Bầu Trời Sao Của Thiên Kim Thật

Chương 49: Tên quỷ Cố Duẫn



Cố Duẫn nhanh chóng gửi tin nhắn trong nhóm.

Cố Duẫn khoe khoang nói:〘Tôi có bạn gái.〙

Đỗ Phong là người bình tĩnh nhất, bình tĩnh cho cái dấu chấm câu:〘.〙

Thậm chí anh ấy còn muốn nói một câu:〘Cậu vất vả lâu thế cuối cùng cũng có người yêu, cậu thật sự không dễ dàng.〙

Thậm chí anh ấy còn muốn trai cho anh《Giải thưởng tình yêu lòng vòng nhất》, sau đó anh ấy còn muốn nói:〘Làm thế nào để khiến con đường theo đuổi của mình trở nên ngoằn ngoèo cong mười tám khúc.〙

Đối với thủ đoạn “Anh phải lòng em nên quyết định để em làm em gái” của Cố Duẫn, Đỗ Phong cảm thấy mấy năm tới anh ấy có thể cười thối ruột.

Nhưng vì cái mạng nhỏ của mình, Đỗ Phong không dám nói ra những lời này mà chỉ có thể thầm cảm thán trong lòng.

Phản ứng của Trần Minh Viễn khá lớn:〘Cái gì?〙

Trần Minh Viễn:〘Ông đây ngày nào cũng bị mẹ sắp xếp đi xem mắt, không có việc gì làm phải rủ con gái nhà người ta đi ăn cơm mà tôi vẫn còn độc thân, cậu một tên không đi xem mắt thì lấy người yêu ở đâu ra?〙

Trần Minh Viễn:〘Đúng rồi, không phải cậu xuất ngoại sao? Chẳng lẽ tìm một cô gái tóc vàng mắt xanh về?〙

Trần Minh Viễn:〘Đm? Có phải Chu Âm Lan học bên đó không, cậu sẽ không dính dáng đến cô ấy đấy chứ?〙

Cố Duẫn:〘… Cậu có thể câm miệng không.〙

Cố Duẫn:〘Không biết thì đừng nói vớ vẩn.〙

Anh đột nhiên hiểu tại sao Trần Minh Viễn vẫn mãi độc thân, đoán lâu như vậy cũng không đoán ra được trọng tâm.

Trịnh Hoài cũng xuất hiện nói:〘Con gái nhà ai thế? Bọn tôi biết không? Cậu định đưa đi tụ tập ra mắt không?〙

Cuối cùng cũng có người hỏi, Cố Duẫn hăng hái trả lời:〘Các cậu đều biết.〙

Cố Duẫn:〘Là Tây Tây nhà tôi. Sau này gặp không cần gọi em ấy là em gái, gọi chị dâu đi.〙

Trịnh Hoài:〘?〙

Trần Minh Viễn:〘?〙

Trần Minh Viễn:〘Wtf, Cố Duẫn cái đồ cầm thú kia, sao cậu có thể làm như vậy?〙

Đỗ Phong:〘〙

Trần Minh Viễn:〘Em gái năm nay bao nhiêu tuổi? Mười chín?〙

Trần Minh Viễn:〘Cố Duẫn, cậu quả nhiên là cầm thú.〙

Một lúc sau, Trần Minh Viễn:〘Không đúng, tôi lớn hơn cậu mấy tháng, tạo sao tôi phải gọi chị dâu.〙

Trần Minh Viễn:〘Sau này tôi gọi là em gái, gọi một lần cậu sẽ bị lương tâm lên án một lần.〙

Cố Duẫn:〘Cũng đúng, dù sao bây giờ tôi là bạn trai Tây Tây, Tây Tây nhà tôi thiếu một anh trai, cậu cứ làm đi.〙

Cố Duẫn:〘Sau này bọn tôi kết hôn, cậu là anh trai thì nhớ gửi nhiều tiền mừng hơn nhé.〙

Trần Minh Viễn:〘…〙

Tên này quá vô sỉ.

Gào thét lại gào thét, Trần Minh Viễn vô cùng hứng thú với việc hai người yêu nhau như thế nào.

Chẳng lẽ không xấu hổ sao?

Chỉ nghĩ đến đây anh ấy đã thấy chọc ngón chân xuống đất có thể moi ra một căn biệt thự, chẳng lẽ anh ấy quá dễ xúc động nên anh ấy mới độc thân lâu như vậy?

Trần Minh Viễn – người đã mệt mỏi ứng phó những buổi xem mắt gia đình sắp xếp đột nhiên nghĩ, hay là anh ấy cũng tìm xung quanh xem có ai thích hợp không?

Cố Duẫn vừa kết thúc công việc ở thành phố T về nước, mấy ngày nay anh khá rảnh, nhiệm vụ chính là điều chỉnh múi giờ, thỉnh thoảng trả lời điện thoại.

Nhưng ở nhà mãi cũng chán, nên Cố đại thiếu gia mãi mới được rảnh quyết định cùng Trịnh Tây Tây đến thư viện Văn Đại.

Đương nhiên đến thư viện là phụ, quan trọng nhất là đến nơi Trịnh Tây Tây sống và học tập để lộ mặt, tuyên bố chủ quyền.

Bạn gái anh ưu tú như vậy, nói không chừng có đàn anh đàn em nào đó muốn theo đuổi cô, anh phải bóp chết nguy hiểm từ khi vẫn còn trong nôi.

Cố Duẫn muốn cùng cô đến thư viện, đương nhiên Trịnh Tây Tây không có ý kiến.

Vì thế sau khi ăn trưa xong, Trịnh Tây Tây đeo cặp sách, Cố Duẫn… mang theo một cái gối, đến thư viện ngủ, nhân tiện cùng bạn gái.

Bây giờ mới khai giảng không lâu, cũng không phải tuần thi nên trong thư viện có ít người hơn bình thường.

Trịnh Tây Tây chọn một góc ít người, ngoại trừ bên phải và phía sau có một người thì những nơi khác đều không có ai, như vậy hai người có nói chuyện hay thảo luận cũng không quấy rầy đến người khác.

Cô để Cố Duẫn ngồi trong, cô ngồi ngoài.

Cô đến giá sách lấy sách, lấy vở bài tập ra, định nhân lúc này làm bài tập về nhà của tuần sau. Cố Duẫn ngồi bên cạnh, chống đầu nhìn bạn gái.

Ban đầu Trịnh Tây Tây muốn nghiêm túc làm bài tập về nhà nhưng cô phát hiện Cố Duẫn cứ nhìn cô mãi, nhìn lâu đến mức khiến cô đỏ mặt.

“Anh.” Trịnh Tây Tây nhỏ giọng nói.

“Hả?” Anh cười đáp.

“Sao anh cứ nhìn em thế?”

“Tại em đẹp.”

“Nhưng anh không thể nhìn chằm chằm em mãi được.”

Trịnh Tây Tây nghĩ, lấy một chiếc bịt mắt từ cặp sách ra, đeo nó cho Cố Duẫn.

Cố Duẫn: “…”

Cố Duẫn đẩy bịt mắt lên trán: “Không nhìn em thế anh nhìn gì?”

Trịnh Tây Tây đỡ đầu anh quay ra ngoài cửa sổ: “Anh có thể nhìn… Trời xanh, mây trắng, hoa cỏ, cây cối của Văn Đại, non sông gấm vóc của Tổ Quốc.”

Cố Duẫn: “…”

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ vài lần, sau đó thu tầm nhìn lại: “Anh nhìn rồi, bạn gái anh vẫn xinh đẹp hơn.”

Trịnh Tây Tây: “…”

Cô lại không biết cố gắng mà đỏ mặt.

Trêu chọc Trịnh Tây Tây xong cuối cùng Cố Duẫn cũng không trêu cô nữa, anh lấy một tờ giấy và một cây bút chì từ trong cặp sách cô ra, vẽ lên giấy.

Lúc trước Trịnh Tây Tây vẽ cho anh một bức chân dung xấu đến mức anh không nỡ nhìn, anh cảm thấy mình phải nghiêm túc làm gương cho cô.

Điều hai người không biết là trên trang buôn chuyện của Văn Đại, một bài đăng đang có lượt tương tác vô cùng nhanh, có tên…〘Chạy mau, tầng 3 thư viện có người đang phát cơm chó.〙

Chủ bài đăng nói:〘Hôm nay là cuối tuần, trong thư viện không có nhiều người, là một chó độc thân, cuối tuần không có hẹn nên tôi đến thư viện đọc sách giết thời gian, sau đó xảy ra việc trọng đại.〙

Chủ bài đăng:〘Khoảng nửa tiếng trước, ZXX đến. Nhìn thấy người nổi tiếng như ZXX, tôi hơi kích động, vì muốn ở gần quan sát mỹ nữ nên tôi thầm đổi chỗ, ngồi sau ZXX. Cô ấy không đến một mình mà có cả một nam sinh đi theo.〙

Chủ bài đăng không chần chừ trực tiếp đăng một bức ảnh.

Trong ảnh, Cố Duẫn nghiêng đầu, mặt nở nụ cười nhìn Trịnh Tây Tây, còn Trịnh Tây Tây xấu hổ cúi đầu, mặt và tai đều đỏ bừng.

Chủ bài đăng:〘Có ai nhìn thấy một ZXX như vậy chưa?〙

Mặc dù Trịnh Tây Tây không lên diễn đàn, nhưng cô là một người nổi tiếng trên diễn đàn, đặc biệt những bài viết buôn chuyện rất hay liên quan đến cô.

Nên sau khi bài đăng xuất hiện, ngay lập tức có rất nhiều người theo dõi bài viết.

〘Hình như ZXX đang yêu thật.〙

〘Tôi đã nói dạo này cô ấy lạ rồi, các nam sinh trong trường lần này hết hy vọng.〙

〘Có phải tôi là người duy nhất quan tâm nam sinh kia là ai không? Góc nghiêng đẹp trai quá, trường chúng ta có một người như vậy sao?〙

Chủ bài đăng:〘Ở gần càng đẹp trai hơn, mỹ nữ đi với soái ca, tôi quá hâm mộ nhan sắc của hai người họ.〙

〘Có lẽ không học trường chúng ta, đẹp trai như vậy chắc chắn đã rất nổi tiếng rồi.〙

〘Chỉ nhìn nhan sắc thì những người khác thua cũng không sai, chỉ có thể nói mắt nhìn người của ZXX thật tốt.〙Bên dưới lập tức có rất nhiều người bình luận toxic.

〘A, không biết từ đâu xung quanh trường chui ra, quả nhiên con gái chỉ nhìn mặt thôi.〙

〘Chỉ nhìn mặt +1〙

〘Nhìn có vẻ giống một thiếu gia đào hoa, rất không đáng tin cậy.〙

〘Bạn cũng thật chua ngoa, chỉ một bức ảnh cũng có thể nhìn ra tính cách của người ta, thật buồn cười.〙…

Bài biết càng ngày càng ồn ào nhưng chủ bài đăng cũng không quên ý định đăng bài ban đầu của mình, trong lúc một đống người đang cãi nhau thì tiếp tục phát cơm chó.

Chủ bài đăng:〘Không thể để mình tôi bị ngược đãi được, để tôi nói tiếp.〙

Chủ bài đăng:〘Sau khi đến, ZXX ngồi xuống bắt đầu làm bài (học bá không được phép quên nhiệm vụ), nam sinh ngồi bên cạnh nhìn cô ấy. Vị trí của tôi rất gần ZXX, tôi cứ lén nhìn sang đó, sau đó thấy ZXX đỏ mặt.〙

Chủ bài đăng:〘Không sai, ZXX – một học bá kiêu ngạo, lạnh lùng bị nam sinh nhìn đến đỏ mặt. Sau đó tôi bị ngược, Trịnh Tây Tây lấy một cái bịt mắt ra đeo lên mắt nam sinh đó.〙

Chủ bài đăng:〘Thật ra lúc Trịnh Tây Tây lấy bịt mắt ra, chàng trai kia nhìn thấy, cũng đoán được cô ấy muốn làm gì. Dù sao bịt mắt lớn như thế, cách một khoảng tôi vẫn thấy rõ nên chàng trai đấy không thể không nhìn ra. Sau đó chàng trai đó cũng không né, còn chủ động xoay người ngồi đối mặt với ZXX, đợi ZXX đeo bịt mắt vào cho anh ấy.〙

Chủ bài đăng:〘Một chó độc thân như tôi lập tức cảm thấy bị giết.〙

Chủ bài đăng nói một loạt như vậy là muốn bài đăng lại lên xu hướng.

〘Không cần phải nói, tôi đều nghiện trai đẹp với gái đẹp…]

〘Mọi người có cảm thấy soái ca này trông quen không? Anh ấy thường xuyên đến đón ZXX, bị người ta chụp ảnh mấy lần rồi, lúc đó có bài đăng hỏi học khoa nào, tôi nhớ có người nói là họ hàng của ZXX.〙

〘Tôi cũng xem bài đăng đó rồi, người trả lời là bạn cùng lớp của ZXX nói ZXX gọi anh ấy là anh trai, nói là người trong nhà.〙

〘Gọi anh trai cũng quá bình thường, hàng xóm và người quen gọi anh trai rất nhiều.〙

〘Tôi cảm thấy cũng có thể là thanh mai trúc mã.〙

〘Chắc chắn là họ hàng, ZXX đâu có dễ theo đuổi như vậy.〙



Diễn đàn đang thảo luận sôi nổi nhưng hai người trong cuộc hoàn toàn không biết. Cho dù biết Cố Duẫn cũng chỉ cảm thấy mục đích của mình đã đạt được.

Cố Duẫn vẽ một chân dung Trịnh Tây Tây phiên bản Q, vẽ xong anh ký tên bên cạnh, lấy một mẩu băng dính trong suốt từ hộp bút của Trịnh Tây Tây ra, dán bức chân dung lên trán Trịnh Tây Tây.

Trịnh Tây Tây: “…”

Tên quỷ gây chuyện này thật sự hơn cô 6 tuổi sao? Có phải anh khai gian tuổi không…

Trịnh Tây Tây lấy kiệt tác của Cố Duẫn xuống, là một bức tranh rất đáng yêu, vẽ bằng bút nước, không cần chỉnh sửa nhiều, giống Trịnh Tây Tây ít nhất đến 8 phần.

Đẹp hơn bức chân dung Trịnh Tây Tây đã vẽ cho Cố Duẫn rất nhiều.

“Anh, sao cái gì anh cũng biết thế.” Trịnh Tây Tây gỡ băng dính trong suốt ra, vừa nhìn bức tranh vừa nói.

Anh biết đàn guitar, đàn dương cầm và con biết vẽ.

“Vì anh không thi đại học, nếu anh không học thêm những thứ khác…”

Anh nhìn cô, cong khóe môi, ý cười trong mắt càng sâu, mang theo sự quyến rũ: “Thì anh sẽ không có cách làm em gái mở rộng tầm mắt.”

“…”

Trịnh Tây Tây thừa nhận cô bị dụ dỗ.

“Thật ra anh còn biết làm thơ.”

Anh thu lại tờ giấy, cầm bút lên, đàng hoàng viết một bài thơ bên cạnh.

Trịnh Tây Tây nghiêng đầu nhìn anh viết.

Chỉ thấy Cố đại tài tử đặt bút viết nói:

“Văn Thành có giai nhân,

Họ Trịnh danh Tây Tây

Mỉm cười với Cố Duẫn,

Lại cười với Cố Duẫn,

Ba nụ cười nghiêng về Cố Duẫn…”

Đến đoạn không viết được nữa nên Cố Duẫn đã chấm ba chấm.

Trịnh Tây Tây: “…”

Ồ, thật giỏi.

Trịnh Tây Tây nằm lên bàn, cố nén giọng cười đến đau bụng.

“Anh vẫn chưa viết xong.” Cố Duẫn nói.

Anh đổi một dòng, viết tiếp.

“Nhưng không biết Tây Tây và Cố Duẫn,

Trời sinh đã là một đôi.”

Sau khi viết xong, Cố Duẫn trịnh trọng viết ngày tháng rồi đưa cho cô: “Cho em.”

“Cảm ơn anh.” Trịnh Tây Tây cười đau bụng, căn bản cô không dậy được.

Cố Duẫn đóng nắp bút lại, nhướng mày: “Thế nào, có phải em bị tài hoa của anh làm điên đảo không?”

Tay Cố Duẫn còn đặt trên bàn, Trịnh Tây Tây cười ngồi dậy, nghiêng đầu dựa vào khuỷu tay anh, nghiêng đầu sang trái, cười nói: “Ừm, điên đảo rồi.”



Chủ bài đăng nào đó ngồi sau hai người tức giận nói trong bài đăng:〘Nếu hai người này là họ hàng, tôi sẽ nhai cả thư viện ngay bây giờ.〙

Những người khác vội khuyên:〘Chủ bài đăng bị kích thích gì à?〙

〘Chủ bài đăng bình tĩnh, không cần gặm vịt thư viện…〙

〘Răng của chủ bài đăng có sao không? Nhớ mua bảo hiểm.〙

——–

Tác giả: “A, mùi tình yêu này chua quá,…”

“Bắc phương hữu giai nhân,

Tuyệt thế nhi độc lập.

Nhất cố khuynh nhân thành,

Tái cố khuynh nhân quốc.

Ninh bất tri, khuynh thành dữ khuynh quốc,

Giai nhân nan tái đắc.”

– Lý Diên Niên –

〈Dịch〉

“Phương bắc có người giai nhân,

Đẹp tuyệt trần nhưng vẫn còn đơn độc.

Ngoảnh lại một lần thì làm nghiêng thành,

Ngoảnh lại hai lần thì làm nghiêng nước.

Há nào người không biết, vẻ đẹp nghiêng thành nghiêng nước,

Người đẹp ấy đâu dễ gặp lại.”