Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 38: Đoá hoa



Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Lại nói hai huynh đệ Tư gia vừa ra khỏi huyện nha thì gặp gỡ hai chú cháu Văn gia, vì Văn sư gia nghe cháu trai nói Tư gia công tử cũng ở huyện nha, nghĩ đến vì cháu trai mà thân phận của hắn đã bại lộ cũng không tiện che lấp nên tới đây.

Tư Lương Xuyên nhìn nam tử nho nhã, diện mạo vô hại này và người trung niên cơ trí, trầm ổn kiếp trước. Văn Mộc Tùng cuối cùng làm quan đến chức các lão, là tâm phúc của tân đế trong triều, người này lòng dạ thâm sâu bất động thanh sắc chèn ép quan viên phái Lãng Sơn, bài trừ dị kỷ, làm quan vài thập niên đến khi về hưu hoàng đế luyến tiếc luôn cảm thán hắn là người khó có được.

Văn Mộc Tùng vào Độ Cổ đã mấy năm, chưa bao giờ nói qua gia thế, cũng không tới Phương gia bái phỏng, mẫu thân đã vài lần gởi thư thúc giục, giờ cháu trai lại tới tìm, có thể đã đến thời điểm rời đi Độ Cổ. ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

"Tư đại công tử, nhị công tử."

"Văn tứ gia."

Văn Mộc Tùng cũng là lần đầu tiên thấy Tư gia đại công tử, thầm nghĩ trong lòng không hổ là trưởng đích tôn của thư hương trăm năm thế gia, được dưỡng trong nghiên mực trưởng thành, khí độ thong dong bình tĩnh, thần sắc quạnh quẽ trầm tĩnh, đáy mắt không gợn sóng không hợp tuổi, nhìn siêu nhiên thoát trần.

Hai người không lộ ra dấu vết mà đánh giá lẫn nhau, trong lòng họ cũng minh bạch rằng đối phương về sau sẽ là đối thủ chân chính trên con đường làm quan của mình.

Tư Lương Nhạc và Văn Tề Hiền mơ hồ cảm thấy hai người họ có chút kỳ quái, nhưng lại không rõ nguyên cớ. Văn Tề Hiền nhìn thấy thúc thúc, đương nhiên cực lực khuyên bảo hắn trở về nhà, Văn Mộc Tùng tuy cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng lại cam chịu việc sắp sửa về Văn gia.

Văn Mộc Tùng mang theo cháu trai tới huyện nha, một phần là vì Tư gia đại công tử, phương diện khác đó chính là tới gặp Triệu huyện lệnh xin từ chức. Mấy người họ chào hỏi xong hàn huyên hai câu, liền đường ai nấy đi. ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Trên đường trở lại Lãng Sơn, sắc mặt Tư Lương Xuyên đều lạnh như sương. Tư Lương Nhạc đoán không ra huynh trưởng nghĩ gì, huynh trưởng gần đây cử chỉ rất kỳ quái. Khi Văn Tề Hiền cùng bọn họ tới Độ Cổ, huynh trưởng còn bảo hắn cùng đi đến huyện nha, nếu như trước huynh trưởng sao có thể làm như thế, như vậy hắn đoán rằng huynh trưởng nhìn trúng Triệu gia tam tiểu thư. Giờ tam tiểu thư cũng là đích nữ, xứng đôi với huynh trưởng, Tư gia không đặt quá nặng xuất thân con dâu, chỉ xem phẩm mạo mà thôi. Ai ngờ tam tiểu thư không đến, mà Triệu gia nhị tiểu thư vụt tới, huynh trưởng có thể là quá mức thất vọng, cho nên mới vẫn luôn xụ mặt không nói lời nào.

Xa xa thấy cửa lớn của Lãng Sơn thư viện, có thể thấy được thanh bào của bọn học sinh tốp năm tốp ba đi ra đi vào, ai nhìn thấy hai người cũng đều tiến lên hành lễ, huynh đệ hai người đáp lễ lại.

Quẹo vào bên trái ngay đường nhỏ ở cửa sau, lập tức đến hậu viện Lãng Sơn, nơi đó là chỗ ở của Tư gia. Tư lão phu nhân đang ở trong viện chăm sóc hoa cỏ, xa xa nhìn thấy hai đứa cháu trai xuất sắc sóng vai đi tới, mỗi người mỗi vẻ, phong nghi xuất chúng, bà híp mắt nhìn lên.

"Nhìn xem, con cái nhà ai xuất sắc thế này."

Chấp Mặc ở phía sau nhấp miệng cười, lão phu nhân hài hước nên thường trêu ghẹo công tử cùng nhị công tử. Huynh đệ hai người đến gần, Tư Lương Nhạc phe phẩy cây quạt tiếp lời:

" Nguyên là con cháu Tư gia đó bà." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Lão phu nhân oán trách nói: "Ba hoa." Nói xong lại sang sảng thoải mái cười ha hả, hai anh em họ cũng cười rộ lên. Tư Lương Nhạc không giống huynh trưởng, hắn cười sảng khoái mà Tư Lương Xuyên cười nhàn nhạt thôi.

"Tổ mẫu, mấy ngày không thấy, tôn nhi thập phần nhớ mong, cơm không ăn, trà không uống, bà xem có phải cháu gầy rồi hay không?"

"Ngươi cái con khỉ quậy phá, thật lẻo lự mà."

Tiểu tôn tử thích chơi đùa, lão phu nhân thấy lòng rất hưởng thụ, cao hứng chỉ vào một chậu hoa cúc ý vị thâm trường nói:

" Xem đi hoa cũng biết ý người, biết hôm nay mấy đứa trở về nhà nên nở rộ nghênh đón, giống như thê tử đang chờ trượng phu về đấy."

Tư Lương Nhạc xem huynh trưởng, tổ mẫu nói có ẩn ý. Tư Lương Xuyên cúi đầu nhìn đóa hoa nở trắng tinh mang theo một tia e lệ, kiều nộn nộn đúng như một nữ tử có tình, trước mắt hắn phảng phất như xuất hiện một gương mặt kiều mỹ, ánh mắt doanh doanh ngước nhìn hắn mỉm cười, mặt mày linh động mang theo ba phần ngượng ngùng, bảy phần liễm diễm. Nếu mỗi lần trở về nhà đều có thể nhìn thấy miệng cười như thế tựa hồ cũng khá tốt.

Hắn cứ thất thần không chú ý tới lão phu nhân cùng Tư Lương Nhạc bốn con mắt nhìn, lão phu nhân lộ ra ý vị thâm trường tươi cười dò hỏi Tư Lương Nhạc: ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

"Nhạc ca nhi, lần này đi phủ thành có gì vui?"

" Nếu nói chuyện vui thật ra có một chuyện, Phương tiên sinh còn có một thứ nữ lưu lạc bên ngoài, tổ mẫu không biết thứ nữ là ai đâu, là ái thiếp của Triệu đại nhân đấy."

" Thiếp Triệu đại nhân sao lại là thứ nữ của Phương tiên sinh?"

Lão phu nhân nhíu mày một chút, bà không có nghe nói Phương gia còn có thứ nữ, thứ nữ này từ đâu tới, với nhà Triệu huyện lệnh bà còn nhớ ngày ấy ở chùa Thiên Âm có gặp qua Triệu Tam tiểu thư, thiếp thất đó không phải là mẹ đẻ của nàng chứ?

"Không sai được đâu là Phương tiên sinh chính miệng nhận, cháu cùng với huynh trưởng tới Độ Cổ có qua huyện nha, Triệu đại nhân đã đem thiếp thất phù chính, thứ nữ cũng trở thành đích nữ."

"Nữ nhi đó chính là Triệu gia tam tiểu thư à."

Tư Lương Nhạc ngạc nhiên nhìn tổ mẫu, tổ mẫu còn biết cả Triệu Tam tiểu thư. Tư lão phu nhân đắc ý hạ mi:

" nhìn cái gì, không thể tưởng được bà già này lại biết Triệu Tam à, Triệu Tam là cô nương không tồi, tâm tính khá tốt."

"Thật vậy chăng? Tổ mẫu cũng thích nàng." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Lão phu nhân tinh quang trong mắt đại thịnh, cũng thích, còn có ai thích Triệu Tam? Bà gắt gao nhìn chằm chằm tiểu tôn tử, Tư Lương Nhạc dùng cây quạt che đỡ miệng, tròng mắt hướng bên cạnh.

Chẳng lẽ là đại tôn tử?

Tư Lương Xuyên quét mắt nhìn đường đệ, tự nhiên nắm tay lão phu nhân, "Tổ mẫu, ngày còn nắng độc, chúng ta vào nhà đi." Tư lão phu nhân ngắm đại tôn tử, chẳng lẽ cây vạn tuế muốn nở hoa, đại tôn tử cũng thông suốt rồi?

"Xuyên ca nhi, các cháu có gặp người Triệu gia?"

" Vâng, Triệu thị tỷ muội cũng tham gia tiệc mừng thọ của Phương tiên sinh, Văn Gia phương bắc cũng phái đích trưởng tôn Văn Tề Hiền tới, chúng cháu cùng đi với Văn công tử đến huyện nha, Văn công tử đi tìm tứ thúc của hắn, Văn gia tứ lão gia ở Độ Cổ huyện nha làm sư gia đấy bà."

"A, còn có việc này?"

Lực chú ý của Tư lão phu nhân bị dời đi, Văn gia giống Phương gia, rất ít thể hiện ra thế giới, con cháu đầy hứa hẹn thế nào mà Văn tứ lão gia lại chạy đến Độ Cổ làm sư gia, việc này quái quá.

Tư Lương Xuyên nhàn nhạt nói, "Văn gia có khả năng muốn xuất thế."

Lão phu nhân gật đầu, "Có khả năng, nếu không cũng sẽ không để nhân tài không được trọng dụng làm sư gia, chắc muốn rèn luyện về sau xuất sĩ tốt hơn."

" Vâng." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Hắn không chút để ý mà đáp, lại lơ đãng mà đảo qua Tư Lương Nhạc, Tư Lương Nhạc bị hắn quét khắp cả người phát lạnh, không xong chỉ lo lấy lòng tổ mẫu, không cẩn thận bóc trần huynh trưởng, huynh trưởng thẹn quá thành giận, khẳng định hắn sẽ không may rồi.

Tâm tư Lão phu nhân đều ở chuyện Văn gia. Trăm năm trước, Văn gia cùng Tư gia sóng vai tồn thế, sau đó lại không biết vì sao, Văn gia chậm rãi lui xuống chỉ có Tư gia ở trong triều luôn sừng sững không ngã. Hay là Văn gia thật sự muốn bắt đầu xuất sĩ làm quan?

"Tôn nhi tính buổi tối viết một phong thư nhà đem việc báo với phụ thân."

" Cháu nghĩ rất chu đáo, Văn gia cũng được coi là cố gia, nếu thực sự có người muốn làm quan, cháu nói phụ thân cháu thêm một chút."

"Tôn nhi cũng nghĩ như vậy."

Lão phu nhân được đại tôn tử đỡ vào nhà ngồi trên ghế, mắt thấy tiểu tôn tử chậm rì rì tiến vào, trong lòng nghi hoặc tiểu tử này lại làm sao mà có biểu tình kỳ quái vậy.

Tư Lương Nhạc nhìn tổ mẫu, lại nhìn huynh trưởng hạ miệng, lão phu nhân bỗng nhiên nhớ tới chuyện vừa rồi, lại bị đại tôn tử chuyển hướng thiếu chút nữa đem chuyện Triệu Tam quên ở sau đầu.

"Xuyên ca nhi, thành gia lập nghiệp là tổ huấn, sang năm cháu đã hai mươi lăm, cũng nên suy xét chuyện cả đời, vốn dĩ việc này có cha mẹ cháu làm chủ, theo lý thuyết tổ mẫu không cần nhọc lòng, chỉ là bà thấy cha mẹ cháu cũng không sốt ruột, cháu cũng không để bụng, làm ta gấp đến như phỏng. Tổ mẫu hỏi cháu một câu, cháu muốn tìm nữ tử thế nào, lên trời xuống đất, tổ mẫu cũng tìm tới cho cháu." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Lời này bà nói có tình có lí, Tư Lương Nhạc lén lút nháy mắt, lòng tổ tôn hai người hiểu rõ mà không nói ra hahaha.

Tư Lương Xuyên rũ mắt, hắn muốn nữ tử thế nào, lúc trước không có nghĩ tới, gần đây không ngừng tưởng tượng mà trong đầu sẽ hiện ra cô nương nhu mĩ mà kiên định đó.

Có thể là do gần đây luôn chạm mặt nên hắn mới để bụng, chuyện này kiếp trước chưa bao giờ có. Hắn rũ mắt lặng im không nói.

" Bà già rồi nên thích xem cô nương mạo mĩ thủy linh giống người lần trước ở chùa Thiên Âm gặp qua, Triệu Tam lớn lên thật không sai, tính tình cũng tốt, nói lời cũng hợp tâm ý bà."

Tổ mẫu vì sao lại lần nữa nhắc tới nàng, chẳng lẽ?

Tư Lương Xuyên rót trà cho tổ mẫu:

"Tổ mẫu nếu cảm thấy nhàm chán, có thể mời người tới trò chuyện, giải buồn mà." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Tư lão phu nhân vui sướng đáp, " Ừ, tổ mẫu cũng đang có ý này, phải gửi thiếp mời cho Triệu Tam."

Bà nhìn trưởng tôn phát hiện đối phương vẫn lãnh đạm, Xuyên ca nhi cũng không biết tính tình giống ai, cũng quá lãnh tình mà.

Bồi tổ mẫu ngồi một hồi, hai anh em liền rời đi, nhìn huynh trưởng lạnh mặt đi phía trước, Tư Lương Nhạc thầm nghĩ muốn chạy, lại thấy Hứa Lịch ngăn ở phía trước.

Hắn ai oán quay đầu lại, "Huynh trưởng, cái gì đệ cũng chưa nói a."

"Nhạc đệ, vi huynh cũng chưa có nói, đệ sợ cái gì?"

Tư Lương Nhạc phỉ nhổ, huynh cái gì cũng không nói, nhưng sắc mặt đã thuyết minh hết thảy, rõ ràng là muốn tính sổ mà, hai huynh đệ Hứa gia như con giun trong bụng huynh trưởng, cái gì cũng không nói nhưng Hứa Lịch liền biết mà ngăn hắn đi.

"Huynh trưởng, tổ mẫu thích Triệu Tam, đó là chuyện tốt mà."

"Nhạc đệ, vi huynh thấy đệ gần đây bỏ bê việc học, sang năm là kỳ thi lớn, huynh đệ hai ta nhất định phải có kết quả tốt, Tư gia không thể tệ, từ hôm nay bắt đầu cứ mỗi ba ngày đệ giao huynh một bài văn nghìn chữ, vi huynh giúp đệ thông thuận ý nghĩ." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Không cần mà, Tư Lương Nhạc muốn khóc thét không thôi, huynh trưởng từ nhỏ có tài danh, nếu không phải có bá phụ ngăn đón, chỉ sợ mấy năm trước đã kết trái ngọt rồi. Ba ngày bài văn quả thực là muốn mệnh người. Chỉ là lời huynh trưởng nói với lời phụ thân mạnh hơn, hắn muốn tìm người tố khổ cũng không có.

Sau khi Tư Lương Xuyên nói xong liền về phòng, lưu lại một người cúi đầu ủ rũ cụp đuôi theo ở phía sau, chỗ hai anh em ở cùng hướng.

Tư lão phu nhân đầy vui mừng gọi ma ma tâm phúc, hai người thì thầm nói đến nửa đêm, ngày hôm sau liền viết thiệp đưa xuống núi.

Trĩ Nương nhận được thiệp mà hoang mang, Tư lão phu nhân sao lại nhớ tới mà mời nàng tham gia hội hoa, nàng vô tài vô danh, gia thế cũng không có gì.

Thiệp trang nhã, không có thiếp vàng, có mùi hoa trên giấy, viết thể chữ Khải, vừa thấy là biết Tư lão phu nhân tự mình viết.

Phượng Nương cũng nhận được thiệp, Tư gia lão phu nhân có chút ý tứ, rõ ràng là tỷ muội, theo lý mà nói đưa một thiệp là đủ không cần tách ra mới cho Hoàng ma ma đưa tới. ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Trĩ Nương biết lí do, là ngày đó ở chùa Thiên Âm, lão phu nhân thiên vị nàng coi thường Đổng thị cùng Yến Nương nên tách ra. Triệu Yến Nương không có thiệp, nhất định là Tư lão phu nhân cố ý, nếu chỉ đưa một cái thiệp mời Triệu thị tỷ muội thì đã bao gồm Yến Nương, tách ra đưa, một thiếp một người, sẽ không tính sai, Triệu Yến Nương nếu muốn thể diện, sẽ không đi theo. Hiển nhiên Tư lão phu nhân đánh giá cao Triệu Yến Nương, vì chỉ cần có thể thấy đại công tử một lần, nàng ta sao còn quản thể diện, đôi mắt cực nóng nhìn chằm chằm thiệp trong tay Trĩ Nương, tựa hồ muốn đoạt lấy.

Trĩ Nương đem thiệp thu lại không mặn không nhạt nói, "Nhị tỷ tỷ, thiệp này trên đó viết tên của ta." Triệu Yến Nương hậm hực lùi tay, oán hận Tư lão phu nhân không thôi, một nhà ba tỷ muội, nàng ta không có thiệp, khó coi là ai chứ?

Chờ khi nàng ta thật sự gả cho đại công tử, xem nàng ta sẽ đối phó với lão chủ chứa này thế nào.

Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, nàng ta sẽ đi tham gia hội hoa, vô luận như thế nào nàng ta cũng phải đi theo, chẳng lẽ Tư gia còn phái người chặn nàng ta ở bên ngoài, chỉ cần đi vào nghĩ cách tiếp cận đại công tử, đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh.

Trĩ Nương xem sắc mặt liền biết nàng ta đánh chủ ý gì:

"Nhị tỷ tỷ, phụ thân chính miệng nói về sau không được cha cho phép, tỷ không thể ra khỏi hậu viện." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Triệu Yến Nương trừng nàng một cái, sắc mặt âm trầm xuống, nha đầu chết tiệt kia thật nhiều chuyện.

Củng thị đi tới nói, "Yến Nương, nếu con muốn đi ra ngoài, trước xin phụ thân một chút, nếu lão gia đồng ý mới có thể ra khỏi hậu viện."

Triệu Yến Nương nhìn mẹ con các nàng, hừ một tiếng, ngẩng đầu đi ra tây phòng, nhắm thẳng thư phòng huyện nha, Triệu huyện lệnh đang cùng Văn sư gia sửa sang lại sự vụ, Văn sư gia đi vội vã, Triệu huyện lệnh biết được hắn là Văn gia tứ lão gia, nào dám ngăn trở, tân sư gia chưa tìm được, đành phải tự mình cùng Văn sư gia bàn giao, cũng may Độ Cổ chỉ là cái huyện nhỏ, bàn giao cũng không phiền toái.

Triệu Yến Nương xông vào liền thấy phụ thân cùng Văn sư gia đang đứng, trong tay cầm một chồng hồ sơ.

Triệu huyện lệnh không vui liếc nàng ta một cái, "Ngươi mau đi ra ngoài, sao không gõ cửa mà tiến vào."

"Cha, nữ nhi không có việc gì, chỉ là tới nói với cha một tiếng, Tư lão phu nhân đưa thiệp nói quá hai ngày nữa mời tỷ muội chúng con đi tham gia hội hoa ở Lãng Sơn." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

" Ừ, vi phụ biết, ngươi đi ra ngoài đi."

"Được, cha, hai người cứ việc bận đi."

Triệu Yến Nương mục đích đạt thành, vui vẻ rời đi. Triệu huyện lệnh không truy cứu lời nàng ta nói, chỉ nghĩ Tư gia cho mời, tất nhiên không thể không cho mặt mũi, đem chuyện Triệu Yến Nương bị cấm túc quên không còn một mảnh.

Buổi tối, Triệu huyện lệnh về tây phòng nghỉ ngơi, Củng thị giúp ông ta cởi áo nhỏ giọng nói:

"Lão gia, Tư gia hạ thiệp mời Phượng Nương với Trĩ Nương đi tham gia hội hoa, chỉ là thiếp thân không rõ vì sao không mời Yến Nương, đều là Triệu gia cô nương, thiếp thân thay Yến Nương đau lòng, không rõ rốt cuộc Yến Nương đắc tội Tư lão phu nhân khi nào."

Triệu huyện lệnh đè tay Củng thị đang muốn tháo đai lưng, tức giận kinh khủng, hồi chiều Yến Nương nói dối, Tư gia không mời, tất nhiên là có nguyên nhân ông ta không quên khi đại công tử tới huyện nha, Yến Nương không màng là cô nương phải rụt rè mà chạy ra, khẳng định là làm đại công tử cảm thấy nàng ta không biết liêm sỉ, lão phu nhân mới không mời nó.

"Việc này nàng đừng quan tâm, Yến Nương không thể tới Tư gia, đó là do nó, nàng trông kỹ Yến Nương, đừng cho nó quấy rối, Phượng Nương cùng Trĩ Nương phải chuẩn bị hành trang cho tốt, không để Triệu gia mất mặt."

"Lão gia, thiếp biết rồi." ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)

Củng thị thuận theo, Phượng Nương không cần thị nhọc lòng, chỉ cần lo cho Trĩ Nương là được, còn Yến Nương lão gia đã nói rõ, đến lúc đó cứ cho người trông kỹ, không cho nó đi theo là được.

Bọn họ đều quá xem nhẹ một nữ nhân bị ma quỷ ám ảnh, vì có thể nhìn thấy người trong lòng chuyện điên cuồng gì cũng làm được.

Chờ đến ngày đi hội hoa, Củng thị cho người nhìn chằm chằm Yến Nương, Lan bà tử nói nhị tiểu thư vẫn luôn không ra khỏi phòng, lúc này mới yên lòng, Phượng Nương cùng Trĩ Nương thu thập thỏa đáng, lên xe ngựa đến Lãng Sơn.

Tỷ muội hai người chung một chiếc, Phượng Nương ăn mặc xa hoa, nàng là huyện chủ, nhất cử nhất động không chỉ đại biểu cho Triệu gia, mà còn có hoàng gia, vốn dĩ Củng thị muốn chuẩn bị hai chiếc xe ngựa, là nàng nói không cần, ở Độ Cổ không giống trong kinh, một nhà vì sao phải tách ra.

Củng thị không lay chuyển được mới để Trĩ Nương cùng nàng ta ngồi chung một chiếc, Trĩ Nương hiện tại là đích nữ, trang điểm tự nhiên so với trước kia tốt hơn một chút, nàng không làm quá, ăn mặc trung quy trung củ, nhưng diện mạo đẹp dù mộc mạc cũng không che được mỹ mạo.

"Tam muội muội, ngươi lớn lên thật đẹp, đại tỷ ở kinh thành cũng hiếm thấy mỹ nhân giống ngươi."

Trĩ Nương gãi đầu:

"Đại tỷ đừng cười muội, nếu luận khí chất muội đứng ở cạnh tỷ tỷ, đều cảm thấy không chỗ dung thân."

"Tam muội muội không cần tự coi nhẹ mình, cô nương gia trưởng thành mạo mĩ, cũng là chuyện tốt."

Ít nhất có mỹ mạo cũng dễ dàng tìm được nhân duyên tốt, nam tử nói thật có ai không háo sắc, từ thiên tử cho tới bình dân, nào có người không yêu nữ tử đẹp, ôm trong ngực cũng thương tiếc.

Phượng Nương tự giễu cười có chút không rõ sao lại nghĩ vậy, Tam muội muội lớn lên đẹp lại nhu nhược, nhất là vẻ vô hại. Vì sao nàng lại cảm thấy không thoải mái, thậm chí có phòng bị cùng địch ý chứ.

Xe ngựa chậm rãi đi đến Lãng Sơn, khi xe ngựa dừng lại, chỉ chốc lát sau màn xe bị xốc lên, lộ ra Triệu Yến Nương trang điểm hết hồn. ( Soái – Đào Quân Trang 20.08.2018)