Bạn Học Nhỏ Của Tôi

Chương 2: Lao động toàn trường



Sau khi nhận lớp, trường tôi bắt đầu vào công việc lao động toàn trường. Trường tôi có 6 lớp 12 thì cả sáu lớp này đều được phân công dọn dẹp tại dãy phòng thiết bị-hoá học-công nghệ của nhà trường.

Trộm vía là năm nay thầy hiệu trưởng mới rất nhân đạo với học sinh nên chúng tôi không phải đi làm cỏ ở khu vực bãi đất trống của trường. Năm nay trường tôi đã có máy cắt cỏ rồi. Nói thật là nghe tin này chúng tôi mừng muốn khóc.

Lớp phó lao động 12A2 Mạnh Hùng đã đảm nhận một nhiệm vụ quan trọng đó là phân công nhiệm vụ cho chúng tôi. Nhưng mà tôi không biết Hùng nó phân công kiểu gì mà 27 đứa nữ dồn hết vào trong lớp. Với một lớp học bé thế này mà tới tận 27 con người dọn dẹp. Thế là sau một hồi cãi nhau vì sự bất hợp lí này thì trận chiến đã được giảng hoà bởi thầy Bắc.

Thầy phân công tổ trưởng tổ 1 và tổ 2 là tôi và Vũ Thanh Nhàn sẽ phụ trách quản lí các bạn ở phòng hoá học và phòng vật lí. Còn hai tổ trưởng tổ 3 và tổ 4 sẽ giám sát các bạn ở lớp học và hành lang của lớp. Thầy Bắc chia lớp thành 3 nhóm: Nhóm 1 sẽ ở lại lớp vệ sinh, nhóm 2 sẽ cùng tôi và Vũ Thanh Nhàn lên phòng hoá học và vật lý để dọn dẹp, nhóm còn lại sẽ theo đi theo thầy Bắc và Mạnh Hùng làm vệ sinh khu vực cổng ngoài cổng trường.

Công việc lao đông khá suông sẻ, phải nói là trộm vía lớp chúng tôi có một người dẫn đầu rất chất lượng mới đúng. Mặc dù lúc đầu nhóm 2 của tôi và Nhàn khá lay hoay vì không mở được cửa nhưng cũng may mắn là trong nhóm của chúng tôi có Gia Nguyên nằm trong đội tuyển học sinh giỏi vật lý của trường nên bạn ấy đã đi nhờ giáo viên rất nhanh.

Nhóm tôi mất hơn 3 tiếng 15 phút để dọn dẹp sạch sẽ đống bụi bám lâu ngày và lau dọn sạch sẽ phòng học.

Tôi và Thanh Nhàn lại bị giao một nhiệm vụ cực kì mang tiếng đó là phải ghi tên lại những bạn trốn việc lao động. Tôi đếm tới đếm lui thì tổ 1 của tôi đã mất tích một người. Cái tổ có 12 người mà đếm đi đếm lại thì chỉ có 11 người nếu tính luôn cả tôi vào.

Tôi tự hỏi thiếu ai nhỉ?

Tôi đành hỏi nhỏ Linh Chi, được một cái là bạn cùng bàn của tôi có đôi mắt rất tinh tường. Nó vừa nhìn một cái là biết ngay tổ 1 thiếu mất bạn Nhi.

Nghe vậy thì tôi đành nói với Thành Nhàn là ở lại quản lí nhóm còn tôi thì chạy đi vệ sinh nhưng thật ra là sẽ bạn Nhi kia có trốn việc hay không.

Hình như ông trời còn rất thương tôi nên bạn Nhi chỉ là vào trễ hơn các bạn do phải đưa mẹ đi khám bệnh nên đã là lao động cùng các bạn bên nhóm 1 ở trong lớp.

Và thế là tôi đã cực kì tự tin nhắn tin báo cáo lên nhóm chat của lớp 12A2.

Trần Lan Anh [ Thưa thầy tổ 1 không vắng ạ ]

Sau buổi lao động, thầy Bắc đã dẫn cả lớp chúng tôi đi ăn chè ở quán nhà thầy. Quán chè của vợ thầy khá gần trường học. Nó nằm ở ngoài quốc lộ, chúng tôi đi đến quán chè mất khoảng năm phút đi xe máy.

Tôi và Linh Chi đi cùng nhau, sáng nay tôi và nó đi cùng nhau, giờ tôi mới biết nhà nó và nhà tôi rất gần nhau.

Hôm nay đặc biệt hơn mọi ngày đó là chúng tôi được thầy đãi.

Tôi đang ngồi vừa xơ ly đá đậu vừa nghe Linh Chi cứ thao thao bất tuyệt kể chuyện trên trời dưới đất.

Tôi không phải là một người sôi nổi cho lắm. Nên tôi chỉ im lặng lắng nghe các bạn nói chuyện.

Đột nhiên thầy Bắc nói "Lan Anh năm nay có định thi học sinh giỏi toán không?"

Tôi giật mình nói với thầy "Em chắc không biết nữa thầy"

Bạn tên Mỹ Quyên hỏi lại "ui vậy trước đây Lan Anh từng thi học sinh giỏi hả thầy?"

Thầy Bắc vừa múc chè bán cho khách vừa nói "Đúng rồi, không phải dạng xoàng xoàng đâu mà là giải nhì tỉnh đấy"

Tôi nghe một tiếng wow từ các bạn trong lớp.

Linh Chi nghe vậy liền tò mò hỏi người lại tôi "Thế sao Lanh Lanh không thi nữa thế?"

Linh Chi ơi là Linh Chi tại sao Chi lại hỏi câu này cho Lanh Lanh thế? Khó trả lời quá.

Tôi ậm ừ nói "Tại Lan Anh gặp vài sự cố"

Sự cố đó thì thật sự không thể nói được, nó là cả một nỗi đau thấu tim gan của tôi và mẹ.

Sau khi ăn chè ở quán thầy Bắc, tôi trở về nhà.

Trường tôi tổ chức lễ khai giảng vào ngày 5/9 sau đó chúng tôi sẽ bắt đầu chương trình học vào ngay ngày hôm sau.

Mỗi năm trường tôi luôn chọn ra các học sinh khối 10 và khối 12 để chuẩn bị cho văn nghệ của ngày lễ. Và lớp 12A2 sau khi nghe thông báo, người hào hứng nhất chính là Linh Chi.

Linh Chi đứng trước lớp cùng với lớp trưởng Trần Hoàng Nam bắt đầu chọn mặt gửi vàng.

Linh Chi nói "chúng ta thân là con dân lớp 12A2 vì vậy phải làm gì đó có trách nhiệm với lớp, vì vậy lớp phó văn thể mỹ Nguyễn Hà Linh Chi xin phép sẽ chọn ra 3 bạn may mắn để gia nhập vào nhóm văn nghệ khai giảng khối 12 năm nay của nhà trường".

Sau khi nghe xong thì tôi cùng với những cô gái có mối quan hệ mật thiết với lớp phó văn thể mỹ của lớp 12A2 chỉ biết thầm cầu nguyện hy vọng Linh Chi nó chừa mình ra.

Sáu lớp 12 nhưng mỗi lớp chọn ra 3 bạn, có một điều tôi chắc chắn chính là Linh Chi sẽ tham gia nên lớp tôi chỉ còn hai slot. Lan Anh tôi thầm nghĩ chắc nó sẽ chừa mình ra thôi mình đâu có hoạt bát.

Tôi liền cắm đầu vào tờ đề hoá ở lớp học thêm giao cho. Hy vọng Linh Chi sẽ không gọi tôi.

Vừa dứt suy nghĩ tôi liền nghe Linh Chi kêu lớn "Trần Lan Anh"

"Dạ?" Cứu tôi với, đừng nói là nó kêu mình tham gia nha.

Linh Chi mỉm cười đầy nhẹ nhàng và thanh lịch nhưng sau tôi lại thấy cả một con quái vật đang ở trước mặt tôi.

Linh Chi nói "Chiều nay Lan Anh ở lại tập với mọi người nha".

Xong rồi, là tôi tham gia rồi đó.

Tôi nhìn lên bảng đen thấy tên của tôi Trần Lan Anh ở ngay trên đó.

Ông trời hôm nay không thương tôi rồi. Thôi thì dù là bị chọn nhưng cũng cố gắng vậy.

Chiều hôm đó, Linh Chi, tôi và Ngọc Linh đến phòng tập của trường. Ngoài Linh Chi ra thì tôi và Ngọc Linh đều là nạn nhân số một của nó. Linh Chi nói với chúng tôi rằng trong lớp nó chưa quen hết nên không thể ghi tên của những bạn khác được nên kêu chúng tôi hãy cứu lấy nó một mạng này và nó sẽ trả ơn chúng tôi bằng hai hộp bánh tráng cuộn.

Ok! Vì bánh tráng cuộn nên tôi và Ngọc Linh đã đồng ý.

Vào phòng tập chúng tôi đã nhìn thấy các bạn ở lớp 12 khác đến đầy đủ. Có vẻ Linh Chi cũng biết những cô bạn này nên đã giới thiệu và giúp chúng tôi làm quen với họ.

Chúng tôi bắt đầu lên bài để tập luyện. Cả đám quyết định sẽ nhảy hiện đại bài 'Thanh xuân của chúng ta'.

Cả đám bọn tôi bắt đầu nhào vào tập luyện đến khi trời chuyển tối. Nhìn lại đồng hồ đã tập đến bảy giờ tối luôn rồi.

Cả đám bọn tôi ra về và hẹn ngày mai sẽ lên trường tập tiếp.

Tôi ôm ba lô ra bãi đậu xe. Hôm nay Linh Chi đi xe riêng nên tôi về một mình. Vừa cầm điện thoại soi đèn để lấy xe máy thì tôi liền thấy hình như có người ở trong bãi giữ xe. Không phải một mà là hai. Ở ngay vách tường dãy phòng học cũ của trường tôi.

Có khi nào đó là ma không nhỉ? Hay là trộm.

Nghĩ tới trộm, tôi chỉ hy vọng đám trộm sẽ không để ý con chiến mã của tôi.

Tôi quyết định phải biết người đó là ai nên tôi đã cắn răng bật đèn flash từ điện thoại rồi soi thẳng vào hai người đang ở đằng kia.

Hình như tôi chiếu hơi mạnh tay nên ánh sáng làm họ chói mắt lấy tay che mắt lại. Tôi nhìn thấy một nam một nữ.

Ôi má ơi, bạn nữ thì tôi không biết là ai nhưng bạn nam kia thì tôi biết, đó là Trịnh Bảo Gia Nguyên.

Thôi chết tôi rồi, những khoảnh khắc khó xử thế này chỉ cần một nụ cười tự tin thôi là đủ. Tôi không quan tâm hai người học làm gì, nhưng con mắt đang đeo thêm cặp kính cận kia thì thấy rất rõ là áo của Trịnh Bảo Gia Nguyên có chút hơi nhăn nhúm, còn bạn nữ kia thì gương mặt có chút đỏ.

Nếu là khi tôi không đeo kính thì mắt tôi phải đánh giá rất lâu nhưng bây giờ mắt tôi như chiếu yêu vậy nên nhìn lướt một chút tôi đã có thể biết đây là tình huống gì.

Tôi tằng hắng một cái rồi nói "Làm phiền rồi, mình chỉ vào đây lấy xe thôi".

Nói xong tôi liền xách con chiến mã phóng thẳng ra ngoài mà không quay đầu nhìn lại.

Hôm nay Trần Lan Anh tôi gặp phải yêu quái rồi.