Cách Thức Cưng Chiều Người Yêu Nhỏ Của Học Bá

Chương 2: Lưu manh tấn công bé thỏ rồiii



Lục Ngôn lấy chiếc bông tắm và xà bông trên kệ đưa cho Diệp lạc nhắc nhở "bé ngoan tắm nhanh lên cẩn thận cảm"

Diệp Lạc quả thực là thấy có chút lạnh xịt một chút sữa tắm vào bông tắm tạo bọt rồi nhanh chóng chà khắp người.

Lục Ngôn chà lưng xong cho cậu rồi bắt đầu tự tắm cho bản thân chợt Diệp Dao nhào tới ôm chặt lấy hắn ngoạm một miếng trên lưng hắn

"Arg ta là sói đây tiểu thịt tươi mau mau ngoan ngoãn dâng thịt của ngươi lên cho ta" Diệp Lạc cắn loạn trên người Lục Ngôn có lúc lại như cố ý liếm cổ hắn

Trên tóc cậu vẫn còn dầu gội chưa được xả đi theo động tác của Lạc Lạc cọ loạn trên người Lục Ngôn

Khiến cả người sạch sẽ sau khi chà rửa xong lại dính đầy bọt tắm

Hắn rất vui lòng mà phối hợp diễn kịch với Diệp Lạc "Sói nhỏ tha cho tiểu thịt tươi đi mà được không a~?" Nói rồi hắn nhéo eo của Diệp Lạc

"A ta là sói lớn không phải sói nhỏ" Diệp Lạc cau mày lại cắn lên khuôn ngực đầy đặn của hắn

Cảm giác tốt như vậy ông chủ Diệp rất hài lòng lại dùng sức cắn mạnh thêm một chút

Lục Ngôn cũng không nói gì lấy vòi sen mở nước đến một độ nóng vừa phải thì nói " sói nhỏ ngửa cổ lên tiểu thịt tươi giúp ngài xả tóc"

"Ừm ngoan" thấy Diệp Lạc nghe lời hắn vui lòng ném đường cho bạn nhỏ Diệp

"Xong rồi đứng đó tớ mang quần áo vào cho cậu" hắn quấn khăn tắm lên cho cậu rồi quấn cho mình một chiếc khăn nhỏ ngang hông bước ra ngoài lấy đồ

Hắn lấy một bộ đồ ngủ bông khi ngủ vừa dễ chịu vừa không sợ lạnh. Lại lấy cho mình một bộ quần áo ngủ đơn giản đi vào nhà tắm

"Mặc đồ vào đi Lạc Lạc"

"Ừ cảm ơn cậu"

Mặc đồ xong hắn lấy khăn bông lau tóc cho Diệp Lạc sấy tóc cho cậu xong thì tự sấy cho chính mình

"Tớ đi làm bài tập đây cậu xong lại đây ngồi chung nha" Diệp Lạc sau khi cả người sạch sẽ thơm phức thì rất vui vẻ chạy đến bàn học giở vở ra làm bài tập

Lục Ngôn sấy tóc xong thì cũng đến cạnh Diệp Lạc cùng nhau làm bài tập

12h30 Diệp Lạc dường như gặp chút khó khăn với bài tập liền quay sang kéo áo Lục Ngôn

"Câu này giảng cho tớ đi" nói rồi đẩy sách sang cho Lục Ngôn uể oải dính sát vào người hắn

"Ừm tớ viết cách làm cho cậu" Lục Ngôn viết cho cậu cách giải xong thì hỏi " cậu nhìn có hiểu không?"

"Ừm tớ hiểu rồi"

sau đó cả căn phòng lại chìm vào yên tĩnh chỉ có tiếng bút tiếng giấy loạt xoạt tiếng hít thở đều đều dường như là khung cảnh của hầu hết các cặp bạn thân vào giờ này

1h30 sáng

"Lục Ngôn...lại đây tớ cho cậu kẹo" Diệp Lạc nói mớ tay thì quơ loạn

Lục Ngôn nắm tay cậu nói khẽ "ừm cảm ơn cậu" sau đó cất sách vở quàng tay cậu vào cổ mình ôm lên Diệp Lạc thấy có động tĩnh thì mơ hồ mở mắt thấy là Lục Ngôn thì yên tâm vùi vào cổ Lục Ngôn ngửi thấy mùi hương quen thuộc thì tiếp tục ngủ nói:

"Thơm thơm"

Lục Ngôn tưởng cậu muốn hắn thơm liền thơm lên vành tai trắng nõn của Diệp Lạc khiến bạn nhỏ liền khẽ run vì nhột

Hắn đặt cậu xuống giường tắt điện sau đó trở về giường mình 15' phút sau chợt nghe tiếng nấc nghẹn ngào của bạn cùng phòng hắn liền dậy mở đèn nghĩ cậu mơ thấy ác mộng

Thấy Diệp Lạc đang khóc rất thương tâm luôn miệng nói "Lục Ngôn cậu ở đâu? Huhu Lục Ngôn cậu ghét tớ vì tớ hay bệnh ư? Huhu...Ngôn ơi...huhu"

Diệp Lạc rất dính người khi ngủ nếu không có hơi người liền hoảng loạn nhất là Lục Ngôn từ năm nhất cao trung hai người họ đã ngủ chung vì thế sớm quen ngủ với Lục Ngôn nhưng kì lạ hôm nay khi ngủ cậu thấy rất bất an cũng không thấy hơi thở của Lục Ngôn nhưng cuối cùng vẫn không chịu nổi mà khóc nấc lên tìm kiếm Lục Ngôn

Lục Ngôn thấy cậu khóc thì liền tới ôm cậu "Ngoan không khóc nhìn xem tớ là ai? Lục Ngôn của cậu đây không phải sao? Tớ bị mất ngủ sợ làm ảnh hưởng tới cậu nên mới về giường của mình tớ xin lỗi, tớ sai rồi đừng khóc mà, nhé"

Diệp Lạc nghe vậy mới ngừng khóc tay thì vẫn ôm chặt Lục Ngôn không rời vò áo hắn đến nhăn nhúm lại " cậu bị mất ngủ? Tớ..tớ...vậy tớ dỗ cho cậu ngủ"

Lục ngôn lau nước mắt cho cậu nói " dỗ như thế nào?"

Diệp Lạc đi dép bông Lục Ngôn mua cho đi tắt điện

"Cậu nằm xuống nhanh đi" sau đó cũng nhanh chóng leo vào bên trong

"Mẹ tớ hay xoa lưng cho tớ để dỗ tớ ngủ hay mình cũng thử xem"

"Ừm" Lục Ngôn ngoan ngoãn để Diệp Lạc xoa lưng cho mình bàn tay nhỏ bé nhưng rất mềm mại khiên hắn thấy rất an tâm chợt hắn ngồi dậy cởi chiếc áo ngủ vốn đã mỏng kia lộ ra cơ thể săn chắc

"Ngôn? Trời lạnh lắm đó mặc áo vào đi" Diệp Lạc biết hắn thuộc dạng thân nhiệt cao nhưng với thời tiết âm 10 độ thì cậu vẫn lo Lục Ngôn cảm lạnh

"Không sao phòng mình bật máy sưởi mà hơn nữa tớ cũng nóng" cởi xong thì quăng áo xuống cuối giường nằm xuống bên cạnh Diệp Lạc

"Cậu tiếp tục đi" Lục Ngôn chui vào lồng ngực nhỏ bé đơn bạc của Diệp Lạc tay ôm lấy eo cậu kéo cả người cậu sát lại

"Ừm cậu ngủ đi"

Cả đêm đó Diệp Lạc xoa lưng dỗ Lục Ngôn ngủ.