Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 678: Thành công



Lại tốn thêm một ngày, phối hợp với tiến sĩ Lý, Sở Vĩnh Du mới nhập “thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân” vào trong kho dữ liệu của Hồi Khôi.

“Được rồi, như này người tiến vào trò chơi có thể học rồi, học trong chế độ trò chơi, tuyệt đối sẽ có hiệu quả tốt hơn hình thức bắt buộc trong cuộc sống.”

Tiến sĩ Lý rất vui mừng, tuy là đồ lấy ra từ trong chiếc tàu phi hành ngoài không gian rồi tái sử dụng, nhưng những nhà khoa học như bọn họ cũng phải hiểu rõ về nó, nếu không tiếp theo cũng sẽ rất phiền phức, cho nên cũng bỏ ra rất nhiều tâm huyết.”

Ông Tần ở bên cạnh cũng cười ha ha.

“Vĩnh Du, chúng tôi bây giờ sẽ tuyên truyền cho trò chơi, quyển thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân này, tu luyện theo cũng sẽ sinh ra hiệu quả, như thế, cậu nói xem bọn họ sao có thể không lợi dụng thời gian rảnh đi tu luyện chứ.”

Cái gọi là rừng càng già càng cay, Sở Vĩnh Du cũng hiểu, xã hội bây giờ là xã hội mở cửa, bạn có thể ép buộc một người làm chuyện gì đó, ép buộc hàng trăm hàng nghìn người, sao có thể chứ!

Cách này có thể nói thật sự là vẹn cả đôi đường rồi.

“Quyển thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân này, tôi cũng đã dốc hết tâm huyết, tu luyện đến cực hạn, có thể đạt tới võ giả Hóa Long Cảnh, chỉ là tôi không quá rõ, năng lượng lấy từ Mặc Hoa có thể thay thế Long Mễ hay không, nếu như không thể, vậy đoán chắc tất cả mọi người đạt tới trình độ chiến lực đỉnh tiêm của võ giả cửu phẩm thì sẽ bị mắc kẹt.”

Ông Tần cười nói.

“Xe đến trước núi ắt có đường, nếu như thật sự không thể, vậy cũng thật sự hết cách rồi, mặc kệ nói thế nào, võ giả cửu phẩm cũng có thể tự bảo vệ mình rồi, nếu không, mảnh đất nước R chúng ta không có nhiều Long Mễ để cung cấp cho số lượng đông đảo như này.”

Tiến sĩ Lý đã hoàn toàn thao tác xong trên máy tinh, nhìn sang Sở Vĩnh Du, trong ánh mắt thật sự là vô cùng khâm phục.

“Chiến Thần đại nhân, tôi thật sự không có lời gì để nói rồi, quyển thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân này của cậu có rất nhiều chỗ thêm vào yếu tố người trẻ thích, thật sự có giúp đỡ rất lớn cho trò chơi và tăng sự hứng thú, ông Tần luôn đợi cậu, quả nhiên là không sai.”

Vẻ mặt cổ quái một lát, Sở Vĩnh Du chỉ vào mình.

“Sao vậy? Tôi không phải là người trẻ tuổi sao?”

Ha ha!

Ba người đều bật cười, chuyện còn lại không cần Sở Vĩnh Du nhọc lòng nữa rồi.

Ra khỏi căn cứ, ông Tần vỗ vai của Sở Vĩnh Du.

“Công trạng tôi đã nhập vào cho cậu rồi, cậu khi nào muốn đến Lương Nhân Cốc thì nói với tôi một tiếng, tôi sẽ phái người đi đón cậu, còn nữa, Tây Lân cậu cũng có thể đi rồi, nhưng sư phụ của cậu sẽ không để cậu gác ở đó, cậu đến rồi tự nhiên sẽ biết.”

Nói đến đây, lông mày của ông Tần nhíu lại.

“Ngoài ra, liên quan tới bức ảnh mà Nam Cung Vô Phong gửi mà cậu cho tôi xem đó, những miêu tả về hoàn cảnh của Cửu Long Vực, tôi thật sự không có chút ấn tượng gì cả, vậy có lẽ chỉ có thể xem sư phụ của cậu có biết hay không rồi.”

Khẽ gật đầu, Sở Vĩnh Du trầm giọng nói.

“Tôi biết rồi, tôi về nhà trước, sau đó tôi sẽ đi gặp sư phụ của tôi, xa nhau nhiều năm, tôi dường như cũng coi như là một đồ đệ bất hiếu rồi.”

Câu nói này, bên trong chứa đựng sự nhớ nhung đối với Phong thánh Vô Phong tử của Sở Vĩnh Du, anh mãi mãi đều là một người biết nhớ ơn, sư phụ còn cho anh sinh mệnh thứ hai, đương nhiên càng không cần nói nhiều rồi.

Trực tiếp ngồi chuyên cơ do ông Tần cử tới, Sở Vĩnh Du tới Tỉnh Thành đã là trôi qua năm ngày, năm ngày này, coi như trải qua nhanh chóng, bởi vì mấy ngày đầu đều đang suy nghĩ về thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân.

Một điểm càng khiến anh muốn phàn nàn là khi đi tự mình bỏ tiền, sau đó tất cả đều hoàn thành thì chuyên cơ đưa về, ông Tần cũng thật là… Đương nhiên chẳng qua chỉ là suy nghĩ vui thôi.

Khi về tới nhà đã là 10 giờ tối, Đồng Ý Yên nằm trên sô pha, trong tay cầm một quyển sách đang nghiêm túc đọc.

Thấy Sở Vĩnh Du đi vào thì lập tức nhào tới, hai chân giống như bạch tuộc quắp vào eo anh.

Sở Vĩnh Du đương nhiên cũng ôm chặt vợ, nhỏ giọng nói.

“Con gái ngủ rồi sao?”

Xấu hổ gật đầu, Đồng Ý Yên trực tiếp bị bế lên tầng.

Trong đêm, Sở Vĩnh Du nói một vài chuyện cho Đồng Ý Yên, đương nhiên bí mật liên quan tới trùng động thì không thể nói, chỉ những chuyện này, Đồng Ý Yên nghe mà cũng trợn mắt há hốc mồm.

“Trời ạ! Khoa học kỹ thuật của chúng ta hiện nay thật sự có thể tạo ra loại mũ bảo hiểm trò chơi không gian ba chiều như trong phim sao? Anh nói vậy mà ngay cả cảm giác đau cũng có thể truyền tải? Cả người đi vào trong?”

Sửng sốt cảm thán một phen, Đồng Ý Yên mãi không nói lên lời, thật sự bị sốc rồi, bởi vì cô biết, Sở Vĩnh Du sẽ không lừa cô, lấy cô tìm niềm vui.

“Ừ, anh đã trải nghiệm rồi, rất giống, ông Tần nếu dự tính nhanh thì trong một tuần sẽ bắt đầu tuyên truyền, trong một tháng sẽ hoàn toàn tung ra thị trường.”

Chép miệng hai cái, Đồng Ý Yên đột nhiên nghĩ tới một sự thật cực kỳ đáng sợ.

“May mà do quốc gia phát minh, nếu không nếu như người nào đó phát minh ra, trong nháy mắt có thể trở thành người giàu nhất thế giới là chắc chắn.”

Câu nói này ngược lại đã nhắc nhở Sở Vĩnh Du, quả thật, nếu như thiên tài nào đó phát minh ra, người ta sẽ thèm để ý những nhà sản xuất trò chơi truyền thống đó sao? Chỉ có thể nói là một loại đào thảo hợp lẽ thường của thời đại.

Đương nhiên, lần phát hành này, chỉ giới hạn ở trong nước R, người có chứng minh thư nước R mới có thể thường xuyên chơi trò chơi, đến lúc đó, nước ngoài chắc chắn sẽ tiến hành hành động tương tự, nhưng Sở Vĩnh Du có thể bảo đảm, mọi thứ đều sẽ công cốc.

Thứ nhất, đó là kỹ thuật trên tàu phi hành ngoài không gian, vượt xa khoa học công nghệ của trái đất mấy trăm năm, đồ tái sử dụng bày ở đó, đồ có sẵn bày ở đó, chuyên gia nghiên cứu hàng đầu thế giới như tiến sĩ Lý đến bây giờ cũng cảm thấy vẫn là không thể lý giải, càng đừng nhắc tới những người của các quốc gia khác.”

Thứ hai, quyển thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân đó của Sở Vĩnh Du hoàn toàn là sáng tạo dựa theo thể chất của người nước R, người nước ngoài có được, không phát huy được đến cực hạn, đạo lý rất đơn giản, phụ nữ nước R sinh con xong còn phải ở cữ, phụ nữ nước ngoài người ta nháy mắt đã đi làm bình thường rồi, đừng xem thường sự chênh lệch của thể chất, ảnh hưởng rất lớn đó.

“Vậy… Vĩnh Du, anh ngày mai đến Tây Lân sao?”

Lúc này, Đồng Ý Yên mở miệng, Sở Vĩnh Du đang muốn lắc đầu, Đồng Ý Yên lại đặt một ngón tay lên môi của anh.

“Đi đi Vĩnh Du, sư phụ của anh cũng là người thân của chúng ta, không dễ gì mới có cơ hội, anh không đi, không tốt, huống chi em biết trong lòng anh đang nghĩ cái gì, em và con gái đều có thể hiểu.”

Đồng Ý Yên biết Sở Vĩnh Du thật ra hận không thể trực tiếp bây giờ bây đến Tây Lân, nhưng cô và Hữu Hữu ở đây, năm ngày không gặp nhau, đối với một người vốn rời xa bốn năm mà nói mới có thể trải nghiệm loại cảm giác mỗi giây mỗi phút ở bên người nhà.

Nhìn Đồng Ý Yên với ánh mắt cảm kích, Sở Vĩnh Du hôn cô, có thể có một người vợ hiền dịu thấu hiểu như vậy, thật sự rất tốt.

Sau một hồi mây mưa nữa, Sở Vĩnh Du đến phòng của con gái Hữu Hữu, cô bé đang ôm một con gấu to, một chân còn gác lên trên, hoàn toàn trong tư thế ngủ của nữ hán tử, sự ấm áp xuất hiện trên mặt Sở Vĩnh Du.

Đột nhiên, ánh mắt của Sở Vĩnh Du nhìn thấy trên kệ đầu giường để một đồ uống giống như chai sữa bò, bên trên toàn là tiếng anh.

Đây… là cái gì?