Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1234



Ngày thứ hai.

Diệp Quân Lâm-cùng mẹ của anh trở về.

Thuận tiện anh cũng mang theo Bách Thú doanh cùng với Kim Tử Vệ trở về.

Trên đường đi.

Diệp Quân Lâm mởi hỏi: “Mẹ, mẹ vẫn nghĩ muốn lấy ông ta sao?”

“Mẹ.”

Chí Oánh lộ ra tia có một chút chần chừ.

“Mẹ đây là không phải vẫn còn nghĩ gả cho ông ta, nghĩ cách để chân chính bước vào cổng nhà họ Diệp sao, để cho nhà họ Diệp phải công nhận mẹ sao?”

Diệp Quân Lâm hỏi.

Chí Oánh cũng kiên định nói lại: “Mẹ không có suy nghĩ như vậy! Nhưng chuyện này mẹ chưa từng nghĩ tới nó, hiện tại bây giờ mẹ của con cũng chỉ có một nguyện vọng duy nhất…. nhưng mà..”

Chí Oánh vừa nói, vừa nhìn thật sâu vào Diệp Quân Lâm một chút.

“Mẹ cứ nói tiếp đi, những mà cái gì vậy”

“Nhưng mà, thôi vẫn là để mẹ nghĩ lại đã. Vẫn là không nên nói ra trước.”

Chí Oánh cười cười.

“Mẹ, mẹ cứ nói ra đi, mẹ có nguyện vọng gì cứ nói ra để con trai sẽ giúp mẹ thực hiện!”

“Được rồi, mẹ của con cũng chỉ có một nguyện vọng có một ngày có thể mang theo con đi đến trước cổng chính nhà họ Diệp, cao ngạo mà đối với bọn họ nói- Đây chính là con trai của Chí Oánh, người mà các người nhà họ Diệp chỉ có thể ngẩng đầu lên mà ngưỡng mộ thôi Sau khi nhìn thấy Diệp Quân Lâm đang sửng sốt, Chí Oánh cũng vội vàng nói: “Quân Lâm à, mẹ cũng chỉ là đoán mò thôi, con cũng không phải quá để ý”

Theo quan điểm của Chí Oánh chuyện này là không thể nào có khả năng xảy ra.

Nếu như bà ta nói như vậy, có lẽ nó sẽ trở thành áp lực lớn đối với Diệp Quân Lâm, thậm chí gây ra cho con bà một loại tổn thương sâu sắc.

“Không sao, mẹ, nguyện vọng này của mẹ con nhất định sẽ thực hiện được!”

Diệp Quân Lâm nghiêm túc nói.

Nhưng mà Chí Oánh cũng chỉ coi như là Diệp Quân Lâm chỉ đang an ủi bà ấy thôi.

Loại nguyện vọng này của bà ấy cũng chỉ có thể là hi vọng xa vời mà thôi, nghĩ lại cũng thật viển vông.

Diệp Quân Lâm-của bà cũng chưa có tới ba mươi tuổi đâu, sao có thể lại sớm nói tới cái tình trạng có thành tựu này làm gì?

Làm cho nhà họ Diệp phải ngưỡng mộ.

Diều này chắc chắn là không bao giờ có khả năng đâu!

Lý Từ Nhiệm buông công việc trên tay xuống, chăm chú đi đến đón Chí Oánh.

“Này, em đang chuẩn bị sự tình bên hạng mục đấu thâu như thế nào rồi?”

Diệp Quân Lâm hỏi.

“Cũng không sai biệt lắm, cũng gần đến nơi rồi, ngày mai chúng ta đến thẳng hiện trường đấu thầu trực tiếp.”

Diệp Quân Lâm cũng nhắc nhở: “Vậy thì tốt rồi, em hãy cố gắng lên nhé. Nhưng mà em cũng cần phải cẩn thận một điều, người phụ nữ Quan Liễu Yên kia cũng không phải là người tâm thường”