Báo Tuyết Thích Cắn Đuôi

Chương 4



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đúng là một câu hỏi hay,” Tuyết Lang Vương xoa đầu của tiểu báo tuyết khen ngợi, “Em có cảm thấy áp lực khi lõa thể cùng ta không?”

Báo tuyết nhỏ đột nhiên run rẩy.

Vậy là có áp lực rồi.

Tuyết Lang Vương mang trong mình dòng máu vương tộc, sở hữu nguồn yêu lực cực mạnh, yêu quái bình thường thấy hắn đều rất sợ hãi. Sở dĩ báo tuyết cũng là mãnh thú nên mới có thể không sợ hãi tiếp cận hắn, chỉ có điều trong lòng bé chút lo lắng, huống chi còn chưa kể đến khả năng dâng mông cho Đại vương cao quý làm.

Liễu Tiêu đáng thương nhìn Đại vương: “Đại vương, xin hãy cho em một chút thời gian, em có thể khắc phục mà!”

“Em tự mình khắc phục được ư?” Tuyết Lang Vương hỏi.

Liễu Tiêu suy nghĩ một chút, nói: “Em làm được mà. Em là mãnh thú đó!” Dứt lời còn lớn tiếng mà “Grào” một tiếng thể hiện sự oai phong của mãnh thú.

Tuyết Lang Vương duỗi tay sờ sờ cái đuôi của Liễu Tiêu, nói: “Bổn vương từ trước đến nay thương dân như con, sao có thể để em một mình cố gắng được. Hay là để ta và em cùng khắc phục thì hơn.”

Liễu Tiêu cảm động không thôi: “Vậy thì phải làm thế nào để khắc phục ạ?”

“Vậy bắt đầu làm quen để không sợ khỏa thân trước mặt ta nữa đi?”

Nói rồi Tuyết Lang Vương cũng cởi quần áo.

Động tác của hắn vô cùng ưu nhã, cởi quần áo mà cũng cao quý thanh nhã như đang ngồi trên cho người ta bái lạy vậy.

Liễu Tiêu nhìn đến ngây cả người.

Này…… Thật là……

Thật là đẹp quá mà.

Liễu Tiêu lại một lần nữa thầm than chính mình không có văn hóa. Nhìn thấy người đẹp cởi đồ mà đến một từ hoa mỹ cũng nói không nên lời, ngôn ngữ thiếu thốn, không biết phải diễn tả.

“Đại vương……” Liễu Tiêu lắp bắp không biết nên nói cái gì, “Đẹp bùng nổ luôn á!”

Nổ thiệt sự, mà không phải nổ như pháo đốt đâu, nổ như đạn hạt nhân á!

Tuyết Lang Vương đúng là một người đẹp, cũng nổi tiếng ở trong tộc, chỉ là rất hiếm khi nhìn thấy hắn lõa thể trong dạng hình người.

Mấy yêu quái mới chỉ nói đôi mắt hắn giống như khói xám hút hồn, chứ có ai biết thân thể của hắn như núi cao phủ đầy tuyết đâu.

Tuyết Lang Vương mở rộng vòng tay, nằm nghiêng trên giường cất tiếng gọi tiểu báo tuyết: “Được rồi, mèo nhỏ, mau đến đây.”

Báo tuyết như bị mê hoặc, tung ta tung tăng chạy tới, chui vào trong lòng ngực Tuyết Lang Vương. Một bé mèo lớn như vậy, chui vào thế này, đúng là thật thú vị. Tuyết Lang Vương một tay ôm đầu bé báo tuyết, một tay nắm chiếc đuôi to của bé, cười nói: “Còn sợ nữa không?”

Liễu Tiêu đáp: “Không sợ nữa.”

“Hôm nay cứ tạm như vậy đi.” Tuyết Lang Vương kiên nhẫn nói, “Ôm nhau ngủ trước đã.”

Nói xong Tuyết Lang Vương phất tay một cái, liền có một luồn gió lạnh lướt qua, màn giường hạ xuống.

T

uyết Lang Vương ôm tiểu tuyết báo lông xù xù, nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ.

Còn bé báo tuyết mở tròn mắt, nhìn gương mặt đẹp trai ngời ngợi cùng dáng người hoàn mỹ của Tuyết Lang Vương gần trong gang tấc, trái tim bé nhỏ của thiếu niên điên cuồng đập thình thịch.

Báo tuyết chẳng sao chợp mắt được, cứ tròn mắt nhìn Tuyết Lang Vương, càng nhìn càng không thể nào tin được. Một Đại vương vô cùng hoàn mỹ, cao cao tại thượng thế mà lại đang ngủ cùng mình?

Liễu Tiêu choáng váng, không cảm giác được thời gian trôi qua.

Cho đến khi âm thanh của Hồng hồ ly ở ngoài cửa vang lên: “Đại vương, đã đến giờ lên triều rồi.”

Tuyết Lang Vương mới từ từ mở to mắt, đáp: “Ta biết rồi.”

Nói xong, Tuyết Lang Vương liền chậm rãi đứng dậy, mắt liếc nhìn Liễu Tiêu: “Từ giờ việc hầu hạ bổn vương mặc quần áo sẽ do em phụ trách.”

“À, vâng ạ……” Liễu Tiêu lập tức đồng ý, nhưng bé đang trong hình dạng báo tuyết. Bé con giơ đôi tay lông xù tròn tròn của mình lên, nhất thời cuống quít: Với đôi chân như này thì làm sao hầu hạ Đại vương mặc quần áo được đây?

Vì vậy Liễu Tiêu liền bật dậy, nhảy trở về phòng trong thay quần áo, chỉ trong một phút đã biến lại thành hình người, mặc quần áo xong bé liền chạy tới trước cửa nhận lấy quần áo mà Hồng hồ ly vừa đưa đến.

Liễu Tiêu bưng quần áo, bắt đầu hầu hạ Tuyết Lang Vương mặc đồ. Áo lót của triều phục cũng không phải là đồ bình thường, được may từ một lớp sợi trắng mỏng như tơ ve sầu, mềm mại giống như nước, mềm mại vô cùng, Liễu Tiêu nâng ở trong tay, sợ sẽ bị trượt xuống. Liễu Tiêu nhẹ nhàng đem quần áo tròng lên người Tuyết Lang Vương, dù cách 1 lớp vải trắng mỏng nhưng bé vẫn có thể nhìn thấy được đường cong mơ hồ của Tuyết Lang Vương, so với đẹp còn đẹp hơn.

Liễu Tiêu hít hít cái mũi, cảm thấy tròng mắt của mình như sắp rơi xuống.

Đại vương mlem quá!

Liễu Tiêu lại tiếp tục nghĩ như thế, sau đó lại giúp Tuyết Lang Vương khoác áo choàng lên. Khác hoàn toàn so với áo trong, áo ngoài rất dày dặn, được dệt từ rất nhiều tơ vàng và bạc đan xen nhau. Kế tiếp là đeo thắt lưng vàng và đeo ngọc bội, Thật là oai phong lẫm liệt.

Nhìn dáng vẻ cây cao đón gió của Tuyết Lang Vương, trong lòng của Liễu Tiêu thầm có chút vui sướng: Chỉ có mình biết đồ trong ngài ấy trông như nào thôi.

Tuyết Lang Vương xoay người rời đi, bóng dáng rất nhanh biến mất ở phía sau cánh cửa.

Liễu Tiêu nhìn Tuyết Lang Vương rời đi, trong lòng có chút mất mát --- Đại vương tôn quý như vậy, sau này muốn gặp ngài ấy chắc không dễ dàng gì?

Tuyết Lang Vương bước ra ngoài, Hồng hồ ly cùng Lam Miêu và hai gã nội thị liền đi theo sát phía sau.

Hồng hồ ly bẩm báo: “Đại vương, tộc Tuyết hồ, tộc Chồn trắng, tộc Tuyết yến, tộc Bạch dương, tộc Gấu trắng đều đưa mỹ nhân tới……”

Xem ra tin tức tộc báo tuyết dâng tặng mỹ nhân đã bị các gia tộc khác biết. Các yêu tộc đều không chịu thua kém nhau, sôi nổi dâng tặng mỹ nhân.

Lam Miêu nói: “Đại vương có muốn vì nước quyên thân không?”

T

uyết Lang Vương quay đầu mỉm cười, nói: “Đồ từ chỗ nào dâng lên vậy?”

Nói rồi Tuyết Lang Vương ngẩng đầu đi vào trong triều đình. Trong sảnh còn đang bàn luận sôi nổi về chuyện Tuyết Lang Vương và mỹ nhân báo tuyết ngủ cùng nhau, nhìn thấy thân ảnh của Tuyết Lang Vương thì lập tức im lặng, sôi nổi quỳ xuống hành lễ.

- ---------------

Haha chap này con trai tui hơi mê trai xíu, mê trai đầu thai mới hết nha con.

Tui hông tìm thấy hình tuyết yến



Cáo trắng (Tuyết hồ)



Chồn trắng



Gấu trắng

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!