Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 34: Yến hội



Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Ngày đã ngả về tây, chiếu vào trên sông ánh chiều tà ráng mỡ. nổi lên kim quang một khung trời đẹp đẽ. Tư Lương Xuyên chắp tay sau lưng, đeo nãi quần áo, sau lưng là dãy núi xa cô tịch. Hắn nhìn theo xe ngựa đi xa, đứng yên một lúc lâu, sau đó nhấc chân rời thuyền. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Tư Lương Nhạc cũng nghi hoặc nhìn xe ngựa Thái gia, âm thầm đoán chẳng lẽ huynh trưởng vừa ý Phượng Lai huyện chủ? Nhưng nghe nói Phượng Lai huyện chủ cùng Thái tử rất thân cận, Thái tử thân là trữ quân, thân phận quyền thế người khác theo không kịp, huynh trưởng phải làm thế nào mới có thể thắng được tâm giai nhân, chẳng lẽ cùng Thái tử tranh chấp.

Hắn lắc đầu, mở quạt xếp, làm bộ làm tịch mà thở dài. Tư Lương Xuyên lạnh lùng quét hắn liếc mắt một cái, "Thu hồi tâm tư của ngươi đi, Phượng Lai huyện chủ cùng huynh không có quan hệ gì." ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Tư Lương Nhạc kinh ngạc há miệng, huynh trưởng chẳng lẽ có thuật đọc tâm, sao có thể đoán trúng ý nghĩ trong lòng hắn, còn vội vã phủi sạch, nếu không phải Phượng Lai huyện chủ. Vậy là ai? không phải là người xấu xí lại còn cố làm ra vẻ Triệu gia nhị tiểu thư chứ. Cả người hắn run lên, dứt bỏ tâm tư vội vàng theo sau. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

"Huynh trưởng, nếu không vừa ý huyện chủ, vậy là ai?"

Tư Lương Xuyên nhàn nhạt liếc hắn một cái, "Không có ai, ngươi nếu lại nói bậy, ta bảo Hứa Lịch đưa ngươi về thư viện."

"Không cần đâu, huynh trưởng."

Trong lòng hắn run sợ nhìn hán tử theo phía sau, vội vàng ngậm miệng.

Tỷ muội ba người ngồi trên xe ngựa, Triệu Phượng Nương lạnh mặt, "Yến Nương, ngôn ngữ muội nói hôm nay có chút không ổn, Trĩ Nương như thế nào, đó là chuyện Triệu gia chúng ta, ngươi vạn lần không nên nói trước mặt người ngoài, người ở bên ngoài xem chúng ta là một thể, nhất vinh đều vinh, nhất tổn câu tổn."

Triệu Yến Nương không cho là đúng, cái gì mà tỷ muội, nàng ta chính là con vợ cả. Một thứ xuất chết tiệt kia sao có thể so sánh.

"Thái gia tỷ muội cũng không phải người ngoài, lần trước ta tới phủ thành các nàng đã trở thành bạn tri giao, là bạn tốt của ta, lại nói ta không có nói sai, Trĩ Nương trừ bỏ khuôn mặt bên ngoài, không có ưu điểm gì." ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Trĩ Nương tức quá hóa cười, Triệu Yến Nương nhắc đến diện mạo, còn không phải là bởi vì bản thân nàng ta lớn lên xấu sao? Bởi vì xấu cho nên vẫn luôn muốn nói đến diện mạo người khác, hận không thể đem đạp xuống bùn.

"Đại tỷ, ngươi chớ trách Nhị tỷ tỷ, nàng nói không sai, trừ bỏ túi da này, Trĩ Nương nữ hồng cầm kỳ thư họa đều không tinh thông, mà Nhị tỷ tỷ thì bất đồng, diện mạo không nói nhưng những cái khác đều thực xuất sắc."

Nàng nói thực nhẹ nhàng, mang theo sự nhút nhát, nhưng ý tứ lại làm người nghe không thoải mái. Triệu Phượng Nương ngó Trĩ Nương một cái, thong thả ung dung nói, "Ngươi có thể nghĩ như vậy đã không tồi, Yến Nương chớ có bất bình, ngươi ở trước mặt người khác cười nhạo Trĩ Nương, người khác sẽ ở sau lưng nói ngươi không quan tâm tỷ muội, vô luận là con vợ cả hay thứ xuất đều là con của phụ thân, chúng ta họ Triệu, cho dù không thể thân mật khăng khít nhiều nhưng cũng phải hòa thuận chung sống." ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Thần sắc của nàng ta thực lạnh lùng, vì Yến Nương như vậy sẽ chỉ làm người khác cười nhạo con cái Triệu gia mà không phải chỉ cười Trĩ Nương. Thật không biết nương mấy năm nay đã dạy Yến Nương sao mà thành tính tình như thế. Ở Độ Cổ huyện chức quan phụ thân lớn nhất, Yến Nương cử chỉ có vô lễ, cũng không ai so đo, nhưng trong kinh thì bất đồng, thế gia nữ tử coi trọng chính là phẩm hạnh, một nữ tử phẩm hạnh không tốt, lớn lên xinh đẹp cũng vô dụng, huống chi Yến Nương lớn lên đã không xuất sắc. Nghe cô cô lộ ra ý muốn đem phụ thân tới trong kinh, nếu thực sự có một ngày kia, Yến Nương thật không ổn. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

"Yến Nương, mặc kệ ngươi trước kia nghĩ như thế nào, từ nay về sau, ngươi phải nhớ kỹ, Trĩ Nương là muội muội của ngươi, ở nhà nháo một chút không sao, nhưng nhất định phải có chừng mực, ở bên ngoài chúng ta phải chiếu cố lẫn nhau, ngươi hiểu không?"

Triệu Yến Nương không cam tâm ừ một tiếng.

Triệu Phượng Nương nhìn Trĩ Nương từ đầu đến cuối đều cúi đầu, thở dài một hơi, vị thứ muội này không biết là thật sự vô tâm hay là giả heo ăn thịt hổ, khả năng cũng là người có tâm tư, dù sao cũng là do di nương sinh ra, tuy là có chút tâm tư, cũng lộ ra vẻ không phóng khoáng.

Nàng nhẹ giọng: "Trĩ Nương, Nhị tỷ tỷ muội tính tình thẳng thắn, ngươi chớ giữ trong lòng, tương lai chúng ta tỷ muội mấy người muốn kết thành một lòng, lẫn nhau nâng đỡ." Trĩ Nương cảm kích ngẩng đầu.

Xe ngựa tới Thái phủ, Thái phu nhân cùng nhị tiểu thư Thái Tri Nhụy đều ở cửa chờ, tỷ muội bọn họ xuống xe, Thái phu nhân lập tức tiến lên:

"Huyện chủ một đường mệt nhọc, lại vui lòng nhận lời đến đây, làm Thái phủ cảm thấy vinh hạnh." ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

"Thái phu nhân khách khí. Thái gia thịnh tình, Phượng Lai không dám cô phụ."

Triệu Phượng Nương tươi cười, giới thiệu hai vị muội muội cho Thái gia, mẹ con bọn họ thấy dung mạo của Trĩ Nương ánh mắt đều lóe một chút.

Mọi người vào cửa, Thái Tri Dịch dẫn họ tới hậu viện, nơi đã thu xếp để Triệu gia làm khách mấy ngày.

Phòng lịch sự tao nhã, có hương thơm dịu nhẹ, trên bàn còn bày lọ hoa, Triệu Phượng Nương thực vừa lòng, nàng ta được an bài ở phòng tốt nhất, Thái gia cho rằng Triệu gia chỉ có hai người, cho nên chỉ chuẩn bị có hai gian phòng, cho nên Yến Nương cùng Trĩ Nương ở chung một phòng.

Yến Nương không thích, bất quá mới bị Triệu Phượng Nương giáo huấn, nên trong lòng có bực bội cũng hiện trên mặt, nhưng không phát tác, nàng ta chỉ vào cái ghế dài trong phòng nói với Trĩ Nương: "Ta quen ngủ một mình, ngươi buổi tối hãy ngủ ở đó đi." ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Cái ghế giống cái giường có đệm chăn thoạt nhìn cũng không tồi, Trĩ Nương không nghĩ sẽ so đo, nghe vậy gật đầu. Yến Nương thấy nàng ngoan ngoãn cũng hết giận một ít, lòng càng thêm oán hận Phượng Nương, lần trước nàng ta tới Thái gia, gian phòng kia thuộc về nàng ta, lần này tới Thái phủ, không chỉ ánh mắt người Thái gia đều ở trên người Phượng Nương mà những cái khác cũng làm nàng ta như múa minh họa, nàng ta càng không thoải mái, nếu lúc trước người được nhận vào trong kinh là nàng ta, như vậy hết thảy vinh quang kia cũng đều là của nàng ta cả.

Trĩ Nương không để ý tới suy nghĩ của Yến Nương, nàng cùng Ô Đóa đem đồ đạt dọn vào, chủ tớ hai người một ngồi một đứng, tạm thời thu xếp xong. Thái gia mở yến hội đón gió nên khi tỷ muội mấy người thu thập hết, liền được mời đến phòng khách, Thái phu nhân mang theo hai nữ nhi cùng ba tỷ muội Triệu Phượng Nương. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Hai tỷ muội Thái gia lớn lên đều giống Thái phu nhân, có vài phần tư sắc, đại tiểu thư ổn trọng, nhị tiểu thư hoạt bát, một tĩnh một động cùng Triệu Phượng Nương trò chuyện vui vẻ vô cùng. Thái phu nhân có vài phần hài hước, nói giỡn này nọ làm không khí càng thêm hòa hoãn.

Bà ta cười nói với Triệu Yến Nương: "Một đoạn thời gian không thấy Triệu Nhị tiểu thư so trước kia lại mảnh khảnh hơn rồi."

"Gần đây trong nhà việc nhiều, mẫu thân không còn, ta còn lo liệu việc hậu trạch, cho nên gầy một ít." Triệu Yến Nương nói thế làm sắc mặt Thái phu nhân biến đổi, chuyện về nhà của Triệu huyện lệnh đã truyền tới phủ thành, mọi người đều nói Đổng thị chết chưa hết tội, vốn dĩ đối với chuyện mời huyện chủ bà ta còn do dự, cân nhắc vài ngày, chậm chạp không hành động.

Cuối cùng vẫn là phu quân hỏi huyện chủ đã về nhà vài ngày, vì sao vẫn không đưa thiếp mời, bà ta mới nói ra lo lắng của mình, phu quân suy nghĩ sâu xa mới nói thẳng sau lưng huyện chủ là Hoàng Hậu nương nương, nàng ta lại lớn lên ở trong kinh, tuy là do Đổng thị sinh ra, lại không có quan hệ thân thiết, yên tâm kết giao bà ta mới mời tới. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Bà cố tình không nhắc tới chuyện của Triệu gia, ai ngờ Triệu gia nhị tiểu thư lại chủ động đề cập. Lần trước khi nhị tiểu thư tới nhà làm khách khiến mọi người không vui, nếu không phải xem trọng huyện chủ, người như vậy các nàng không muốn kết giao. Lại nói tiếp Đổng thị làm người như vậy, sao có thể dạy ra nữ nhi ngoan, bà ta quay đầu nhìn Triệu Phượng Nương. Triệu Phượng Nương vẫn cười, " Nhị muội muội nói không sai, ta mới từ trong kinh tới, chuyện trong nhà đều không rõ may có Nhị muội muội an bài, thật là làm khó nàng."

"Nhị tiểu thư có khả năng, về sau quản gia sẽ tốt."

Triệu Yến Nương đắc ý, ngẩng cao đầu. Thái Tri Nhụy nhếch khóe miệng một chút, Triệu Yến Nương lần trước tới nhà nàng ta làm khách, cử chỉ thập phần tệ, mí mắt lại thiển cận, nhìn trang sức của nàng ta đều muốn mượn đeo, lúc gần đi còn bị nàng ta lấy đi một đôi hoa tai đá quý, nếu không phải xem trọng huyện chủ, ai sẽ mời con gái huyện lệnh tới làm khách.

Thái phu nhân cười nói với Phượng Nương: "Lần trước nhị tiểu thư từng tới trong phủ làm khách, cùng tiểu nữ trong nhà rất thân thiết, lại cư xử thỏa đáng, hành sự cũng rất có phong phạm thế gia, nếu không phải nhi tử đã sớm cưới vợ, không thì ta da mặt dày đã muốn kết thân."

Thái Tri Nhụy giương miệng lên thật cao, đại ca chướng mắt xấu nữ, mẫu thân lại nói dối.

Triệu Yến Nương đắc ý càng sâu, Triệu Phượng Nương chỉ cười. Ô Đóa ở phía sau giúp Trĩ Nương chia thức ăn, Trĩ Nương cứ lo ăn. Thái phu nhân nói lời khách khí, chỉ Triệu Yến Nương nghe không hiểu, còn cảm khái đáng tiếc Thái gia công tử thành thân sớm, bằng không cũng thêm lựa chọn.

"Thái phu nhân tán thưởng rồi, Thái công tử nhân phẩm xuất chúng, không thể trở thành con dâu, Nhị muội muội mới tiếc nuối."

Nói xong Triệu Phượng Nương đem một khối thịt gà gắp vào trong chén Trĩ Nương: "Tam muội muội chắc là đói lắm, giữa trưa ăn ít, trên thuyền đồ ăn không hợp, trước mắt chớ cô phụ Thái phu nhân thịnh tình, ăn nhiều chút đi." ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Thái phu nhân nghe âm biết ý, vội nói không phải, "Xem ta kìa, một lòng muốn cùng huyện chủ nói chuyện, quên mọi ngươi đi đường vất vả, tất nhiên là trong bụng không ổn, tới đây nếm thử đồ ăn Lâm Châu, cũng không biết có hợp khẩu vị huyện chủ không."

"Thái phu nhân khách khí, nhìn cực ngon."

Triệu Phượng Nương nói, Hoàng ma ma chia thức ăn, bọn nha đầu khác cũng bố trí đồ ăn tới, trong lúc nhất thời, chỉ thấy đũa động mà không nghe thấy tiếng nói chuyện, tiếng nhấm nuốt cũng không có. Trĩ Nương trong lòng thầm than, may mắn nàng cố ý bắt chước Củng di nương, nếu ăn giống kiếp trước cứ tùy ý thế sợ sẽ làm trò cười.

Triệu Yến Nương căm giận xẻo thịt Trĩ Nương. Chỉ biết ăn, làm hại Thái phu nhân không khích lệ nàng ta nữa, đồ lên không được mặt bàn, đáng đời không được ai thích.

Ánh mắt của nàng ta không thèm che dấu, Triệu Phượng Nương cảnh cáo một chút, lúc này mới chịu dời ánh mắt, Thái phu nhân tựa như không nhìn thấy, thỉnh thoảng lại giới thiệu đồ ăn. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Một bữa cơm hoàn tất, mọi người đi dạo trong vườn cho tiêu thực, Triệu Yến Nương lôi kéo tay Thái Tri Nhụy thân thiết mà nói chuyện. Thái phu nhân cùng Thái Tri Dịch một trái một phải làm bạn với Triệu Phượng Nương, chỉ có Trĩ Nương đi phía sau.

Nàng thấy rõ ràng, Thái gia nhị tiểu thư vài lần muốn tránh Yến Nương, lại bị Yến Nương nắm đến gắt gao, không tình nguyện mới đi chung. Trong lòng nàng thấy buồn cười, các quan phu nhân thật là trợn mắt nói dối, hắc cũng có thể nói thành bạch, làm người ta thật giả khó phân biệt, cái gì mà Triệu Yến Nương cử chỉ có thần, bất quá là xem trọng Triệu Phượng Nương, tạo ân tình thôi chứ đức hạnh của Triệu Yến Nương làm sao mà khiến cho người ta thích chứ.

Hậu viện Thái phủ lớn hơn Độ Cổ huyện không biết bao nhiêu lần, trong vườn còn có núi giả, hồ nước trang trí độc lạ. Triệu Yến Nương đã tới một lần không cảm thấy thú vị. Phượng Nương từ nhỏ xuất nhập trong cung, Thái phủ trong mắt nàng ta cũng không gì lạ.

Thái phu nhân lơ đãng quay đầu lại xem Trĩ Nương, thấy sắc mặt nàng bình thường tựa hồ cũng không hiếm lạ, thầm nghĩ trong lòng một thứ nữ của huyện lệnh cư nhiên lại có định lực, thật hiếm thấy. Mắt thấy ngày hơi lạnh, Thái gia để các nàng đi nghỉ ngơi, tỷ muội ba người trở lại phòng, từng người tự nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau Thái gia náo nhiệt hơn, các phu nhân lục tục đi vào, còn có một số cô nương chưa thành thân. Vì yến hội này, Thái phu nhân đã chuẩn bị lâu, trong thành các phu nhân nhà khác cũng đã sớm chờ ngày này, ai cũng đều muốn cùng Phượng Lai huyện chủ có giao tình. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Hạ nhân Thái phủ chỉ dẫn xe ngựa tới bên cạnh, sau đó dẫn các nàng tiến vào vườn, vườn đã sớm trang trí rực rỡ hẳn lên.

Các phu nhân Lâm Châu nghe lời Thái phu nhân như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Thái phu nhân lấy lòng Triệu Phượng Nương, Triệu Phượng Nương được mọi người vây quanh như tinh vòng nguyệt quế. Nàng mặc váy hoa hồng nhạt lưu tiên bách, trang dung thanh nhã, búi tóc phiêu vân, trên cài trâm đá quý, búi tóc hơi hơi cong về phía sau giống nước chảy. Khi bước đi làn váy tựa kim quang thoáng ẩn hiện, trùng điệp như sóng, cả người phiêu dật như tiên.

Chúng phu nhân tán thưởng liên hồi, đây mới là phong thái hoàng gia, không hổ là huyện chủ, khí thế bất phàm, lại hay tươi cười, làm người ta như tắm mình trong gió xuân.

Triệu Yến Nương bị họ xa lánh ở bên ngoài nhìn một màn này, càng ghen ghét dữ dội. Vì yến hội này, Thái gia chính là bỏ vốn gốc, mời đến gánh hát thanh danh lan xa Kim Triều Hỉ, Kim Triều Hỉ được Liễu lão bản lên đài, sân khấu kịch sớm đã hoàn thành, mọi người ngồi xuống. Triệu Phượng Nương cùng Thái phu nhân ngồi trước nhất, tiếp theo là thân phận cao hơn chút trong đó cùng hai vị tiểu thư thái gia, bên cạnh là Yến Nương cùng Trĩ Nương, sau mới là các phu nhân cùng nữ nhi khác.

Trên bàn ngay chỗ ngồi, đã sớm dọn xong trà hoa điểm tâm còn có trái cây, điểm tâm tinh xảo, hương khí ngọt ngào, các phu nhân cùng nhau chuyện trò, lại ăn một hai khối. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Màn sân khấu trên đài chậm rãi kéo ra, hoa đán lượn lờ phiêu phiêu trên mặt đài, điểm thúy đồ trang sức vào tóc đen, trang điểm cực kỳ diễm lệ, đôi mắt thủy doanh doanh, một hồi vung tay áo, tất cả đều là phong tình. Giọng hát uyển chuyển ở chung quanh, chúng phu nhân say mê liền làm hoa đán hát hay lợi hại. Trĩ Nương nghe không hiểu hí khúc, nhưng không ngại thưởng thức mỹ nhân, trên đài cô đào có dáng người nhu mị, trong ánh mắt tất cả đều là diễn nhưng rất nhẹ nhàng làm người xem thần hồn điên đảo.

Các phu nhân say mê dần dần không ai nói nữa, nhị vị tiểu thư Thái gia đều xem rất chuyên chú, đặc biệt là nhị tiểu thư, theo giọng hát của hoa hán mà miệng cũng lúc đóng lúc mở. Một khúc khác các nhân vật khác đều lên sân khấu, dư âm không dứt, mọi người mê mẩn, Thái phu nhân nghiêm túc mà nghe, Triệu Phượng Nương cũng mỉm cười nghiêm túc nhìn trên đài.

"Liễu lão bản quả thực danh bất hư truyền." Các phu nhân nhỏ giọng nghị luận. Chờ vở diễn kết thúc, diễn khúc nhạc tạm dừng, con hát sôi nổi đến phía sau màn, màn sân khấu lại kéo xuống. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Các phu nhân mới phục hồi tinh thần, sôi nổi nghị luận về hí khúc, khen Liễu lão bản hát hay, Trĩ Nương không biết ai là Liễu lão bản, trong lòng suy đoán. Chỉ chốc lát sau, một người chưa tháo trang sức đi ra, màu áo suông trắng, trước ngực bình thản, đúng là hoa đán vừa rồi làm người kinh diễm. Người đó hành lễ với các phu nhân nói những lời cát tường, Thái phu nhân vui mừng thưởng bạc, Triệu Phượng Nương cũng cho người thưởng bạc.

Nghe người ta nghị luận, Trĩ Nương mới biết vị này chính là Liễu lão bản, có thể gọi là lão bản, tất nhiên là quản lý rồi. Liễu lão bản mãi nói lời cảm tạ, mới quay lại sân khấu kịch, lúc gần đi sóng mắt câu chuyển làm Trĩ Nương rùng mình. Triệu Yến Nương đứng ngồi không yên, trộm đứng dậy. Trĩ Nương tâm không ở trên đài, nên lưu tâm chung quanh, thấy Thái gia nhị tiểu thư cũng lén lút rời đi. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018) .

||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||

Trong chốc lát vỡ diễn thứ hai đều sắp hạ màn, Triệu Yến Nương mới trở về, sắc mặt thần thần bí bí, trào phúng cười, thỉnh thoảng lại ngắm chỗ của Thái gia nhị tiểu thư. Trĩ Nương trong lòng buồn bực, quay đầu thì thấy Thái gia nhị tiểu thư cũng đã trở về vị trí cũ, sắc mặt hồng hồng, ánh mắt mê ly, khóe miệng ngậm cười. Trên đài đang diễn vui buồn tan hợp, người dưới đài cũng như si như cuồng, động tình mà dùng khăn lau nước mắt.

Xem xong buổi diễn, Thái phu nhân dẫn mọi người trở lại trong sảnh, trong phủ bọn hạ nhân sớm đã bố trí xong, mọi người theo thứ tự ngồi xuống, Thái phu nhân vỗ tay một cái, nha hoàn liền bưng món ngon lên.

Đầu tiên là món nguội, sau mới là đồ ăn nóng, thái sắc tinh xảo, vô luận là màu sắc hay hương vị, đều khiến người ăn giơ ngón cái lên. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Triệu Phượng Nương tất nhiên lại được ngồi ở chính giữa, Yến Nương cùng Trĩ Nương được an bài ở một sườn bàn khác, trong bữa tiệc mọi người chuyện trò vui vẻ chung quanh chuyện trong kinh. Các nữ nhân ở bên nhau không tránh được sẽ nói những chuyện tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú, tỷ như ăn mặc, chăm sóc sắc đẹp, các phu nhân ngươi một lời, ta một lời, Triệu Phượng Nương cũng nhẹ giọng trả lời hết.

Trong kinh phồn hoa lưu hành các nguyên liệu đa dạng cũng không tới Lâm Châu, Triệu Phượng Nương đối với mấy thứ đó, thuộc như lòng bàn tay, miêu tả vài câu là có thể hình dung ra. Các phu nhân lấy lòng nên nghiêm túc mà nghe, các cô nương ánh mắt rực rỡ lấp lánh, hận không thể chắp cánh bay đến trong kinh thành, tất cả họ đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Triệu Phượng Nương, cảm thán đối phương thật có phúc khí. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

Trĩ Nương nỗ lực khiến mình vô hình, nghiêm túc nghe Triệu Phượng Nương nói, nàng cảm giác được đã có vài phu nhân đánh giá phía bên này, làm người ta cảm thấy không thoải mái.

Triệu Yến Nương chưa chen được miệng, Phượng Nương nói những thứ đó, nàng ta chưa từng nghe thấy lại muốn khoe khoang vài câu, vài lần há miệng đều không có ai phản ứng nên càng thêm bực mình. Thái gia nhị vị tiểu thư cũng như những người khác, đều lắng nghe nhập thần, không chú ý tới nàng ta.

Chờ Triệu Phượng Nương nói không sai biệt lắm, Thái phu nhân cũng nói về Lâm Châu một chút, Lâm Châu tất nhiên là không thể so sánh với kinh thành, mỗi khi nói đến chỗ chênh lệch, chúng phu nhân lại cảm khái. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)

"Trong kinh thành náo nhiệt, Lâm Châu nho nhỏ sao có thể so sánh."

"Đúng vậy, chúng ta ở Lâm Châu, một năm khó có được vài lần yến hội. Lần này nếu không có huyện chủ giá lâm, nào có cơ hội để chúng ta ở bên nhau."

Triệu Phượng Nương tùy ý hỏi, "trong Lâm Châu gần đây có lão giả uy vọng nào muốn cử hành mừng thọ sinh à?"

"Huyện chủ hỏi đúng rồi, ngày mai là đại thọ sáu mươi của Phương Đại Nho." Thái phu nhân trả lời.

Triệu Phượng Nương gật đầu, ngưỡng mộ thần sắc nói: "Nguyên lai là Phương Đại Nho, Phượng Lai vẫn luôn ngưỡng mộ đại danh của ông, thật vừa vặn, ngày mai cũng vừa lúc đi tới bái phỏng."

Phương gia là thư hương thế gia, tuy kém Tư gia danh dương tứ hải, nhưng cũng là thế gia mấy trăm năm, cùng Văn gia tề danh, hai nhà đều có nội tình, từ trước đến bây giờ, như trường thành sừng sững không ngã, Phương gia không thích quan trường, theo phố phường nói Phương Đại Nho niên thiếu thành danh, phong tư trác tuyệt, chẳng qua hắn giống mấy tiền bối, coi khoa cử không có gì, gửi gắm tình cảm với sơn thủy, được người đọc sách kính ngưỡng.

Trĩ Nương trong lòng vừa động, Triệu Phượng Nương tất nhiên nhớ tới chuyện Tư gia đi làm khách, mới hỏi có thể cùng Tư gia là bạn cũ, tất nhiên cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ. Không hổ là người xuất nhập trong cung thật thận trọng. ( Soái – Đào Quân Trang 03.08.2018)