Chàng Rể Đào Hoa

Chương 587: Người thừa kế



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.

**********

Chương 587: Người thừa kế

Lời vừa nói ra, mọi người đồng loạt quay người lại, rõ ràng là một cô gái xinh đẹp kiêu ngạo, thẳng lưng nghênh ngang đi tới.

Chu Đại Trần lập tức nói: “Cô không biết khoác lác có thể chết sao?” “Ai thèm nói khoác với anh chứ?” Trần Khả Di lạnh lùng nói: “Dady của tôi chính là người thừa kế gia tộc Rothschild Trần Viễn Khải, không cần nói tới anh tôi có bao nhiêu tài sản, ông ngoại anh tôi có bao nhiêu tài sản, chỉ nói tài sản của daddy tôi, có phải anh đã thấy lực bất tòng tâm rồi không?” “Cái gì!”

Chu Đại Trần nhảy dựng lên, không thể tin được nói: “Cô cô cô là con gái của người thừa kế gia tộc Rothschild Trần Viễn Khải sao?"

Gia tộc Rothschild nước Anh được công nhận là gia tộc giàu có nhất thế giới, cụ thể có bao nhiêu tiền đã là con số thiên văn, tóm lại là người không có gì ngoài tiền, không có bất kỳ tài sản một gia tộc nào có thể vượt qua Rothschild nước Anh dù là một phần mười, càng đừng nói tới nhà họ Chu anh ta, nếu cùng Rothschild nước Anh đem tài sản ra so sánh, quả thực chính là lấy con số nhỏ như kiến so với con số lớn như voi, một cây lông mao của voi cũng có thể đè chết con kiến. “Anh còn nghĩ rằng tôi nói giỡn với anh sao?” Trần Khả Di lạnh lùng nói.

Lúc này, bên cạnh có mấy người quyền quý nước Đức nhận ra Trần Khả Di, liền đi tới cùng Trần Khả Di chào hỏi. “Chào cô Trần” “Thật vui khi có thể nhìn thấy cô Trần”

Chu Đại Trần lập tức hỏi mấy người quyền quý nước Đức cô gái này là ai.

Có một người quyền quý trả lời: “Cô ấy là Trần Khả Di con gái của người thừa kế gia tộc Rothschild nước Anh.

Chu Đại Trần sợ tới ngây người!

Con mẹ nó, thật đúng là người của gia tộc Rothschild nước Anh! “Tôi có thể thay thế được nhà họ Chu, làm tài phiệt cho

Tần Môn không?” Trần Hoàng Thiên hỏi.

Tần Thanh Phong cười trả lời: “Hoàn toàn có tư cách, nhưng mà việc cho phép anh trở thành tài phiệt Tần Môn hay không tôi không thể quyết định được, phải hỏi ông nội tôi xem thế nào đã” “Vậy tôi đi gặp ông Tần được chứ? Trần Hoàng Thiên ngập ngừng hỏi.

Tần Thanh Phong gật đầu nói được, rồi làm ra tư thế mời, Trần Khả Di lập tức ôm lấy cánh tay Trần Hoàng Thiên, Trần Hoàng Thiên kéo tay Hồ linh Nhi, đi đến chỗ ông Tần.

Nhìn thấy một màn này, rất nhiều người ghen tị với Trần Hoàng Thiên.

Hai bên trái phải đều là hai cô gái vô cùng xinh đẹp, thế này cũng quá hạnh phúc rồi!

Là người đàn ông có được như vậy, thực sự là quá thành công rồi! Đến nỗi Chu Đại Trần, mồ hôi đã rơi như mưa.

Nếu tên Trần Hoàng Thiên này thay thế được địa vị tài phiệt của nhà họ Chu anh ta, lại còn thu thập anh ta, anh ta không còn Tần Môn làm chỗ dựa, vậy chẳng phải sẽ chết rất thảm sao? “Cậu muốn làm tài phiệt cho Tần Môn chúng tôi sao?”

Trần Hoàng Thiên vừa ngồi xuống bên cạnh ông Tần, ông Tần liền mỉm cười hỏi, ông ta tuy thoạt nhìn như tám mươi chín mươi tuổi, nhưng lực từ giọng nói không khác gì người trẻ tuổi, tất nhiên là ông ta nghe được những gì Trần Hoàng Thiên nói lúc nãy. “Đúng vậy ông Tần, không biết có được không?” Tràn Hoàng Thiên cũng cười hỏi.

Ông Tần nói: “Tài sản đúng là đủ dùng, nhưng thân phận có chút bí ẩn, trước tiên nói một chút về gia đình tôi nhìn xem thử có thể đảm nhận vị trí tài phiệt Tần Môn không”

Trần Hoàng Thiên cũng không giấu giếm, nhẹ giọng nói: “Tôi là người nhà họ Trần ở thủ đô, tên gọi Trần Hoàng Thiên, sở hữu hai tập đoàn lớn là tập đoàn giải trí Entertainment và tập đoàn Cửu Đỉnh, hội trưởng hội Thiên Minh là ông ngoại tôi, người thừa kế gia tộc Rothschild là chú họ của tôi, người dẫn đầu Phật Gia Đường là ba tôi, Lý Đức Thành là sư phụ tôi. “Cái gì!”

Ban đầu ông Tần còn mặt không cảm xúc nghe anh nói, nhưng tới lúc nghe được người đứng đầu Phật Gia Đường là ba của Trần Hoàng Thiên, sắc mặt liền thay đổi, tất nhiên khi biết được sư phụ Trần Hoàng Thiên là Lý Đức Thành, ông càng kinh ngạc từ chỗ ngồi bật dậy, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ nhìn Trần Hoàng Thiên.

Tần Thanh Phong lập tức nhíu mày nói: “Ông nội, tuy anh ta đúng là mào hồng, người thân đúng là vừa có tiền vừa có quyền, nhưng ông cũng không cần khiếp sợ như vậy đâu, dù anh ta là con của chủ Phật Gia Đường, thì thế lực của chúng ta cũng có thể nghiền ép được, sao ông nội lại không bình tĩnh như vậy?”

Tần Thanh Phong rất kinh ngạc hỏi.

Trong Lục Phiến Môn, sức mạnh của bất cứ một môn phái nào cũng có thể nghiền nát Phật Gia Đường.

Nếu là người bình thường nghe xong gia thế của Trần Hoàng Thiên, bị dọa sợ cũng là chuyện không tránh khỏi, giống như Chu Đại Trần, bị dọa sợ ngã ngồi dưới đất, anh ta một chút cũng không thấy kinh ngạc, dù sao thì bối cảnh lớn như vậy ai nghe xong mà không sợ?

Nhưng Tần Môn thì không giống vậy. Thực lực Tần Môn rất mạnh, ở trong Lục Phiến Môn nếu nói Tần Môn là số hai thì không ai là số một.

Cho nên bất kể là tiền tài hay quyền thế ở trước mặt Tần Môn, đều chỉ giống như gió thổi mây bay mà thôi, không có ai có thể đánh bại được Tần Môn.

Nhưng ông nội lại bị tên Tần Hoàng Thiên kia làm cho khiếp sợ tới mức nhảy dựng lên, chuyện này thật không bình thường.

Anh ta và em gái Tần Thanh Lam đều không bị dọa sợ, ông nội lại bị dọa sợ, thực sự là nhảm nhí mà! “Con không biết đau”

Ông Tần lấy lại tinh thần tù cơn khiếp sợ, từ từ nói: “Ông không phải vì cậu ta nhắc tới tiền tài, quyền thế mà sợ, mà là bị tên tuổi sư phụ cậu ta Lý Đức Thành dọa sợ.

Tần Thanh Phong và Tần Thanh Lam không hẹn mà cùng hỏi: “Lý Đức Thành này rất lợi hại sao?”

Ông Tần bật cười ha ha: “Đâu chỉ có lợi hại thôi đâu, quả thực giống như một vị thần vậy, là một vị cao thủ võ pháp đỉnh cấp, đạo pháp thì đã đạt Tiên Cảnh, võ đạo ở Thần Cảnh đại viên mãn, ông nội các con ở trước mặt ông ấy, một chiêu liền thua, các con nói Lý Đức Thành có đáng sợ hay không?” "Ha!"

Tần Thanh Phong và Tần Thanh Lam hoảng sợ há hốc mồm. Phải biết rằng, ông nội bọn họ là chủ Tần Môn, sớm đã bước vào Thần Cảnh, chính là thiên kính cao thủ, địa vị giống như Địa Tiên vậy, búng tay một cái cũng có thể đánh sập núi, không thể nói không đáng sợ

Nhưng một người nhất đỉnh cao thủ đáng sợ như vậy, ở trước mặt sư phụ Trần Hoàng Thiên là Lý Đức Thành còn thua bởi một chiêu, vậy có thể thấy được sư phụ Trần Hoàng Thiên Lý Đức Thành có bao nhiêu kinh thiên động địa. “Ông nội, con thấy sư phụ Lý Đức Thành của anh ta không phải Lý Đức Thành sẽ một chiêu đánh bại ông đâu?” Tần Thanh Lam nói, cô ta rất kiêu ngạo bởi Tần Môn, không thể tiếp nhận sự thật là sư phụ Trần Hoàng Thiên còn giỏi hơn ông nội cô được.

Ông Tần cười nói: “Có thể dạy ra đệ tử giỏi như vậy, không phải Lý Đức Thành còn có thể là ai?”

Nói đến đây, ông hỏi Trần Hoàng Thiên: “Thực lực của cậu, đã đạt tới Thần Cảnh cấp năm cấp sáu phải không?” Với hai vị cao thủ Tần Môn kia, đều là Thần Cảnh cấp ba, lại không mảy may xê dịch được Trần Hoàng Thiên, không khó để đoán ra được thực lực thật sự của Trần Hoàng Thiên là cấp năm cấp sáu.

Trần Hoàng Thiên gật đầu: “Đúng vậy.” “Không hổ là đệ tử Lý Đức Thành. Ông Tần giơ ngón tay cái lên, sau đó lại hỏi; “Sư phụ cậu vẫn còn khỏe chứ? Tôi cũng đã mười lăm năm không nghe thấy tin tức gì về ông ấy! “Năm ngoái ông ấy đã độ kiếp phi thăng giả” Trần Hoàng Thiên đáp. “Cái gì!”

Ông Tần lại lần nữa bị dọa sợ, trong mắt lập lòe đều là vẻ kinh ngạc, không khỏi cảm thán: “Có thể độ kiếp làm thăng giả, trong hai trăm năm qua, cũng chỉ có một người là Lý Đức Thành, đúng là khiến người ta ghen tị và sùng bái mà!"

Ông Tần giống như một người hâm mộ vậy.

Đến nỗi Tần Thanh Phong và Tần Thanh Lam sớm đã kinh ngạc tới ngây người ở kia, không nói thành lời.

Trăm lần không nghĩ tới, gia thế Trần Hoàng Thiên lại đáng sợ như vậy, còn có một người sư phụ độ kiếp thăng thành tiên.

Đây quả thực là chuyện gây chấn động mà!

Lúc này, Trần Hoàng Thiên lại hỏi: “Ông Tần, tôi có thể làm tài phiệt cho Tần Mỗn mọi người không?” “Có thể, tất nhiên có thể!”

Ông Tần nói: “Chỉ cần cậu đồng ý, từ giờ trở đi, cậu chính là tài phiệt của Tần Môn chúng tôi!”