Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Chương 47-2: Trở về 2



  Editor: Mẹ Bầu

     Hàng hóa trong tiệm đã bị tổn thất, tiếp theo lại còn bị chuyện xảy ra. Ứng Đại Hùng tuy thân thể cũng cường tráng, nhưng ông cũng đã lớn tuổi. Lại bị một đám người  vây quanh đánh, trên người có nhiều chỗ bị gãy xương, đầu cũng bị rách. Còn nội tạng bên trong thế nào, mọi thứ cũng còn đang chờ kết quả của chụp phim.

     Lý Hương Hoa nhắm mắt lại cũng có thể nghĩ ra được việc này có liên quan đến anh trai cả của Hạ Tiểu Ngưng. Thế nhưng mà Ứng Đại Hùng lại không có cách nào nhìn thấy người đánh mình. Lý Hương Hoa vừa lo lắng cho thân thể của chồng, lại buồn bực vì không biết lấy tiền từ đâu ra. Họ hàng, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn thân thích bạn bè đều không giàu có gì, mấy khối tiền bà mượn được kia cũng không đủ để chi phí.

     Chuyện đã đến thế này, Lý Hương Hoa suy nghĩ, đành phải gọi điện thoại cho Ứng Uyển Dung. Bà biết con gái khẳng định là có chuyện khó xử. Thế nhưng mà Ứng Đại Hùng nơi này đang gặp nạn. Hoạ vô đơn chí, tình hình lại càng trở nên tồi tệ hơn, khi con trai lớn của bà không biết đã xảy ra chuyện gì, lại nói rằng anh ta sẽ lên thành phố sống với vợ, sẽ không mở cửa hàng nữa!

     Đám mây u sầu ảm đạm bao phủ cả ngày trong nhà. Lý Hương Hoa vẫn không dám nói cho Ứng Thừa Văn biết, chỉ sợ cậu trực tiếp trở về nhà, không bao giờ chịu đi học nữa. Đi học mới là đường ra cho người nghèo bọn họ. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Còn xuống biển kinh doanh, đó mới chính là hạ hạ sách. Hơn nữa, nếu nói cho đứa con trai nhỏ biết thì cũng có hữu dụng gì đâu?

     Ứng Đại Hùng nhìn thấy vợ của mình khóc đến chột dạ hụt hơi, biết mình không đúng, cả tiếng nói: "Thôi được rồi, được rồi! Tôi cũng không có nói gì thêm nữa. Bà có gọi điện thoại thì cứ đi gọi đi. Nhưng nhớ cũng đừng có nhiều lời, Uyển Dung ở nơi đó lạ nước lại cái, cũng không dễ dàng gì."

     Lý Hương Hoa lau lau nước mắt, trả lời: "Ông coi tôi là người như thế nào vậy? Tôi chỉ nói chuyện vay tiền, @MeBau*diendan@leequyddonn@ cũng không nói chuyện gì khác."

     "Vậy là tốt rồi! Haiz, hiện tại mọi người ở đây cũng đều biết đến chuyện Uyển Dung phải đi đóng phim rồi. Cũng không biết là có vấn đề gì hay không." Ứng Đại Hùng buồn rầu nói.

     Ứng Đại Hùng nhắc tới điều này, làm cho Lý Hương Hoa liền hít thở không thuận. Hạ Đại kia, hắn không đến hứng gió nữa, mà liền trực tiếp đứng ở ngưỡng cửa của cừa hàng tạp hóa mà chửi đổng, một mực nói đến chuyện Ứng Uyển Dung đi kinh đô để quay phim, kết cục còn nói một câu - -.

||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||

     "Các người cho rằng Ứng Uyển Dung đi quay phim là đã phát tài không còn phải lo lắng gì nữa, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn đúng không? Tôi đây cũng vậy, không hề thấy cô ta ở trong TV đâu hết. Cũng không biết có phải cô ta đi kinh đô là vì bị bán đi hay là đang được bao nuôi làm vợ lẽ người ta rồi. Đáng tiếc là Cao Lãng kia hiện tại còn đang tòng quân, bị đội nón xanh (*) rồi mà cũng không biết gì!"

(*) Đội nón xanh: ý nói vợ đi ngoại tình. Giống như câu nói “bị vợ cắm sừng lên đầu” ở Việt Nam.

     Lời nói này nghe nói thật đau lòng. Những người thân thích chung quanh sau khi nghe những lời này, đều dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ. Lúc mới bắt đầu biết được Ứng Uyển Dung đã tìm được công việc ở kinh đô, đã có người nói chuyện linh tinh, Nói rằng phụ nữ sống một mình ở thành phố lớn như vậy sẽ như thế nào, thế nào, trong khi người đàn ông của mình lại không có ở bên người.

     Hiện tại thì tốt rồi, có ai mà không biết, làm diễn viên thì phải là đại biểu cho sự thối nát xa xỉ. Ứng Uyển Dung nói là đi quay phim, cũng không có một chút tiếng gió nào truyền tới. Lời nói của Hà Đại kia, tuy rằng khó nghe, nhưng mà không phải là không có lý.

     Có một cái điều kiện tiên quyết như vậy, Lý Hương Hoa lại nghĩ đến mượn tiền của thân thích để xem bệnh cho Ứng Đại Hùng. Không nghĩ đến là bàn lại được nghe mấy lời châm chọc khiêu khích, nói là bọn họ có tiền còn che giấu, lại còn bán tín bán nghi, nói là ra ngoài mà mượn mấy đồng.

     Nhà họ Cao ngược lại, lại không có ý kiến gì đối với Ứng Uyển Dung giấu giếm gia đình bọn họ đi việc làm. Lúc trước, khi bọn họ biết việc này vẫn giải thích cùng với mọi người. Cao Lãng cũng đi kinh đô để bồi dưỡng rồi, cho nên không có việc gì, thế nhưng mà tất cả mọi người đều không tin. Đến đây thì cũng không có biện pháp nào khác rồi.

     Ngày hôm qua nhà họ Cao liền đi qua thăm một chuyến, mang theo tiền và một ít thực phẩm bổ dưỡng đến đưa cho Lý Hương Hoa. Trương Kim Hoa nói: "Biết bà thông gia ngượng ngùng mở miệng hỏi vay, nên tôi liền tự mình mang tiền đến đây! Đây cũng là số tiền mà Tiểu Lãng gửi về, đã để dành mấy năm nay. Vốn là tôi muốn để dành cho Uyển Dung, nhưng mà con bé không muốn nhận. Hiện tại bên nhà ông bà đang có việc cần dùng đến, cũng thật là vừa vặn."

     Trương Kim Hoa cũng là từ lời kể của Lý Hương Hoa mới biết chuyện cửa hàng bán tạp hóa cũng đã đóng cửa. Anh con trai cả thì nói muốn đi ra ngoài tìm việc làm một chuyến, liền đi thật.

     Lý Hương Hoa lại càng không dám tin, lại suy nghĩ không biết có phải con trai cả của mình đã bị ai đó lừa gạt hay không. Nên mới bày đặt cửa hàng bán tạp hóa của nhà mình không làm ăn kinh doanh được, vì vậy mới nói cần phải đi ra bên ngoài đi làm kiếm tiền...

     "Ngay từ đầu, lẽ ra bà cũng không nên nghe lời của Văn Triết. Về việc này nếu Hạ Tiểu Ngưng không biết thì mới là chuyện kỳ quái."

     Việc này Lý Hương Hoa cùng Ứng Đại Hùng cũng nghĩ đã hơn nửa ngày, đối với việc cuộc sống đột nhiên bị đảo loạn như vậy, một cái gật đầu đều không có. Trong nhà cũng không còn tiền, cửa hàng tạp hóa cũng bị sập tiệm rồi. Con trai bình thường mặc dù có một ít tật xấu, nhưng là căn bản không phải là người bất hiếu bất kính với cha mẹ như vậy. Hiện tại lại nhanh chóng trở nên như vậy, chẳng phải là có khả năng đã bị người ta mê hoặc hay sao?

     "Chờ khi tôi xuất viện, bà đi tìm Văn Triết hỏi một chút xem thế nào. Không phải là trước khi đi nó đã để lại cái số điện thoại để gọi nghe điện thoại hay sao?" Ứng Đại Hùng nằm ở trên giường bệnh nói.

     "Vâng, tôi biết rồi, ông hãy mau chóng nghỉ ngơi cho tốt đi." Lý Hương Hoa vì việc này muốn cứ kết thúc như vậy. Ai biết được,  tiếp theo sau Ứng Văn Triết lại còn gặp phải một đống tai họa khác.

     ...

     Ứng Uyển Dung sau khi đã chuyển tiền về cho Lý Hương Hoa rồi, mỗi ngày cô đều sẽ gọi điện thoại hỏi thăm một chút về vết thương của Ứng Đại Hùng. Cô biết được Ứng Đại Hùng bởi vì đi đứng bất tiện, nên tạm thời phải nằm tĩnh dưỡng ở bệnh viện. Nghe thấy giọng nói của ông rất có tinh thần, Ứng Uyển Dung liền khuyên bọn họ đừng vội trở về nhà. Chuyện tiền chi phí cô lại sẽ chuẩn bị gửi về nhà rồi, sức khỏe vẫn là quan trọng nhất.

     Ứng Uyển Dung trực tiếp đi tìm Nhạc Tu Minh xin phép, cũng xin tạm ứng trước tiền thù lao của mình. Nhạc Tu Minh biết chuyện cô vì chuyện người nhà bị thương nên mới chịu chi tạm ứng. Nhạc Tu Minh trực tiếp phê chuẩn để cho Ứng Uyển Dung  được lĩnh trước trước tiền thù lao của mình.

     Vạn Dạng Dạng biết Ứng Uyển Dung mỗi ngày đều phải đi về nhà gọi điện thoại cho người nhà một lát. Khi không có việc gì đều sẽ đến an ủi Ứng Uyển Dung tình hình nhất định sẽ khá hơn, mỗi ngày đều mang canh gà cho cô uống đầy đủ.

     Hiệu suất quay phim của đoàn làm phim rất cao. Ứng Uyển Dung cũng đã sắp kết thúc vai diễn của cô ở đoàn làm phim Nữ Đế rồi. Phân cảnh cuối cùng chính là một màn diễn tập trung. Một nhóm người tụ tập ở bên ngoài Kim Loan bảo điện, mặc các loại triều phục. Các quân sĩ thân mặc khôi giáp làm thành một vòng âm thầm để hộ vệ cho công chúa Minh Châu.