Chỗ Chúng Tôi Đây Cấm Độc Thân

Chương 24



Ngay khi Văn Thu Tỉnh nghĩ mình sẽ bị vô số ánh mắt bắn thành cái sàng, đám người ngoài hành tinh đang khiếp sợ này đột nhiên dời mắt nhìn về phía cửa, không chú ý tới hai người nữa.

Văn Thu Tỉnh cũng nhìn sang, thấy vai chính của hôm nay —— Bá tước Allyall lạnh lùng anh tuấn.

Cùng với công chúa Khấu Nhân ăn mặc lộng lẫy.

Hai người sóng vai mà đến, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Quả nhiên, chỉ có vẻ ngoài là không đủ.

Bất kể ở thời đại nào, tinh cầu nào, quyền thế mới là vũ khi tối cao để lăn lộn trong xã hội.

Còn nhớ trước đây bạn Văn đến từ trái đất cũng một lòng muốn trèo lên trên.

Trong buổi liên hoan với bạn cùng phòng lúc sắp tốt nghiệp, cậu còn từng khoác lác: Nói cho bọn mày biết, trong vòng hai năm, tao nhất định sẽ kiếm được thùng vàng đầu tiên trong đời!

Ừm, bây giờ thùng vàng không có, nhưng cục vàng đầu tiên thì sắp ra đời rồi.

"Chà chà." Văn Thu Tỉnh vừa xem vừa thầm thì: "Đôi ta khi nào mới trở thành nhân vật chính nổi bật như vậy nhỉ?"

Mấy câu ngốc nghếch như này thanh niên cũng chỉ dám nói trước mặt chồng mình.

"Hả?" Phong Đình cẩn thận nhìn cậu, không cho uống nhiều rượu, không cho ăn nhiều đồ sống đồ nguội, cũng không cho ăn những thứ không tốt cho em bé.

Muốn hỏi Phong Đình phán đoán bằng cách nào, tất nhiên là mở mạng lên tìm tòi, món nào cảm thấy khả nghi đều quét hình xin cố vấn.

Bất chợt nghe thấy bạn đời cảm thán, thần kinh người nào đó căng chặt, vểnh tai lên tiếp tục nghe ngóng.

"Bá tước Allyall đúng là người thắng nhân sinh." Văn Thu Tỉnh nhẹ cất một câu đầy xúc động: "Chẳng qua chúng ta không cần phải hâm mộ anh ta."

"Ừm." Phong Đình phức tạp gật đầu, ánh mắt nhìn về phía bạn đời bỗng trở nên chột dạ và áy náy.

Cuộc đời hắn và thanh niên đã định trước sẽ vô duyên với quyền thế danh dự.

Thậm chí sống dưới bóng ma quân vương không cách nào thấy được ánh sáng, con họ cũng vậy.

Phong Đình dám khẳng định, nếu như bị một cái nhân cách khác phát hiện sự tồn tại cảu Văn Thu Tỉnh và bé con, đối phương sẽ không chút do dự giết chết hai ba con.

Phong Đình tuyệt đối không muốn để chuyện ấy xảy ra.

Nhưng hắn cũng không dám tiết lộ chân tướng cho bạn đời, bởi nếu cậu hành sự lỗ mãng thì không xong.

Lòng Phong Đình nặng trĩu, ôm sát bạn đời, nói gần như năn nỉ: "Thu Thu à, chúng ta sống cuộc sống bình thản thôi được không?"

Văn Thu Tỉnh liếc mắt, không biết tại sao Will đột nhiên nghiêm túc thế, nhưng vẫn sảng khoái gật đầu: "Ojbk!"

Mới vừa nói xong, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đối tượng hôn lấy, hắn nhẹ cắn đôi môi cậu: "Thu Thu ngoan, chúng ta đừng nói tục."

...

Công chúa Khấu Nhân làm trưởng bối lớn tuổi nhất trang viên Allyall, lại mang thân phận công chúa đế quốc.

Tối nay xuất hiện trước mặt các hậu bối nhỏ tuổi, khó có được mới thấy bà mặc váy.

Để đọc diễn văn mở màn vũ hội lễ Quả Mọng.

Không giống với những quý tộc thích dài dòng khác, công chúa Khấu Nhân nói chuyện lạnh lẽo, gọn gàng nhanh chóng.

Dùng một câu để bày tỏ nàng mong đợi của bà về ngày lễ này, một câu bày tỏ sự hoan nghênh "nhiệt liệt" đối với các vị khách, hai câu bày tỏ mong đợi về việc hôn nhân của cháu trai Allyall, thể hiện một cách đầy đủ bà để ý đến mức nào.

Phong cách vừa thiết huyết vừa ngạo mạn, rất nhanh đã có kẻ trong đám đông xì xào bàn tán.

Nói thật thì, bản thân Allyall không có gì xấu, điều xấu duy nhất chính là có một bà cố thiết huyết.

Chỉ nghe đồn đã biết bà khó ở cỡ nào.

"Cái rắm ấy, công chúa rõ ràng là người rất đáng yêu." Văn Thu Tỉnh vô tình nghe được nỗi lòng của mấy cô gái, thấy bất bình thay cho bà cô ấy.

"..." Phong Đình lần này không nói gì, dứt khoát ôm lấy eo thanh niên, cúi người tr nhìn chăm chú.

"Biết... biết rồi." Văn Thu Tỉnh bị nhìn đến sợ.

Nhận sai xong, kết quả đối phương vẫn cứ hôn một cái.

"Buổi tối mời bác sĩ đến một lần nữa." Phong Đình nói.

"Được." Văn Thu Tỉnh thấy lòng bàn tay khá nóng, dù sao từ hơi thở ngột ngạt của người đàn ông của cậu, thuận lợi ngửi được hương vị gian tình.

Cậu nói rồi mà, kẻ tinh lực dồi dào như Will, lúc trước mỗi ngày một lần còn tỏ vẻ chưa từng thỏa mãn...

Đang suy nghĩ, nghe thấy công chúa Khấu Nhân tuyên bố vũ hội bắt đầu, đồng thời cùng khiêu vũ mở màn với bá tước Allyall.

Theo tiếng nhạc vang lên, bước nhảy của chủ nhân trang viên đã làm dậy sóng toàn trường.

Càng ngày càng nhiều nam sĩ mời được cô gái mình thích đi vào sàn nhảy.

Văn Thu Tỉnh ăn đã gần no, đứng bên cạnh rửa sạch tay, thờ ơ nhìn đám người đang khiêu vũ.

Náo nhiệt thật đấy.

Nhưng cậu luôn có cảm giác mình hoàn toàn không hợp với nơi đây.

Đương nhiên, cũng không muốn chủ động dung nhập.

"Trước đây Thu Thu từng tham gia vũ hội à?" Phong Đình hỏi xong thì cảm thấy hối hận, dùng ánh mắt áy náy nhìn Văn Thu Tỉnh.

"Có." Văn Thu Tỉnh hiên ngang: "Vũ hội liên hoan của trường học, nhưng em chỉ nhìn chứ không nhảy."

Phong Đình khẽ cười, ghé sát vào khuôn mặt tinh xảo của thanh niên: "Vậy anh là người đầu tiên nhảy với em sao?"

"Đương nhiên." Văn Thu Tỉnh xoa bóp gương mặt đẹp trai của Will: "Đi, mang tinh tướng mang em bay nào."

"..." Quý ngài người ngoài hành tinh ngập tràn bất đắc dĩ, nhưng hắn không có cách nào từ chối yêu cầu của bạn đời, chỉ có thể vui vẻ ôm đối phương vào sân nhảy.

Đám người lấy tao nhã làm mục tiêu cuối cùng, thích nhảy bước nhảy lãng mạn ung dung.

Bạn đời đang mang nhảy một bản cũng không quá cố sức.

Văn Thu Tỉnh thấy mình bị Will ôm đến nỗi gió thổi không lọt, thật sự có cảm giác như sợ bị người khác cướp đi.

Sau đó không lâu lại nghe đối phương nói nhỏ bên tai: "Lát nữa sẽ có phân đoạn đổi bạn nhảy, nếu em không muốn đổi thì ôm chặt anh nhé."

Phong Đình không hề che giấu dục vọng chiếm hữu đối với bạn đời, nhưng hắn không nghĩ ngờ người muốn đổi bạn nhảy là công chúa Khấu Nhân.

"..." Vì kế hoạch lâu dài, hắn chỉ có thể thả Văn Thu Tỉnh ra, không nắm tay công chúa Khấu Nhân, mà là nhanh chóng đón lấy Allyall.

Công chúa Khấu Nhân không thể làm gì khác hơn là dắt Văn Thu Tỉnh, thuận tiện cho Phong Đình một ánh mắt đầy sắc bén.

"Công chúa điện hạ." Văn Thu Tỉnh cười híp mắt nhìn bà cô già đang khiêu vũ với mình, không cần tiền mà bắt đầu khen ngợi: "Hôm nay ngài mặc đẹp cực luôn, tôi thấy các cô gái trên sân chẳng có ai hơn được ngài."

"Ngậm miệng." Công chúa Khấu Nhân vẫn mang dáng vẻ ngầu tận trời, không giống công chúa mà giống nữ vương.

"Ồ." Văn Thu Tỉnh bĩu môi: "Vậy bà tác hợp tôi và bá tước làm gì?"

Đừng tưởng cậu không thấy được.

May là Will nhà cậu dễ tính, nếu là cậu thì đã sớm trở mặt rồi nhé.

Công chúa Khấu Nhân lặng thinh, tiếp tục dẫn chàng thanh niên có bước nhảy cứng ngắc khiêu vũ.

Bên này Allyall và Phong Đình nhìn nhau không nói gì.

Trước khi đến lần đổi bạn nhảy tiếp theo, Phong Đình nói một câu: "Anh thích cô gái nào?"

Bá tước Allyall trừng mắt nhìn.

"Chọn nhanh lên, ta đưa anh tới." Khi đối mặt với mấy tên đàn ông thối tha khác, Phong Đình không tốt tính như hiện giờ đâu.

"Tự lo cho anh trước đi." Allyall nhìn về phía bà cố và thanh niên kia, phát hiện họ đang tách ra.

"Ai cơ?" Văn Thu Tỉnh nhìn người bạn nhảy thứ ba, một quý tộc dáng người cao to hơn cậu, vẻ mặt đoan trang tao nhã có mấy phần giống Phong Đình, được sản xuất theo dây chuyền cả hả?

"Chào ngài." Anh chàng quý tộc xa lạ nở nụ cười, dĩ nhiên cũng là ngượng ngùng hình!.

||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||

Thu Thu sửng sốt.

"Rất mạo muội, nhưng xin hỏi cậu là giới tính thứ ba phải không?"

Lòng bàn tay người anh em đang nắm chặt cậu nóng lên, hơn nữa càng ngày càng nóng.

Văn Thu Tỉnh cảm thấy khó mà tin nổi, là cậu biểu hiện không đủ phóng đãng bất kham, hay là người này và Will đều có thẩm mỹ kỳ cục như nhau, vậy mà lại tới hỏi chuyện cậu.

Lẽ nào vừa rồi vị nhân huynh này không nhìn thấy cậu và Will trốn trong góc không coi ai ra gì mà moa moa moa?

"Tôi kết hôn rồi." Văn Thu Tỉnh nói.

"Còn mấy tháng thì đến kỳ?" Thanh niên quý tộc không hề tỏ vẻ kinh ngạc, có thể hoài nghi một cách hợp lý rằng cậu ta có nhìn thấy, nhưng không để ý.

"..." Người trái đất giật khóe miệng, thấy tam quan mình chịu một đòn xung kích nghiêm trọng.

Xem ra không thể không ra đòn sát thủ.

Văn Thu Tỉnh dùng thanh âm chỉ hai người mời nghe thấy tuyên bố: "Tôi mới vừa mang thai."

Chú em à, thức thời thì bỏ ý nghĩ theo đuổi anh đi.

"Vậy tức là còn mười tháng." Thanh niên quý tộc chợt vui mừng: "Hâm mộ người kết hôn với cậu bây giờ thật."

Văn Thu Tỉnh:???

Ly hôn còn có con riêng là hàng hot không phải câu nói tào lao? Mà là thật sự?

Đột nhiên cậu chẳng biết nên nói gì.

Người trái đất không hợp với người ngoài hành tinh muốn tự kỷ.

Đây tột cùng là thế giới như nào.

Thanh niên quý tộc liếc mắt nở nụ cười, định tiếp tục bắt chuyện với người làm cậu ta động lòng đây.

Nhưng đã đến phân đoạn đổi bạn nhảy, mà chàng trai mình coi trọng bị một quý tộc khác dáng vẻ càng thêm chói mắt mang đi.

Thanh niên quý tộc buồn bã, chỉ có thể áy náy cười với người trước mắt.

Mà lần trao đổi bạn nhảy này, có người ngơ ngác lạc lõng.

Đã nói là trao đổi cơ mà?

Bạn nhảy của anh trả cho người ta, còn anh lại không tìm được người nhả cùng.

Nhưng đây cũng là chuyện thường xảy ra, các tiêu thư nhảy mệt rồi sẽ rời đi giữa chừng.

Một bóng dáng màu đen thừa dịp vũ hội người đến người đi, biến mất trong bóng đêm.

Cùng rời sân còn có đôi chồng chồng trẻ, người này ôm lấy người kia, dây dưa đi ngang qua hoa viên.

"Will!" Văn Thu Tỉnh tức giận, cái tên này vừa đến chỗ tối đã hôn cậu như phát rồ, làm cậu thấy hối hận vì lúc nãy đã nói cho đối phương biết có người muốn theo đuổi mình.

"Xin lỗi." Phong Đình trầm giọng nói ra câu xin lỗi từ bờ môi đang dính chặt lấy nhau, lại vẫn chưa rời khỏi sự ấm áp khiến hắn đắm chìm ấy.

"..." Văn Thu Tỉnh muốn nói gì đó, miệng lại bị chặn lại.

Cho nên rốt cục thứ này bị gì hả?

Ghen tị vì cậu được theo đuổi?

Phi phi, ghen tị cậu bị theo đuổi?

Ầy, hình như không đúng!

Là ghen nhỉ.

Cười ngất mất, cái loại dấm không liên quan bay lung tung vậy mà cũng ăn.

Bên ô cửa sổ cao tầng nào đó, Julia nhìn đôi uyên ương nam đang hôn khó rời khó bỏ trong vườn kia, cong môi cười cười, sau đó làm tiếp việc của mình.

Ồ, thật ra tên cậu không phải Julia, không sai, là cậu.

Cậu là lính đánh thuê tinh tế, điểm mạnh là sưu tầm tình báo.

Lần này lẻn vào trang viên Allyall là được cố chủ ủy thác nghiên cứu địa hình.

Trên thực tế muốn tìm thứ gì, đối phương cũng không rõ ràng.

Có lẽ chỉ đơn giản là các quý tộc đề phòng lẫn nhau...

Mà thế nào cũng phải mang chút tình báo thú vị trở về, như vậy mới có thể lấy được thù lao phong phú.

Trang viên Allyall cần thuê một nhân viên chăn nuôi? Cái này có được xem là tình báo không nhỉ?

Julia bĩu môi.

Dù sao đây không phải là phòng sách của bá tước Allyall, mà là gian phòng quản gia Bruce xử lý công vụ.

Phong Đình chân trước mới ôm lấy bạn đời bị hôn đến nỗi tay chân như nhũn ra trở lại biệt thự, chân sau bác sĩ đã đến.

Nhìn thấy thanh niên mang thai hiện ra trạng thái như thế, lòng bỗng hồi hộp, xảy ra chuyện gì rồi ư?

Sau đó nâng mắt nhìn, đôi môi thanh niên dưới ánh đèn hiện ra vẻ tươi đẹp ướt át, khóe mắt cũng ửng đỏ không bình thường.

Bác sĩ nhất thời hiểu ngay lập tức.

Lúc trước từng nói, điều kiện thân thể giới tính thứ ba mạnh mẽ hơn so với nữ tính.

Cho dù là nữ tính mang thai, cũng có thể tiến hành sinh hoạt vợ chồng trong thời gian mang thai.

Chớ nói chi là giới tính thứ ba, thật ra đều giống lúc không mang thai.

Chỉ cần không chơi quá mức, bác sĩ đều sẽ bảo các cặp vợ chồng yên tâm mà hưởng thụ.

Từ phương diện nào đó thì hành tinh nhiều giáo điều cứng nhắc này cũng có mặt tự do.

Mặt tự do này, e rằng chính là sự phóng túng do trường kỳ bị quy củ chèn ép.

Bác sĩ kiểm tra xong thân thể Văn Thu Tỉnh: "Tình huống em bé rất ổn định."

Sau đó nói với một người ba khác của bé con: "Trong giai đoạn mang thai... có thể sẽ mong chờ sinh hoạt vợ chồng hơn."

Đây là một bác sĩ dùng từ văn nhã.

Phong Đình: "..."

Mà một người khác bắt đầu nghiêm túc suy tư, có ư? Hoá ra là vậy ư?

Uầy, hại cậu tưởng rằng mình khai trai xong thì thành tiểu X oa, thì ra là lỗi của mang thai.

Bác sĩ tập mãi thành quen, nhìn Phong Đình: "Làm bạn đời, anh phải chăm sóc cậu ấy cho tốt đấy."

Chăm sóc ở đây có ý gì, mọi người đều hiểu rõ trong lòng.

"Yên tâm." Phong Đình đáp.

Nói chuyện thêm một hồi, hắn đứng lên tiễn bác sĩ.

"Này..." Tiếng 'anh' còn chưa nói ra, Văn Thu Tỉnh quay người thấy Will hormone tăng cao đi về phía cậu, trên mặt mang nỗi khát vọng vừa đàng hoàng vừa rõ ràng.

Nếu như nhất định phải hình dung.

Thì hắn như một... con sói tao nhã?

Nghe đâu sói là loại động vật rất trung trinh với bạn đời, suốt đời chỉ có một bạn đời, dù nửa còn lại có chết đi cũng sẽ không tìm thêm con khác nữa...

Văn Thu Tỉnh nghĩ vẩn vơ.

"Thu Thu ơi." Trong mấy giây Văn Thu Tỉnh ngây người, người đàn ông quyến rũ như hải yêu đã đi tới trước mặt cậu, ngồi quỳ xuống, như đang chờ cậu lật thẻ bài.

Cậu vò đầu.

Nói thật, Will rất có sức cuốn hút.

Bất kể ở đâu, đều là tồn tại khiến người ta điên cuồng.

Cho nên Văn Thu Tỉnh không hiểu sao đối phương lại cứ luôn sợ cậu bắt cá nhiều tay?

"Ừ." Văn Thu Tỉnh cũng nhìn hắn.

"Nếu như có thể" người nào đó úp mặt vào lòng bạn đời: "Anh bằng lòng dâng hết tất cả của anh cho em."

"À, được thôi..." Hôm nay Văn Thu Tỉnh cực kỳ dịu dàng với Will.

"Cám ơn em." Phong Đình nhẹ giọng, tiếp tục giữ tư thế ấy, như một chú cún to xác đang làm nũng.

Nhưng đây chỉ là ảo giác của Văn Thu Tỉnh.

Khi hắn đứng lên, thân hình cao lớn tạo thành bóng ma bao phủ cậu, duỗi ra đôi tay mạnh mẽ, thoải mái ôm lấy cậu.

Bốn mắt nhìn nhau, Phong Đình dùng đôi mắt biết nói truyền thông điệp nào đó đến cậu.

Văn Thu Tỉnh biết đó là gì.

Thành thật mà nói, cậu cũng rất chờ mong.

Còn không khai trương nữa thì hoa cúc giăng đầy mạng nhện mất...

Có điều thoạt nhìn Will mới là người cần được an ủi thân mật để động viên trái tim cực kỳ kiên cường, cũng cực kỳ yếu đuối kia hơn là cậu.

Phỏng chừng câu nói của bác sĩ 'Nhu cầu của người mang thai có thể lớn hơn bình thường' kích thích đến vị sắp rời khỏi vợ con đây.

Văn Thu Tỉnh cũng cảm thấy sắp chịu không nổi.

Nhưng cậu tò mò, miệng tiện hỏi câu: "Bình thường... Anh có từng thỏa mãn chưa?"

Ai đó ngừng động tác lại, trầm giọng cười không lên tiếng.

Nhưng Văn Thu Tỉnh đã tìm được đáp án từ phản ứng của hắn.

"Anh không hổ là thân sĩ." Văn Thu Tỉnh bật tay giơ ngón cái sau gáy hắn.

Lúc này, vũ hội tiến hành đến phân đoạn tự do giao lưu.

Công chúa Khấu Nhân quan sát các cô gái trong toàn trường, nhíu chặt mày.

Theo bà thấy, các cô ai cũng nhìn trộm Allyall, lại chẳng có một người chịu vứt bỏ cái gọi là thận trọng.

Như vậy xem ra, thể diện vẫn quan trọng hơn niềm yêu thích Allyall.

Không biết tại sao, trong đầu công chúa Khấu Nhân đột nhiên hiện ra một gương mặt đầy bĩ khí...

Nghe nói đối phương và bạn đời là quốc gia phân phối.

Công chúa Khấu Nhân mím môi, nếu Allyall còn không chịu kết hôn, bà sẽ dùng thủ đoạn đặc biệt.

"Xin lỗi, cháu ra đây một lát." Dùng ánh mắt lạnh lùng từ chối xong vị tiểu thư thứ n, Allyall cảm thấy mình sắp không chịu nổi trường hợp bị vây xem như khỉ này nữa.

Anh quyết định tới phòng rửa tay điều chỉnh tâm thái.

E rằng tình cảm chân chính vẫn tồn tại, ví dụ như Will và bạn đời hắn...

Nói đến các tiểu thư trong vũ hội, không chỉ có công chúa Khấu Nhân không thích, bản thân Allyall cũng thấy quá gượng ép.

Trên hành lang, Allyall và Julia chạm mặt nhau, sợ hãi than thở cho vị bá tước mỹ mạo này, sau đó cao lãnh đi qua anh ta.

"Chờ đã." Allyall mở miệng, gọi lại vị tiểu thư mặc lễ phục màu đen: "Mạo muội xin hỏi, cô là con gái nhà ai?"

"..." Julia căng thẳng, không thể không thừa nhận, người này rất hợp khẩu vị mình: "Cooper."

Allyall gật đầu: "Ta biết rồi."

Có điều trong khi làm nhiệm vụ, cậu ta không thể dùng thời gian tán tỉnh đàn ông: "Tạm biệt."

Julia nhấc váy chào, sau đó ngẩng cao chiếc cổ thiên nga tao nhã, chậm rãi rời đi.

Hành vi chặn người lại trên hành lang vô cùng không lễ phép.

Cho dù Allyall cảm thấy cô gái này làm anh vừa mắt, nhưng không làm ra những hành vi lỗ mãng.

Nếu lát nữa có thể gặp lại tại đại sảnh, anh không ngại mời đối phương nhảy một điệu.

Đáng tiếc sau khi đi ra, Allyall vô tình hoặc cố ý tìm rất lâu cũng không tìm được tiểu thư mang lễ phục màu đen kia.

Đồng thời phát hiện Will và vị bạn đời tính cách đặc biệt nọ không có mặt trong vũ hội.

Tìm Bruce hỏi mới biết đối phương đã sớm rời khỏi hiện trường.

Thậm chí không kiên trì đến khi nhảy xong điệu đầu tiên.

"Đoán chừng là về nghỉ ngơi." Bruce nói: "Vì Văn tiên sinh đang có thai mà."

Thật là, tối nay vẫn không thấy bá tước chủ động mời ai khiêu vũ.

Mà con Văn tiên sinh đã sắp ra đời rồi.

Bruce không nhịn được mở miệng tìm hiểu: "Trong các vị tiểu thư hôm nay, không có loại hình ngài yêu thích ư?"

Allyall không đáp, lại nói một câu khác: "Đi điều tra xem chúng ta mời ai của nhà Cooper."

"Vâng." Bruce nhanh chóng nhận lệnh.

Sau khi vũ hội kết thúc, các khách mời lục tục rời đi.

Những cô gái và thanh niên nhìn trúng nhau đều trao đổi phương thức liên lạc, hẹn ngày mai tiếp tục cuồng hoan.

Mà phần lớn là tay không mà về, hy vọng xa vời rằng tối ngày mai trên quảng trường, có thể gặp được người mình thích.

Bruce báo cáo kết quả điều tra cho Allyall, nhưng nhìn bức ảnh của tiểu thư nhà Cooper ông thấy... không xuất chúng đến vậy.

Ít nhất không sánh được một nửa bá tước nhà ông.

Allyall cầm tài liệu, nhăn mày, bởi vì cô gái mặt tròn và người anh gặp trên hành lang không là một.

Như vậy chỉ có một giải thích, đối phương đang nói dối.

Allyall bỗng thấy thất vọng, trên tinh cầu này còn có người không muốn gả cho anh ư?

"Bá tước, làm sao vậy?" Bruce lo lắng hỏi.

"Không có gì." Allyall trả tài liệu cho ông: "Quên chuyện này đi, đừng cho bà cố biết."

"Vâng." Bruce nói.

Chàng thanh niên cuối cùng cũng khai trương tối qua ngủ một giấc đến trưa mới mơ màng tỉnh lại.

Sự bủn rủn quen thuộc trên thân thể nhắc nhở cậu tối qua cậu và Will đã làm gì.

... Hơn nữa, đó là lần đầu tiên Will mất khống chế trước mặt cậu nhỉ?

Bởi vì dứt bỏ cảm giác trói buộc khi xem chuyện đó là nhiệm vụ?

Hay là bởi xác định quan hệ yêu đương?

Nói sao đây nhỉ, không giống như việc điểm danh trước kia, tối qua Will nhà cậu làm nhiều lần lắm luôn.

Giỏi muốn chết.

Văn Thu Tỉnh nghe hắn hết, chẳng lẽ còn có thể cự tuyệt ư?

Nói thật, tim ai mà chẳng làm từ máu thịt.

Will rời đi cậu cũng không nỡ, đây là người đàn ông của cậu mà.

"Hầy." Văn Thu Tỉnh thở dài, đưa tay vò đầu.

Cảm giác phiền muộn giống như cuối năm, người chồng lại phải quay lại công trường ở phương xa bốc gạch.

Mà cậu và bé con là vợ và con ở lại vọng phu.

Mỗi ngày đều tác động tới trái tim người chồng ~

Tác giả có lời muốn nói:

Will: Sắp phải về công trường bốc gạch rồi, xin mọi người chăm sóc tốt cho vợ và con tôi? _? *nhói tim*

Đúng vậy, vị đế vương của mấy người sắp đi làm công đó ~