Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 653: Đã thua rồi



Một cước này khiến Ma Tôn ngây người tại chỗ lần nữa, bản thân đã thi triển Ma Thể tầng thứ hai, Sở Vĩnh Du vẫn có thể đối kháng lại? Chuyện này...

Ông ta tại sao lại biến thành như này, chính là vì sau khi đi vào Long Chi Động, ở đó bốn ngày, có được một quyển công pháp tên là Ma Thể này, công pháp lợi hại, nhưng khi thật sự tu luyện, tâm tính sinh ra thay đổi rất lớn, nên mới có Ma Tôn giết chóc như ngày hôm nay.

Trong tầm mắt, Sở Vĩnh Du lại đột nhiên di chuyển.

“Ma Tôn! Hy vọng ông đừng khiến tôi thất vọng, ông chắc không chỉ có như vậy đâu nhỉ.”

Âm cuối còn chưa dứt, Sở Vĩnh Du đã nhanh chóng công kích khiến Ma Tôn lần nữa mở rộng tầm mắt, bởi vì quá nhanh.

Điều đáng sợ hơn là ông ta dường như nhìn thấy một con rồng vàng năm vuốt lao tới, trông cực kỳ kinh hãi.

Thi triển thân pháp Long Đằng, tốc độ của Sở Vĩnh Du đã tăng mạnh.

“Toái Thiên!”

Đánh ra một thức Toái Thiên, trên trời sấm sét ầm ầm, đột nhiên mây đen phủ kín.

Đây là lần thứ hai sau Kế Sâm Mộc anh sử dụng chiêu thức Toái Thiên, Sở Vĩnh Du hiện nay đã có thực lực Hóa Long Cảnh, uy lực đương nhiên không thể như trước.

Ma Tôn thì sao, trước lúc Sở Vĩnh Du sử dụng thân pháp Long Đằng thì đã bắt đầu động, ông ta biết sự đáng sợ của lần công kích này.

Tay trái thành chưởng, tay phải thành quyền, cùng lúc đánh ra, sau đó dùng chưởng đẩy quyền, công kích về phía trước.

“Ma Sát Quyền!”

Sở Vĩnh Du thấy Ma Tôn dùng chưởng đẩy quyền, bên tai giống như vang lên một tiếng gầm, rất giống với tiếng gầm khi Ma Tôn đánh bại Vạn Tâm vào trước đó, trong tầm mắt càng giống như có một sinh vật kỳ quái ba đầu sáu tay lao về phía anh.

Đương nhiên, những cái này đều không thể khiến trong lòng Sở Vĩnh Du xuất hiện gợn sóng, mặc kệ là thân pháp Long Đằng hay là chiêu thức Toái Thiên, cái cần chính là duy ngã độc tôn, khí thế dũng mãnh tiến về phía trước, một khi yếu phần nào, chiêu thức sẽ yếu đi rất nhiều.

Hai quyền va chạm, không có phát ra bất kỳ âm thanh gì.

Yên ắng khoảng một giây, đột nhiên, từng lớp đất xung quanh bay lên, một đạo sóng xung kích lao lên trời, mây đen vốn thành hình đều bị quét sạch không trong nháy mắt.

Sắc mặt của Ma Tôn trắng bệch, đột nhiên phun ra một ngụm máu, hai chân chôn trong đất, lùi lại mười mấy mét, cuối cùng khi dừng lại, đầu gối trúc xuống, toàn bộ đều chôn vào.

“Giỏi... khụ khụ! Giỏi cho một Sở Vĩnh Du.”

Ma Tôn của lúc này, thật sự có biểu cảm cực kỳ phức tạp.

Ông ta vậy mà bị thương rồi, vậy mà bị Sở Vĩnh Du đánh bị thương, vào trước đó, vốn chưa từng nghĩ, hoặc nói là chuyện căn bản không thể xảy ra.

Sở Vĩnh Du lại mỉm cười.

“Tam tôn tứ thánh, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Anh không có ý đùa, Long Đằng cộng Toái Thiên, vậy mà chỉ khiến Ma Tôn bị thương mà thôi, quả thật là rất siêu rồi.

Nhưng Sở Vĩnh Du lại chưa từng nghĩ, anh đang chiến đấu ở mức siêu cấp, Ma Tôn là cường giả Hóa Long Cảnh tam biến, đến Hóa Long Cảnh, tăng lên một biến, đều là chuyện vô cùng khó khăn, có thể thấy rõ chênh lệch trong này.

“Cậu! Đang sỉ nhục tôi!”

Ma Tôn nổi giận, không chỉ là bị đánh bị thương, mà là giọng điệu của Sở Vĩnh Du, mang theo một loại tán thưởng về thực lực của tiền bối đối với vãn bối, ông ta sao có thể không giận dữ.

“Ma Thể tầng thứ ba!”

Phát ra tiếng rít gào, đất bị một cỗ man lực đẩy sang hai bên, lộ ra cơ thể của Ma Tôn, đầu của ông ta, quay 180 độ một cách quỷ dị.

Sở Vĩnh Du lúc này nhìn sau gáy của Ma Tôn, trên đó lại xuất hiện một gương mặt khác, dường như càng thêm vặn vẹo, hơn tất cả những gương mặt trước đó.

“Sở Vĩnh Du!”

Quát một tiếng đầy giận dữ, cơ thể của Ma Tôn run rẩy kịch liệt.

Ông ta thật sự phẫn nộ rồi, tức giận đến mức ông ta đã không thể tiếp tục khống chế cảm xúc nữa.

Tầng thứ ba của Ma Thể, luôn là một đòn sát thủ của ông ta, chiêu này khác với những cấm thuật khác, là một trong những đặc trưng của công pháp của ông ta, sẽ không tạo thành bất kỳ tổn thương đối với cơ thể.

Không dùng ngay từ đầu là đầu ông ta là Ma Tôn, Ma Tôn trong tam thánh tứ tôn, là người nổi danh cùng với Phong thánh Vô Phong Tử.

Mà Sở Vĩnh Du, chẳng qua chỉ là đồ đệ của Phong thánh, nếu sát Sở Vĩnh Du, ông ta phải sử dụng đòn sát thủ, dốc toàn lực, thật ra mà nói thì ông ta đã thua rồi.

Đây chính là nguyên nhân tại sao Ma Tôn lại giận dữ như bây giờ.

“Chết!”

Cũng không có nói bất kỳ lời thừa thãi, Ma Tôn sau gáy đối mặt với Sở Vĩnh Du, đột nhiên cả cơ thể giống như quả bom lao về phía Sở Vĩnh Du, nơi đi qua, mặt đất không ngừng nứt ra.

“Tôn Ma!”

Chiêu thức này là chiêu mạnh nhất của Ma Tôn, cũng là chiêu đáng sợ nhất trong các chiêu ông ta nắm chắc hiện nay.

Đặc biệt là sử dụng Ma Thể tầng thứ ba, ông ta tự tin, có thể khiêu khích với tam thánh, chỉ là không ngờ bây giờ phải dùng với đồ đệ của Phong thánh trong tam thánh mà thôi.

Sở Vĩnh Du có thể cảm nhận được uy lực của chiêu này, đột nhiên sắc mặt bình tĩnh lại, hai tay duỗi ra, xé ra hai bên.

“Liệt Địa.”

Một thức là Sở Vĩnh Du lĩnh ngộ ra khi đột phá Hóa Long Cảnh ở Long Chi Động, đây vẫn là lần đầu tiên sử dụng.

Đù! Giống như tên của chiêu thức, mặt đật đột nhiên xuất hiện một khe nứt, lan mãi tới cửa lớn của sân.

Dưới khe nứt, tối đen một khoảng, Ma Tôn xẹt qua không trung, đột nhiên cảm thấy trong khe nứt truyền ra lực hút cực mạnh, cho dù ông ta lúc này thi triển Tôn Ma, vậy mà không thể kháng cự.

“Không!”

Không có cơ hội giãy giụa, cơ thể của Ma Tôn bỗng rơi vào trong khe nứt.

Khi hai tay của Sở Vĩnh Du hạ xuống, mặt đất nứt ra đột nhiên va đập vào nhau phát ra một tiếng oành, giống như khe nứt trước đó chưa từng xuất hiện.

Hồi lâu không có bất kỳ động tĩnh, Bao Khánh Phong và Tường Vi ở trên thác nước nhìn, trong mắt tràn ngập sự khó tin, trong lòng lại cực kỳ vui mừng.

“Quá khủng bố rồi, Sở đại nhân thật sự là...”

“Chết rồi sao? Ma Tôn chết rồi sao?”

Vấn đề này không có ai có thể trả lời bọn họ, có lẽ Sở Vĩnh Du có thể, nhưng không ở bên cạnh.

Một phút sau, mặt đất trong sân nhà họ Tân đột nhiên chấn động, một cái hố cực lớn nổ ra, Ma Tôn từ trong nhảy ra, vững vàng đáp đất.

Ma Tôn lúc này không còn khí thế trước đó nữa, cổ cũng quay lại vị trí cũ, trên người đầy máu.

Liếc nhìn Sở Vĩnh Du, cái hiện ra trong Ma Tôn vậy mà là một sự thổn thức.

“Sở...”

Chỉ phun ra một chữ, cơ thể của Ma Tôn đổ thẳng ra sau, không còn động tĩnh gì nữa.

Sở Vĩnh Du siết chặt hai quyền, rất hài lòng đối với uy lực của Liệt Địa, đồng thời cũng chứng minh, anh thật sự tìm được con đường của mình và đang không ngừng đi tiếp.

Công pháp? Cần không? không, anh chính là công pháp lợi hại nhất.

Điều trùng hợp là Vạn Tâm ở bên kia đột nhiên đứng dậy vào lúc này, gập người, há miệng nôn ra máu.

Khi hơi ngẩng đầu lên, nhìn thấy Ma Tôn nằm ở đó, tròng mắt đã rung lên.

Ma Tôn... vậy mà chết rồi sao? Ai giết chết?