Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1948



Mấy người Lý Hồng Thắng đều cười trên nỗi đau của người khác, còn thiếu thúc giục thôi.

Nghe được lệnh, một cường giả cấp tông sư bước nhanh lên.

Một trận gió lớn gào thét đành vào toàn trường.

Khiến đám người theo bản năng lui về sau.

Cường giả cấp tông sư vung một bàn tay lên, cuồng phong gào thét.

Bốp!

Bốp!

Bốp!

Bốp!

Liên tục bốn cái bạt tai, âm thanh chan chát vang vọng khắp toàn trường.

Tất cả mọi người đều sợ đến choáng váng.

Mấy người Lý Từ Nhiệm thậm chí còn nhắm mắt lại.

“Ách a…

Một giây sau, một loạt tiếng kêu la thảm thiết vang lên.

Mọi người mở mắt ra nhìn, kinh ngạc trông thấy cảnh tượng trước mặt.

Lý Hồng Thắng, Trương Phúc Long, Trịnh Quân Nga và Cao Văn Sinh, bốn người đều che lấy gương mặt toét máu, nằm trên đất gọi cha gọi mẹ.

Bốn người mỗi người chịu một cái bạt tai, đau gần chết.

Lại.nhìn Diệp Lâm Quân; vẫn ngồi yên ở vị trí đó.

Lúc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Chuyện gì vậy? Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Không phải vả miệng Diệp Lâm Quân sao?

Sao lại thành đánh đám Lý Hồng Thắng rồi?

Có phải nhầm rồi không?

Việc này…

Không hợp lẽ thường!

Thoáng chốc, ánh mắt của toàn bộ người ở đây đều nhìn về phía mấy người Bắc An vương.

Đều vì chuyện nầy mà nghi hoặc.

“Sao lại thế này?”

Người hoang mang nhất vẫn là đám người Lý Hồng Thắng.

“Việc này…”

Ngay cả bà cụ cũng nhìn về phía đám người, chờ một lời giải thích.

Vì sao lại đánh cháu trai, cháu gái của bà?

“Bắc An vương, có phải ngài đánh nhầm người rồi không? Người gây chuyện là Diệp Lâm Quân mài Thế nào lại đánh người một nhà rồi?”

Mọi người đều nhao nhao nhìn về phía Bắc An vương. . Truyện Trinh Thám

“Đánh đúng rồi!” “Đã sớm nên đánh các người!” Người nói là Hoàng Đế Tây Đường.

“Chúng tôi đã thấy Diệp Lâm Quân tiến vào biệt thự! Dù cho không có thư mời cậu ấy cũng có tư cách ở đây!” Độc vương Nam Hàn lạnh lùng nói.

Mấy người kia liên nhao nhao gật đầu.

“Hả?” Tất cả mọi người đều nhao nhao sững sờ.

“Hả?” Thì ra Diệp Lâm Quân đến, mấy vị này đều biết? “Đây là Diệp…”