Bảo Hộ [Harry Potter Đồng Nhân]

Chương 31: Khảo nghiệm của slytherin



Xà quái cả người đều toàn màu xanh đến chói mắt, nó dài khoảng hơn 50 thước Anh. Trên đầu con rắn có một lông chim màu đỏ tươi, cái này chứng minh nó là một con xà quái giống đực.

Snape cùng Harry trong tay gắt gao mà nắm chặt đũa phép, mắt cũng gắt gao mà nhắm chặt lại.

Harry ý bảo Snape không cần công kích, rồi mới dùng xà khẩu cùng xà quái nói chuyện, [ ta là xà khẩu, ngươi không thể tổn thương một xà khẩu, đúng không. ]

Xà quái đong đưa cái đầu, tê tê mà trả lời Harry, [ đúng vậy, ta không thể tấn công xà khẩu. Nhưng là người bên cạnh ngươi không phải là xà khẩu. ] dứt lời, xà quái hướng về phía Snape mà nhe răng nanh ra.

[ ta ra lệnh ngươi, không thể tấn công hắn. ]

[ tuy rằng ngươi là một xà khẩu, nhưng là ta sẽ không nghe theo mệnh lệnh của ngươi. Ta chỉ nghe theo đời sau của Slytherin. ]

Đại não Harry nhanh chóng vận chuyển, trong lòng nghĩ ra một kế, [ ta xác thật là đời sau của Slytherin. ]

[ ngươi chỉ có thông qua khảo nghiệm của Slytherin, mới có thể chứng minh ngươi là đời sau của Slytherin. Ngươi nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm sao? ]

Harry cơ hồ không có nửa điểm do dự liền đáp ứng rồi, tuy nói rằng cậu xác thực không phải là đời sau của Slytherin, nhưng là trong những đồ vật quý hiếm trong truyền thuyết của Slytherin làm Harry không thể từ chối được.

[ ngươi có thể để cho ta mở mắt ra không bị ngươi hóa đá sao, cứ nhắm chặt hai mắt như thế này thì ta làm sao mà khảo nghiệm được? ]

Xà quái do dự một hồi, phát ra một đoạn giọng nói tê tê, Harry tuy rằng có thể nghe hiểu nhưng là lại không rõ cái này có ý nghĩa gì, này đại khái là phép thuật của xà quái đi.

Harry mở mắt ra, thấy bên cạnh Snape cảnh giác mà đem đũa phép chỉ vào xà quái.

"Severus, có thể mở mắt ra."

Snape không chút do dự liền mở mắt ra, thậm chí đều không có hỏi Harry tại sao.

"Potter, ngươi cùng xà quái nói cái gì?"

Harry nhún nhún vai, "Cũng không có gì, chính là em chấp nhận tham gia khảo nghiệm của Slytherin."

"Ngươi đáp ứng rồi?"

"Đương nhiên."

Khuôn mặt Snape cứng đờ, "Đầu óc ngươi bị cự quái ăn mất rồi sao, như thế nào liền không suy nghĩ mà đồng ý!"

Harry nở một nụ cười tự tin với Snape, "Severus, thầy yên tâm. Slytherin là sẽ không làm tổn thương một xà khẩu. Huống chi, thầy không tin em sao, không nắm chắc thành công em sẽ đồng ý sao?"

Snape biết này chỉ là lý do Harry thoái thác hắn, hắn càng biết hắn không thể ngăn cản Harry.

"Ta sẽ đi theo ngươi." Snape chân thật đáng tin mà nói.

"Tốt thôi, em có thể hỏi xà quái như vậy có được không."

[ xà quái. ]

[ Tên của ta là Haier, xà quái xà quái, thật khó nghe. ]

Harry vẻ mặt hắc tuyến, không nghĩ tới con xà quái này cũng kiêu ngạo nữa chứ.

[ Haier, Severus nghĩ muốn đi cùng ta, có thể chứ. ]

Haier thế nhưng liền mở rộng miệng, giống như nhìn Harry mà cười, Harry cảm giác lông tơ của chính mình đều dựng hết lên.

[ Slytherin đã từng căn dặn ta, hai người tiến hành khảo nghiệm sẽ càng khó khăn hơn. ]

[ không sao hết, chúng ta cùng đi. ] Harry không sợ khó khăn, không sợ nguy hiểm, cậu sẽ bảo vệ tốt Snape, ít nhất sẽ chết ở phía trước hắn.

Haier mang theo hai người đứng ở trước mặt pho tượng Slytherin. Haier lại tê tê mà niệm một chú ngữ ma pháp mà Harry không hiểu.

Pho tượng Slytherin chậm rãi di chuyển, lộ ra một cái mật thất khác, Harry cùng Snape sóng vai đi vào.

Toàn bộ mật thất đều tối đen cho dù có duỗi bàn tay ra cũng không thể thấy được năm ngón tay. Harry vươn tay hướng Snape mà sờ soạng, sờ đến hắn duỗi tay ra nắm chặt tay của Harry.

Hai tay gắt gao mà nắm chặt lại, không có nói một lời nào, lẳng lặng chờ đợi chuyện xảy ra tiếp theo.

Đột nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp linh hoạt mà kỳ ảo, "Khát vọng lớn nhất của các ngươi là cái gì?"

Khát vọng lớn nhất?

Harry còn không có kịp trả lời, liền cảm giác đầu có một trận choáng váng rồi mới tê liệt ngã xuống trên mặt đất.

"Harry, Harry." Một giọng nói bình thản gọi cậu.

Harry chậm rãi mở mắt ra, đập vào mi mắt chính là trần nhà trắng tinh.

Một nụ hôn khẽ dừng lại trên mặt Harry, "Harry, rời giường."

Harry quay đầu, thấy được Snape đang mỉm cười. Cứ như vậy mà ôn nhu, cứ như vậy mà bình thản.

"Severus. Đây là mơ sao?"

Snape nghiêm mặt, "Ngài Snape, nếu em hối hận ngày hôm qua gả cho ta, cái lý do nằm mơ này hẳn là không đủ đâu."

Gả cho Severus? Nga, đúng vậy, cậu đã nghĩ tới, cậu cùng Snape kết hôn, liền ở ngày hôm qua.

Harry cong khóe miệng, hôn ở trên má Snape, "Nga, Severus."

Harry cùng Snape từ sau khi kết hôn vẫn luôn sinh hoạt ở bên cạnh nhau, mỗi ngày Harry ở nhà nấu cơm chờ Snape đi làm trở về. Bọn họ cùng nhau ăn cơm, cùng nhau đi dạo phố, cùng nhau bàn về Độc Dược, cùng nhau làm chuyện kia.

Mỗi ngày, Harry đều rất hạnh phúc. Nhưng là Harry vẫn cảm giác giống như một giấc mơ, rất không chân thật.

Giống như mỗi ngày, Harry dựa vào trên vai Snape cùng hắn nói chuyện phiếm.

"Severus, em cảm thấy có chuyện gì đó không thích hợp."

Snape ôn nhu nhéo nhéo cái mũi của Harry, "Đồ ngốc, em lại nghĩ bậy bạ gì nữa."

Harry cau mày, "Severus, nếu là trước đây, anh nhất định sẽ nói đầu óc của em đã bị cự quái dẫm qua."

"Nga, em đều nói đó là trước kia. Hiện tại chúng ta đã kết hôn, không phải sao."

Không thích hợp, Harry cảm thấy Snape rất không thích hợp, này không giống như là Snape mà cậu biết.

"Severus, chúng ta có phải hay không còn không có giết chết Voldemort a."

"Harry, không cần nghĩ đến chuyện khác, cùng ta ở bên cạnh nhau không phải rất tốt sao?"

Harry một phen đẩy Snape ra, "Ngươi không phải Severus Snape." Snape chân chính sẽ trợ giúp cậu cùng nhau diệt trừ Voldemort, sẽ không có ý nghĩ như thế này giống như là dẫn nhau trốn đi.

Harry nâng lên tay nhìn thoáng qua một vật trống không trên bàn tay, nhẹ nhàng mà nắm chặt, Harry cảm giác được một xúc cảm lạnh lẽo.

Tất cả cái này đều là ảo giác, chỉ có xúc cảm trong tay mới là thật.

"Ta yêu, là Severus Snape chân thật. Ta muốn chính là Severus Snape thật sự yêu ta!"

Đây là khát vọng lớn nhất của Harry.

Harry đánh vỡ ảo giác về tới hiện thực, chung quanh chậm rãi sáng lên. Harry thấy, người đầy mồ hôi lạnh còn thấy Snape bên cạnh hai mắt nhắm chặt la.

"Severus." Harry nôn nóng mà gọi Snape, "Những cái đó đều là giả. Mau tỉnh lại."

Harry tăng thêm sức mạnh trên tay, siết đỏ cả tay Snape.

Snape cảm giác được đau đớn, nhăn lại lông mày. Harry phát hiện Kích thích bên ngoài cơ thể có tác dụng với Snape, vì thế trong lòng quyết tâm, dán môi lên trên môi của Snape.

Snape xác thực mà cảm nhận được trên môi cảm giác mềm mại, đột nhiên mở bừng hai mắt, đẩy Harry ra.

Giọng nói linh hoạt kỳ ảo lại vang lên, "Chúc mừng các ngươi đã thành công vượt qua khảo nghiệm."

"Không phải nói hai người thì khảo nghiệm sẽ khó khăn hơn sao?" Harry lên tiếng dò hỏi, cậu cũng không cảm thấy có bao nhiêu khó khăn a.

"Nói khó cũng rất khó, nói đơn giản cũng rất đơn giản."

"Có ý gì." Nếu không phải giọng nói này có thể là chủ nhân của Slytherin, Snape liền muốn mở miệng mắng người, không thể nói tiếng người được à!

"Chỉ có thật lòng yêu nhau mới có thể ở ảo cảnh thấy được đối phương, chỉ có thiệt tình khát vọng đối phương mới có thể thấy ảo cảnh, mà chỉ có linh hồn ràng buộc vào nhau có thể ở trong ảo cảnh cảm nhận được sự đụng chạm của hiện thực."

"Ha ha ha mà khát vọng của các ngươi đều muốn người trong lòng yêu mình, hơn nữa linh hồn của hai ngươi cũng có ràng buộc. Hơn nữa lại là hai người đàn ông."

Harry đột nhiên cảm thấy tên Slytherin có điểm muốn bị đánh, nha, gân xanh của Snape đều hiện ra hết rồi kìa.