Bảo Hộ [Harry Potter Đồng Nhân]

Chương 30: Halloween



Harry được Draco nói rõ mọi chuyện, lại dọn về hầm. Snape đối với chuyện này, cái gì cũng đều không có nói.

Hai người đặc biệt ăn ý mà không có đề cập đến vấn đề tình cảm nữa, nhìn qua cuộc sống lại trở về cuộc sống như trước kia, nhưng là thực tế, lại có cái gì đó trở nên bất đồng.

Harry không hề vội vàng mà làm Snape thừa nhận tình cảm của Snape, nếu hắn không muốn thừa nhận, cái kia coi như Harry không biết là được rồi. Nếu chọc đến tính khí nóng nảy của xà vương, lại làm ra chuyện gì đó làm tan nát cõi lòng Harry nữa.

Sinh hoạt lại trở nên bình yên hẳn lên, Harry mỗi ngày đúng giờ đi học, thời gian nghỉ ngơi liền cùng các bạn cãi nhau ầm ĩ, cùng Sirius chơi trò đại cẩu cùng hồ ly chạy vào Rừng Cấm mà chơi đùa.

Buổi tối, Harry nhất định sẽ trở lại hầm cùng Snape ở bên nhau, một người làm bài tập, một người phê chữa luận văn.

Rất nhanh, lại đến Halloween.

Tổ hoàng kim năm người cùng nhau ở Đại Sảnh Đường ăn bữa tối, lại thảo luận về vấn đề hóa trang đêm Halloween.

"Draco, năm trước chúng ta hóa trang một chút cũng không xứng, năm nay nhất định phải cùng mình xứng đôi mới được." Ron mang theo ngữ khí làm nũng mà nói.

Draco sủng nịch mà hôn một cái trên môi của Ron, "Cậu nói là được."

Mặt khác ba người kia vẻ mặt hắc tuyến mà nhìn hai người ân ân ái ái.

Hermione vẻ mặt u oán, "Nga, làm ơn, Draco. Chúng mình biết cậu thật sự rất thích Ron, không cần lại hôn như vậy."

Neville tỏ vẻ đồng ý, "Còn cứ làm như vậy, chúng ta đều muốn nôn ra."

Draco mang theo cười xấu xa, "Neville, lời này cũng không phải là lời nói mà trước kia cậu có thể nói ra. Xem ra có người dạy hư cậu rồi nha."

Sau khi Draco cùng Ron ở bên nhau, Ron liền yêu cầu Draco xưng hô tên thánh của Neville và Hermione, như vậy có vẻ thân thiết hơn một chút.

Draco yêu vợ như vậy đương nhiên đồng ý vô điều kiện.

Ron cùng Draco phu xướng phụ tùy, "Nhất định là cùng Hermione ở bên nhau thời gian dài như vậy mà."

Hermione đỏ mặt phản bác, "Ronald! Là cậu bị Draco dạy hư mới đúng."

"Nga, Ron." George đột nhiên xuất hiện ở sau lưng mọi người.

"Em trai nhỏ của chúng ta." George tới, Fred đương nhiên cũng tới.

Cặp song sinh thập phần ăn ý mà trêu chọc em trai, "Thật là bị Draco dạy hư mà."

Harry ánh mắt hài hước mà nhìn Fred. Fred bị nhìn đến có chút không được tự nhiên, "Xảy ra chuyện gì, Harry."

Harry nói ở bên tai Fred, giọng nói nhỏ đến mức chỉ có hai người họ mới có thể nghe thấy, "Fred, em biết anh thích George."

Fred kinh ngạc mà nhìn Harry, cằm đều phải rơi xuống.

George có chút nghi vấn, Fred có chuyện gì mà hắn lại không biết, "Fred, xảy ra chuyện gì."

Fred nhanh chóng lắc lắc đầu, "Không có gì, George"

George mặt gục xuống xuống dưới, "Fred, trước kia ngươi có chuyện gì cũng đều cho ta biết."

Bộ dạng mất mác của George, làm Fred vội vàng an ủi, "George, ta không phải có việc gạt cậu. Nhưng là hiện tại không phải thời điểm thích hợp, chờ đến lúc đó, ta liền nói cho cậu biết."

George nghe được Fred giải thích như vậy, mới lại khôi phục bộ dạng sức sống như trước.

Vài người tuy rằng tò mò hai người rốt cuộc nói cái gì, nhưng cũng không có hỏi nhiều. Tiếp tục bàn về việc hóa trang Halloween.

Harry cảm thấy chính mình quên mất chuyện quan trọng gì đó, thẳng đến khi Nick không đầu đi tới, Harry mới nhớ ra cậu rốt cuộc đã quên mất chuyện gì.

Nick không đầu là hồn ma nhà Gryffindor, đầu của hắn cùng cổ chỉ có có cách một lớp da, nhưng hắn cũng không đáng sợ, rất hòa ái, cũng buồn cười.

"Nga, bọn nhỏ, các ngươi đều ở chỗ này ăn bữa tối sao."

"Đúng vậy."

"Xin chào, ngài Nicolas."

"Buổi tối tốt lành, Nick."

Mỗi người đều thân thiết mà cùng hồn ma này chào hỏi.

"Bữa tối của các ngươi thật phong phú, đáng tiếc ta đã bốn trăm năm không có ăn cái gì."

Bộ dạng tiếc hận khôi hài của Nick không đầu chọc cười nhóm tiểu động vật.

"Halloween ngày đó, là ngày giỗ của ta, ta nghĩ nếu có thể, ta muốn mời các ngươi tham gia bữa tiệc của ta."

"Đương nhiên, đây là vinh hạnh của chúng ta." Hermione không chút do dự liền đáp ứng rồi.

Mà Harry xin lỗi vì không nhận lời mời của Nick không đầu, "Rất xin lỗi, ngài Nicolas, ngày đó ta có một số việc cần làm."

Nick cảm thấy có chút tiếc nuối nhưng cũng không có lại miễn cưỡng Harry.

Kỳ thật, Harry xác thật là có việc muốn cùng Snape đi làm.

Mật thất, lúc Harry nhìn thấy Nick không đầu mới nhớ tới thời điểm Halloween ở đời trước, sau khi Harry cùng Ron, Hermione tham gia xong ngày giỗ của Nick không đầu, thì xảy ra chuyện con mèo Norris bị xà quái hóa đá.

Harry thế nhưng đem chuyện quan trọng như thế mà quên mất.

Tuy rằng quyển nhật ký ở trong tay Snape sẽ không có người đem xà quái thả ra công kích người khác, nhưng là xà quái sớm muộn gì cũng phải đi thu thập, bởi vì chỉ có nọc độc của xà quái mới có thể hoàn toàn phá hủy hồn khí.

Buổi tối Halloween, Harry thừa dịp những người khác đều đi tham gia tiệc tối, cùng Snape hai người đi tới phòng vệ sinh nữ.

"Potter." Snape có chút do dự, "Ngươi xác định là nơi này?"

Harry không chút do dự gật gật đầu, "Đúng vậy, em chắc chắn xác định, Severus." Harry cũng rất buồn bực, Slytherin vì cái gì mà để cửa vào của mật thất đặt trong phòng vệ sinh nữ a, rất xấu hổ a.

Lúc Harry cùng Snape vừa mới bước vào phòng vệ sinh nữ, một hồn ma bay lên không trung liền la hét chói tai, "Nga! Học sinh nam cùng giáo sư thế nhưng lại vào phòng vệ sinh nữ!"

"Nói nhỏ chút, Myrtle." Harry không tức giận mà còn cùng Myrtle nói chuyện.

Nhưng là Myrtle cũng không cảm kích, còn ở ở đó tiếp tục ồn ào.

"Duro." Snape dùng dùng bùa hóa đá với Myrtle, nhướng mi nhìn Harry mà nói, "Hành động thực tế so với ngươi nói một đống lời chẳng được gì cả."

Harry bất đắc dĩ gật gật đầu đồng ý quan điểm của Snape.

Harry đứng trước vòi nước khắc hình con rắn, dùng xà khẩu nói, [ mở ra đi. ]

Snape biết Harry là một xà khẩu, nhưng là lúc nghe thấy Harry nói vẫn là có một loại cảm giác sởn gai ốc.

Cái giọng nói tê tê này, hắn chỉ từng được nghe Chúa Tể Hắc Ám nói qua. Harry cùng Chúa Tể Hắc Ám có liên hệ trung gian vẫn là làm Snape có chút lo lắng, mảnh hồn nhỏ kia luôn sống nhờ trong cơ thể Harry cũng làm lòng Snape có chút không yên.

Bồn rửa mặt chậm rãi mở ra lộ ra một cái động sâu không thấy đáy.

Harry nhấc chân muốn đi vào, lại bị Snape một phen kéo đến sau lưng, "Ta đi đằng trước."

Harry vui vẻ tiếp nhận sự bảo vệ của Snape, Harry không sợ sẽ xuất hiện nguy hiểm, nếu có cậu sẽ đúng lúc che chắn bảo vệ Snape.

Theo đường ống nước thật dài và ngoằn ngoèo Harry cùng Snape rốt cuộc cũng đi tới đại sảnh lớn bốn phía đều là những bức tượng đầu rắn lớn.

Harry cùng Snape đạp lên trên hài cốt, phát ra những tiếng "Cạch cạch".

Ở trung tâm đại sảnh có một tượng người điêu khắc, tượng điêu khắc lớn nhưng rất xấu, giống như một con khỉ dữ tợn.

"Này......." Snape hết chỗ nói rồi, cái người giống như con khỉ này thế nhưng lại là một trong những người sáng lập Slytherin vĩ đại.

Harry hiểu rõ Snape trong lòng bây giờ không còn lời nào để nói, bởi vì lúc mà cậu lần đầu tiên nhìn thấy cũng có loại cảm giác nói không nên lời này.

Harry đi lên trước, dùng xà khẩu nói với pho tượng trước mặt, "Trả lời ta Slytherin —— một trong những người sáng lập vĩ đại nhất của Hogwarts."

Harry mới vừa nói xong lời, miệng pho tượng liền mở ra, một con rắn cực kỳ xấu xí chui ra.