Bàn Cờ Hoàn Hảo Nhất

Chương 5



17

Vì chuyện của Tống Hy Minh và Mạnh Thanh Như mà tập đoàn nhà họ Tống và tập đoàn nhà họ Mạnh vốn thường xuyên hợp tác đã chấm dứt toàn bộ mọi hợp đồng, hơn nữa còn đưa nhau vào danh sách đen.

Vì sự cố ở quán trà, cộng thêm việc bà Tống không ngừng đầu độc tư tưởng chồng mình, cứ luôn miệng nói với ông Tống rằng Mạnh Thanh Như là một con ma ốm*, nên ông ta cực kỳ ghét Mạnh Thanh Như.

* ma ốm: (病秧子) người bệnh liên tục.

Ông Mạnh lại càng tức giận hơn nữa, cô con gái mà ông ta nâng niu trong lòng bàn tay bị nhà họ Tống bắt nạt đủ kiểu, làm sao ông ta có thể chấp nhận được chứ?

Đương nhiên chấm dứt hợp đồng trước thời hạn thì phải chịu tổn thất.

Nhưng đến lúc này, cả hai bên đều không màng đến mấy chuyện đó nữa.

***

Tôi làm việc bán thời gian trong một tiệm chụp ảnh, rất tự do về mặt thời gian.

Bỗng một ngày cấp trên đột ngột liên lạc với tôi, nhưng nói chuyện cứ ngập ngừng, cứ muốn nói lại thôi, thế là tôi nộp đơn xin nghỉ việc luôn.

"Có người ép anh đuổi tôi đi chứ gì? Hôm nay tôi sẽ đi. Bọn họ có hỏi thì anh cứ nói thẳng là anh đã buộc tôi nghỉ việc rồi, chắc sẽ nhận được một khoản tiền đấy."

Lời tôi nói khiến cấp trên càng áy náy hơn, ông ấy liên tục xin lỗi tôi.

Nhưng tôi không hề trách ông ta.

Việc của riêng tôi, kế hoạch của tôi, không cần kéo người vô tội vào.

Những kẻ tôi muốn báo thù, từ đầu đến cuối, chỉ có mấy người kia mà thôi.

Việc tôi bị đuổi là do ông Mạnh gây ra, đương nhiên tôi sẽ không im lặng gánh vác tất cả mọi thứ.

Hôm ấy tôi cố tình cho vài người biết chuyện này.

Bà Tống không chấp nhận tôi, nhưng theo góc nhìn của bà ta, rõ ràng bà ta đã nói tôi là đứa con dâu duy nhất mà bà ta công nhận, nhà họ Mạnh làm như vậy là muốn đối đầu với nhà họ Tống.

Tống Hy Minh thì khó chịu lắm, có lẽ thấy tôi vô tội và đáng thương quá nên hắn đã bồi thường cho tôi một khoản rất lớn.

Mạnh Cảnh Quân cũng cảm thấy tội lỗi vô cùng, nếu tôi đoán không lầm, sau khi trò chuyện với tôi xong, anh ta sẽ cãi nhau một trận với đám Mạnh Thanh Như.

Dù sao thì anh ta cũng đã khẳng định với tôi rằng nhà họ Mạnh vẫn biết phân biệt phải trái, sẽ không tùy tiện bắt nạt người khác.

Với sự giúp đỡ của tôi, Khưu Tĩnh xuất hiện bên cạnh Tống Hy Minh với danh nghĩa là bạn của tôi.

Tống Hy Minh không nghĩ gì nhiều, nhưng bà Tống lại rất hài lòng, bà ta hài lòng với gia cảnh của Khưu Tĩnh, cũng rất hài lòng với hành động của tôi.

Trước những lời khen ngợi có cánh từ bà ta, tôi tỏ ra vô cùng vị tha.

"Cháu chỉ thấy Mạnh Thanh Như không xứng với anh Hy Minh thôi ạ, có là ai thì cũng xứng hơn chị ấy."

Khưu Tĩnh không có ý định ở bên Tống Hy Minh, nhưng cô ấy muốn chọc tức Mạnh Thanh Như, dẫu sao thì cô ấy và Mạnh Thanh Như cũng có quá khứ chẳng mấy tốt đẹp.

***

Vì tôi, vì công ty hai nhà, và cũng vì bà Tống cùng Khưu Tĩnh mà trong khoảng thời gian này Tống Hy Minh và Mạnh Thanh Như rất hay cãi nhau.

Mâu thuẫn giữa nhà họ Mạnh và nhà họ Tống cũng ngày càng gay gắt hơn.

Lúc nhà họ Mạnh tố cáo rằng chất lượng công trình của nhà họ Tống không đủ tốt sau khi đưa vào sử dụng, nhà họ Tống đã thẳng thừng đáp trả bằng việc tố cáo bệnh viện tư nhân của nhà họ Mạnh.

Bệnh viện tư nhân của nhà họ Mạnh được xây dựng là vì Mạnh Thanh Như, nói rõ hơn thì mục đích chính của bệnh viện này là để chữa bệnh cho cô ta, còn những thứ khác chỉ là phụ mà thôi.

Thực tế thì hầu hết những người trong giới bọn họ đều biết bệnh viện này ô uế đến nhường nào.

Nhưng một mặt là vì không có chứng cứ xác thực, mặt khác là vì không muốn đắc tội với nhà họ Mạnh, nên ai cũng chọn giả vờ như không biết gì.

Sự phát triển này nằm ngoài dự đoán của tôi, nhưng phải công nhận đấy là một bất ngờ vô cùng tuyệt vời.

Ông Mạnh và Mạnh Cảnh Quân không sợ bị điều tra vì bọn họ đã xử lý ổn thỏa hết rồi, mọi bằng chứng đều đã bị tiêu hủy sạch sẽ.

Nhưng họ đâu có ngờ tôi đã sắp xếp người của mình vào bệnh viện từ ba năm trước.

Tôi rất yên tâm về “gián điệp” của mình. Mẹ cô ấy chet ở bệnh viện này, dẫu biết rõ cái chet đó đầy điểm đáng ngờ, nhưng cô ấy chẳng điều tra ra được manh mối nào.

Cô ấy hận nhà họ Mạnh, và nỗi hận ấy có ích hơn bất kỳ lợi ích nào.

Ô, đúng rồi.

Bệnh viện của nhà họ Mạnh làm không ít chuyện mờ ám, tôi sớm đã liên lạc với rất nhiều người.

Giấy làm sao mà gói được lửa? Cây kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra thôi, muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm.

#Bệnh viện tư nhân của nhà họ Mạnh dùng bệnh nhân để thử thuốc, hơn chục bệnh nhân tử vong.#

Khi tôi thấy tin này trên hot search, tôi biết rằng nhà họ Mạnh sắp lụi tàn rồi.

18

Hot search đó là một bài viết kèm theo một video dài 20 phút, có 15 người xuất hiện tại hiện trường.

Một người cầm chứng minh thư đến trình báo rằng người nhà của anh ta chỉ bị bệnh nhẹ, sau khi đưa đến bệnh viện của nhà họ Mạnh để điều trị thì bị lừa đảo suốt một khoảng thời gian dài, đóng tiền viện phí đến khuynh gia bại sản, kết quả là người nhà lại mất mạng.

Cũng có người túc trực ở bên giường bệnh, giơ cao hồ sơ bệnh án của người nhà trước khi đưa đến bệnh viện nhà họ Mạnh, khóc lóc kể lể nói rằng sau khi người nhà điều trị ở bệnh viện này thì bị liệt hoàn toàn, vậy mà phía bệnh viện từ chối đưa ra bất kỳ báo cáo y tế nào.

Ai nấy nói xong cũng đều nghẹn ngào cảm ơn tập đoàn nhà họ Tống, bởi vì bản tố cáo công khai của tập đoàn đã tiếp thêm dũng khí cho họ trong lúc họ tuyệt vọng nhất.

Thậm chí một số người còn muốn dập đầu cảm ơn tập đoàn nhà họ Tống.

Đương nhiên bệnh viện không thể đảm bảo hoàn toàn rằng mọi bệnh nhân đều có thể bình phục.

Nhưng làm gì có chuyện một người đang sống tốt sờ sờ ra đó, cơ thể vẫn khỏe mạnh, chỉ bị thấp khớp, lạnh người, cùng với một loạt những căn bệnh thông thường vốn không nguy hiểm đến tính mạng, thế mà sau khi đến bệnh viện một chuyến thì chuyển sang bị liệt, thậm chí còn tuvong?

Nói một cách nhượng bộ, cho dù người này mắc bệnh ẩn thì tại sao bệnh viện không dám công khai bệnh án chứ?

Trước đây, những người này cũng đã cố gắng vạch trần, đòi lại công lý rồi đấy, nhưng tất cả đều như đá chìm đáy biển, thê thảm nhất là một số thành viên trong gia đình còn bị trừng phạt rất dã man.

Càng nghĩ tới mấy chuyện này càng khiến người ta sợ hãi.

Dưới phần xu hướng tìm kiếm, đám người trong khu vực bình luận đã biến thành thám tử cầm kính lúp phân tích chi tiết từng chút một.

Cũng có người không nhịn được bèn đứng lên nói rằng chính cô ấy cũng từng đến bệnh viện nhà họ Mạnh, nơi mà chi phí y tế đắt đỏ đến mức nực cười, đám bác sĩ và y tá thì không ngừng thao túng tâm lý khiến cô ấy giao hết tiền ra một cách ngu muội. Sau khi xuất viện, mặc dù không đến mức thê thảm như trong video, nhưng cô ấy có thể cảm nhận được thể lực và khả năng miễn dịch của mình không còn tốt như trước nữa.

Ngày càng có nhiều bình luận như thế này.

Tôi nhếch môi lướt xem từng dòng bình luận.

Chuyện này có thể khiến nhà họ Mạnh tổn thất nặng nề, nhưng không thể tiêu diệt bọn họ ngay lập tức được.

Cơ mà chẳng sao cả, còn có nhà họ Tống cơ mà.

Bệnh viện nhà họ Mạnh đã bị phong tỏa, một số nhân vật chủ chốt bị đưa đi thẩm tra.

Dựa vào những lời biết ơn của nạn nhân, đã có rất nhiều bình luận trên mạng ca ngợi tập đoàn nhà họ Tống và ông Tống.

Thậm chí những chuyện đã xảy ra trong quán trà cũng được tẩy trắng nhờ vụ này.

Một số người bắt đầu lên tiếng bảo vệ ông Tống trên mạng, bọn họ nói rằng một người tốt như vậy, nhìn là biết bị hiểu lầm rồi.

Lúc này nhà họ Tống sẽ không phủi sạch quan hệ với những nạn nhân đó.

Công ty của bọn họ đang bị điều tra vì bị tập đoàn nhà họ Mạnh tố cáo, cho nên bọn họ rất cần những lời bình luận như vậy để ổn định tập đoàn đang trên bờ vực nguy hiểm.

Khi những nhận xét tốt đẹp xuất hiện trên mạng ngày càng nhiều, tập đoàn nhà họ Tống bắt đầu hỗ trợ đầy đủ cho các nạn nhân, tôi biết có một số bình luận là do ông Tống cho người lan truyền.

Như vậy càng tốt, cứ thế này thì tập đoàn nhà họ Mạnh sẽ tin rằng mọi việc đã được tập đoàn nhà họ Tống lên kế hoạch từ lâu, mà những nạn nhân kia là do tập đoàn nhà họ Tống bí mật liên lạc và sắp xếp ổn thỏa.

Ông Tống được hưởng rất nhiều lợi ích từ vụ việc này.

Khi những nạn nhân kia tìm đến ông ta, trước mặt công chúng, bọn họ khóc lóc cảm tạ khôn xiết, sau đó còn cầu xin ông ta bảo vệ mình vì lo sợ bị tập đoàn nhà họ Mạnh trả thù. Đối diện với nhiều ánh mắt như vậy, làm sao ông ta có thể từ chối được chứ?

Tuy đây là hành động có phần ràng buộc đạo đức, nhưng tiềm thức của mọi người luôn thiên về kẻ yếu.

Nhất là khi bọn họ luôn quan niệm rằng, Chủ tịch của tập đoàn lớn như ông Tống đây sẽ xử lý chuyện này dễ như trở bàn tay.

Bệnh viện nhà họ Mạnh xảy ra chuyện, Mạnh Thanh Như cũng bị liên lụy theo.

Vào ngày đầu tiên bệnh viện nhà họ Mạnh thành lập, ông Mạnh đã đăng trên Weibo rằng bệnh viện này được xây dựng để tặng cho con gái cưng của ông ta, tuy lời lẽ sến sẩm nhưng cảm động vô cùng.

Cũng chính nhờ điều này mà ông ta được dân mạng gọi là “Ông bố cuồng con gái”.

Trước khi bệnh viện nhà họ Mạnh xảy ra chuyện, trên Weibo này có biết bao nhiêu câu nói chứa đầy tình yêu thương và những lời chúc phúc có cánh.

Bây giờ thì đảo ngược hoàn toàn rồi, các bình luận mới đều là những lời chỉ trích và rủa sả, người ta chửi rằng thứ bọn họ ăn chính là bánh bao làm từ máo người.

Mặc dù Weibo này đã bị xóa đi nhanh chóng nhưng rất nhiều dân mạng đã kịp chụp lại màn hình rồi đăng lên nhiều nền tảng khác nhau.

Khi tôi đến nhà họ Tống thì bắt gặp cảnh cha Tống đang tức giận mắng Tống Hy Minh, nôn nóng uốn nắn lại hắn.

"Tao nói cho mày biết, mặc kệ bây giờ mày với Mạnh Thanh Như có quan hệ gì, mày phải chấm dứt ngay lập tức cho tao! Ngay cả gặp mặt nói chuyện cũng không được, để tao biết mày lén lút qua lại với nó sau lưng tao thì mày cút ra khỏi nhà đi!"

Với những chuyện đang xảy ra với nhà họ Mạnh, việc cha Tống muốn hoàn toàn cắt đứt quan hệ với phía bên ấy là điều quá đỗi bình thường.

Mẹ Tống đứng giữa hai người, tuy bà đồng ý với lời nói của chồng, hy vọng con trai mình tránh xa Mạnh Thanh Như càng xa càng tốt, nhưng bà cũng đau lòng vì con trai cưng bị mắng, nên đứng bên cạnh sốt ruột muốn chớt.

Tống Hy Minh vẫn luôn cúi đầu, im lặng không nói tiếng nào.

Tôi nghĩ, nếu là Tống Hy Minh của vài tháng trước đây thì hẳn là lúc này hắn sẽ một mực kiên định đứng về phía Mạnh Thanh Như, lên tiếng bảo vệ cô ta, sẵn sàng bỏ nhà đi vì cô ta.

Thế nhưng hiện tại hắn lại im lặng và do dự.

Rốt cuộc là do thời gian đã thay đổi tất cả, hay vì tình yêu của hắn cũng chỉ có thế mà thôi?

Ông Tống dạy bảo Tống Hy Minh xong thì ôm một bụng tức giận bỏ đi, còn tôi chỉ im lặng đứng một bên hóng hớt từ đầu tới cuối.

Lúc này bà Tống mới nhận ra sự tồn tại của tôi, bà ta cau mày, trong mắt lộ rõ vẻ chán ghét, thậm chí là ghê tởm. Vốn dĩ tâm trạng của bà ta đang rất tệ, bây giờ càng cảm thấy tôi chướng mắt hơn.

Bà ta tức giận hỏi: “Mày vác mặt đến đây làm khỉ gì?”

Tôi vờ như không nhìn thấy biểu cảm trên mặt bà ta: “Dì à, cháu có chuyện muốn nói với anh Hy Minh.”

Bà Tống còn chưa kịp trả lời thì Tống Hy Minh đã ngước lên nhìn tôi: "Chúng ta tìm nơi khác nói chuyện đi."

Bà Tống không nói gì, chỉ hừ lạnh nhìn tôi và Tống Hy Minh rời đi.

Sau khi vào phòng, tôi nói thẳng: "Tôi đã xem qua hot search rồi, hiện tại toàn bộ dân mạng đều đang công kích nhà họ Mạnh, bao gồm cả chị Như. Tôi không rõ chuyện này lắm, cho nên tôi không thể đánh giá điều gì cả. Nhưng có lẽ bây giờ anh không thể liên lạc được với chị Như nhỉ? Anh có cần tôi giúp anh chuyển lời không?"

Tôi nhìn thấy vẻ khó hiểu trong mắt Tống Hy Minh.

"Đám người trên mạng đều mắng chửi bọn họ, cô không thấy mấy lời đó sao?"

Hắn không hiểu tại sao trong hoàn cảnh này mà tôi vẫn muốn giúp bọn họ, chưa kể đến việc Mạnh Thanh Như luôn nhắm vào tôi.

"Tôi chỉ nghĩ anh làm ông chủ của tôi lâu như vậy, một thời gian nữa tôi sẽ rời đi, vậy hãy để tôi giúp anh làm vài việc cuối cùng. Có lẽ nhà họ Mạnh đã làm rất nhiều chuyện sai trái, nhưng tôi nghĩ, chắc hẳn chị Như không nhúng tay vào những chuyện này đâu."

Tống Hy Minh nhìn tôi và chân thành nói lời cảm ơn, hắn lập tức viết một lá thư, sau đó nhờ tôi chuyển nó cho Mạnh Thanh Như.

Tôi cầm bức thư rời đi.

Tống Hy Minh đã quyết định bỏ rơi Mạnh Thanh Như rồi.

Đây là kết luận của tôi sau khi đọc toàn bộ bức thư.

Bức thư sến súa chet đi được. Chủ yếu là kể lể về quá khứ tươi đẹp của hai người bọn họ cả một đoạn dài, sau đó lại thêm một đoạn tâm sự về cảm giác tội lỗi, áy náy và hối hận trong lòng hắn.

Nhưng như vậy thì đã sao chứ?

Dù viết hay đến đâu, chẳng phải câu cuối cùng vẫn là: Có lẽ anh và em đều đã thay đổi, có lẽ chúng ta thực sự không thể quay lại như trước đây nữa rồi.

Tôi cười khẩy, tận tay giao bức thư này cho Mạnh Thanh Như.

19

Tôi nhìn Mạnh Thanh Như run lên vì tức giận, cô ta muốn ném lá thư vào mặt tôi, nhưng tôi lùi lại một bước né được.

"Hy Minh sẽ không bao giờ đối xử với tao như vậy, nhất định là mày, nhất định là mày đã nói gì đó với anh ấy!"

Mặc dù trong khoảng thời gian này bọn họ thường xuyên cãi vã, nhưng có lẽ Mạnh Thanh Như nghĩ rằng người đàn ông sẵn sàng chống đối cả gia đình vì cô ta sẽ yêu cô ta mãi mãi, vĩnh viễn không đổi thay.

Tôi cười khinh, hưởng thụ sự suy sụp và hận thù trên mặt người đối diện: “Não má bị úng nước hả má, mày nghĩ tất cả những chuyện này đều tại tao chắc, sao mày không nghĩ đến việc nhà mày sắp phá sản nên thằng chó kia mới vội vàng đoạn tuyệt quan hệ với mày?”

"À còn nữa, dì có nhờ tao chuyển lời đến mày, dặn mày sau này an phận một chút, đừng có vô liêm sỉ bám lấy con trai bà ta như đĩa đói như thế nữa, cho dù bà ta có chet cũng không để cho mày bước vào cửa nhà họ Tống đâu."

Câu này là do tôi xạo chóa đó, nhưng Mạnh Thanh Như tin là được rồi.

***

Nhà họ Mạnh xảy ra biến cố, trong khoảng thời gian này Mạnh Cảnh Quân bận đến bù đầu bù cổ.

Thời gian anh ta online càng ngày càng ít, tôi im lặng không hỏi han gì, nhưng mỗi lần anh ta tìm đến tôi, tôi đều ở đó và trò chuyện cùng anh ta, cố gắng làm một bông hoa dịu dàng và hiểu chuyện, luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu.

***

Sau một hồi điều tra, bởi vì những chứng cứ liên quan đến bệnh viện nhà họ Mạnh vô cùng xác thực nên bọn họ đã bị khởi tố, một số nhân vật quan trọng trong bệnh viện phải gánh chịu tất cả, bị kết án cả rồi.

Trò bỏ xe giữ tướng* của tập đoàn nhà họ Mạnh khá thành công, nhưng cư dân mạng cũng đâu có ngu, trong lòng họ đều biết rất rõ.

* Bỏ xe giữ tướng (弃车保帅) ban đầu là một thuật ngữ trong cờ tướng. Nghĩa đen là bỏ quân xe để giữ quân tướng. Thường được dùng để ẩn dụ việc bỏ một thứ quan trọng để giữ thứ càng quan trọng hơn.

Lúc này, việc Mạnh Thanh Như phẫu thuật tim cũng bị đặt dấu chấm hỏi to tướng.

Một số người nghi ngờ rằng tim của cô ta không rõ nguồn gốc, đoán chừng là lấy được một cách bất hợp pháp.

Điều này là thật.

Sau vụ lùm xùm của bệnh viện nhà họ Mạnh, một video khác lại lên hot search.

Mạnh Thanh Như bị người ta chặn lại trên phố.

Đấy là một người phụ nữ gầy gò yếu ớt, vẻ mặt điên cuồng, trong mắt tràn đầy hận ý, vừa đi tới đã lập tức ra tay ngay.

Người phụ nữ này trông gầy yếu thế thôi chứ khỏe đến bất ngờ, Mạnh Thanh Như chẳng đủ sức để phản kháng.

Qua một lúc thì người qua đường mới phản ứng được, bọn họ vội tiến tới tách hai người kia ra. Mạnh Thanh Như tức đến run người, lập tức muốn báo cảnh sát.

Người phụ nữ kia vừa khóc vừa gáo thét chuyện Mạnh Thanh Như đã dùng tiền để mua trái tim của em gái mình như thế nào.

Cũng chính lúc này, người quay video đã ghi lại rõ vẻ hốt hoảng vụt qua trên mặt Mạnh Thanh Như.

Cô ta không muốn báo cảnh sát nữa, nhưng người phụ nữ kia nhất quyết đòi gọi cảnh sát, cuối cùng người từ đồn cảnh sát đã đến.

Video cũng kết thúc tại đây.

Khu bình luận như bùng nổ.

Nhiều người đã bị sốc bởi sự vô pháp vô thiên của nhà họ Mạnh.

Một số người qua đường còn tiết lộ rằng nửa tiếng trước họ đã nhìn thấy Mạnh Thanh Như và Tống Hy Minh lôi lôi kéo kéo giữa đường.

Có vẻ như Mạnh Thanh Như đã đi tìm Tống Hy Minh.

Sau khi xem video, tôi đã gửi một lời hỏi thăm đơn giản đến Mạnh Cảnh Quân nhưng không nhận được phản hồi.

Cũng đúng, nếu Mạnh Thanh Như xảy ra chuyện như vậy, hẳn là anh ta đang trên đường đến đồn cảnh sát, hay nói cách khác, có khi đã ở đồn cảnh sát rồi cũng nên.

***

Tôi lại đến nhà họ Tống một chuyến.

Lần này, tôi nghe thấy tiếng mẹ Tống lải nhải không ngừng, bảo Tống Hy Minh tránh xa Mạnh Thanh Như ra.

Tống Hy Minh không đáp, hắn cúi thấp đầu, vẻ mặt ngổn ngang trăm mối, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.

Có lẽ hắn sợ rồi.

Lúc đó hắn yêu đương mù quáng, bất chấp tất cả, thế nên hắn cũng từng tham gia vào những việc đó.

Mẹ Tống cứ tưởng hắn vẫn còn tơ tưởng đến Mạnh Thanh Như nên giận đến trào nước mắt.

Bà ta nắm lấy tay tôi, nước mắt lưng tròng: "Tri Sương, dì biết cháu là một cô gái hiểu chuyện, trước đây là dì không tốt, cháu thuyết phục Hy Minh giúp dì với."

Lúc này bà ta mất bò mới lo làm chuồng, so với Mạnh Thanh Như, hình như bà ta có thể chấp nhận tôi rồi.

Tôi xinh đẹp, giỏi giang, dễ khống chế, ngoan ngoãn biết điều, chỉ có gia cảnh là tệ quá.

Ngay lúc này bà ta chỉ là một người mẹ hiền yêu thương con trai mình mà thôi.

Nhưng kế hoạch đã tiến triển đến bước này, tôi chuẩn bị thoát thân rồi.

"Dì à, thật xin lỗi, cháu và Hy Minh đã chia tay một thời gian rồi, lần này cháu đến đây là để thu dọn đồ đạc của mình."

Bà Tống ngẩn ra: “Chia... chia tay rồi?”

Tống Hy Minh nhíu chặt mày, cực kỳ cáu kỉnh: "Mẹ, đủ rồi, mẹ đừng làm ầm lên nữa."

Bà Tống quay đầu lại, nước mắt rơi lã chã: "Mẹ làm những chuyện này là vì ai? Còn không phải vì muốn tốt cho con sao."

Tôi không thèm đứng đó nghe nữa mà lẳng lặng lên lầu thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi nhà họ Tống.

***

Nếu phía bệnh viện không xảy ra chuyện thì nhà họ Mạnh vẫn có khả năng ém chuyện liên quan đến Mạnh Thanh Như, tuy chẳng dễ dàng cho cam.

Nhưng hiện tại thì không thể nữa rồi.

Giờ là thời điểm mọi người chú ý đến nhất cử nhất động của nhà họ Mạnh, cũng là lúc lòng tin của họ đang ở ngưỡng thấp nhất.

Huống hồ, vốn dĩ trên mạng đã có những bình luận nghi ngờ nguồn gốc trái tim của Mạnh Thanh Như, nếu nhà họ Mạnh dám nhúng tay chèn ép dư luận thì chỉ khiến dân mạng càng thêm khẳng định những lời đồn đoán kia mà thôi.

Nhà họ Mạnh có thể tiêu hủy mọi chứng cứ, nhưng trái tim trong cơ thể Mạnh Thanh Như mới là bằng chứng lớn nhất.

Vài ngày sau, Tống Hy Minh bị bắt ngay tại nhà, có người quay video tung lên mạng.

Trong video, mẹ Tống chạy đuổi theo sau, còn đến đồn cảnh sát cùng hắn nữa.

Không lâu sau, tin tức Tống Hy Minh cũng tham dự vào những chuyện xảy ra vào năm đó được truyền ra ngoài.

Kẻ thỏa thuận với nhà họ Mạnh không phải người phụ nữ đã đánh Mạnh Thanh Như, mà là bậc cha mẹ trọng nam khinh nữ của cô ấy.

Để cho an toàn, họ đã chọn giao dịch bằng tiền mặt.

Nhưng gần một triệu tiền mặt không dễ dàng giao dịch như vậy được. (1tr NDT ~ 3,3 tỷ VNĐ)

Thật khó để giải thích làm thế nào mà một gia đình lại trở nên giàu có chỉ sau một đêm.

Trước sự thẩm vấn của cảnh sát, gia đình đó đã sợ hãi và thú nhận.

Họ nói rằng chính Tống Hy Minh và trợ lý của hắn đã đưa tiền cho họ.

Buôn bán nội tạng trái phép sẽ bị kết án, chưa kể cô gái nhỏ kia đã mất, đây chính là một mạng người đấy.

Có một người trên mạng đã điều tra lịch sử tình trường của Tống Hy Minh và Mạnh Thanh Như từng li từng tý, cuối cùng đưa ra kết luận: Hai người này không phải là một đôi hợp nhau bình thường đâu, mà là một đôi over hợp. Đại diện cho cặp đôi hoàn hảo đó mấy bà.

Cũng có người nhắc đến tôi, tuy có bình luận ác ý, nhưng phần lớn đều là than trách thay tôi, thương tôi gặp phải một kẻ cặn bã không ra gì.

Tôi đăng bài lên Weibo:

"Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, trước khi những chuyện ồn ào này xảy ra, tôi đã chia tay với Tống Hy Minh rồi. Khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, nhưng tôi vẫn luôn tin tưởng tổ quốc, tin tưởng pháp luật."

Tống Hy Minh gặp chuyện, nhà họ Tống đâu thể bỏ con giữa chợ.

Nhưng nhà họ Mạnh cũng đã hận bọn họ đến tận xương tủy, trong khi phía bên mình đang bất lực, không thể hùng mạnh trở lại như trước kia thì làm gì có chuyện bọn họ để yên cho Tống Hy Minh an toàn thoát thân?

Bằng chứng mà người khác tìm không được, tra không ra, bọn họ lại có cả.

Đâu má nào chịu thua má nào, cho nên màn kịch trai cò đánh nhau sắp diễn ra rồi.

20

Lúc này nhà họ Mạnh rối tinh rối mù lên rồi.

Đối với ông Mạnh, con trai với con gái, con nào cũng là con, ông ta muốn bảo vệ cả hai.

Bà Mạnh thì thẳng thắn hơn nhiều, trong hoàn cảnh như vầy, bà ta chỉ muốn người nhà giữ lại đứa con gái duy nhất của mình.

Nhưng bọn họ có một điểm chung là cả hai đều ghét cay ghét đắng nhà họ Tống, dù sao thì tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ việc nhà họ Tống tố cáo bệnh viện của nhà họ Mạnh.

Với những bằng chứng mà họ cung cấp, Tống Hy Minh không có khả năng chối tội.

Chuyện này đã gây náo động tới tòa án.

Tôi cải trang, đeo khẩu trang và kính râm màu đen đến xem xử án.

Hai con người đã từng yêu nhau thắm thiết đến thế mà giờ đây chỉ còn lại oán hận và căm thù.

Luật sư hai bên cứ ông một câu bà một câu, nếu tòa án không cấm gây ồn ào thì có khi bà Tống và bà Mạnh đã nhào vô cãi nhau luôn rồi.

Tôi nhìn ra sự lựa chọn của ông Mạnh, ông ta chuẩn bị vứt bỏ Mạnh Thanh Như, giữ lại Mạnh Cảnh Quân.

Trong chuyện này, một trong hai người phải gánh chịu mọi thứ.

Trong lòng ông ta, một người thừa kế được đào tạo bài bản sẽ hữu ích hơn đứa con gái yếu ớt như Mạnh Thanh Như.

Nhưng suy nghĩ của bà Mạnh và ông ta hoàn toàn đối lập, thế là nội bộ tranh chấp, lục đục.

Luật sư của bọn họ vừa phải tranh luận với luật sư bên phía nhà họ Tống, vừa phải giải quyết mâu thuẫn của bọn họ, quýnh đến mức sứt đầu mẻ trán, nói mỏi cả mồm đứt cả hơi.

Cuối cùng phán quyết cũng được đưa ra.

Mạnh Thanh Như là thủ phạm, Mạnh Cảnh Quân và Tống Hy Minh là đồng phạm.

Cả ba đều phải ngồi tù, có điều thời điểm thụ án khác nhau.

Sau khi phiên tòa kết thúc, bà Tống lập tức lao thẳng đến đánh nhau với bà Mạnh. Chờ đến khi người xung quanh tách họ ra thì cả hai bên đều đã bị thương.

Ông Tống và ông Mạnh cũng nói mấy lời khó nghe.

Mạnh Thanh Như bật khóc, bà Mạnh đã được đưa ra ngoài nên chẳng có ai đến an ủi cô ta cả.

Tống Hy Minh và Mạnh Cảnh Quân thì đứng đực mặt ra, có lẽ bọn họ không ngờ rằng sẽ có ngày mình phải ngồi tù.

Tôi đứng dậy bước ra khỏi tòa án, sau đó đi thẳng đến tiệm hoa mua bó hoa tươi rồi lái xe đến một nơi hoang vu hẻo lánh.

Có một ngôi mộ nằm ở đó, năm năm trước, tôi đã tự tay chôn cất anh ấy ở đây.

Để đảm bảo kế hoạch được thực hiện mà không gặp bất kỳ rủi ro nào, dường như tôi đã không đặt chân đến đây trong suốt năm năm liền.

Ngày hôm nay, tôi chỉ cảm thấy bước chân của mình vô cùng nặng nề, mới đi được vài bước mà vành mắt tôi đã cay xè, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

"Anh ơi, em đến thăm anh nè."

Tôi đặt bó hoa xuống và quỳ xuống trước ngôi mộ.

"Để em kể cho anh nghe chuyện này, bọn chúng vào tù rồi, vào cả rồi, em đã làm được, em thật sự thành công rồi."

"Anh ơi, Song Song rất nhớ anh, tại sao gần đây anh không đến thăm Song Song trong mơ nữa vậy?"

Tôi nằm bò ra mộ mà khóc, đến khi nhắm mắt lại, hình như tôi đã gặp lại người anh trai ngốc nghếch của mình rồi.

Anh ấy đang gọi tôi, anh ấy vừa chạy về phía tôi vừa gọi Song Song ơi, Song Song à.

Nhưng tôi không thể chạm vào anh ấy được nữa.

Anh ấy đã chet rồi, đã ra đi mãi mãi vào 5 năm trước.

***

Tập đoàn nhà họ Tống đã nỗ lực khiến tập đoàn nhà họ Mạnh phá sản, bà Mạnh ly hôn với ông Mạnh rồi bỏ trốn.

Có lẽ không chấp nhận được hiện thực nợ nần đến hàng trăm triệu nên ông Mạnh đã nhảy lầu tự vẫn.

Nhà họ Mạnh là như vậy, nhà họ Tống cũng chẳng khá hơn là bao.

Tống Hy Minh vào tù, ông Tống lại nảy ra những “tối kiến” khác, chẳng hạn như nick chính phế rồi thì mình đổi qua sài nick phụ. (大号废了,想要养一个小号: bồi dưỡng con riêng)

Nhưng sao bà Tống có thể cho phép điều đó xảy ra được chứ? Bà ta vẫn một mực chờ đợi Tống Hy Minh ra tù để tiếp tục làm chỗ dựa cho bà ta, cho nên trước lúc đó, bà ta nhất định phải bảo vệ mọi thứ thuộc về Tống Hy Minh.

Bị những lời nói của thím Lưu kích thích, bà ta càng lúc càng trở nên cực đoan.

Bà ta giám sát nhất cử nhất động của ông Tống, một khi ông Tống muốn tìm phụ nữ bên ngoài để sinh con cho mình thì bà ta sẽ làm ầm lên, lần nào cũng rối loạn đến mức ai ai cũng biết.

Vấn đề giữa hai người họ đã nhiều lần leo lên hot search.

Nhà họ Tống tiêu hao rất nhiều tài lực mới có thể hạ bệ nhà họ Mạnh hoàn toàn, bây giờ lại còn liên tục náo loạn như vậy, rõ ràng là đang tụt dốc không phanh.

Sau khi quậy đục nước xong, bà Tống quyết định ly hôn. Như lẽ thường, chuyện này lại thành hot search.

Ly hôn đồng nghĩa với việc phải phân chia tài sản, đương nhiên ông Tống không đồng ý.

Thế là hai người đó lại tranh cãi suốt mấy tháng trời vì vấn đề này.

Thậm chí ông Tống còn động tay động chân, bị bà Tống quay video rồi tung lên mạng.

Có khá nhiều người đau lòng thay cho bà ta và ủng hộ bà ta ly hôn.

Trong khi hai vợ chồng vẫn đang tranh cãi không ngừng thì các đối thủ cạnh tranh của nhà họ Tống đã thừa nước đục thả câu, lợi dụng tình hình này để giành lấy rất nhiều dự án hợp tác.

Cuối cùng, ông Tống và bà Tống cũng ly hôn, nhưng vì chuyện này mà nhà họ Tống phải chịu tổn thất nặng nề, thậm chí còn đứng trên bờ vực nguy hiểm. Vài năm sau, họ chính thức tuyên bố phá sản.

***

Hai năm sau khi đám người kia bị tống vào tù, cuối cùng tôi cũng đến thăm bọn họ.

Nhà họ Mạnh phá sản, dưới sự chỉ đạo đặc biệt của ông Tống, cuộc sống trong tù của Mạnh Cảnh Quân và Mạnh Thanh Như thảm thương vô cùng.

Nghe đồn Mạnh Cảnh Quân đánh nhau trong tù nên hình phạt lại tăng lên.

Còn Mạnh Thanh Như bây giờ cứ khùng khùng điên điên, giống như một kẻ mất trí.

Thấy tôi đến, Mạnh Cảnh Quân kinh hãi: “Sao cô lại đến đây?”

"Đến thăm anh chứ sao, nhìn thấy mấy người sống không bằng chet, tôi mới yên tâm được."

Anh ta cau mày: “Cô nói vậy là có ý gì?”

“Nghĩa trên mặt chữ.” Tôi vén tóc ra sau tai, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt mình, cuối cùng thì tôi cũng không cần phải che giấu sự căm ghét của mình nữa.

"Hình như tôi quên nói cho anh biết, tôi có một người anh trai, nhưng chỉ số thông mình của anh ấy chỉ bằng đứa trẻ mười tuổi mà thôi. Anh trai ngốc của tôi luôn miệng gọi tôi Song Song ơi, Song Song à, anh ấy rất ngốc, cũng rất ngây thơ. Anh ấy nói, anh ấy sẽ luôn luôn đợi tôi quay trở về, nhưng tôi không thể tìm thấy anh ấy nữa rồi."

Mạnh Cảnh Quân chợt nhớ ra cái gì đó, anh ta trợn trừng hai mắt, giọng nói lạc hẳn đi: "Cô là em gái của anh ta? Anh ta có người nhà sao? Vậy là tất cả mọi chuyện đều do một tay cô gây ra đúng không!"

"Anh trai tôi đã làm gì sai? Anh ấy chọc giận mấy người, hay đắc tội với mấy người hả? Anh ấy chỉ là một tên ngốc, chỉ biết cười đùa vui vẻ cả ngày, tại sao đến quyền được sống của anh ấy mà mấy người cũng tước đi hả?"

Trước những lời chất vấn có phần mất kiểm soát của tôi, Mạnh Cảnh Quân chỉ biết im lặng.

Anh ta là một kẻ ích kỷ từ trong xương tuỷ.

Vào thời điểm đó, anh ta chỉ nghĩ đến đứa em gái bệnh tật của mình chứ không suy xét nhiều đến vậy.

Mạnh Thanh Như đang cần thay tim gấp, trùng hợp là độ tương thích của tim anh trai tôi không đến nỗi tệ, mà trong mắt bọn họ, mạng của anh trai tôi chẳng đáng một xu.

Điều nực cười nhất chính là, quả tim đó chỉ nằm trong cơ thể Mạnh Thanh Như được 3 năm. Một phần là vì phản ứng đào thải quá mạnh, phần còn lại là do bên ấy đã tìm được quả tim khác có mức độ tương thích cao hơn, thế nên bọn họ đã tiến hành ca phẫu thuật thứ hai.

***

Sau khi ra khỏi nhà tù, tôi thấy thím Lưu đang đứng đợi tôi ở bên ngoài.

Tôi nói: “Thím Lưu, thím tranh thủ tìm cơ hội nghỉ việc đi.”

Bà Tống và ông Tống đang tranh chấp ly hôn, thím ấy có ở lại cũng vô ích, chi bằng nhanh chóng rời đi có khi lại tránh được rắc rối không cần thiết.

"Được, vài ngày nữa thím sẽ nghỉ việc."

Tôi cảm ơn thím thật chân thành: "Thím Lưu, con biết ơn thím nhiều lắm, cảm ơn thím đã giúp con nhiều như vậy."

Thím Lưu liên tục xua tay: "Người nên nói lời cảm ơn là thím mới phải. Năm đó anh trai con cứu mạng cháu gái thím, mấy năm trước, con lại giúp thím chi trả tất cả tiền viện phí, cứu mạng cháu gái thím một lần nữa, ân tình lớn như vậy, thím không bao giờ báo đáp đủ."

Thím Lưu nói xong lại thở dài: "Thật là đáng tiếc, anh trai con tốt đến như vậy, ấy thế mà..."

Tại sao anh ấy phải đụng trúng lũ cặn bã khốn nạn đó cơ chứ?

Mắt tôi đỏ hoe: "Là do con không tốt, tất cả đều là lỗi của con, giá như lúc đầu con không lựa chọn rời đi..."

Nhưng trên đời này làm gì có chuyện “giá như”.

"Sương Sương, con đã làm tốt hết mức có thể rồi, con giúp anh trai mình báo thù cũng không dễ dàng gì."

Tôi không nói thêm gì nữa.

Trả được thù thì sao chứ? Anh ấy cũng đâu thể trở về được nữa.

***

Vài năm sau, ba người đó lần lượt được ra tù, nhưng nhà họ Mạnh và nhà họ Tống đã chẳng còn, bọn họ không còn là cậu ấm cô chiêu cao sang quyền quý có tập đoàn lớn chống lưng nữa.

Mạnh Cảnh Quân dắt theo Mạnh Thanh Như ngơ ngơ ngẩn ngẩn, cuộc sống khốn khó đến cùng cực.

Nhưng tôi vẫn chưa buông tha cho bọn họ, ngược lại còn tìm không ít người đến gây rắc rối cho ba người kia.

Mấy năm sau, Tống Hy Minh lại phải vào tù, là do hắn bốc đồng đánh người, khiến người ta chấn thương.

Vào một buổi sớm mai, khi Mạnh Cảnh Quân bận rộn đi đến nhà máy làm công, Mạnh Thanh Như một thân một mình ra khỏi nhà rồi biệt tăm biệt tích.

Chuyện này không phải do tôi làm đâu, vốn dĩ thần trí cô ta không được bình thường, chẳng còn nhận ra bất kỳ ai nữa, thế nên làm gì có chuyện cô ta biết mình cần phải về nhà, chứ đừng nói đến việc làm thế nào để về được nhà.

Sau này, tôi lại đến gặp Mạnh Cảnh Quân và Tống Hy Minh, tôi kể lại mình đã lên kế hoạch như thế nào từng chút một, nhìn thấy sự đau khổ và hối hận đến tột cùng của bọn họ, tôi cười đến nghiêng ngả, cười đến mức bật khóc.

Anh à, anh có thích nhìn thấy bọn họ đau đớn như vậy không?

Song Song lại nhớ anh rồi.

Em thực sự, thực sự rất nhớ anh.

Vậy nên đêm nay anh hãy đến thăm em trong giấc mơ nhé!

Song Song muốn nghe anh kể chuyện.

- --- HẾT ----