Bị Buộc Thành Thánh Mẫu [Trực Tiếp]

Chương 12: Chị rất đau lòng



Trương Thục Tuệ mộng bức, khán giả lòng tràn đầy tức giận chuẩn bị mắng người cũng trở nên khó hiểu, cái này không đúng?

Nhưng lúc này, họ cùng nhau nhìn vẻ mặt kiêu ngạo, nghiêm túc và xấu hổ day dứt của Cố Hàm Ngọc, và họ không thấy sự ngụy trang hay giả tạo của cô, giống như thật sự phát ra sự kiêu ngạo từ nội tâm, và sự áy náy cùng bất an khi bản thân có lỗi.

Người xem mưa đạn:

【 Xem đi xem đi, Cố Hàm Ngọc không có sai, người ta chỉ quá kiêu ngạo nhịn không được muốn khoe khoang, cái này cũng giống như cha mẹ thích khoe khoang thành tích của con cái, sao lại bảo là quá phận được? 】

【 Cố Hàm Ngọc làm sao lại không quá đáng? Nếu không phải cô ta nói lung tung thì Viện Viện cũng sẽ không bị chỉ trích. 】

【 Cố Hàm Ngọc không sai, sai là do mấy người kia nói huyên thuyên! 】

【 Tiểu thiên sứ Viện Viện thật sự quá khổ, rõ ràng tâm địa thiện lương lại bị nói thành cái dạng kia, hi vọng hai vị phu nhân kia tìm được đứa con dâu lợi hại, nhìn ra sự tình thời điểm sẽ như thế nào! 】 . 𝖭hanh nhấ𝙩 𝙩ại { 𝘛𝙧U𝐦𝙩𝙧𝓊yện.𝘃n }

Cố Hàm Ngọc nói: "Mẹ, thật xin lỗi, con không ngờ những lời nói này lại khiến cho Viện Viện bị chỉ trích. Con biết những người này đang ghen tị, ghen ghét Viện Viện sống tốt như vậy! Nhưng con tin tưởng có ba mẹ ở đây, sẽ luôn che chở Viện Viện không bị tổn thương. Mà không chỉ ba mẹ, còn có con cùng Thẩm Huy cũng sẽ chăm sóc cho Viện Viện. Mẹ yên tâm."

Trương Thục Tuệ thở dài nói: "Chúng ta là người một nhà, che chở Viện Viện là điều đương nhiên, chỉ là tính tình A rất khó tiếp xúc. Mặc dù nó là vị hôn phu của con, nhưng nó có thể không giống chúng ta luôn che chở Viện Viện."

Cố Hàm Ngọc nói: "A Huy lạnh lùng, nhưng anh ấy cũng rất bao che khuyết điểm, A Huy đến cùng vẫn là anh rể của Viện Viện, chỉ cần không phải Viện Viện sai, anh ấy chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ."

Trương Thục Tuệ thở dài một tiếng, xem như miễn cưỡng đồng ý với Cố Hàm Ngọc.

Cố Hàm Ngọc nói: "Để con tìm một cơ hội, long trọng giới thiệu A Huy và Viện Viện với nhau, để hai người làm quen một chút, tăng mối quan hệ với nhau."

Trương Thục Tuệ hài lòng nói: "Được, trước cứ như vậy đi."

Trương Thục Tuệ mệt mỏi một ngày, cũng không có tâm tư nói gì nữa, lên lầu nghỉ ngơi. Cố Hàm Ngọc sau đó cũng trở về phòng, cô đi chơi cả ngày, tắm nước nóng rồi ngủ một giấc thật ngon.

Nằm ở trên giường, cô nhắm mắt lại, làm bộ mình chuẩn bị đi ngủ. Trong đầu chỉ hơi suy nghĩ một chút, khung màn hình màu đen liền xuất hiện trước mắt cô --khung màn hình này tương đương với một cái màn hình to ở rạp chiếu phim, chỉ là không giống những màn hình chiếp phim khác tùy tâm sở dục, ngược lại có rất nhiều hạn chế.

Giờ phút này, trên màn hình xuất hiện dòng chữ to: "« Shugo Chara » tập 6."

Trong màn hình phát ra chính là Cố Viện Viện, thiếu nữ thanh thuần mỹ lệ đứng trước cửa sổ, nhìn qua bầu trời tối tăm mờ mịt, khóe miệng uốn cong mỉm cười, nhìn trông rất vui vẻ.

Đủ loại bình luận: "Viện Viện thật đẹp", "Viện Viện thật đáng yêu", "Viện Viện mẹ yêu con" xuất hiện.

Qúa trình phát sóng có chút chậm.

Cố Hàm Ngọc muốn kéo thanh tiến độ -- mặc dù trước đó cô đã thử qua, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định muốn thử lại. Đáng tiếc lần này kết quả y nguyên lần trước, vô luận cô là kéo về phía trước hay về sau, đều không kéo được.

Bộ phim vẫn chậm rãi tiến hành.

Cô chỉ có thể tạm thời từ bỏ.

Nếu như có thể kéo thanh tiến độ, cô có thể biết trước kịch bản, cái này đối với cô mà nói mười phần có lợi. Mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng Cố Hàm Ngọc cũng không quá để ý. Kiếp này cô càng cẩn trọng hơn so với kiếp trước, sẽ không tùy tiện lại lộ ra sơ hở, huống chi lúc nào cũng có người soi mói mình, ngược lại làm cho cô càng chú ý.

Phía dưới bên trái màn hình đen là nơi gửi bình luận, nhưng đáng tiếc chỗ này cũng là màu xám, mang ý nghĩa cô không thể đụng vào, không cách nào gõ bình luận. Cô thuận tay mở bình luận, phát hiện ngoài bình luận liên quan tới « Shugo Chara », ngẫu nhiên còn mấy bình luận quảng cáo, ví dụ game nào đó mở server mới, minh tinh nào đó ra album mới.

Trước đó Cố Hàm Ngọc có nhìn gặp qua mấy lần, đã từng vụng trộm lục soát qua, nhưng mà không kiếm được thông tin gì. Từ đó, Cố Hàm Ngọc chắc chắn rằng có thể có một thế giới hoàn toàn khác với cô qua màn hình đen.

Trừ cái đó ra, phía trên bên trái và phía trên bên phải của màn hình đen lần lượt là nút quay lại và nút đóng cũng được tô xám.

Cũng không biết những công năng này lúc nào cô mới mở ra được? Cô phải làm gì để mở ra?

Cố Hàm Ngọc nhớ lúc sau khi chết thấy Thẩm Huy và Cố Viện Viện hữu tình hữu ý kết hôn, xung quanh là lời chúc phúc của mọi người, cô nhìn màn hình rồi cười lạnh liên tục. Đúng lúc này, ba chữ đại kết cục biến thành "Cô cam tâm sao?"

Cam tâm sao?

Đương nhiên không cam tâm.

Sau đó cô liền trùng sinh, về tới giai đoạn đầu kịch bản. Trong đầu vẫn còn y nguyên cái khung màn hình màu đen kia, chỉ là không còn xuất hiện dòng chữ kỳ quái nữa.

Cô miên man trong chốc lát cảm thấy không có ý nghĩa, không nhìn màn hình nữa, lấy điện thoại di động rồi gửi Thẩm Huy hai chữ "Ngủ ngon", sau đó đi ngủ, cũng không để ý Thẩm Huy có trở về hay không.

...

Sáng sớm hôm sau, đúng bảy giờ, Cố Hàm Ngọc xuất hiện tại phòng ăn.

Cố Chí Quốc và Trương Thục Tuệ cũng lần lượt xuống lầu, dì Quế đã sớm đem báo chí đặt ở vị trí chủ vị. Cố Hàm Ngọc nói chào buổi sáng, rồi ba người ngồi xuống bàn ăn. Qua một hồi lâu, Cố Viện Viện dụi mắt chậm rãi từ trên lầu đi xuống, hít lấy cái mũi rồi kêu đói.

"Ba mẹ, chị, buổi sáng tốt lành." Cô nhu thuận theo thứ tự nói.

Cố Hàm Ngọc khẽ cười: "Chào buổi sáng."

Cố Chí Quốc và Trương Thục Tuệ trên mặt cũng lộ ra vẻ trìu mến, Trương Thục Tuệ càng là vẻ mặt tươi cười: "Mau tới đây, ngày hôm nay để dì Quế làm mì thịt bò mà con yêu thích."

Không hiểu sao, Cố Viện Viện phản xạ có điều kiện cứng đờ người, nhớ tới Cố Hàm Ngọc nói muốn ăn chay, trong nháy mắt cảm thấy mình thật tàn nhẫn khi ăn mì thịt bò, nhưng cô lại không đành lòng cự tuyệt ý tốt của mẹ, nói: "Cám ơn mẹ."

Trương Thục Tuệ sờ đầu con gái nhỏ: "Nhanh ăn đi."

Cố Viện Viện: "Vâng ạ."

Cô hút lấy mì sợi, nhìn Cố Hàm Ngọc dùng muỗng nhỏ ưu nhã ăn cháo, có chút lơ đễnh. Cô đang nghĩ nên giải thích thế nào việc cô và Thẩm Huy đã sớm gặp nhau trước đó, bởi vì chuyện này nên cả đêm qua mất ngủ.

"Ba mẹ, chị, có chuyện con vẫn chưa nói cho mọi người biết."

Lời nói của cô trực tiếp khiến Cố Hàm Ngọc, Trương Thục Tuệ và Cố Chí Quốc nhìn cô đầy nghi ngờ.

Cố Viện Viện khẩn trương kể lại chuyện gặp lưu manh lúc đi chơi: "Con đi chơi là do quá tò mò, cũng sợ bị mắng, nên bọn con không uống rượu, chỉ ăn uống bình thường, cũng không nghĩ tới gặp phải lưu manh..."

Cố Chí Quốc sầm mặt lại, Trương Thục Tuệ cũng sốt sắng lên: "Lưu manh? Con bị khi dễ sao?" Bà kéo Cố Viện Viện đến bên người rồi trên dưới trái phải kiểm tra một lần, "Chuyện gì xảy ra, bọn họ không có làm gì con chứ?"

Cố Viện Viện nhanh chóng lắc đầu, nói cô không bị khi dễ, may mắn bạn bè nàng ngăn cản mấy tên lưu manh kia, cho cô thời gian chạy trốn, chỉ là cô không cẩn thận chạy vào trong một phòng bao, may mắn người bên trong không xấu đã cứu cô, "Con rất cảm kích người đã cứu con, con luôn muốn báo đáp hắn, nhưng chúng con không để lại phương thức liên lạc, nếu có thì con sẽ liên lạc cho anh ấy. Và gần đây thì con mới biết, người đã cứu con là vị hôn phu của chị, cũng chính là anh rể của con, Thẩm Huy."

Cố Viện Viện để nói xong, mọi người đều thất kinh, ngay cả dì Quế đang đứng một bên cũng không nhịn được kinh ngạc: Là Thẩm Huy cứu được cô? Là Thẩm Huy luôn lạnh lùng kia sao?

Cố Chí Quốc và Trương Thục Tuệ nhẹ nhàng thở ra, không bị khi dễ là tốt rồi. Cố Hàm Ngọc vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm: "Chuyện lớn như vậy, sao bây giờ mới nói cho mọi người biết!"

Trương Thục Tuệ cũng hỏi sao lại giấu mọi người đến giờ mới nói? Xem ra có chút tức giận.

Cố Viện Viện lập tức nói: "Con xin lỗi, con không phải cố ý giấu diếm không nói, con chỉ sợ mọi người lo lắng cho con..."

Cố Hàm Ngọc gật đầu, kinh ngạc nói: "Cho nên lúc chị đưa ảnh chụp cho em xem, em đã nhận ra A Huy rồi phải không? Đã lâu như vậy rồi, sao không nói cho chị biết chứ?"

Cố Viện Viện nhẹ nhàng gật đầu, nhắc lại lý do hôm qua cô nói cho Thẩm Huy: "Em sợ hai người sẽ sinh ra hiểu lầm, cho nên muốn sau khi xác nhận mới báo cho mọi người biết. Chỉ là em chưa kịp nói trong yến tiệc chào mừng, cũng may hôm qua gặp lại, em đến hỏi anh rể, anh ấy nói là bạn bè rủ đi chơi, cùng những nữ nhân kia, không có gì..."

Cố Viện Viện cảm thấy suy nghĩ của mình là đúng, là hảo tâm, chính là bị hiểu lầm.

Cố Hàm Ngọc có chút nghi hoặc hỏi: "A Huy cứu được em, đây là chuyện tốt, chúng ta đều rất cảm kích anh ấy, mối quan hệ giữa hai nhà sẽ tốt hơn. Bọn chị vì cái gì mà phải hiểu lầm nhau?"

Cố Viện Viện sững sờ: "Bởi vì lúc ấy trong phòng bao có rất nhiều nữ nhân a."

Cố Hàm Ngọc bỗng nhiên trừng to mắt: "Em chẳng lẽ hoài nghi A Huy có nữ nhân khác sao? Cho nên mới một mực không nói?"

"Đúng vậy..."

Cố Hàm Ngọc nhíu mày, không vui: "Vậy em mới hỏi A Huy, anh ấy nói không có gì em liền tin, sau đó mới quyết định nói cho mọi người biết?"

"Đúng vậy, em tin tưởng anh rể sẽ không lừa người." Thẩm Huy là ân nhân cứu mạng của cô, mặc dù khá lạnh lùng, nhưng cô cảm thấy Thẩm Huy sẽ không gạt người, hắn không giống loại người hay lừa gạt người khác.

Cô thấy Cố Hàm Ngọc nói như vậy, giống như không tin lời nói của Thẩm Huy.

Cố Viện Viện sốt ruột nói: "Chị, có phải chị không tin tưởng em không, chị không nên hiểu lầm anh rể..."

Trương Thục Tuệ nói: "Có cái gì thì nói rõ ràng, nơi nào có nhiều hiểu lầm như vậy."

Cố Chí Quốc nói: "Hàm Ngọc, Thẩm Huy đã giúp Viện Viện, con đừng sinh khí vô cớ, có gì thì cùng nhau thương lượng."

Người xem mưa đạn:

【 Không phải đâu, Viện Viện đã vì Cố Hàm Ngọc suy nghĩ như vậy, cô ta lại còn tức giận? Không biết tốt xấu! 】

【 Rõ ràng là Cố Viện Viện càng buồn nôn hơn í, nói cái gì không muốn để cho Thẩm Huy và Cố Hàm Ngọc sinh ra hiểu lầm, nếu cô ta thật hoài nghi Thẩm Huy có nữ nhân khác, cô ta càng phải nói cho Cố Hàm Ngọc mới đúng! 】

【 Nói cho Cố Hàm Ngọc biết đây không phải là tổn thương cô ấy sao? Viện Viện là người chịu trách nhiệm, Viện Viện không sai! 】

Cố Hàm Ngọc thương tâm nói: "Chị hơi tức giận, chị tức giận em có mối quan hệ tốt hơn với A Huy cũng như tin tưởng anh ấy. Anh ấy nói cái gì chính là cái đó, nói cái gì em đều tin."

"Em và A Huy mới gặp nhau mấy lần. Nhưng hai chị em chúng ta có quan hệ huyết thống và ở bên nhau lâu hơn anh ấy rất nhiều!"

Cố Viện Viện: "???"

Cố Chí Quốc, Trương Thục Tuệ:?

Người xem mưa đạn:

【?? Hóa ra Cố Hàm Ngọc đang ghen tị với Thẩm Huy?? 】

【 Đột nhiên cảm giác Cố Viện Viện hơi kì lạ, nếu em gái tôi phát hiện chồng tôi ngoại tình nhưng không nói cho tôi. Sau đó người ta nói không phải liền tin, cuối cùng mới nói cho tôi người trong cuộc này, tôi khẳng định không tiếp thu được, tôi rất hoài nghi đứa em gái này đến tột cùng là em ruột tôi hay em ruột của chồng tôi? 】