Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1632



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiện tại không có phương hướng, chỉ có thể ra tay từ cát nơi này.

Ba người tùy tiện tìm một chỗ, Tân Trạm đặt chân xuống mặt đất, bốc lên một nắm cát và sỏi.

Cát sỏi trong thiên địa Hỏa Diệm không có gì khác lạ, chỉ có nhiệt độ cao hơn bên ngoài một tí.

Thả vật trong tay xuống, sắc mặt Tân Trạm đột nhiên khẽ nhúc nhích.

“Chờ một chút, hai người có nghe được âm thanh nào không?”

“Âm thanh gì, ở đâu thế?” Nhiếp Phong Đình sửng sốt.

Sau đó anh ta cũng cảm nhận được có một tia run rẩy nhỏ bé ngay dưới chân mình.

“Phía dưới có gì đó, mau rời đi”

Trong lòng Tân Trạm nhích một cái, nhanh chóng nắm lấy Nhiếp Phong Đình vẫn còn đang sững sờ bay lên cao.

Phốc!

Ngay tại mặt đất Nhiếp Phong Đình vừa rời khỏi, một lưỡi dao dài sắc bén từ trong cát sỏi xuyên ra ngoài.

Nhiếp Phong Đình giật mình, nếu không phải Tân Trạm đúng lúc kéo anh ta ra, cái thứ đồ chơi này nói không chừng sẽ đâm thủng cơ thể anh ta.

Sau đó một con yêu thú gần giống bọ ngựa nhưng có độ cao bằng con người đột nhiên vọt ra khỏi cát sỏi.

Toàn thân nó phủ đầy một lớp mai màu đỏ thẫm, toát ra nhiệt độ nóng bỏng.

Cặp mắt ti hí của nó đảo qua ba người rồi khạc ra một ngọn lửa từ miệng.

Con ngươi Tân Trạm hơi co lại, ngay lập tức phóng ra một ngọn lửa, hai ngọn lửa thiêu đốt mạnh mẽ hung hăng va chạm giữa không trung, sau đó nổ tung ầm ầm.

Ngay tại lúc Tân Trạm đang đánh nhau với yêu thú bọ ngựa thuộc tính hỏa, không ít tu sĩ khác cũng gặp loại yêu thú chui ra khỏi đất này.

Có không ít người không may mắn như Nhiếp Phong Đình, bàn chân trực tiếp bị xuyên thủng, người nào xui hơn thì bị mấy con yêu thú công kích, trực tiếp chết thảm.



“Im miệng, cái tên ngu xuẩn này” Một người khác thì cắn răng, thấp giọng mắng.

Nhưng mọi người đã nghe hết, không ít người động lòng.

Như Ý Tiên Tôn yêu cầu bọn họ tìm tinh túy nhất của thuộc tính hỏa trong thiên địa Hỏa Diệm chẳng phải chính là hỏa bản nguyên trong cơ thể yêu thú này sao.

Hỏa yêu thú này không hề mạnh, rất nhiều tu sĩ bắt đầu điên cuồng tìm kiếm và săn giết.

Mà giống như phối hợp với hành động của bọn họ, từ dưới đất không ít yêu thú xông lên công kích tu sĩ.

“Giết yêu thú, lấy được hỏa bản nguyên, khảo hạch chỉ đơn giản như thế thôi sao?”

Tân Trạm khẽ nhíu mày, anh nhìn bản nguyên lực trước mắt, không có hấp thu giống như những người khác mà bọc lại bằng linh khí rồi nhét vào không gian trữ vật.