Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả

Chương 186: Bám sát quấy rầy (7)



Sau khi bị bác sĩ Pierre lạnh lùng đuổi khách, Iris buồn bã ra về. Cả buổi không nói năng gì. Đi thẳng lên lầu đóng cửa lại rồi ngủ một giấc đến sáng hôm sau. Sáng chủ nhật hôm sau, cô thức dậy với tinh thần tươi mới cứ ngỡ đã từ bỏ được ý nghĩ quậy phá bác sĩ Pierre nhưng nào ngờ cô vẫn kiên trì theo đuổi mục tiêu.

Iris nghiêm túc vạch ra kế hoạch tìm hiểu đối phương và bắt đầu đánh vào những điểm yếu của anh. Bắt đầu cho kế hoạch này là việc theo dõi anh để thu thập tư liệu. Cô gái nhiều tiền không có trò chơi liền thuê mấy thám tử theo chân Pierre đi làm, đi ăn và đi đón con. Sau một tuần được yên tĩnh, Pierre cứ tưởng cô ấy đã chán chơi cùng anh nhưng nào ngờ cô đổi chiến thuật, từ “chơi đùa công khai” thành “âm thầm chơi đùa”.

Hình ảnh của các paparazzi gửi về khiến Iris háo hức xem nhưng xem được vài hình thì cô ngáp ngắn ngáp dài nghĩ thầm: “Người đàn ông vô vị nhạt nhẽo này ngày ngày đưa con trai đến trường rồi đi làm, ăn trưa ở công ty, sau đó lại làm rồi đến sáu giờ chiều đi rước con, lại đưa con đi siêu thị mua đồ ăn rồi hai cha con về nhà tự nấu ăn. Thứ bảy thì anh ta đưa con đi tham gia các lớp nghệ thuật ở trường, sau đó lại đến bệnh viện làm việc rồi lại đón con về. Cuộc đời chỉ quay quanh làm việc và đón con thôi sao? Thật là quá buồn chán mà!”

Iris nhìn qua đống hình về sinh hoạt nhàm chán của Pierre rồi chậc lưỡi than: “Áo sơmi mặc cả tuần cũng không đổi. Đúng là gà trống nuôi con có khác. Hay để Iris tôi làm người tốt, ra tay giúp anh một tay nhé!”

Nghĩ đến đây cô nàng liền búng tay cái chốc rồi sắp xếp kế hoạch “phá băng” của mình. Trong mắt cô ánh lên bao nhiêu là tự tin thành công chinh phục ông bố đơn thân.

“Núi băng thô lỗ, hãy chờ tôi đến càn quét anh đây!” - Hô xong tuyên ngôn, Iris ôm hình anh cười sằng sặc. Hình ảnh núi băng kết hợp với người đàn ông thô lỗ lại ra gương mặt của Pierre càng khiến Iris ôm bụng không nhịn được cười.

...

Những ngày trong tuần đa phần Pierre đều tan làm và rước con đúng giờ, duy chỉ có một ngày thứ năm là David học Hockey (môn chơi bóng bằng gậy, môn thể thao được yêu thích nhất ở Mĩ hơn cả bóng đá) cho nên cậu bé về sớm hơn mọi ngày nửa tiếng. Thông thường người giúp việc sẽ đón cậu về nhà giúp Pierre vào ngày này và trong lúc người giúp việc lau dọn nhà cửa thì David sẽ ở trong phòng tự làm bài tập. Cậu bé khá ngoan và biết nghe lời cho nên Pierre cũng không thấy có nhu cầu tìm mẹ thêm ai đó chơi cùng với cậu. Chỉ thi thoảng thì sẽ cho cậu đi cắm trại hoặc sang chơi cùng hội của bé An Khê.

Iris nhìn vào lịch báo cáo sinh hoạt của Pierre, nghiên cứu tỉ mỉ thì cuối cùng chọn ngày thứ năm tuần này để ra tay. Cô đợi người giúp việc đón David về nhà thì giả vờ đốn gõ cửa nói là có hẹn với bác sĩ Pierre và anh ấy nói cô đợi anh ấy về. Người giúp việc vừa nhìn thấy Iris thì hai mắt liền nở hoa hồng. Bà vốn hâm mộ Iris đã lâu nay được gặp mặt thì không gì vui bằng. Bà không nghi ngờ gì lời Iris nói mà mời cô vào nhà, trà nước tử tế. Iris còn vui vẻ mở túi lấy một bức ảnh của mình rồi ký tên lên đó đề tặng bà. Bà giúp việc tí nữa thì nhảy lên vì hạnh phúc. Bà khen Iris tài năng xinh đẹp và còn tử tế nữa. Iris được khen thì thấy vui nhưng không quên khéo léo nhắc bà quay lại với công việc.

Khi bà giúp việc quay vào bếp dọn dẹp thì Iris bắt đầu mon men đi tìm phòng của David. Cô đi đến trước một cánh cửa phòng có treo hình một con gấu Pooh đang ôm hủ mật cho nên cô đoán đây là phòng David. Cô liền đưa tay lên gõ cửa nhưng chẳng thấy bên trong có động tĩnh. Iris nheo mày nghĩ ngợi một lúc thì cánh phòng phía đối diện mở ra. Một cậu bé sáu tuổi người da trắng, tóc vàng mắt xanh môi chúm chím ngẩng mặt nhìn Iris rồi ngẩng ngơ hỏi: “Cô tìm ai?”

Iris nhìn đứa bé rất dễ thương thì liền nửa ngồi nửa quỳ đối diện đứa bé rồi thân thiện nói: “Cậu bé đáng yêu à, cô đến tìm cháu đấy.”

David nheo nheo mắt suy nghĩ rồi nói: “Hình như cháu không biết cô.”

Iris nghe xong liền tươi cười hỏi lại: “Cháu có chắc là cháu chưa từng nhìn thấy cô không?”

Thấy David không nói gì, Iris lại gợi ý: “Tối qua cháu không xem ti vi sao?”

David liền nói chắc: “Có, tối qua cháu có xem tivi chứ.”

Iris liền hí hửng nói: “Vậy cháu có nhớ mẫu quảng cáo kem Bunnies không?”

Nghe đến đây Iris liền sực tỉnh, cậu bé trố mắt ra nói: “Thì ra là thỏ mẹ. Cô thật là thỏ mẹ của những chú bunnies sao?”

Iris liền đứng lên xoay một vòng rồi hai tay đặt trước ngực hoàn toàn nhập vai với nhân vật thỏ mẹ khiến David trố mắt và phấn khích reo lên: “Hay quá! Hay quá! Cuối cùng cháu cũng gặp được thỏ mẹ rồi.”

Iris lắc lắc cái đầu, ra vẻ dễ thương rồi nhập vào lời thoại: “Cháu bé ngoan, kem của gia đình Thỏ là loại kem ngon nhất khu rừng này. Vì cháu là chàng trai dũng cảm nhất, anh tuấn nhất cho nên thỏ mẹ quyết định tặng cháu bộ đồ chơi xếp hình “Lego Bunny hàng Hot phiên bản mùa giới hạn” đây.”