[BHTT] Đồng Thoại

Chương 3



Sau khi năm nhị sơ trung chính thức bắt đầu, tôi với bạn cùng bàn này không có bỏ chỗ.

Bạn nói, bạn tên Khương Vũ. Tôi đáp, tôi là Hứa Kính.

- Tớ sinh ngày ngày 23 tháng 5 năm 1988. – Bạn nói.

- Còn tớ là 29 tháng 9 năm 1990.

- Tớ lớn hơn cậu nhé.

- Chỉ lớn hơn có 2 năm tuổi.

- Cậu thần tượng ai thế?

- Lưu Diệc Phi.

- Còn tớ là XXX.

Tôi vui quá, tại tôi cũng thích vị XXX này. Không những cô ấy đẹp, mà tôi còn trùng tên với cổ nữa.

Tôi nói cho bạn tôi nghe, rằng tôi trùng tên với vị thần tượng kia á. Bạn vui lắm, khỏi nói – tôi nhìn là tôi biết mà. Rồi bạn quyết định

- Sau này tới không gọi tên cậu nữa, tớ gọi cậu là "thần tượng"!

Câu khen này, khen hẳn nhiều năm!

Ngày nào bạn ấy cũng kể tôi nghe, bạn đang làm gì, thích làm gì. Tôi cũng nghiêm túc lắng nghe lời bạn kể.

Bạn tôi tóc dài đến eo, mái thưa, mặt tròn, da trắng, thấp hơn tôi một chút. Bạn nói nhanh, lần nào cũng nheo nhẻo "Thần tượng ơi, cậu mau xem này." với cả "Thần tượng ơi".

Tay bạn tôi rất đẹp, mười ngón thon dài, tay không gân guốc, sờ rất mềm.

Trời hè oi bức. Có hôm tôi lên lớp sớm xong nằm dài ra bàn mà ngủ. Lúc tỉnh lại thì lớp tôi sắp đông đủ rồi. Tôi vẫn còn buồn ngủ, định nhấc đầu dậy thì nghe tiếng hét lanh lảnh:

- Thần tượng ơi, cậu đừng xoay đầu mạnh mà. Tóc tớ quấn vào tóc cậu mất rồi.

Tôi tỉnh liền. Tôi nhìn Khinh Vũ, thì ra bạn cũng mới tỉnh. Tôi mà không tỉnh lại, chắc bạn cũng không tỉnh luôn quá. Tôi nằm im, bạn lại nói:

- Cậu nhích lại đây một chút đi, tớ gỡ tóc cho.

Tôi cũng ngoan ngoãn nhích lại, bạn tôi bắt đầu hành nghề gỡ rối.

Qua lọn tóc, tôi nhìn bạn tôi, buột miệng thổ lộ:

- Khương Vũ xinh quá, mặt cậu trắng hồng. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vợ Xấu Chồng Mù
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Thiên Cổ Phong Lưu Trong Một Nụ Cười
4. Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật
=====================================

Mặt bạn tôi ửng đỏ, bạn bảo:

- Cậu còn trắng hơn tớ nữa!

- Cậu trắng hơn mà.

Đúng là da tôi trắng nhợt, ai gặp tôi cũng nhận xét vậy. Với lại tôi không xinh, mặt điểm chút tàn nhang. Còn Khương Vũ trắng trẻo, hồng hào mạnh khỏe luôn ấy.

Được gỡ tóc xong tôi từ từ ngồi dậy. Tôi nhìn bạn cùng bàn, thấy bạn cười vui vẻ - mọi phiền muộn trong lòng tôi trôi sạch, nghe bạn gọi "thần thượng" - tim tôi như tắm trong làn gió xuân.

Tôi bắt đầu thấy mình khác lạ rồi. Tôi tự hỏi lúc trước khi gặp bạn, tôi ghét đến trường dường nào, mà nay tôi chỉ mong ngày nào cũng lên lớp gặp gặp, khoảnh khắc nào cũng muốn ngó bạn!