Cách Thức Cưng Chiều Người Yêu Nhỏ Của Học Bá

Chương 1: Bọn họ là trúc mã



"Lục Ngôn tớ không lạnh" Diệp Lạc khẽ nhíu mày tránh khỏi chiếc áo bông tai thỏ tuyết trắng to bự kia

rồi cố thoát ra khỏi ngực của Lục Ngôn

"Bé ngoan Lục ca đang lo cho em không được quấy nếu ốm thì phải làm sao" Lục Ngôn gấp đến mức mắt cũng đỏ lên khuôn mặt đẹp trai sắc lạnh thường ngày dường như có chút...uỷ khuất.

nhìn thấy thiếu nữ cao m89 hốc mắt đỏ hoe nhìn mình Diệp Lạc đành để hắn mặc áo khoác vào cho mình giữa đường phố tấp nập bị màn đêm bao phủ ánh sáng từ các hàng quán rọi vào khiến gương mặt hắn dường như dường như thật dịu dàng

Lục Ngôn kéo chiếc mũ tay thỏ lên cho Diệp Lạc sau đó hài lòng mà ôm cậu một cái. "Bé ngoan nhìn anh đây chăm cậu béo tốt chưa nè sau này baba già nhớ đừng quên ba đó biết không" nói rồi hắn chạm vào mũi cậu nựng một cái rõ là cưng chiều

Diệp Lạc nghe vậy thì vui vẻ hùa theo hắn "Con nhớ rồi sau này nhất định mỗi ngày đều bồi baba uống trà chiều sau đó giúp người chăm vườn " nói xong cậu vui vẻ cắn một miếng xiên thịt mà Lục Ngôn mua cho

"Ayzo hiếu thảo quá đi nhất định phải giữ lời đó" Lục Ngôn kéo Diệp Lạc lại gần mình chậm rãi ngắm nhìn thành phố đêm

"Ừm. Muộn rồi ta về thôi"

Bọn họ là học sinh cao trung hơn nữa còn là trường nội trú nếu không về sớm nhất định sẽ bị nhốt ở ngoài. Họ là trúc mã lúc nào cũng dính lấy nhau sau này cùng nhau thi đậu vào một trường cao trung top đầu Diệp Lạc vì thể chất yếu nên rất hay bị bệnh vào bệnh viện rất thường xuyên. Mà dù vậy Lục Ngôn cũng không chê cậu phiền mà coi cậu như đứa em nhỏ mà chăm sóc, bênh vực cho dù hai bọn họ bằng tuổi. Hắn nói cậu là búp bê nhỏ ốm yếu vì vậy hắn sẽ trở thành bạn của cậu trở thành chiếc lồng kính bao bọc cậu khỏi tất thảy.

Họ chậm rãi trở về kí túc con phố mà họ đi cũng không cách kí túc quá xa học sinh khác trong trường cũng thường đến đây chơi vì thế ở đây rất nhộn nhịp

Ở kí túc một phòng sẽ có 2 người ở một phòng tắm và hai giường đơn so với những kí túc ở trường khác thì quả thực là tốt hơn rất nhiều về đến phòng Lục Ngôn liền bật máy sưởi hai người cởi áo khoác đi tắm

Vì thân thiết họ cũng không phân chia ai tắm trước ai tắm sau mà tắm chung từ đầu cao trung đã vậy.

"Để tớ pha nước ấm cậu xong thì vào luôn nha" Diệp Lạc chạy vào pha nước ấm dùng tay thử đến một độ ấm vừa phải thì dừng tự động cởi quần áo của mình rồi gọi với ra

"Lục Ngôn nhanh lên một chút tớ lạnh"

"Ừm tớ vào liền" Lục Ngôn trần thân trên đi vào trên mặt có chút lười biếng cơ bụng săn chắc đẹp đẽ rõ ràng giống như một con chó lớn ủ rũ

Diệp Lạc thấy hắn thì bắt đầu dội nước lên làn da trắng sứ nhuốm vẻ bệnh tật Lục ngôn rất tự nhiên mặt không đỏ tim không đập đến kì lưng cho Diệp Lạc

"Ừm thoải mái" Diệp lạc rất thích được hắn kì lưng cho tay hắn rất lớn nhưng rất ấm áp cũng rất nhẹ nhàng mắt híp lại hưởng thụ cổ họng phát ra vài tiếng khe khẽ như mèo nhỏ

Diệp Lạc có một thói xấu khi được người khác nựng hay thoải mái sẽ phát ra vài tiếng nhỏ như mèo khiến người ta mặt đỏ tim đập vì thế Lục Ngôn rất ghét hắn sẽ không cho phép người khác nựng cậu

Hắn sợ bạn học Diệp sẽ bị dụ mất thôi. Hắn nói " Bạn học Diệp đau nhớ nói đại ca sẽ nương tay với cậu"

"Ừm ừm ông chủ Lục phục vụ rất tôt" Diệp Lạc hàm hồ nói

" vậy trả lương như thế nào đây?" Lục gian xảo nói

" lát nữa trẫm sẽ thị tẩm ngươi" Diệp Lạc đùa đến vui vẻ

"Vậy thiếp sẽ hầu hạ ngày thật tốt được không a?" Tay Lục Ngôn dùng sức chà trên mặt hiện lên một tia gian xảo khó thấy.