Ánh Dương Sáng Ngời

Chương 15



- Mày đã thích ai chưa?

Tôi cất lời ngay sau khi ăn hết chỗ bánh, no căng

Trông nó có vẻ ngạc nhiên

- Sao mày lại hỏi thế? Mày quan tâm đến tao vậy à? Thật ra là có chuyện gì rồi đúng không? Mày nghe được cái gì đúng không?

Đúng là tôi hỏi vậy có hơi khác với tính cách của tôi. Nếu không phải Nam mà một đứa lạ hoắc nào đấy thì chắc nó sẽ nghĩ tôi có ý định tỏ tình

- À ban nãy tao thấy mấy đứa kêu Hải Anh tỏ tình mày, xong còn nói mày có crush nữa nên tao chỉ tò mò xíu thôi

- Vế trước đúng. Chắc mày cũng đoán được là tao từ chối nhỉ

Tôi gật gật

- Thế còn vụ mày thích một bạn tên Pát thì sao hả? Nghe mờ ám vãi

Tự nhiên nó phụt cười. Sao khi nhắc đến bạn Pát nào đó thì nó lại vậy nhỉ?

- Mày có ngu không hả?

- Wtf cái này liên quan gì đến tao ngu?

Tôi khó hiểu, rốt cuộc có tồn tại bạn Pát mà thằng bé này thích không?

- Cái tên nghe dị hợm vậy mà mày nghĩ nó tồn tại được à. Bảo tao thích mày còn nghe hợp lí hơn gấp chục lần

- Hả? Mắc gì lôi tao vào

Nói cũng đúng, tôi với nó cũng cho là bạn bè hơi thân một tý bị gán ghép vài lần cũng là chuyện bình thường. Cảm giác này trước đây tôi cũng từng trải nghiệm qua với Wuy hay Cua hay một vài trường hợp khác rồi. Do chúng nó không định nghĩa được khái niệm bét tô phờ ren đồ và love realationship mà bạn tôi phần lớn là “thằng” nên mới bị ghép vậy. Thường thì lơ đi là được nhưng nhiều lúc khó chịu thì phải cãi lại. Tôi cũng chả hiểu tại sao cảm giác với Nam thì hoàn toàn khác

- Tại tao thấy đúng thôi mà. Chứ Pát Pát là đứa nào từ đâu ra thì tao cũng chịu. Sao tao có thể thích một đứa mà đến bản thân tao cũng không biết nó là ai?

- Òh, nghe hợp lý nhỉ?

- Trong mấy bài giải toán tao đã lập luận sai bao giờ chưa

Nó đột nhiên cốc đầu tôi một cái đau vc

- Vâng vâng bạn giỏi, bạn số một

Tôi xoa xoa cái đầu đáng thương của mình, nhìn nói với ánh mắt sắc lạnh

Tiệc tàn, tình cũng tan. Nhầm, tại nó theo mạch nó phun ra thôi. Tiệc tàn, chúng tôi ai nấy trở về nhà.

Hôm nay ngẫm lại tôi thấy rất vui. Tuy phải biểu diễn nhưng trước sự đẹp trai của thằng bạn thì cũng khá ổn. Mà còn được nốc một đống bánh, giải đáp 7749 thắc mắc

Nhớ lại với nhớ, tôi quên khuấy mất vụ con My. Thực ra kêu vậy thấy cũng hơi kì, thôi chuyển qua gọi bạn thôi. Do tôi quen mồm gọi mấy đứa bạn nên ngôn từ mới bị thô như thế chứ ban đầu tôi không phải kiểu mở mồm ra là thằng đâu. Chắc bố mẹ tôi mà biết chắc sẽ giết tôi mất

Ăn cơm xong, đang ngồi lướt top top thì có thông báo

[Hải Anh muốn gửi tin nhắn cho bạn]

Tôi cũng hết hồn luôn, muốn rớt cái điện thoại ghê á. Sao nó lại muốn gửi tin nhắn cho tôi? Khéo tôi rep ib cái là bị ném vào gúp cãi lộn nào đấy không? Rén vaiz

Tôi lặng lẽ mở messenger lên trong sự hồi hộp kiêm chút hoang mang

[Bây giờ tớ nói luôn nhé]

[Theo tớ thấy thì nếu cậu không thích Nam thì cậu có thể tránh xa bạn ra tý được không? Kiểu cậu suốt ngày bám lấy nó thì ai mà tiếp cận được, khéo còn khiến Nam hiểu lầm]

Ô hay ngộ vậy. Tôi vẫn chưa hiểu cái kiểu nếu không thích thì tránh xa ra tý là như nào. Chắc nay bị từ chối con bé nó cay nên đầu óc có vấn đề rồi. Thôi thôi không chấp người không tỉnh táo

Mà tôi bám nó hồi nào nhỉ? Rõ ràng là ngược lại mới đúng. Cái cục nợ kia tôi thấy giống con trai tôi chuyển kiếp hơn mà, ai bám ai phải nhìn rõ chứ. Nói thật giờ tôi có thể tặng cho Hải Anh chục hộp Natri Clorid 0,9% Traphaco cho nhỏ sáng mắt ra cũng được, tôi không thiếu tiền

Đương nhiên tất cả chỉ là nghĩ trong đầu thôi chứ tôi không thèm rep. Nghỉ khoẻ, đỡ tránh việc combat. Năm lớp 7 trẩu trẩu đu idol xong đi combat với người ta tôi cũng thấy mình ghê gớm lắm nhưng giờ phải sống thanh tịnh, bớt khẩu nghiệp, tu thành chín quả thôi

[Lúc đầu vào lớp tớ thấy cậu bình thường nhưng giờ thấy khác rồi. Hết Trọng rồi đến Nam, rốt cuộc là cậu muốn gì?]

[Nếu Trọng biết nó thích cậu thì sao nhỉ?]

Ồ thì ra bạn Hải Anh cũng biết tôi từng thích Trọng cơ à, vụ này cũng có quy mô lớn quá nhỉ. Nhưng mà như kia thì cũng phải đạt cấp người nguyên thuỷ rồi chứ không phải tối cổ nữa. Thôi kệ chả sao hết, thực ra nguyên cái tổ biết rồi biết thêm 3/4 lớp nữa cũng chả sao

[Cậu không nói gì luôn à? Nếu không phải sợ thì là khinh người đúng không?]

Toàn mấy câu nhạt toẹt không thấm nổi. Đối với những con chó mà sủa nhiều thì ta phải rọ mõm nó lại. Xin lỗi để tôi lóc bạn nhé bạn hiền

[Are u ok?:,)]

[Ê mày còn sống không em? =))]

Vừa mới lóc xong thì Đăng với Bảo Anh nhắn với tôi. 2 đứa này chúng nó thông đồng gì nhau đúng không nhờ? Đồng vợ đồng chồng quá

[Bạn đã tạo nhóm gồm Đăng Hoàng, Banh Nguyễn Trần]

Tôi biết chắc chắn là có chiện gì đấy. Trực giác của tôi chưa bao giờ sai với tỷ lệ khoanh lụi trắc nghiệm Anh của tôi là 90% thì cũng phải đúng đến 50

[Khai mau, chúng mày có âm mưu gì giấu tao đúng không >((]

[???] (ĐH)

[???] (BA)

Đồng lòng ghê, cả cách rep cũng giống nhau

[Èo bớt giả trân lại mấy em, anh biết hết]

[Thực ra thì sáng nay Hải Anh xin facebook bà thôi mà. Sao tôi không dám, rén chetme:,,)] (ĐH)

[Còn con kia khai mau]

[Tao không biết gì hết. Đăng nó kể tao nghe mà 🙂] (BA)

[Thế sao chúng mày lại nhắn cùng lúc, cùng hỏi tao có sao không?]

[À Hải Anh kêu có phải nhầm acc không nhắn mãi đéo thấy rep thôi ý mà:))))] (ĐH)

[LỠ TAY cho ăn lóc rồi =))]

[Ghê z bà già] (ĐH)

[Tao biết ngay là mày không sao mà. Nhưng mà tao muốn thấy quá khứ huy hoàng trỗi dậy vì idol của mày cơ] (BA)

À đúng là tôi có kể chuyện này cho con bé thật

[Chúng mày có biết làm thế có khi tao bị sang chấn tâm lý cũng nên không?]

[Không sao mày không lại để tao cho] (BA)

[Gúp này hay đấy, giữ đi] (ĐH)

[Kê, giữ đặt lịch đi coi movie cho dễ ;))]

Mới đó mà thằng Đăng đã bắt chuyện được với Bảo Anh rồi cơ đấy. Hay lém

[Bạn đã đổi tên nhóm thành Bao Giờ Cưới Cho Xin Cái Thiệp:))]

[Bạn đã đổi chủ đề thành Chuyển giới]

[???]

[Mày làm cái đ gì vậy Dương?] (BA)

[Nhầm nhầm ý mà]

[Bạn đã đổi chủ đề thành Lo-Fi]

[Bạn đã thay đổi biểu tượng cảm xúc thành 🐶]

[🐶]

[J vậy?] (ĐH)

[Tên nhóm kiểu đéo gì đấy:))?] (BA)

[Không cần biết đâu]

Tôi vừa thoát mess ra thì lại thấy tin nhắn

[:)))))]

Ò ra là Đăng nó nhắn riêng cho tôi. Thôi tôi biết mà, chắc khoái gần chết

[Thanks]

[Không sao anh em không phải khách khí]

Tôi vừa nhắn tin vừa cười tủm tỉm nên chuyện gì đến cũng sẽ phải đến

- Con này nó làm gì mà cứ ngồi cười một góc nãy giờ kìa em

Giọng bố tôi gọi mẹ tôi

Nghe vậy tôi rén vc, tắt nắng luôn. Mồm ngậm chặt không dám hé răng ra. Trước bố tôi từng đọc được tin nhắn của tôi với Wuy giờ vẫn còn sợ

[Đúng rồi, trước sau gì tôi với bà cũng sẽ là chị em một nhà thôi:))]

Thanh niên vã vậy luôn

[Èo chắc nịch vậy à, nhìn thế thôi chứ Bảo Anh khó tán lắm nhá ông dzà. Chưa chắc đâu =))]

[Không hẳn, ý tôi không phải vậy]

[Có thể tôi không tán được Bảo Anh nhưng chúng ta có khả năng cao vẫn thành chị em đấy]

[???]

Nó nói gì khó hiểu vậy. Không lẽ nó muốn kết bái huynh đệ với tôi hay gì. Thực ra tôi cũng không ngại có thêm một thằng em đâu

[Lớn lên bà sẽ biết]

Ủa gì vậy. Mắc gì úp úp mở mở không giải thích rõ ràng. Tức ghê á!

Sáng hôm sau đến lớp, Hải Anh đã chặn đường tôi với một bụ cười không thể giả trân hơn

- Hôm qua cậu có để ý tin nhắn tớ không?

Với vẻ mặt tỉnh bơ không hề biến sắc, tôi đáp

- Xin lỗi nha, tớ không bao giờ xem tin nhắn từ người lạ. Chắc cậu chưa add tớ nên tớ mới không thấy á

Phét quá, tôi lóc nó rồi mà nó không biết à. Thôi kệ bạn ý vậy

- Thế sau giờ học cậu có rảnh không? Tớ muốn nói chuyện với cậu chút được không? Ra quán gần đây cũng được, tớ mời

Cũng hào phóng thật đấy. Vì chuyện cỏn con này mà cũng phải hẹn riêng là thấy mùi rồi

- Xin lỗi, tớ còn phải về nấu cơm. Đi uống nước mà bỏ bê cơm nước bố mẹ ở nhà bất hiếu lắm

Tôi không cố ý khịa đâu nha. Nhưng mà bí lí do nên có gãi vào đúng chỗ của bạn thì tôi cũng chịu. Tôi khá chắc là Hải Anh đang tức lắm nhưng vẫn phải tỏ ra niềm nở với tôi

- Uhm thế hôm khác nhé

Hôm khác là tính hẹn nữa à, tha con đi trời

- Ah...

Tôi đang định trả lời thì có tiếng gọi

- Dương ơi

Gọi thẳng tên vậy, chắc chả phải người thân quen

Tôi quay ra xem thì phát hiện ra My

- Tớ muốn nhờ cậu giảng hộ tớ bài này. Có được không?

My quay sang Hải Anh nói tiếp

- Hải Anh cho tao mượn Dương nhé. Chap‎ 𝒎ới‎ l𝘂ô𝙣‎ có‎ 𝙩ại‎ {‎ 𝒯rU𝒎𝒯r𝘂𝗒ệ‎ 𝙣﹒v𝙣‎ }

Hải Anh thấy thế cũng chỉ gật đầu, cười cười rồi lặng lẽ rời đi. Tôi thấy nhẹ lòng hơn hẳn

- Cậu có bài nào không hiểu hả?

Có lẽ My vừa cứu tôi khỏi một mớ phiền phức. Đã vậy tôi cũng phải hết lòng giúp bạn mới được

- Ah... uhm... đợi một chút nhé

My đi về chỗ kiếm quyển vở

Để ý mới thấy thái độ My đối với tôi khác hẳn đối với Hải Anh nói riêng hay những người khác nói chung. Hình như trước tôi My có vẻ hiền hơn, cảm giác hơi gượng gạo nữa

My quay lại đưa cho tôi quyển vở hoá đã được mở sẵn

- Bài này làm như nào vậy?

Nó chỉ vào một bài trong vở. Tôi xem qua một tẹo

- À cái này cứ đặt ẩn như bình thường. Đặt số proton, notron trong nguyên tử X và Y lần lượt là p, n và p’, n’ nhé. Sau đó lập hệ như các bài đã làm, cậu lập được không?

- Tớ chưa thử nhưng mà chỗ nó cho %M trong nguyên tử thì lập như nào

- Có công thức A = p + n đấy. %M trên nguyên tử tính bằng khối lượng nguyên tử M trên cả phân tử M2X nên thay vào là được

Thấy My còn hơi ngập ngừng, tôi kiếm lấy tờ nháp rồi nháp hẳn ra rồi nói lại cho bạn hiểu. Sau một hồi thì My mới mở lời

- À ok tớ hiểu rồi, cảm ơn nhé

- Không có gì đâu. Dù sao thì đây cũng là sở thích kiêm sở trường của tớ mà. Mỗi tội tớ nói hơi khó hiểu đúng không? Mấy đứa ngồi quanh hay chê lắm

Thật ra với mấy đứa bạn của tôi tôi cứ văng cho tụi nó câu ‘Áp dụng công thức là ra’ nên chúng nó không hiểu là chuyện bình thường. Hướng tôi nghĩ ra chắc chỉ có Ngọc gần đấy may ra hiểu được rồi truyền đạt lại chứ tôi giảng là bọn kia ngơ luôn. Còn tôi sẽ quăng nguyên quyển vở cho chúng nó đọc, hiểu thì hiểu, không hiểu thì chịu

- Không đâu, chi tiết rồi, dễ hiểu lắm

My cười tươi

Tôi thấy người bạn trước mắt có vẻ cũng có thể làm thân được. Mỗi tội là tôi không đủ can đảm để làm việc đấy. Thực ra nhiều khi muốn kết bạn lắm nhưng tại tôi luôn bị ngại

Tôi về chỗ ngồi. Tiết đầu tiên là tiết văn và tôi chưa soạn tý gì cả. Tý bị gọi lên là chết chắc

Đang tính quay dọc quay ngang để mượn vở thì đập vào mắt sự thảnh thơi của Nam. Nó cầm điện thoại, màn hình vẫn hiển thị trận game đã đánh dở được 7 phút

Tôi tò mò ngó qua thấy thằng bé đang chơi Zata 5/0/2. Skin Tinh Hệ luôn, đúng là người nhà giàu. Nhìn vậy thôi đã biết ghê rồi. Tôi chơi cái thành Cánh Cụt luôn chứ đùa, con này khó muốn trầm cảm. Nhìn nó bay mượt mà thích vc. Tôi cũng muốn chơi

Đang dồn hết sự chú ý vào cái điện thoại của Nam thì thấy Thi bên cạnh đập đập vai tôi

- Làm văn chưa? Cho tôi mượn

Chết rồi, mải xem quên mất mình chưa làm bài nữa. Còn 2 phút nữa trống. Lần này toang chắc luôn

- Ch... chưa

Tôi gượng cười

- Khiếp! Chưa mà giờ bà còn không soạn đi

Thi phàn nàn làm tôi cũng phải suy ngẫm

Nam nó có thể thoải mái chơi game vậy chắc là làm rồi nhỉ. Để tôi mượn thử xem có ngoáy được chữ nào thì ngoáy

- Nam, soạn văn chưa? Tao mượn tý

- Tao có soạn đâu. Không sao không kiểm tra đến mình đâu

Nó bình tĩnh, tự tin nói một câu như vậy. Mà cũng đúng thôi, tại nó học văn cũng không được tốt mấy nên nó thiếu bài văn là chuyện dễ hiểu

Thôi còn 1 phút cũng chả kịp. Không biết có phải hiệu ứng đồng loại hay gì mà thấy Nam không làm tôi yên tâm lắm. Đúng kiểu chết có người chết chung nên không hối tiếc á

Tôi quay sang, chăm chú xem nốt trận còn dang dở của Nam, theo dõi từng thao tác của nó. Nhìn chuyên nghiệp quá! Mà công nhận nó cũng gan thật, sắp vào lớp còn cố chấp. Nhưng cũng đúng, đang gần thắng lại còn khr năng cao MVP thế kia thì sao bỏ được