Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y

Chương 282: Không phải là tên kia chứ?  



Trong lúc Tề Hưng đang nghĩ như vậy, bên ngoài phòng tiếp khách lại vang lên tiếng bước chân. Lễ tân Tiểu Lưu vội vã đi vào.

“Cậu lại vào đây làm gì? Không muốn làm nữa thì cút cho tôi!” Lúc này Tề Hưng đang nổi nóng, ngay lập tức nổi giận quát Tiểu Lưu. m thanh thịnh nộ vang vọng ở trong phòng tiếp khách, đám cổ đông kia đều theo bản năng mà cách Tề Hưng xa một chút, chỉ sợ liên lụy đến chính mình.

Tiểu Lưu lại càng sợ hãi đến suýt chút nữa thì khóc, đứng ở nơi đó không biết nên làm cái gì.

Dường như nhận ra bản thân có chút thất lễ, Tề Hưng hít thở sâu mấy lần, hơi hơi bình phục tâm tình, trầm giọng hỏi:

“Có chuyện gì?”

Thanh âm Tiểu Lưu có chút nức nở, nói:

“Hoàng tổng Hoàng Tường của thành phố Bình Dương, còn có ông Diệp Thiên Vũ ở thành phố Đà Nẵng đã đến rồi. Nói là đến thảo luận chuyện liên quan đến việc hợp tác tiêu thụ thảo dược mới. Nếu như cậu chủ Tề không rảnh, thì tôi để bọn họ chờ trước.”

Tề Hưng nghe vậy, đầu tiên là sững sờ, sau đó nghe được nửa câu sau của Tiểu Lưu thì suýt chút nữa tức giận mắng lần nữa. Bất kể là Hoàng Tường hay là Diệp Thiên Vũ, bất kể là ai trong hai người bọn họ cũng đủ sánh vai với nhà họ Tề. Đặc biệt hai người bọn họ còn là ông lớn nắm giữ các thế lực ngầm, càng không phải là người mà nhà họ Tề bọn họ có thể mạo phạm. Bình thường cầu các nhân vật lớn này còn cầu không được, hiện tại lại còn muốn người ta phải chờ sao.

“Còn không nhanh mời bọn họ đi vào. Quên đi, tôi tự đi ra ngoài mời.” Tề Hưng vội vàng nói.

“Ha ha. Sao dám làm phiền cậu chủ Tề.” Lúc này ở cửa truyền đến một đạo thanh âm dí dỏm nói.

Trong khi nói chuyện, một đám người từ bên ngoài đã đi vào phòng tiếp khách. Đi ở đằng trước chính là một người đàn ông đầu trọc xăm hình rồng đen, cùng một ông lão mặc áo thời Đường. Mà ở phía sau bọn họ, chính là một nhóm người mặc âu phục, vừa nhìn chính là các nam nữ tinh anh trong giới kinh doanh.

“Hoàng tổng, ông Diệp, sao các ngài đã đến rồi? Sao không nói sớm cho tôi một chút, để tôi tiếp đón các ngài.” Tề Hưng nhẹ nhàng cười nói. Việc hợp tác với nhà họ Âu Dương đã thất bại, nếu như có thể hợp tác cùng Hoàng Tường và Diệp Thiên Vũ, cũng coi như là một chuyện cực kỳ tốt.

Hoàng Tường cười lạnh một tiếng, nói:

“Cậu chủ Tề ngay cả đại sư Đường cũng không để ở trong mắt, đoán chừng hai người chúng tôi đến tư cách để cậu chủ Tề nhìn thẳng cũng không có.”

“Ha ha. Tề Thiên Thông thực sự sinh ra được một đứa con trai tốt.” Diệp Thiên Vũ cười nhạt nói. Tuy là lời khen ngợi, nhưng dù là ai cũng nhận ra ý tứ giễu cợt trong giọng nói ông ấy. Tề Thiên Thông, cha của Tề Hưng trong miệng ông ấy cũng chỉ có thể xem như người vai dưới.

“Hoàng tổng, ông Diệp, tôi không hiểu rõ ý của hai ngài.” Tề Hưng đầy nghi hoặc, không phải Hoàng Tường và Diệp Thiên Vũ đến tìm anh ta để hợp tác chuyện thảo dược mới sao, sao lại là loại thái độ này. Còn có đại sư Đường trong miệng bọn họ là ai, sao từ trước đến nay chưa từng nghe thấy.

Chờ chút! Không phải là tên kia chứ?

Giữa lúc Tề Hưng đang cố gắng suy nghĩ. Hoàng Tường và Diệp Thiên Vũ đã nhìn thấy Đường Tuấn đang ngồi, bèn đi tới, dưới ánh mắt không thể tin được của mọi người hơi khom lưng, kính cẩn nói:

“Đại sư Đường, chào ngài.”

Bọn họ nói xong, mười mấy tinh anh giới kinh doanh đi theo sau bọn họ cũng đồng thanh nói:

“Ngài Đường.”

Tề Hưng ngây ngẩn cả người. Các vị cổ đông hơi há miệng, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông, trên gương mặt đều là không thể tin được.

Cho dù Diệp Nam Nhật và Diệp Thanh Phương đã biết từ trước, nhưng trên gương mặt vẫn hiện vẻ chấn kinh.