Chàng Rể Ẩn Thân

Chương 3: Phát điên!



Nhìn thời gian, bây giờ là bảy giờ tối, Trương Bá Sinh rón rén đi ra khỏi biệt thự, cẩn thận đóng cổng, giẫãm lên hai cái bàn đạp, cưỡi chiếc xe đạp cũ nát kia, ra khỏi sân biệt thự.

Trương Bá Sinh một bên đạp xe, một bên lôi điện thoại di động ra, gọi điện thoại.

"Lão đại, không phải anh đang làm người đàn ông của gia đình sao, sao lại nghĩ tới việc gọi điện thoại cho tôi vậy?” Từ trong điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông, chính là anh chàng buổi chiều hôm nay tới biệt thự tìm Trương Bá Sinh.

"Điều tra cho tôi một chút, có phải hôm nay có người chọc. vào vợ tôi không!" Giọng Trương Bá Sinh khó che giấu được sự: tức giận.

"Vâng lão đại, anh đừng cúp máy, bây giờ tôi sẽ cho người đi điều tra cho anh..."

Trương Bá Sinh từ trong điện thoại nghe được tiếng nói chuyện, cũng có thể nghe được tiếng bàn phím vang lên lách cách.

Chưa tới ba mươi giây, anh chàng đẹp trai mở miệng lần nữa: “Lão đại, tra được rồi, tập đoàn Nhất Lâm cùng tập đoàn Thi Chu cùng nhau hợp tác phát triển một mảnh đất, kết quả sau khi tập đoàn Nhất Lâm đưa ra một khoản đầu tư, Thi Chu đột nhiên đơn phương chấm dứt hợp tác, tổng giám đốc tập đoàn Thi Chu đưa ra một yêu cầu, muốn chị dâu tối nay một mình đi đến tập đoàn Thi Chu, để có thể xem xét xem có nên tiếp tục hợp tác hay không."

Gân xanh trên tay Trương Bá Sinh trong nháy mắt nổi lên, trong giọng nói không có cách nào che giấu được sự tức giận: “Phá vỡ hợp đồng của vợ tôi? Hắn muốn chết sao! Trong vòng mười giây, đem địa chỉ và hình của tên họ Chu kia gửi cho tôi, cứ như vậy đi!"

Trương Bá Sinh vừa ngắt điện thoại, thông tin vị trí liền được gửi tới, tổng giám đốc tập đoàn Thi Chu, bây giờ đang ở tòa trụ sở chính của Thi Chu.

Tập đoàn Thi Chu, năm ở phía nam thành phố Châu Xuyên, tổng cộng có mười một tầng, tầng cao nhất chính là phòng làm việc của tổng giám đốc, tổng giám đốc Chu Tắc ba mươi tuổi đang mặc áo sơ mi, ngồi ở bàn làm việc rộng lớn, uống trà Long Tĩnh thượng đảng, hắn nhìn hình ảnh trong máy tính trước mặt, phía trên đang hiện lên từng tấm hình của Lâm Thùy Hân.

Nhìn người phụ nữ xinh đẹp hoàn hảo trong những tấm hình kia, trong mắt Chu Tắc lóe lên một nụ cười thâm hiểm, tự nhủ: "Chơi với tôi? Tôi ngược lại muốn xem một chút Lâm Thùy Hân cô có bao nhiêu bản lĩnh, tiếp tục giữ sự thận trọng kia, hay là làm cho mười mấy tỷ đầu tư kia trôi theo dòng nước!"

Chu Tắc cố tình làm khó Lâm Thùy Hân, hơn nữa còn nói rất rõ ràng với Lâm Thùy Hân, muốn tiếp tục phát triển khu đất kia, thì đến chỗ Chu Tắc tôi, ngủ một đêm!

Chu Tắc thưởng thức trà Long Tĩnh, nhìn thời gian, hẳn cho. là, vẫn còn ba giờ đồng hồ nữa, người phụ nữ hoàn mỹ đó sẽ xuất hiện ở trước mặt mình, để mặc cho mình chơi đùa.

A, đúng rồi, nghe nói cô ta kết hôn rồi, nhưng hình như tìm được một tên chồng phế vật, đợi mình chơi cô ta xong, sẽ đi †ìm tên chồng phế vật kia của cô ta trò chuyện một chút, xem xem cái loại gỗ mục kia, có dám làm gì mình hay không!

" Âm " một tiếng!

Chu Tắc đang đắm chìm trong ảo tưởng tuyệt vời của mình, thì cửa phòng làm việc của hẳn bị người từ bên ngoài một cước đá văng ra.

Tiếng vang này, làm Chu Tắc giật mình, Chu Tắc thấy một tên mặc áo ba lỗ màu trắng, quần short ngố xuất hiện ở trước mặt mình.

Chu Tắc không chút suy nghĩ liền quát lên: “Anh là ai, cút ra ngoài cho tôi!"

"Người muốn lấy mạng của mày!" Trương Bá Sinh một bước vọt tới, trong lúc Chu Tắc còn chưa kịp phản ứng, tay. Trương Bá Sinh đã năm được mái tóc ngắn của Chu Tắc, đối mặt với bàn gỗ trước mặt đập mạnh một cái, phát ra tiếng va chạm “bùm bụp”.

Chu Tắc ngay cả cơ hội phản ứng lại cũng không có, liền cảm giác được một cơn đau nhói trước trán mình, loại đau đớn này làm cho hắn gần như bất tỉnh, một dòng ấm áp từ trên trán chảy xuống, nhuộm đỏ mi mắt hẳn, đó là máu của hẳn.

Trương Bá Sinh nắm lấy mái tóc ngắn của Chu Tắc, tùy tiện hất một cái sang bên cạnh, một người nặng hơn 90kg như Chu Tắc cứ như vậy bị Trương Bá Sinh nhẹ nhàng ném qua một bên.

Chu Tắc đưa tay sờ trán, máu tươi trên tay làm cho hắn nổi điên lên, từ khi mình ra đời cho tới bây giờ, chưa có người nào dám làm như vậy với mình!

Ánh mắt thâm độc của Chu Tắc nhìn chằm chằm Trương Bá Sinh, căn răng nói: "Nhóc con, mày muốn chết à?"

"Hahal" Trương Bá Sinh khẽ cười một tiếng, anh giơ ra quả đấm, nhằm ngay chiếc bàn làm việc bằng gỗ nguyên chất, hung hăng đấm xuống một quyền.

Mắt Chu Tắc mở to, hắn thấy rõ ràng, chiếc bàn làm việc bằng gỗ dày hơn 10cm, bị người trước mặt này, một quyền đấm xuyên qua!

Cú đấm mạnh mẽ này, làm cho Chu Tắc hung hăng nuốt nước miếng, cú đấm như vậy đánh vào người mình, sẽ như thế nào đây? Nghĩ tới đây, Chu Tắc có chút nghĩ mà sợ: “Mày là ail Tao hình như từ trước đến giờ chưa từng động chạm đến mày!"

Trương Bá Sinh giơ ra hai ngón tay với Chu Tắc: “Tao là ai không quan trọng, bây giờ cho mày hai lựa chọn, thứ nhất, bỏ ngay cái thủ đoạn bẩn thỉu mà mày đối phó với tập đoàn Nhất Lâm đi, thứ hai, tao bây giờ sẽ giết mày, mày chọn đi!"

Chu Tắc vốn dĩ đang sợ hãi trước sức mạnh của Trương. Bá Sinh, sau khi nghe được lời nói như vậy, sự lo sợ trong lòng kia, đột nhiên biến mất, haha, hóa ra là Nhất Lâm sai người tới.

Chu Tắc ung dung chỉnh lại cổ áo sơ mi, từ dưới đất bò dậy, rút cái khăn ra lau máu tươi trên trán, đối mặt với Trương Bá Sinh nói: "Tao nói không thì sao? Mày muốn giết tao, vậy thì làm đi, để tao xem số tiền Nhất Lâm cho mày, có đáng giá bằng mạng mày hay không, mày cho là giết tao xong, thì mày có thể bình yên vô sự sao?”

Chu Tắc không để ý chút nào đến sự uy hiếp của Trương Bá Sinh.

Trương Bá Sinh cũng vì lời của Chu Tắc, lộ ra một biểu tình như đã bừng tỉnh hiểu ra: “Ồ, đúng, mày còn nhắc nhở tao như vậy, giết người thì phải đền mạng, vậy thì như này đi, tao đổi cho mày cái điều kiện khác, hoặc là kết thúc cái trò lừa bịp của mày với Nhất Lâm, hoặc là tao sẽ phá hủy cái tập đoàn Thi Chu này của mày, mày có một phút để lựa chọn, trong một phút không chọn được, tao sẽ ngầm thừa nhận lựa chọn của mày là điều kiện thứ hai, bắt đầu tính giờ."

"Haha!" Chu Tắc không nhịn được cười hắt ra một tiếng, đánh giá người mặc áo ba lỗ màu trảng quần short ngố - Trương Bá Sinh: “Nhóc con, mày đang nằm mơ sao? Phá hủy Thi Chu của tao, chỉ dựa vào mày? Mày cho là, thế giới này, chỉ cần dựa vào năm đấm để nói chuyện sao? Mày có thể đánh tiếp, một cú điện thoại của tao, cũng có thể làm cho mày không thấy được mặt trời ngày mail"

"Xuyt!" Trương Bá Sinh làm một động tác cho Chu Tắc im lặng, anh đang gọi điện thoại, nói vào trong điện thoại - Năm mươi giây sau, tôi không liên lạc với cậu, thì phá hủy ngay. cái tập đoàn Thi Chu này, có rất nhiều cách, cậu tự lựa chọn đi"

"Mẹ kiếp! Làm bộ làm tịch!" Chu Tắc đá mạnh ghế của mình, mặc dù hắn cho là, biểu cảm hiện tại của tên này, giống như một tên hề, nhưng đối phương lại không đem Thi Chu để trong mắt, làm hắn không hài lòng chút nào.

"Nhóc con, mặc dù tao không biết mày là ai, nhưng tao cũng sẽ cho mày hai lựa chọn, thứ nhất, nhanh chóng dập đầu ba cái cho tao, cút ra khỏi phòng làm việc của tao, thứ hai, bây giờ tao sẽ giết chết mày, hơn nữa tuyệt đối sẽ không đền mạng, mày tự lựa chọn đi." Mắt Chu Tắc hung dữ, nhìn chằm chằm Trương Bá Sinh: “Tao cho mày, ba mươi gi

"Ba mươi." Một tiếng đếm ngược vang lên, đến từ Trương. Bá Sinh.