Chàng Nông Dân Cực Phẩm

Chương 9: Giao hẹn



Triệu Hùng Cường không ngờ Tôn Lan Lan lại mạnh dạn như nhưng anh lại rất thích sự mạnh dạn này. Đối phương đã đốt lửa, vậy thì Triệu Hùng Cường cũng không chỉ yên lặng hưởng thụ nữa mà lấy lại thế chủ động, bàn tay to lớn trực. tiếp vuốt ve vòng eo thon thả của Tôn Lan Lan.

"Hừm... ừm..." Trái tim của Tôn Lan Lan kỳ thực đã bị cậu bé hư hỏng nghịch ngợm của Triệu Hùng Cường vờn cho rạo. rực nhộn nhạo, bây giờ lại được anh đột nhiên nhào nặn mâm mê khiến toàn thân cô ta mềm nhữn.

Tuy rằng tay Triệu Hùng Cường đã luồn vào trong lớp áo thun, nhưng phần mềm mại mê người vẫn còn được bao bọc bởi một lớp áo lót dày nữa. Điều này chắc chẳn sẽ khiến Triệu Hùng cường nhịn không nổi, vì vậy anh vừa tăng thêm sức xoa nắn vừa cố gắng tìm cách len lỏi vào trong.

Cơ thể Tôn Lan Lan lúc này vốn đã mềm nhũn, làm sao có thể chịu được sự kích thích của Triệu Hùng Cường. Ngay lập tức, Tôn Lan Lan không cẩn thận phát ra một tiếng rên rỉ mềm mại, cùng lúc đó, đôi tay cô ta cũng không kiểm soát được mà buông lỏng và mơn trớn chậm hơn trước rất nhiều. "A... a..". Âm thanh trong trẻo mà khêu gợi khiến Triệu Hùng Cường giật mình, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy tiếng kêu hay như âm thanh của Tống Ngọc Thanh.

"Cẩn thận..." Rầm... Triệu Hùng Cường và Tôn Lan Lan mê mẩn cái cảm giác thoải mái đê mê mà quên mất tình huống của bọn họ lúc này. Tôn Lan Lan vừa thả lỏng tay lái, chiếc xe tay ga đã trực tiếp tông vào lề đường đầy sỏi đá.

May mẫn thay, Triệu Hùng Cường mạnh mẽ, lập tức chống hai chân đỡ chiếc xe máy, đồng thời đỡ Tôn Lan Lan suýt ngã xuống. Tôn Lan Lan vỗ vỗ ngực, có chút e sợ còn vương vấn mà nhìn con mương sâu cách đó không xa lắm. Triệu Hùng Cường cũng sợ hãi một hồi, nếu vì chuyện vừa rồi mà xảy ra tai nạn thì thật sự chẳng đáng chút nào.

“Chị dâu, chị không sao chứ?" "Không sao đâu, không sao. đâu. Tiểu Cường, chúng ta nhanh chóng đi làm cho xong việc đi. Nếu sau này còn muốn chị thì cậu hẹn với chị ở nhà nhé."

Bọn họ nhìn về phía trước.

“Thật may là cậu rất khỏe, nếu không thì chắc chắn sẽ không tránh khỏi mà bị ngã ở đây” Nói xong, Tôn Lan Lan hít vào một hơi thật sâu và chuẩn bị lái xe về phía thị trấn.

Thấy cơ thể của Tôn Lan Lan đang run lên, Triệu Hùng Cường biết rằng vừa rồi cô ta đã rất sợ hãi. Triệu Hùng Cường ngay lập tức xuống xe đi lên phía trước, nói: "Chị dâu, để em lái xe, chị ngồi đằng sau cho thoải mái.“

“Cậu có biết lái xe không?” "Có chứ, em đã từng lái một chiếc xe loại khác của bạn cùng lớp khi còn đi học. Loại xe này dễ lái hơn chiếc kia nhiều."

Nghe Triệu Hùng Cường nói vậy, Tôn Lan Lan yên tâm hơn hẳn. Cô ta xuống xe để Triệu Tiểu Cương chở. Lần này hai người tập trung hơn nhiều, Triệu Hùng Cường đã mau chóng đưa Tôn Lan Lan tới phòng Tín dụng nông thôn.

Sau khi giúp Tôn Lan Lan đỗ xe, Triệu Hùng Cường đi đến chỗ bán sỉ tôm giống. Tôn Lan Lan không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng khi thấy anh ân cần hiểu chuyện như vậy.

“Triệu Hùng Cường, khi nào xong thì qua đây nhé. Chị đợi cậu ở bên này” Nói xong, Tôn Lan Lan không khỏi nghĩ đến cảnh nóng bỏng của hai người lúc ngồi trên xe khi nãy, mặt không nhịn nổi mà hồng ửng lên. Cô ta xoay người, đôi chân mang giày cao gót màu đỏ chạy nhanh về phía hiệp hội Tín dụng nông thôn. Nhìn tình cảnh Tôn Lan Lan xấu hổ đỏ bừng mặt, Triệu Hùng Cường cảm giác như mình vừa phát hiện ra một thế giới mới mẻ, không ngờ người phụ nữ bình thường luôn thoải mái cởi mở lại có nét mặt như vậy, không khỏi cười lớn mà nói: “Chị dâu, đợi em nhé, em sẽ quay lại ngay."

Nghe được Triệu Hùng Cường lớn tiếng đáp, Tôn Lan Lan đột nhiên cảm thấy trong lòng như có nai con chạy loạn, đồng thời cảm động nở nụ cười. Dọc đường đi, Triệu Hùng Cường không ngừng nhung nhớ sự đụng chạm mềm mại của Tôn Lan Lan, trong lòng không nhịn được mà ôm ấp mong chờ.

Chợ bán buôn cá bột Hồng Phát là chợ bán buôn cá bột lớn nhất ở thị trấn Hương Liễu. Triệu Hùng Cường vừa tới đã nhìn thấy ở đây có bán rất nhiều loại tôm càng nên vô cùng vui vẻ mà hỏi giá liên tiếp vài chỗ tới khi tìm được nơi rẻ nhất, mua liền mười cân giống chỉ với sáu mươi nhân dân tệ. Nhìn những con tôm giống tươi ngon, Triệu Hùng Cường nóng lòng muốn mau chóng trở về để thử nuôi chúng.

Khi đến cuối chợ bán buôn Hồng Liễu, Triệu Hùng Cường bất ngờ nhìn thấy một bảng quảng cáo mua bán động vật hoang dã trước cửa khách sạn "Bồng Lai" nổi tiếng nhất thị trấn. Nấm thông rừng được ghi rõ ràng có giá ba mươi tệ một cân, giá lươn rừng cũng cao đến mức chẳng giống bình thường. Triệu Hùng Cường lẳng lặng viết lại số điện thoại lên bảng quảng cáo, anh đã nghĩ cách kiếm được khoản tiền lớn đầu tiên.

Lúc Triệu Tiểu Cường đến trước phòng Tín dụng nông thôn, trên tay còn mang theo mười kí tôm giống, vừa đúng lúc nhìn thấy Tôn Lan Lan bước ra ngoài.

"Chị dâu, mọi chuyện suôn sẻ chứ?”

Lúc nhìn thấy Triệu Hùng Cường, Tôn Lan Lan cũng vui vẻ, cười nói: "Ừm, rất thuận lợi, xong rồi à?"

“Về nhà thôi, em chở chị về." Nghe được lời nói của Triệu Hùng Cường, Tôn Lan Lan biết ngay Triệu Hùng Cường lo sợ sẽ xảy ra chuyện như trước lần nữa nên cô ta lập tức gật đầu đồng ý.

Trên đường trở về, Triệu Hùng Cường cảm giác được hai khối mềm mại áp vào sau lưng, không khỏi có chút buồn bực, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế, dù sao trước đó anh cũng đã học được một bài học.

“Chị dâu, chị vay bao nhiêu thế?” Tôn Lan Lan không ngờ Triệu Tiểu Cương lại hỏi vấn đề này nhưng vẫn lập tức nói: “Hơn sáu mươi nghìn, vốn là chị tưởng sẽ rất khó được duyệt, nhưng lại không ngờ các cán bộ vô cùng niềm nở giúp đỡ chị mau chóng làm xong thủ tục."

Triệu Hùng Cường nghe Tôn Lan Lan phấn khích mà kể, cười đáp: "Phải vậy chứ, hôm nay chị dâu của em ăn mặc như tiên nữ giáng trần. Đối phương vừa nhìn là đã bị chị dâu em hớp hồn từ lâu rồi. Ngay cả một người có tâm trí kiên định mạnh mẽ như em mà còn không nhịn được, nói gì tới những người đó.“

"Tiên nữ cái gì chứ? Cậu chưa từng nghe nói phụ nữ ba mươi như cặn bã sao? Chị dâu nhà cậu đã hai mươi tám tuổi rồi, chẳng mấy chốc cũng chỉ như bã đậu thôi.”

“Ai nói thế chứ? Em thấy chị dâu em bây giờ là một đóa hoa rực rỡ kiều diễm säc hương đủ đầy, hoa còn chưa phải lúc nở tươi tắn nhất, sao lại nói là cặn bã? Hơn thế nữa, làn da trên người chị mịn màng như lụa, ngay cả con gái mười tám cũng chưa đẹp được như vậy đâu.”

Tôn Lan Lan nghe vậy, không khỏi nhớ tới cảm giác khi hai bàn tay to lớn của Triệu Hùng Cường thò vào áo của mình. Suy nghĩ đó làm cô ta suýt không kìm lòng nổi, cảm thấy phía dưới đã có chút ẩm ướt và nóng bức, nhưng rồi nghĩ đến việc phải về nhà sớm, cô ta nén lại, kiềm chế sự bồn chồn trong lòng,

"Cậu thật biết cách làm phụ nữ vui vẻ. Thế cậu đã từng sờ thử làn da con gái mười tám tuổi rồi hay sao? Đừng nói dối chị nhé, chị không dễ bị lừa đâu.“

"Em nói thật mà. Em đã chạm vào tay của mấy đứa con gái trong lớp, và chắc chắn răng không ai mềm mại băng chị đâu."

Nói xong, Triệu Hùng Cường dùng tay vuốt ve đùi non trắng nõn mang tất đen của Tôn Lan Lan. Cô ta không ngờ Triệu Hùng Cường lại to gan như vậy, cô ta đã phải đè nén cảm xúc trong lòng rồi nhưng bị bàn tay to lớn đó kích thích như thế, lại không khỏi mất kiểm soát.

Cảm nhận được Tôn Lan Lan càng ngày càng xích lại gần mình, Triệu Hùng Cường cảm thấy thật vui mừng. Cùng lúc, bàn tay trên chân Tôn Lan Lan bắt đầu nhào nặn, xoa bóp càng mạnh bạo.

"Hùng...Cường..., nhanh...dừng lại..." Hơi thở của Tôn Lan Lan phả vào bên tai khiến Triệu Hùng Cường muốn dừng xe ngay lập tức để chơi Tôn Lan Lan ngay tại đây.

"Hùng Cường..., đừng... như vậy, chị dâu... sớm muộn gì cũng là của em, đừng gấp." Mặc dù Tôn Lan Lan rất thích thú nhưng cô ta lại không muốn Lưu Đại Tráng về nhà phát hiện ra điều gì kỳ lạ. Tôn Lan Lan cảm thấy quần lót của mình đang ướt đẫm dính dớp rồi, may mắn rằng cô ta đang mặc quần bò, nếu mà là một chiếc quần mỏng khác thì cô ta đã tự biến mình thành trò cười.

"Này chị dâu, chúng ta giao hẹn trước nhé?”

Triệu Hùng Cường không ngờ Tôn Lan Lan lại mạnh dạn như vậy, nhưng anh lại rất thích sự mạnh dạn này. Đối phương đã đốt lửa, vậy thì Triệu Hùng Cường cũng không chỉ yên lặng hưởng thụ nữa mà lấy lại thế chủ động, bàn tay to lớn trực. tiếp vuốt ve vòng eo thon thả của Tôn Lan Lan.

"Hừm... ừm..." Trái tim của Tôn Lan Lan kỳ thực đã bị cậu bé hư hỏng nghịch ngợm của Triệu Hùng Cường vờn cho rạo rực nhộn nhạo, bây giờ lại được anh đột nhiên nhào nặn mâm mê khiến toàn thân cô ta mềm nhữn.

Tuy rằng tay Triệu Hùng Cường đã luồn vào trong lớp áo thun, nhưng phần mềm mại mê người vẫn còn được bao bọc bởi một lớp áo lót dày nữa. Điều này chắc chẳn sẽ khiến Triệu Hùng cường nhịn không nổi, vì vậy anh vừa tăng thêm sức xoa nắn vừa cố gắng tìm cách len lỏi vào trong.

Cơ thể Tôn Lan Lan lúc này vốn đã mềm nhữn, làm sao có thể chịu được sự kích thích của Triệu Hùng Cường. Ngay. lập tức, Tôn Lan Lan không cẩn thận phát ra một tiếng rên rỉ mềm mại, cùng lúc đó, đôi tay cô ta cũng không kiểm soát được mà buông lỏng và mơn trớn chậm hơn trước rất nhiều. "A... a.." m thanh trong trẻo mà khêu gợi khiến Triệu Hùng Cường giật mình, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy tiếng kêu hay như âm thanh của Tống Ngọc Thanh.

"Cẩn thận..." Rầ riệu Hùng Cường và Tôn Lan Lan mê mẩn cái cảm giác thoải mái đê mê mà quên mất tình huống của bọn họ lúc này. Tôn Lan Lan vừa thả lỏng tay lái, chiếc xe tay ga đã trực tiếp tông vào lề đường đầy sỏi đá.

May mản thay, Triệu Hùng Cường mạnh mẽ, lập tức chống hai chân đỡ chiếc xe máy, đồng thời đỡ Tôn Lan Lan suýt ngã xuống. Tôn Lan Lan vỗ vỗ ngực, có chút e sợ còn vương vấn mà nhìn con mương sâu cách đó không xa lắm. Triệu Hùng Cường cũng sợ hãi một hồi, nếu vì chuyện vừa rồi mà xảy ra tai nạn thì thật sự chẳng đáng chút nào.

"Chị dâu, chị không sao chứ?" "Không sao đâu, không sao đâu. Tiểu Cường, chúng ta nhanh chóng đi làm cho xong việc đi. Nếu sau này còn muốn chị thì cậu hẹn với chị ở nhà nhé."

Bọn họ nhìn về phía trước.

“Thật may là cậu rất khỏe, nếu không thì chắc chẳn sẽ không tránh khỏi mà bị ngã ở đây." Nói xong, Tôn Lan Lan hít vào một hơi thật sâu và chuẩn bị lái xe về phía thị trấn.

Thấy cơ thể của Tôn Lan Lan đang run lên, Triệu Hùng Cường biết răng vừa rồi cô ta đã rất sợ hãi. Triệu Hùng Cường ngay lập tức xuống xe đi lên phía trước, nói: "Chị dâu, để em lái xe, chị ngồi đăng sau cho thoải mái.“

“Cậu có biết lái xe không?” "Có chứ, em đã từng lái một chiếc xe loại khác của bạn cùng lớp khi còn đi học. Loại xe này dễ lái hơn chiếc kia nhiều."

Nghe Triệu Hùng Cường nói vậy, Tôn Lan Lan yên tâm hơn hẳn. Cô ta xuống xe để Triệu Tiểu Cương chở. Lần này hai người tập trung hơn nhiều, Triệu Hùng Cường đã mau chóng đưa Tôn Lan Lan tới phòng Tín dụng nông thôn.

Sau khi giúp Tôn Lan Lan đỗ xe, Triệu Hùng Cường đi đến chỗ bán sỉ tôm giống. Tôn Lan Lan không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng khi thấy anh ân cần hiểu chuyện như vậy.

“Triệu Hùng Cường, khi nào xong thì qua đây nhé. Chị đợi cậu ở bên này” Nói xong, Tôn Lan Lan không khỏi nghĩ đến cảnh nóng bỏng của hai người lúc ngồi trên xe khi nấy, mặt không nhịn nổi mà hồng ửng lên. Cô ta xoay người, đôi chân mang giày cao gót màu đỏ chạy nhanh về phía hiệp hội Tín dụng nông thôn. Nhìn tình cảnh Tôn Lan Lan xấu hổ đỏ bừng mặt, Triệu Hùng Cường cảm giác như mình vừa phát hiện ra một thế giới mới mẻ, không ngờ người phụ nữ bình thường luôn thoải mái cởi mở lại có nét mặt như vậy, không khỏi cười lớn mà nói: “Chị dâu, đợi em nhé, em sẽ quay lại ngay."

Nghe được Triệu Hùng Cường lớn tiếng đáp, Tôn Lan Lan đột nhiên cảm thấy trong lòng như có nai con chạy loạn, đồng thời cảm động nở nụ cười. Dọc đường đi, Triệu Hùng Cường không ngừng nhung nhớ sự đụng chạm mềm mại của Tôn Lan Lan, trong lòng không nhịn được mà ôm ấp mong chờ.

Chợ bán buôn cá bột Hồng Phát là chợ bán buôn cá bột lớn nhất ở thị trấn Hương Liễu. Triệu Hùng Cường vừa tới đã nhìn thấy ở đây có bán rất nhiều loại tôm càng nên vô cùng vui vẻ mà hỏi giá liên tiếp vài chỗ tới khi tìm được nơi rẻ nhất, mua liền mười cân giống chỉ với sáu mươi nhân dân tệ. Nhìn những con tôm giống tươi ngon, Triệu Hùng Cường nóng lòng muốn mau chóng trở về để thử nuôi chúng.

Khi đến cuối chợ bán buôn Hồng Liễu, Triệu Hùng Cường bất ngờ nhìn thấy một bảng quảng cáo mua bán động vật hoang dã trước cửa khách sạn "Bồng Lai" nổi tiếng nhất thị trấn. Nấm thông rừng được ghi rõ ràng có giá ba mươi tệ một cân, giá lươn rừng cũng cao đến mức chẳng giống bình thường. Triệu Hùng Cường lẳng lặng viết lại số điện thoại lên bảng quảng cáo, anh đã nghĩ cách kiếm được khoản tiền lớn đầu tiên.

Lúc Triệu Tiểu Cường đến trước phòng Tín dụng nông thôn, trên tay còn mang theo mười kí tôm giống, vừa đúng lúc nhìn thấy Tôn Lan Lan bước ra ngoài.

"Chị dâu, mọi chuyện suôn sẻ chứ?”

Lúc nhìn thấy Triệu Hùng Cường, Tôn Lan Lan cũng vui vẻ, cười nói: "Ừm, rất thuận lợi, xong rồi à?"

“Về nhà thôi, em chở chị về." Nghe được lời nói của Triệu Hùng Cường, Tôn Lan Lan biết ngay Triệu Hùng Cường lo sợ sẽ xảy ra chuyện như trước lần nữa nên cô ta lập tức gật đầu đồng ý.

Trên đường trở về, Triệu Hùng Cường cảm giác được hai khối mềm mại áp vào sau lưng, không khỏi có chút buồn bực, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế, dù sao trước đó anh cũng đã học được một bài học.

“Chị dâu, chị vay bao nhiêu thế?” Tôn Lan Lan không ngờ Triệu Tiểu Cương lại hỏi vấn đề này nhưng vẫn lập tức nói: “Hơn sáu mươi nghìn, vốn là chị tưởng sẽ rất khó được duyệt, nhưng lại không ngờ các cán bộ vô cùng niềm nở giúp đỡ chị mau chóng làm xong thủ tục."

Triệu Hùng Cường nghe Tôn Lan Lan phấn khích mà kể, cười đáp: "Phải vậy chứ, hôm nay chị dâu của em ăn mặc như tiên nữ giáng trần. Đối phương vừa nhìn là đã bị chị dâu em hớp hồn từ lâu rồi. Ngay cả một người có tâm trí kiên định mạnh mẽ như em mà còn không nhịn được, nói gì tới những người đó.“

"Tiên nữ cái gì chứ? Cậu chưa từng nghe nói phụ nữ ba mươi như cặn bã sao? Chị dâu nhà cậu đã hai mươi tám tuổi rồi, chẳng mấy chốc cũng chỉ như bã đậu thôi.”



“Ai nói thế chứ? Em thấy chị dâu em bây giờ là một đóa hoa rực rỡ kiều diễm sắc hương đủ đầy, hoa còn chưa phải lúc nở tươi tắn nhất, sao lại nói là cặn bã? Hơn thế nữa, làn da trên người chị mịn màng như lụa, ngay cả con gái mười tám cũng chưa đẹp được như vậy đâu.”

Tôn Lan Lan nghe vậy, không khỏi nhớ tới cảm giác khi hai bàn tay to lớn của Triệu Hùng Cường thò vào áo của mình. Suy nghĩ đó làm cô ta suýt không kìm lòng nổi, cảm thấy phía dưới đã có chút ẩm ướt và nóng bức, nhưng rồi nghĩ đến việc phải về nhà sớm, cô ta nén lại, kiềm chế sự bồn chồn trong lòng,

"Cậu thật biết cách làm phụ nữ vui vẻ. Thế cậu đã từng sờ thử làn da con gái mười tám tuổi rồi hay sao? Đừng nói dối chị nhé, chị không dễ bị lừa đâu.”

"Em nói thật mà. Em đã chạm vào tay của mấy đứa con gái trong lớp, và chắc chắn răng không ai mềm mại bằng chị đâu."

Nói xong, Triệu Hùng Cường dùng tay vuốt ve đùi non trằng nõn mang tất đen của Tôn Lan Lan. Cô ta không ngờ Triệu Hùng Cường lại to gan như vậy, cô ta đã phải đè nén cảm xúc trong lòng rồi nhưng bị bàn tay to lớn đó kích thích như thế, lại không khỏi mất kiểm soát.

Cảm nhận được Tôn Lan Lan càng ngày càng xích lại gần mình, Triệu Hùng Cường cảm thấy thật vui mừng. Cùng lúc, bàn tay trên chân Tôn Lan Lan bắt đầu nhào nặn, xoa bóp. càng mạnh bạo.

"Hùng...Cường..., nhanh...dừng lại..." Hơi thở của Tôn Lan Lan phả vào bên tai khiến Triệu Hùng Cường muốn dừng xe ngay lập tức để chơi Tôn Lan Lan ngay tại đây.

như vậy, chị dâu... sớm muộn gì cũng là của em, đừng gấp." Mặc dù Tôn Lan Lan rất thích thú nhưng cô ta lại không muốn Lưu Đại Tráng về nhà phát hiện ra điều gì kỳ lạ. Tôn Lan Lan cảm thấy quần lót của mình đang ướt đẫm dính dớp rồi, may mắn rằng cô ta đang mặc quần bò, nếu mà là một chiếc quần mỏng khác thì cô ta đã tự biến mình thành trò cười.

"Này chị dâu, chúng ta giao hẹn trước nhé?”