Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1949



Long vương, chủ nhân của môn phiệt Đông Thiên chưa từng thấy Diệp Lâm Quân, theo bản năng lộ ra vẻ kinh ngạc.

vì sao?” Mấy người Ngô Thị Lan muốn biết nguyên nhân, vì sao Diệp Lâm Quân lại có tư cách ngồi ở đây.

“Các người đang chất vấn quyết định của chúng tôi à?”

Bắc An vương sắc mặt đột biển, nhìn chằm chằm mấy người Ngô Thị Lan.

Nháy mắt, bọn họ đều quỳ rạp xuống.

“Không đám, chúng tôi không dám!” Kiểu này có ai dám chất vấn? Tùy cho cả nhà Diệp Lâm Quân tham gia lễ thống nhất.

Có điều vẫn còn thấy tò mò.

Rốt cuộc Diệp Lâm Quân đã làm gì, mới có tư cách tham gia buổi lễ? Chẳng lẽ anh thật sự có thân phận gì đáng sợ, khiến cho người đầu tàu của tứ đại môn phiệt phải e sọ? Nhưng rõ ràng Long Vương của môn phiệt Đông Thiên không biết anh.

Đây cũng là sao? Mấy người Lý Hồng Thái chỉ có thể ôm gương mặt máu me, nhìn một nhà Diệp Lâm Quân tham gia buổi lễ.

Kế hoạch của bọn họ thất bại rồi.

Nguyện vọng nhỏ của mấy người Lý Từ Nhiệm đã được thực hiện.

Lễ thống nhất của tứ đại môn phiệt diễn ra thành công tốt đẹp.

Mang ý nghĩa thống nhất tứ đại môn phiệt.

Diệp Lâm Quân sẽ có thể cầm được nguồn lực mạnh mẽ này…

Liên Minh báo thù cũng theo đối sát sao tứ đại môn phiệt.

“Có thể nhìn ra điểm bất thường gì không? Tứ đại môn phiệt vậy mà cũng họp lại à?” Thủ lĩnh Hắc Long hỏi.

“Nghe nói vệ binh Viêm Long tạo áp lực. Tứ đại môn phiệt vì muốn đối phó với vệ binh Viêm Long, cho nên mới cố ý hợp nhất.”

Tài liệu trong tay Hắc Phương Hoàng chính là nói như vậy.

Loại giả thiết này-không có bất kỳ tì vết gì.

Vừa hay làm bọn chúng lơ là. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

“Được; chỉ cần tứ đại môn phiệt.không tạo ra uy hiếp gì cho chúng ta là được”

Lập tức, Hắc Long lộ ra vẻ hưng phấn: “Cô chuẩn bị xong ở Lạc Việt chưa? Sau đó sẽ là một món quà lớn của tôi.”

Hắc Phương Hoàng hiểu ý, cười một tiếng.

Đây cũng là lần điên cuồng cuối cùng của bọn họ.

Liên minh báo thù chuẩn bị làm cho Lạc Việt bị trọng thương lần cuối, sau đó rời đi hoàn toàn.

Hắc Hổ, Hắc Lang và mấy người khác đều không hiểu: “Thủ lĩnh, phó thủ lĩnh, rốt cuộc là món quà lớn gì?”

Hắc Long cười lạnh: “Thứ tôi chuẩn bị à, Hắc Phượng Hoàng, cô nói chọ-bọn họ nghe đi”

“Có nghe qua về Ngũ Long của Lạc Việt chưa?”

Sau khi Hắc Long di, Hắc Phương Hoàng cùng bọn họ nói rõ.

“Đương nhiên có nghe qua, Ngũ long của Lạc Việt là năm kỳ tài đẹp đẽ đáng kinh ngạc nhất của Lạc Việt! Cũng là sức chiến đấu của Lạc Việt! Là bọn họ đã nâng tầm giới võ đạo của Lạc Việt lên cao, bỏ xa các quốc gia khác!

Đối với các thế lực lánh đời như tứ đại môn phiệt mà nói, cũng là truyền thuyết! Thế nhưng mà thời gian dài như vậy, vốn không tìm được người nối nghiệp Ngũ Long! Đủ thấy bọn họ mạnh cỡ nào!”

“Nói như vậy, có được Ngũ Long của Lạc Việt chính là nước lớn, nếu có bốn năm người như ngũ long của Lạc Việt, chính-là nước lớn siêu cấp thế giới! Đây cũng là sự khủng khiếp của họ.”