Bạn Học Nhỏ Của Tôi

Chương 3: Lễ khai giảng cuối cùng



4/9 hằng năm như một ngày 'gội đầu toàn quốc'. Sau khi tôi tắm rửa sau ngày tập văn nghệ và duyệt chương trình văn nghệ dài ở trường.

Tôi vừa sấy tóc, được một lúc thì tôi ra ăn cơm với mẹ.

Mẹ tôi có một quán mì nhỏ ở trước đầu đường vào nhà tôi. Quán mì này là ba mẹ tôi mở để kinh doanh. Nhưng tai nạn vào 2 năm trước đã cướp lấy của mẹ con tôi một người thân.

Từ đó, hai mẹ con tôi luôn nương tựa vào nhau mà sống. Mẹ tôi tuy không phải là người thuộc giới tri thức nhưng mẹ rất thích đọc sách và tìm hiểu những điều mới mẻ. Từ nhỏ tôi đã ảnh hưởng niềm đam mê đọc sách từ bà ấy. Sau khi ba tôi mất, mẹ trở thành trụ cột chính trong gia đình tôi. Vì thế tôi nhận thức được rằng muốn hai mẹ con tôi có thể có cuộc sống đủ đầy thì tôi chỉ có một con đường để đi đó là con đường tri thức. Có thể tôi không được thông minh như các bạn khác nhưng tôi sẽ đánh đổi bằng cách nỗ lực từng ngày vậy.

Mẹ và tôi vừa ăn cơm vừa nói chuyện với nhau, không khí rất bình yên, tôi nghĩ ba tôi ở trên trời nhìn xuống cũng sẽ yên lòng.

Tôi trở về phòng chuẩn bị đồ cho ngày hôm sau. Sau khi ủi xong áo dài và trang phục biểu diễn, tôi liền nằm dài trên ghế lười trong phòng tôi mà bấm điện thoại.

Vừa mở điện thoại thì tôi nhìn thấy một chuổi thông báo từ Facebook với mội dung là ai đó đã tag tôi vào bài viết nào đó. Tôi bấm vào xem thử thì hiện lên là bài viết trên confession của trường tôi với nội dung là:

[ #cfs6370 Cho mình xin in4 chị gái đeo kính hay đi cùng chị Linh Chi lớp 12A2 ạ

  #cfs6371 anh Gia Nguyên lớp 12A2 có thể chấp nhận kết bạn của em không ạ?

Bình luận:

Linh Chi [ #cfs6370 nhỏ này bạn tui nhe @Lan Anh khỏi cảm ơn ]

Hoài An [ @Lan Anh có người tìm bạn nì ]

Thành Trọng [ #cfs6371 @Trịnh Bảo Gia Nguyên rep người ta đi kìa ]

Ngọc Linh [ #cfs6370 @Lan Anh nha ]

.....]

Và còn hơn rất nhiều bình luận khác nữa.

Sau đó tôi nhìn thấy có rất nhiều tài khoản gửi lời mời kết bạn đến cho tôi. Tôi lướt dài xuống nhìn thấy khá nhiều trong đó còn có một tài khoản có tên [ Trịnh Bảo Gia Nguyên đã gửi lời mời kết bạn ].

Sau khi nhìn thấy cái tên đó tôi ước gì tối hôm đó tôi ra lấy xe trễ một chút.

Tôi không bấm chấp nhận cũng không xoá đi thôi thì cứ lờ đi là được. Mặc kệ cậu bạn đó. Nhưng mà có một điều tôi đã quên ngay tại thời điểm này chính là Trịnh Bảo Gia Nguyên ngồi ngay phía sau bàn của tôi và Linh Chi.

Sáng hôm sau trường tôi bắt đầu lễ khai giảng. Linh Chi mới sáng sớm đã nhắn tin cho tôi kêu mở cửa cho nó vào nhà.

Khi nó nhắn cho tôi là lúc đó tôi còn mơ mơ màng màng. Tôi đi ra mở cửa cho nó.

Lúc này đã là bốn giờ sáng, mẹ tôi đã ra quán sớm. Hôm nay là ngày tựu trường nên khả năng mẹ và dì bảy với chị Dung sẽ rất bận.

Linh Chi thấy tôi chưa thay đồ liền đá tôi thẳng vào phòng tắm để chuẩn bị.

Linh Chi trang điểm cho tôi, nó còn không cho tôi đeo kính bảo tôi phải mang kính áp tròng.

Có phải căng thẳng vậy không?

Thôi kệ mấy cái này Linh Chi là chuyên gia rồi nên tôi đồng lòng tin tưởng nó.

Được một lúc thì Linh Chi đưa gương cho tôi rồi kêu tôi nhìn thử.

Tôi nhìn bản thân trong gương có chút bất ngờ, tôi nhìn nó nói "người này không phải tao đâu"

Linh Chi cầm tay tôi nói "Chính là mày đây Lanh, từ vụ bài viết trên confession tối hôm qua mà vẫn không hiểu à?"

Tôi ngơ ngác nhìn nó rồi nhớ đến chuyện tối hôm qua, rồi nhớ đến mấy cái lời mời kết bạn trong đó có con yêu quái kia.

Lạnh rơn người.

Sáu giờ ba mươi tôi cùng Linh Chi đi đến trường.

Chúng tôi là nằm trong đội văn nghệ nên phải đến sớm hơn một chút.

Không khí ngày tựu trường luôn lưu lại những khoảnh khắc khó quên. Hàng cây dọc trên con đường dài dẫn vào trường trung học phổ thông mà tôi đã gắn bó được ba năm. Cây phượng cao lớn kia giờ đây chỉ còn là tán cây che bóng mát cho học sinh chúng tôi.

Hàng ghế đá hôm này luôn đầy người. Có lẽ sau những tháng hè vắng bóng trò thì giờ đây ghế đá lại như được tựu trường cùng chúng tôi. Đây sẽ là năm cuối cùng tôi dự ngày lễ khai giảng tại đây. Tôi cùng các bạn khác cũng chỉ nghĩ đến năm học mới bắt đầu thì sẽ luôn vui mừng phấn khởi nhưng mấy ai để ý đến thời điểm này đã là lúc đồng hồ đếm ngược của chuyến tàu thanh xuân sẽ cập bến.

Khối 12 của chúng tôi biểu diễn sau tiết mục của khối 10. Tôi nhìn đội khối 10 đang trình diễn từ phía trong sân khấu, tôi lặng lẽ nhớ lại ngày đầu tiên tôi bước vào ngôi trường này. Một đoạn kí ức mà tôi sẽ không bao giờ quên được.

Người dẫn chương trình giới thiệu phần biểu diễn của chúng tôi.

"Và sau đây là phần biểu diễn của những học sinh khối 12 gửi đến toàn thể trường của chúng ta với tiết mục nhảy hiện đại Thanh Xuân của chúng ta"

Chúng tôi bắt đầu tiết mục của mình. Nhạc vừa cất lên tôi như tràn trề nhựa sống. Cái nguồn năng lượng này tôi đã để lạc mất cách đây hai năm trước. Giờ đây một lần nữa được xuất hiện. Tôi còn nhớ khi Linh Chi chọn thể loại nhảy hiện đại có một bạn ở lớp 12A4 hỏi lại rằng "Lan Anh có biết nhảy không?" thì Linh Chi đã tự hào khoe "Lan Anh nhà tôi từng đạt huy chương đồng dance sport và giải nhất hiphop đấy, đừng có mà xem thường".

Tôi nhớ đã hỏi nó "Sao mày biết?" Lúc đấy nó còn tỉnh bơ đáp "tao hỏi mẹ của mày đó hihi".

Những bước nhảy, đã hai năm rồi tôi không còn đủ mạnh mẽ đã quay lại với những động tác này. Tôi có lẽ mẹ tôi nói đúng dù tôi không thích nhưng đây là số phận của tôi, tôi phải biết chấp nhận và cố gắng mạnh mẽ tiếp tục sống.

Kết thúc tiết mục, tôi nghe tiếng vỗ tay của mọi người tôi nhìn sang Linh Chi và Ngọc Linh chúng tôi mỉm cười nhìn nhau rồi tôi nắm tay hai bọn nó cuối chào.

Khoảnh khắc này dường như tôi đã lấy lại được con người thật của tôi. Trần Lan Anh tôi sẽ vẽ bên nên một cuộc đời vinh quang của mình.

Tôi nhìn về phía đám bạn ngồi bên dưới có Hoài An, Hương Thảo, Thạch Thư đang vỗ tay cổ vũ tôi cùng với Linh Chi và Ngọc Linh.

Nhưng không may là tôi vô tình chạm phải ánh mắt của Trịnh Bảo Gia Nguyên. Tôi dời mắt rồi cũng Linh Chi và Ngọc Linh đi thẳng vào trong.