao? Có cần em đưa xuống phòng y tế nghỉ ngơi không??

Giang Tiêu né tránh đụng chạm với Mộ Hàn Chu, lạnh lùng đáp - Không cần làm phiền em đâu bạn học, tôi khỏe!! Nếu không còn việc gì nữa, tôi đi trước.

Mộ Hàn Chu định nói gì đó đã không thấy bóng dáng Giang Tiêu đâu, tức giận đấm mạnh xuống bàn tức giận nói - Em sẽ không bỏ cuộc đâu, thầy cứ chờ đó!!

Cả lớp im phăng phắc!!

Mộ Hàn Chu không quay về chỗ của mình, đi thẳng ra ngoài hành lang không biết là đi đâu.

...****************...

Khoa Công nghệ thông tin.

Trên bục giảng có một nữ sinh cầm một tờ giấy, nói - Các bạn, sắp tới sẽ là Đại hội mùa thu của trường chúng ta, lão sư muốn ta chuẩn bị hai tiết mục và bày một gian hàng tùy ý. Các bạn thấy khoa chúng ta lên làm gì?

Cả lớp nghe xong không thèm phản ứng, người chú tâm vào sách vở thì không nói, người thì lại cằm đầu vào máy tính chỉ liếc mắt một cái rồi cúi xuống.

Còn lại đều làm việc riêng, không nói chuyện, cười nói rôm rả thì cũng ngủ gục trên bàn.

Hứa Thần đang ngủ gục trên bàn, cô gái kia định gọi tên thì phi của phòng truyền đến tiếng "cốc cốc cốc" vang giòn giã.

Cô quay đầu nhìn thì thấy một khuôn mặt lạnh như băng, cùng với biểu cảm bị liệt mà sợ hãi hỏi - Có... có chuyện gì vậy ah~~??

Dịch Hành bước vào, theo sau là vài người của hội học sinh bước vào. Khi tất cả đều đã đứng ở trên bục giảng, anh nói - Xin chào!!

Cả lớp đều ngồi im tại chỗ, không dám hó hé câu gì nghiêm túc lắng nghe.

Dịch Hành thấy cả lớp yên tĩnh mới nói - Hội học sinh chuẩn bị tuyển sinh các thành viên trong hội, mỗi lớp có thể trên dưới 10 người được tham gia. Nếu có nhu cầu hãy điền tên vào phiếu tham gia, xong liền gửi cho lớp trưởng của lớp rồi nộp cho phó Hội trưởng Hội học sinh. Còn gì thắc mắc thì cứ hỏi, không cần ngại.

Phó hội trưởng hội học sinh là một cô gái tóc màu nâu vàng, mặc một bộ váy màu trắng thuần khiết, trông vô cùng xinh đẹp.

Cô cũng đừng đó giới thiệu - Xin chào, chị là Hội phó hội học sinh đương nhiệm, Tạ Nhiễm!! Sau này hãy giúp đỡ ha~

Các thành viên khác thì cầm một tập phiếu tham gia, bước xuống phát cho từng người xong liền trở về dùng tại chỗ không nói câu gì.

Dịch Hành nói - Tôi là Dịch Hành, sẽ tạm thời giữ chức Hội học sinh nhiệm kỳ này. Nếu có gì thắc mắc hãy hỏi trực tiếp trợ lý của tôi, cô An Dương!!

An Dương nhan sắc cũng không kém phần Tạ Nhiễm, nhưng khuôn mặt lại không có chút huyết sắc nào, mặt trắng bệch như pho tượng điêu khắc.

Ả cười nhẹ, cúi đầu chào coi như có lệ rồi yên lặng đứng đó.

Dịch Hành hỏi - Cho hỏi, lớp này....ai là lớp trưởng?

Cả lớp đồng loạt chỉ tay về phía cô gái bé nhỏ đứng lù lù ngay bên cạnh Dịch Hành.

Cô khép lép, sợ hãi lắp bắp hỏi - Xin.... xin chào, em... em là Tô Ánh Tuyết!! Không biết....các anh các chị, cần.... cần em giúp gì ah~~

Dịch Hành thấy cô chưa chi đã sợ hãi hỏi - Sĩ số hôm nay, lớp em là bao nhiêu?

Tô Ánh Tuyết run rẩy đáp - Dạ....38/40 ạ!!!

Dịch Hành chỉ liếc mắt một cái liền phát hiện điều kì lạ hỏi - Không đúng!! Vẫn còn thiếu một người??

Tô Ánh Tuyết giật mình vừa nhìn vừa đếm một lượt, quả thật thiếu một người.

Đang hoang mang suy nghĩ không biết nói làm sao để không bị trừ điểm thi đua, cô đã thấy Dịch Hành bước xuống dưới lớp từ khi nào?

Dịch Hành vừa đi, tiếng giày chạm vào đất phát ra tiếng lộc cộc nghe rất não nề.

Cả lớp đều sợ hãi, không dám ngọ nguậy ngồi y như một pho tượng.

Tới gần bàn cuối lớp, Dịch Hành dừng lại thấy một người đang gục đầu ngủ không biết trời trăng gì nữa.

Anh hai tay chống vào thành bàn, cúi nửa người xuống thấy cuốn vở trên bàn thì cầm lên xem.

Cuốn vở kia trang trí rất gọn gàng, nhìn thì rất đẹp nhưng thứ đáng chú ý lại là cái tên trên đó.

Hứa Thần!!

Đây không phải..... chính là cái tên mới tỏ tình với anh cách đây không lâu hay sao?

Bỏ cuốn vở xuống, thấy ai kia vẫn còn yên giấc Dịch Hành liền gõ ba tiếng vào mặt bàn, gương mặt lộ vẻ lạnh lùng.

Cốc!! Cốc!! Cốc!!!

Cả lớp nghe thấy tiếng đó, tất cả đều giật nảy mình đồng loạt quay lại nhìn, bị ánh mắt sát khí của anh đều nhanh chóng quay lại ngồi im tại chỗ.

Quay lại vẫn thấy ai kia... Ngủ!!

Dịch Hành cúi đầu ghé sát Hứa Thần, thổi một làn gió không nhẹ cũng không mạnh.

Hứa Thần bị ai đó thổi vào tai giật mình tỉnh giấc, quay sang định mắng đối phương, ai dè!?

Vừa quay sang đã chạm môi với Dịch Hành, Hứa Thần không phản ứng kịp đã bị lãnh một cái tát trời giáng của anh.

Cả lớp vì nãy giờ im lặng, không ngó nghiêng xung quanh nên không thấy gì.

Nhưng không có nghĩa những người ở Hội học sinh và Tô Ánh Tuyết không nhìn thấy, Tạ Nhiễm tức giận nắm chặt bàn tay.

Dịch Hành ho khụ khụ vài cái, nói giọng có chút bực bội - Cậu tên gì!?

Hứa Thần ngoan ngoãn đáp - Dạ, em tên Hứa Thần!! Có chuyện gì không ah?

Dịch Hành ghi tên cậu vào quyển sổ trên tay, đọc rành mạch - Hứa Thần, ngủ gục trong lớp, trừ một điểm thi đua.

Hứa Thần không can tâm, đứng dậy hỏi - Em phạm lỗi, em chịu phạt nhưng trừ điểm thi đua của lớp có phải hơi quá đáng không?

Dịch Hành gấp lại quyển sách, lạnh lùng đáp - Cậu không biết, vì đại hội mùa thu sắp diễn ra, cả trường đang thi đua giành chiến thắng hả? Một tổ chức, một người phạm lỗi cả tổ chịu phạt??

Hứa Thần á khẩu, vì anh nói đúng. Có muốn phản bác cũng không giải thích được.

Dịch Hành như nghĩ ra gì đó, quay đầu hỏi - Cậu có biết tôi là ai không?

Hứa Thần lắc đầu thành thật đáp - Không biết!! Cái này quan trọng sao?

Dịch Hành nói - Đúng là không quan trọng, nhưng.... ai kia vừa ở Hồ Nguyệt Lượng, tỏ tình tôi mà sao quên nhanh dữ vậy?

Hứa Thần giật mình suýt thì ngã ngửa, lắp bắp hỏi - Anh, anh.... là Dịch học trưởng?

Dịch Hành dang hai tay lên nhún nốt cái, coi như câu trả lời rồi bước ra khỏi phòng.

...****************...

Hứa Thần ở trong lớp vẫn chưa hết bàng hoàng, sửng sốt hỏi Tô Ánh Tuyết ngồi đối diện - Anh ấy là Dịch Hành, học trưởng khoa Y, phải không? Sao lại xuất hiện ở đây?

Tô Ánh Tuyết một tay chống cằm, một tay đặt ngang vở nhìn cậu đáp - Ừm~~ Còn tại sao anh ấy lại ở đây, thì là do anh ấy đang đảm nhiệm chức Hội trưởng Hội học sinh nhiệm kỳ này! Nghe nói, Hội trưởng của chúng ta bị bệnh phải nhập viện điều trị nên có thể anh ấy sẽ làm đến khi tốt nghiệp.

Hứa Thần như con lười, nằm ườn trên bàn than ngắn thở dài - Chết tui rồi!

Tô Ánh Tuyết ngạc nhiên hỏi - Sao vậy? Bộ cậu với anh ấy, sẩy ra chuyện gì sao? Vừa nãy mình nghe thấy cậu tỏ tình ai kia, không lẽ.... nam sinh trên diễn đàn tỏ tình Dịch học trưởng, là cậu sao?

Hứa Thần lại bày ra bộ dạng không thiết sống nữa, vòng tay ôm lấy đầu như muốn ép chặt xuống mặt bàn nói - Uhm~~

Tô Ánh Tuyết vẻ mặt hoảng sợ, không tin vào tai mình vừa mới nghe được, hỏi lại một lần nữa - Thật sự là cậu sao??

Hứa Thần chôn đầu vào càng sâu, cô nhìn như vậy thì đã biết câu trả lời, thở dài xoa đầu cậu - Tự cầu phúc đi ah?!

Hứa Thần như nhớ ra gì đó, ngẩng đầu hỏi - Lớp trưởng Tô, Hội học sinh muốn học viên tham gia đăng ký sao?

Tô Ánh Tuyết gật đầu nói - Uhm~~ Nghe anh ấy nói, chỉ có 10 suất cho mỗi lớp, một khoa thì chắc tầm gần 50 người tham gia nhưng mà chỉ sợ có nhiều hơn chứ không ít hơn.

Hứa Thần hỏi tiếp - Lớp trưởng Tô, cậu nghĩ xem tôi đối với anh ấy có ấn tượng tốt không?

Tô Ánh Tuyết cười tươi một cái, gương mặt bỗng nghiêm túc đáp - Không tốt, cực kỳ xấu!!

- Ahhh~~!! - Hứa Thần hét lớn một tiếng rồi gục đầu xuống bàn, không nói thêm gì nữa.

...****************...

Đào Mộc Nhân đang ngồi trong Thư viện, yên tĩnh ngồi đó đọc sách vô cùng chăm chú.

- Nhan nhan, đừng có suốt ngày học với đọc sách như vậy? Mình còn trẻ thì hãy vui vẻ mà sống, suốt ngày cằm đầu vào những bài tập sách vở như vậy, rất mau già đó?

Đào Mộc Nhân không cần nhìn cũng biết là ai, lạnh lùng nói - Dù sao cũng không liên tới cậu!!

Tống Hạo Nhiên tức giận ngồi xuống đối diện với Đào Mộc Nhân, đập mạnh vào mặt bàn nói - Bạn với chả bè, tốt mới nói ai dè....làm ơn mắc oán!!

Đào Mộc Nhân không quan tâm, lật trang sách đọc tiếp.

Tống Hạo Nhiên giơ ngón tay thối, tức giận nhưng không nói gì, thở dài nói - Chỉ có tao làm bạn với mày, cũng chỉ có tao dám chơi thân với cái tên vừa lạnh lùng ít nói vừa đáng ghét như mày.

Đào Mộc Nhân nói vu vơ - Ai cần chứ?

Tống Hạo Nhiên tức lắm, nhớ ra gì đó liền cười cợt nói vẻ thần bí - Ê nè, tao vừa mới phát hiện, năm nhất khoa Luật có hai tiểu mỹ nam, tao nhìn thấy rồi là cực phẩm trong cực phẩm.

Thấy Đào Mộc Nhân không có biểu hiện gì, nói tiếp - Hình như là nam thần của khoa Luật, tên cái gì ấy nhỉ?

Vội "À" lên một tiếng rõ to, vỗ đét một cái vào đùi nói - Tên là Mộ Hàn Chu và Tiêu Lập Trình!!

Đào Mộc Nhân lúc này mới khựng lại, chỉ một lúc liền bình thường trở lại.

Tống Hạo Nhiên để ý anh từ nãy giờ không thể không biết biểu cảm vừa nãy, Đào Mộc Nhân vô cùng khó chịu như thế nào?

Lại tiếp - Mày nói xem, tao có lên..... tiếp cận cả hai cùng lúc không?

Đào Mộc Nhân nói - Tùy!!

Tống Hạo Nhiên được như ý nguyện, búng tay một cái tỏ vẻ thích thú - Được!!

Không quan tâm đến sắc mặt đen xì của ai kia, đứng dậy chạy ra ngoài Thư viện.

Vừa tới cửa liền dừng lại, quay đầu nói - Tốt nhất là đừng có hối hận đó!!

Đào Mộc Nhân vẫn ngồi đó, không đáp.

Tống Hạo Nhiên thở dài, quay đầu rời đi.