Bạn Học Nhỏ Của Tôi

Chương 1: Tôi tên là Lan Anh



Thanh xuân của các bạn thế nào? Độ tuổi 17 với nhiều điều đáng nhớ để rồi sang tuổi 18 là cả bầu trời kỉ niệm cấp 3 đọng lại trong ngày lễ tốt nghiệp.

Tôi là Lan Anh, từ khi còn nhỏ cuộc sống của tôi không có gì đặc biệt. Học lực, ngoại hình của tôi cũng bình thường. Tôi từ khi bắt đầu học mẫu giáo rồi đến cấp 3 chỉ lẳng lặng đến trường học tập rồi lại lủi thủi ra về khi tan trường. Mọi người trong lớp luôn gọi tôi là 'Lanh Mọt Sách' vì tôi ở trong lớp chỉ chăm chỉ ôm quyển sách giáo khoa mà chẳng tám chuyện với các bạn.

Cứ nghĩ ba năm cấp 3 của tôi sẽ trôi qua tẻ nhạt như vậy thì trường tôi lại sắp lại lớp học cho các học sinh cuối cấp. Từ đây tôi, cuộc đời Trần Lan Anh như chuyển sang một trang mới.

Hôm nay là ngày đến nhận lớp, tôi đến khá sớm vì thật sự mà nói tôi vẫn chưa biết bản thân học lớp nào. Nhìn trên bảng thông tin của trường, tôi dò tìm tên Trần Lan Anh trên danh sách các lớp 12. Tôi đã thấy tên mình, nó nằm ở lớp 12A2.

Tôi thở dài, 12A2 có tổng số học sinh là 46 nhưng mà những cái tên trong lớp tôi không quen biết một ai hết, chỉ nghe danh tiếng trong trường. Nếu như có một người bạn cũ học cùng lớp thì tôi nghĩ bản thân cảm thấy an toàn hơn.

Đưa tay chỉnh lại cặp kính dày cộm trên mắt. Tôi nghĩ mình nên đến phòng học nhanh vì ngay bảng thông tin hiện giờ đã có rất nhiều học sinh đến dò lớp học. Khá đông nên tôi phải cố gắng chen ra khỏi đó.

Đang lay hoay bước ra khỏi đám đông, thì có ai đó đụng vô tình đụng vào người tôi, mắt kính của tôi rơi mất.

Thôi xong, tôi giờ chỉ có thể nheo mắt lại cố gắng tìm mắt kính của mình dưới chân. Tôi chỉ có thể hy vọng không có ai dẫm phải kính của tôi không thì chắc tôi sẽ thấy thế giới này mịt mù mãi mất.

'Bạn gì ơi...bạn đang tìm cái này hả?'

Có ai đó gọi tôi, tôi cầm lấy thứ đồ bạn ấy đưa tôi, là kính của tôi, lạy trời là nó không bị hư.

Tôi đeo kính vào nhìn rõ người giúp tôi là một bạn nữ, bạn ấy xinh quá. Ôi trời ơi, quá là xinh luôn, không từ nào diễn tả được.

Thôi nào, dù tôi có được các bạn phong cho biệt danh là Lanh Mọt Sách thì đâu có nghĩa là Lan Anh tôi không được mê gái xinh đâu. Với lại bạn ấy xinh thật mà.

Tôi thấy bạn ấy hỏi thăm tôi có sao không, suýt ngất vì giọng nói ngọt ngào dễ thương ghê. Tôi nói với bạn ấy 'tui không sao, cảm ơn bạn nhé'.

Tôi và bạn ấy ra khỏi chỗ bảng thông tin, bạn ấy hỏi tôi học lớp nào, được một bạn nữ xinh đẹp hỏi thăm ai mà không thích, tôi trả lời ngày là 12A2. Ui, tôi bất ngờ nha, bạn ấy cũng học 12A2.

Tôi nghe vậy thuận miệng hỏi tên của bạn ấy. Bạn ấy nói bạn ấy tên Hoài An. Đúng là người đẹp đến tên cũng đẹp. Tự nhiên Trần Lan Anh tôi cảm thấy hạnh phúc quá, chưa gì đã có bạn cùng lớp, cũng đỡ lo lắng hơn khi phải bơ vơ trong lớp học.

Vào lớp 12A2 tôi thấy cũng có mười mấy bạn đã ngồi ở trong phòng. Được một điều là năm nay trường tôi rất quan tâm đến học sinh lớp 12 nên đã trang bị phòng học rất tốt. Lớp học có 4 dãy, bàn ghế đều là đồ mới, nhưng tôi thấy điều mà bọn tôi quan tâm là cái bàn học, cái hộc bàn có cũng như không. Tôi đoán là có vài thành phần sẽ khóc thét vì sự quan tâm của nhà trường cho xem. Kiểu này, chắc chắn chúng bạn lớp tôi sẽ lại phát minh ra một mưu mẹo mới.

Tôi và Hoài An tìm một bàn trống ở giữa dãy 3 từ ngoài cửa đếm vào. Mà sao tôi thấy cái bàn này gần giáo viên quá. Lo ghê!!!

Được một lúc thì tôi làm quen được thêm 4 người bạn khác, có người là bạn từ lớp 11 của Hoài An cũng có người tự đến chủ động làm quen. Cô bạn tên Thạch Thư là bạn từ lớp 11 của Hoài An, bạn ấy có mái tóc ngắn, nhìn là tôi đoán được sơ sơ bạn ấy thích con gái. Nói thật thì tôi còn chả biết mình nghiêng về chay hay mặn nữa. Gió chiều nào tôi nghiêng chiều đấy, đẹp là tôi thích hết nhưng mà đó giờ tôi có quen ai đâu.

À tôi còn kết thêm bạn với Linh Chi và Hương Thảo. Hai bạn này ngồi phía sau bàn của tôi và Hoài An. Linh Chi khá hoạt bát, không phải bạn ấy hình như rất thích nói chuyện, có vẻ hướng ngoại rồi. Linh Chi gặp ai cũng vui vẻ hết, bạn ấy bắt chuyện với tôi và Hoài An trước. Rất dễ thương, tôi thấy bạn ấy không phải là người hay buồn nhỉ, bạn ấy hỏi tôi rất nhiều rồi kể hết chuyện này đến chuyện kia với tôi và Hoài An. Tôi thấy có người bạn như bạn ấy cũng thú vị chút. Còn Hương Thảo, bạn ấy rụt rè lắm, nhưng được cái là bạn ấy dễ thương lắm luôn, tôi phát hiện bạn ấy rất khéo tay nha. Linh Chi có khoe rằng Hương Thảo biết đan len, bạn ấy đã đan tặng cho Linh Chi một cái mũ len có con ếch trên trên mũ cho bạn ấy. À còn một bạn nữa là Ngọc Linh, bạn này cung lửa hay sao ấy nhỉ? Rất nhiệt huyết nhưng mà cũng hơi nóng tính nhưng mà bạn ấy trắng phết, khi bạn ấy nhíu mày lại nhìn đáng yêu lắm. Nhưng mà giờ tôi nhìn lại hình như Trần Lan Anh tôi đang ngồi cùng một dàn mỹ nhân. Tôi nghĩ bản thân không còn hợp với cái tên Lanh Mọt Sách nữa rồi.

Giáo viên chủ nhiệm lớp tôi là giáo viên nam, là thầy Bắc, tôi biết thầy ấy, năm lớp 10 thấy ấy dạy lớp tôi môn toán. Nhờ thấy ấy mà tôi không cần phải tốn tiền đi học thêm. Mừng rớt nước mắt, nhưng đến lớp 11 tui như sụp đỗ luôn, đã học online nữa năm vì dịch bệnh mà còn gặp phải một giáo viên dạy toán giảng bài khó hiểu nữa. Từ khi lên lớp 11 là tui đúng như mọt sách như mọi người hay gọi, ra chơi là tui phải ôn lại môn toán và phải đi học thêm môn toán.

Không sao, năm nay tôi đã được cứu sống rồi, thấy Bắc là giáo viên chủ nhiệm lớp chúng tôi, Lan Anh tôi sẽ sống sót với môn toán thôi.

Thầy Bắc nhìn lớp, chúng tôi đang ngồi theo nhóm, ý là ngồi theo nhóm bạn chơi cùng ý. Tôi thấy thầy Bắc đang nhíu mày, thôi rồi có khi nào thầy sẽ chia rẽ tôi với Hoài An, Thư, Linh Chi, Hương Thảo và Ngọc Linh không?

Thầy Bắc nhìn xuống lớp nói 'Thầy sẽ sắp lại chỗ ngồi cho các em'.

Sau câu nói đó là phản ứng nháo nhào của đám học sinh chúng tôi. Có đứa năn nỉ thầy cho ngồi thế này, có đứa thì ôm thắm thiết bạn cùng bàn nói lời tạm biệt, cũng có bạn đã buông xuôi chấp nhận số phận sắp lại chỗ ngồi.

Thầy Bắc kêu lớp giữ im lặng rồi nói 'Thầy sẽ dựa vào điểm số năm lớp 11 của các em để sắp lại chỗ ngồi, thầy hy vọng các em sẽ hỗ trợ lẫn nhau, bạn giỏi hơn sẽ giúp đỡ cho bạn sắp giỏi để cả lớp ta 100 phần trăm đỗ tốt nghiệp nhé'

Thầy Bắc lần lượt sắp lại chỗ ngồi cho chúng tôi. Tôi nghĩ tôi sẽ ngồi bàn đầu vì sẽ được ưu tiên vì thuộc top người bốn mắt nhưng bằng cách nào đó mà tôi ngồi ở dãy đầu tiên từ cửa lớp đếm vào, bàn thứ tư. Tôi ngồi cùng với Linh Chi, Hoài An và Thạch Thư ngồi ở dãy 2 bàn 4, ngang bàn với tôi. Phía trước tôi là Ngọc Linh và Hương Thảo. Nhưng mà tôi để ý thấy Ngọc Linh lạ lạ, từ lúc ngồi cùng Hương Thảo, cái mặt của nó cứ ửng đỏ hây hây. Theo kinh nghiệm chèo couple của tôi thì có thể là Ngọc Linh có ý với Hương Thảo sao ta?

Dẹp chuyện đó sang một bên, tôi nhìn xung quanh, hình như đúng là có đổi chỗ ngồi nhưng hình như tôi và bạn bè tôi cũng không thay đổi gì lắm. Á mà khác ở chỗ phía sau bàn tôi và Linh Chi là hai bàn của 4 bạn nam. Mà thôi tôi cũng không quan tâm lắm.

Thầy Bắc sau khi sắp chỗ xong liền có bạn lên xin chuyển chỗ với lí do: Mắt em bị cận.

Thầy Bắc chỉ nhẹ nhàng nói nhẹ tênh luôn 'Em xem 46 bạn trong lớp có bao nhiêu bạn không mang kính?'

Ok, để tôi tiết lộ cho mọi người, lớp 12A2 có 46 học sinh trong đó có 28 học sinh đang đeo kính. Và đương nhiên con số này chưa tính những học sinh đang cố chấp là bản thân không bị cận.

Bạn ấy nhìn xung quanh rồi lẳng lặng ngồi xuống.

Thầy Bắc nói tiếp 'Bây giờ lớp ta sẽ bầu ra ban cán sự, đầu tiên là lớp trưởng'

Các bạn có biết gì không? Nếu khi còn nhỏ chúng ta rất thích làm ban cán sự, đặc biệt là chức lớp trưởng vì nghĩ sẽ rất ngầu và sẽ được ra oai. Nhưng đến khi lớn lên chúng ta sẽ thấy được một sự thật rằng lớp trưởng không khác gì một tấm bia đỡ đạn cho cả lớp hết.

Một khoảnh khắc im lặng đến lạ thường. Tôi biết mà, không ai xung phong trở thành lớp trưởng cả.

Thầy Bắc thấy vậy liền nhìn vào danh sách lớp, thấy nói 'Nếu không có ai ứng cử thì thầy sẽ chọn vậy'

Trời ơi, cái này còn hồi hộp hơn là xem Miss Universe nữa, ai sẽ là lớp trưởng lớp 12A2 đây, nhưng tôi biết bạn học sinh nhận chức đó sẽ không được từ chức đâu, tôi dám cam đoan luôn.

Chúng tôi muốn toát mồ hôi luôn rồi, tôi nghe thầy Bắc nói một cái tên 'Trần Hoàng Nam'. Thầy nói lại 'Bạn nào là Trần Hoàng Nam?'

Một bạn nam trong lớp tôi đứng lên nói 'là em, thưa thầy'

Thầy Bắc nhìn bạn ấy nói 'Em sẽ là lớp trưởng lớp 12A2 nhé, có gì thì thầy sẽ giúp đỡ'.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, thầy Bắc gọi Trần Hoàng Nam, không phải là Trần Lan Anh.

Trần Hoàng Nam lo lắng, sợ hãi nói 'Em không làm lớp trưởng được không thầy? Em sợ làm không được đâu thầy'

Thầy Bắc nói 'Không sao đâu em, cứ làm thử đi không được thì thầy đổi bạn khác'

Haha, khi nào đổi thì thầy đâu có nói, mà chắc gì đã được đổi. Tôi nghĩ nhiệm kỳ lớp trưởng của Trần Hoàng Nam kết thúc là vào ngày mà chúng tôi tốt nghiệp cấp 3.

Sau đó thầy Bắc lần lượt chọn ra các chức vụ còn lại trong lớp. Tổ của tôi là tổ 1, và tổ trưởng là Trần Lan Anh. Tại sao lại là tôi? Nói thật khi thầy chọn tổ trưởng tổ tổ 1 tôi đã cố gắng tàng hình rồi.

Tôi hỏi thầy có thể đừng chọn tôi không, thầy chỉ nói em học tốt sẽ làm tổ trưởng tốt.

Nhưng thầy ơi, em học tốt đâu có nghĩ là em có thể là em có thể quản lý tốt các bạn trong tổ đâu thầy.

Bỏ qua chức tổ trưởng của tôi thì những các chức vụ còn lại cũng được lắm nha.

Linh Chi là lớp phó văn thể mỹ, nhỏ này chắc tại hay hát nên thầy tôi cho nó làm đấy nhưng mà Linh Chi hát hay thật.

Hoài An là lớp phó học tập, giờ tôi mới nhớ ra, Hoài An là bạn luôn được xin in4 trong trường này. Xinh gái lại còn học giỏi nữa. Năm rồi bạn ấy xếp thứ 2 toàn khối 11.

Phó lao động là Mạnh Hùng, thằng này được cái miệng hay nổ nha. Nhưng nghe nói nó giỏi kiếm tiền phết, nó bán giày sneaker ấy.

Thầy Bắc thông báo chúng tôi sẽ vào trường lao động lớp học sau ngày lễ quốc khánh 2/9 để chuẩn bị lễ khai giảng. Và chúng tôi sẽ bắt đầu chương trình 12 ngày sau đó.

Nói là vào chương trình nhưng thật ra là chương trình học trên lớp còn bản thân chúng tôi chắc đã có đứa học qua chương trình học kì 2 rồi.