Cái Máy Nhại

Chương 57



Tác giả: Thời Diệp Chi Bình.

Edit: Bao/Beta: Padu, Trant.

Kỳ thực quãng đường sau đó cô rút tay về cũng được, nhưng động tác quá trắng trợn sẽ làm không khí xấu hổ.

...

Họ dành cuối tuần ấm áp tại nhà ông nội. Thư Mông dù luôn vô thức căng thẳng cũng có thể thả lỏng trước cuộc tám chuyện trên trời dưới đất của Nguyên Triết và cụ ông.

Lại đi làm thêm mấy ngày, bên tổ chức cuộc thi Thiết kế Sáng tạo chuyên nghiệp mới báo kết quả vòng bán kết.

Phòng làm việc Nguyên Triết tất nhiên là đi tiếp, chẳng qua bảng công bố không xếp thứ hạng nên không biết được kết quả cụ thể. Nhưng lọt được vào chung kết, tổng cộng cũng chỉ có bảy đơn vị và thí sinh tham gia.

Không ít phòng thiết kế và công ty bị loại —— Trong đó có công ty tính dùng thủ đoạn phi pháp chơi xấu tác phẩm của Nguyên Triết. Công ty này đã bị ban tổ chức xóa tên, phó thác cho pháp luật xử lý.

Mọi người hết sức phấn khởi khi hay tin văn phòng mình bước vào chung kết. Nguyên Triết không hề bất ngờ với kết quả, tuy nhiên vẫn đồng ý đề nghị ăn liên hoan của mấy cô cậu nhân viên, phẩy tay ý bảo cứ đi đi, nhớ mang hóa đơn về anh thanh toán.

"Sếp không đi ạ?" Cô gái tóc ngắn hỏi.

Cùng mọi người ăn liên hoan đương nhiên rất tuyệt, nhưng nếu có Nguyên Triết đi chung... Cô nàng chỉ vừa dứt lời, thanh niên nhạy bén nọ đã đẩy đẩy tay cô, rầm rì: "Sếp phải ăn mừng riêng với vợ chứ!"

Cô gái tóc ngắn câm nín liếc anh chàng, sau thấy Nguyên Triết lắc đầu từ chối liền thôi.

***

Hai ngày sau, Thư Mông đang vùi đầu làm kiểm tra thử trên mạng, điện thoại bàn của Nguyên Triết bỗng reo lên.

"Alo?" Nguyên Triết mở loa.

"Sếp, có anh Hứa Hạo Nhiên từ công ty GU tới tìm." Điện thoại phát giọng nam thanh niên.

Hứa Hạo Nhiên?

Thư Mông nghe cái tên quen thuộc, không khỏi liếc nhìn Nguyên Triết. Lâu không gặp, chẳng biết hai nhân vật chính đã tiến triển tới đâu...

Nhưng bất kể thế nào thì từ hôm đó, Tần Ti Vũ xác thực chưa từng xuất hiện lại, có lẽ đã hoàn toàn buông bỏ chàng crush này. Vậy chắc cô nàng và Hứa Hạo Nhiên đang thuận lợi phát triển theo cốt truyện nhỉ.

Thực ra sau khi trải qua đủ thứ chuyện, Thư Mông đã quên kha khá tình tiết... Dù sao cũng lâu lắm rồi, ngoài biết họ sẽ có HE, cô đúng là chẳng nhớ gì nhiều. Thế nên vì sao Hứa Hạo Nhiên bỗng nhiên tới tìm Nguyên Triết, cô tò mò muốn chết đây. Lần trước gặp nam chính, cô còn chưa thành người đó.

Nguyên Triết cũng lộ vẻ bất ngờ: "Để cậu ta tới thẳng văn phòng tôi đi."

"Vâng."

Vài giây sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Thư Mông mới sực nhớ mình giờ đã là người sống. Nhỡ họ bàn chuyện quan trọng thì có vẻ cô không nên ở đây làm cảnh.

"Em cần tránh đi một lát không ạ?" Tuy hiếu kỳ mục đích của đối phương, cô càng quan tâm cảm nhận của Nguyên Triết hơn.

Nguyên Triết: "Không cần đâu."

Thôi được, anh bảo không thì cô cứ ngoan ngoãn ngồi im là được.

Từ cửa chính tới văn phòng không xa, hai người mới dứt lời không lâu, ngoài cửa đã vang tiếng gõ. Nguyên Triết đứng lên đi mở.

Người vào đúng là Hứa Hạo Nhiên đã lâu không gặp —— Hôm nay anh chàng mặc vest xám nhạt, trông rất trang trọng.

"Nguyên Triết."

Nguyên Triết: "Cậu Hứa."

Hứa Hạo Nhiên vừa vào đang định vô thẳng chuyện chính, chợt thấy Thư Mông ngồi trên sofa thì vẻ mặt lộ rõ sự ngạc nhiên: "Anh có khách?"

Nguyên Triết đóng cửa: "Không phải khách."

Hứa Hạo Nhiên nghi hoặc: "Hả?"

Nguyên Triết lười giải thích thêm, trực tiếp ngồi xuống cạnh Thư Mông, nhấc tay hướng cậu chàng: "Mời ngồi."

Hứa Hạo Nhiên bụng đầy thắc mắc nhưng vẫn nghe lời đặt mông xuống, đáp ghế cái là đã không nhịn được dừng mắt trên người Thư Mông. Mà so nhìn mãi vẫn chẳng có ấn tượng gì, hình như chưa gặp bao giờ.

Không phải khách của Nguyên Triết, vậy chẳng lẽ đối tác hay bạn bè thân thích?

"Cậu Hứa tới đây có việc gì?" Nguyên Triết đi thẳng vào vấn đề.

Hứa Hạo Nhiên đành thu hồi sự chú ý của mình, nhìn anh: "Thật ra tôi là tới thay ba tôi."

Hứa Lập Nghiệp? Thư Mông nghĩ thầm, ông chủ Hứa thị tìm Nguyên Triết làm gì? Bọn họ dường như chẳng liên quan gì ngoài Tề Mai đã vào tù...

Nguyên Triết khẽ nhướng mày, trong lòng đương nhiên cũng nghĩ vậy: "Ừ?"

Hứa Hạo Nhiên đoán anh không tin mình ngay, bèn móc một tấm thiệp từ túi áo đặt lên bàn.

"Đây, anh xem là biết."

Nguyên Triết nhận lấy mở ra, Thư Mông cũng lén liếc thử thì phát hiện chỉ là thiệp mời thông thường, nội dung về tiệc sinh nhật lần thứ 56 của Hứa Lập Nghiệp.

Tại sao Hứa Lập Nghiệp lại mời Nguyên Triết? Thư Mông ngầm đoán, hay liên quan đến người đàn bà kia? Nhưng lúc đó nhà họ Hứa đã rạch rõ giới hạn với bà ta, bây giờ chắc không định gợi lại đâu nhỉ?

"Sinh nhật bác trai?" Nguyên Triết đọc sơ qua rồi khép thiệp lại, hỏi.

Hứa Hạo Nhiên gật đầu: "Ừ. Ông ấy đặc biệt bảo tôi gửi anh tấm thiệp này."

Nguyên Triết không đổi sắc hỏi: "Nguyên nhân?"

Hứa Hạo Nhiên mím môi: "Chắc anh cũng biết cuộc thi lần này đặt trọng tâm vào khu vực Châu Á Thái Bình Dương. Mà ngoài văn phòng anh tiến vào chung kết, còn có GU chúng tôi?"

Việc này thì Thư Mông không rõ lắm. Hôm trước xem thông báo cô chỉ lo tìm tên văn phòng Nguyên Triết, không để ý hóa ra GU cũng có tên.

Nhưng GU vốn là công ty thiết kế lâu đời, đứng số một số hai cả nước, bước chân được vào chung kết cũng chẳng hề lạ, thậm chí có thể nói là nằm trong dự kiến.

Nguyên Triết không trả lời, chỉ ra hiệu bằng ánh mắt ý bảo cậu chàng tiếp tục.

Hứa Hạo Nhiên: "GU rất coi trọng cuộc thi lần này, ba tôi tất nhiên cũng biết. Vậy nên hai ngày sau khi kết quả bán kết được công bố, ông xem qua rồi phát hiện anh. Dẫu sao..."

Đoán chừng cậu chàng sắp thốt những lời mình không muốn nghe, Nguyên Triết cau mày định mở miệng lại bị Hứa Hạo Nhiên giành trước sửa lời.

"Tóm lại là ba muốn nói chuyện với anh vì cảm thấy anh rất tài năng trong lĩnh vực thiết kế..." Nói rồi, cậu chàng quan sát ánh mắt Nguyên Triết, nhịn không được chêm một câu giải thích: "Tất nhiên không phải mua chuộc hay bắt anh làm chuyện xấu, chẳng qua muốn thương lượng hợp tác thương mại với phòng làm việc của anh thôi."

Hợp tác thương mại thì được. Thư Mông thấy có thể chấp nhận. Nhưng sao phải chọn dịp sinh nhật nhỉ?

Hứa Hạo Nhiên thấy Nguyên Triết vẫn không nói chuyện, đành phải bất chấp: "Tiệc sinh nhật vốn sắp tới rồi. Hôm đó cũng được coi là buổi gặp gỡ của tinh anh các ngành sản xuất, cũng như các nhà tư bản nổi tiếng thành phố, thậm chí cả nước. Ba thấy anh không hơn tôi mấy tuổi... Dùng lời ba thì, lớp trẻ nên tham gia những trường hợp thế này nhiều hơn, nên mới sai tôi tới đưa thiệp mời."

Nếu chỉ vì Nguyên Triết vừa trẻ vừa tài năng, lại có thực lực mà nhân vật máu mặt trên thương trường như Hứa Lập Nghiệp cũng muốn gặp, vậy không thể nào... Thư Mông đoán ít nhiều phải liên quan đến Tề Mai.

Cô không biết Nguyên Triết có đồng ý hay không, nhưng chắc là không. Bởi vì những chuyện dây dưa đến Tề Mai, anh đều không muốn dính dáng. Cơ mà nói đi phải nói lại, đây cũng coi như một cơ hội tốt, đặc biệt là với phòng làm việc của anh. Ấy vậy tất cả đều phải xem Nguyên Triết, người khác nói cũng vô dụng.

Bất ngờ là, ngay khi Hứa Hạo Nhiên bắt đầu đổ mồ hôi trước sự im ắng này thì Nguyên Triết bỗng lên tiếng: "Được, tôi sẽ tới đúng giờ."

Hứa Hạo Nhiên sửng sốt, như thể chính cậu cũng không ngờ tới.

Lúc ông ba già giao nhiệm vụ, cậu đã giải thích Nguyên Triết là người dầu muối không ăn, mình lại chẳng có quan hệ, thậm chí còn từng xảy ra xung đột, người ta đồng ý thế nào được? Nhưng ba cậu, Hứa Lập Nghiệp, nhất quyết bắt phải đi đưa, cậu cũng ngại từ chối.

Không ngờ đối phương đồng ý đột ngột thế, giờ đến lượt cậu khó hiểu.

Nguyên Triết nhàn nhạt hỏi: "Sao? Cậu Hứa đổi ý?"

"Không phải! Không phải!" Hứa Hạo Nhiên tức tốc lắc đầu. Cậu chỉ ngạc nhiên quá thôi, nào có chuyện đổi ý!

Song, cậu chàng nhanh chóng liếc qua cô gái cạnh Nguyên Triết, nói: "Anh có thể dẫn bạn nhảy theo cùng."

Từ đầu đến cuối cô gái này đều không lánh mặt, vậy hẳn rất quan trọng với Nguyên Triết? Thế thì khả năng đi cùng là rất cao.

"Bạn nhảy?" Thư Mông nghi ngờ bật thành tiếng.

Đây là lần đầu Hứa Hạo Nhiên nghe cô nói chuyện, lập tức giải thích: "À, chẳng là hồi trẻ ba tôi từng đi du học nên rất thích khiêu vũ. Sau đó về nước có thành tựu rồi, mỗi năm đều tổ chức sinh nhật theo hình thức vũ hội. Như năm ngoái ấy, ông nhảy đến độ suýt trật eo, may có mẹ..."

Vừa buột miệng ra từ cấm kỵ, Hứa Hạo Nhiên tức khắc im bặt. Cậu đã không còn nhớ mong người phụ nữ kia, nhưng lâu lâu lỡ miệng vẫn dùng hay xưng hô cũ.

Cũng may Nguyên Triết không phản ứng, giống như đó là người anh chẳng hề quen biết.

Biết mình bất cẩn lỡ lời, Hứa Hạo Nhiên không còn tâm trạng ở lại nữa. Những gì cần truyền đạt đều truyền đạt xong, cậu chàng liền đứng dậy chào tạm biệt.

Nguyên Triết vẫn xa cách giữ đúng lễ phép đáp lại, Thư Mông thì hơi ngập ngừng. Cô muốn hỏi anh vì sao đồng ý tới tiệc sinh nhật Hứa Lập Nghiệp, bởi anh trông không thích náo nhiệt chút nào. May sao, cô chưa cần bật thành lời, Nguyên Triết đã phát hiện mà chủ động giải thích: "Vì Hứa Hạo Nhiên."

Hứa Hạo Nhiên? Thư Mông càng khó hiểu.

Nguyên Triết bình tĩnh ngồi vào lại ghế làm việc: "Nhờ cậu ta nhắc nhở chúng ta về hành động quá trớn của công ty nào đó."

Bấy giờ Thư Mông mới nhớ ra, đúng là có chuyện này.

Hôm ấy Hứa Hạo Nhiên bí mật tiết lộ sẽ có người nhằm vào Nguyên Triết trong cuộc thi lần này, tuy không ngăn được họ, nhưng ít nhất cũng chuẩn bị sẵn tinh thần, bằng không hôm đó ở nhà một mình, cô đã chẳng nghĩ ngay đến việc bị đối thủ cạnh tranh quấy rối... Bình thường chắc chỉ tưởng trộm cướp đột nhập.

Vậy là anh cảm thấy biết ơn nên mới đồng ý tham gia bữa tiệc? Thư Mông ngắm sườn mặt anh, cảm thán trong lòng.