Chồng Yêu Là Thỏ Tinh

Chương 5



Nói xong, chị A Ngưu liền đứng lên, chuẩn bị bỏ đi. Không có kim cương, thì không ôm đồ sứ sống. Những điều mà thế hệ trước dạy dỗ Lộ Ký Linh vẫn biết, cô thật sự bất lực. Nếu cô đã kế thừa y bát trong nhà, vậy có thể suy xét đi cùng chị ta một chuyến, nhưng cô cũng tự biết mình chỉ là con gà con, cho dù cô có uy hiếp chính mình, thì cũng không có cách nào khác...

Nhưng mà, ngay khi chị A Ngưu xoay người, bên tai Lộ Ký Linh lại truyền đến một âm thanh vừa xa lạ vừa quen thuộc, “Đi.”

“???” Mẹ kiếp, âm thanh này từ đâu ra vậy???

Lộ Ký Linh trong lòng cả kinh, nháy mắt tim đập lỡ một nhịp, âm thanh này từ đâu truyền ra? Là anh chàng tối hôm qua! Chẳng lẽ hắn vẫn luôn ở trong phòng mình....

Nhưng mà... m thanh này là từ đâu phát ra? Chị A Ngưu vẫn còn chưa đi, chẳng lẽ chị ta không nghe được âm thanh này sao? Vì sao lại không có một chút phản ứng nào? Trái tim Lộ Ký Linh không khỏi hốt hoảng, rốt cuộc thì người kia đang ở đâu....

“Chị…” dưới tình thế cấp bách, Lộ Ký Linh càng nghĩ càng sợ hãi, cô cần có người ở bên cạnh mình, nếu không cô sẽ sợ đến mức mắc bệnh tim mà thôi…

Chị A Ngưu nghe thấy Lộ Ký Linh đột nhiên gọi mình lại, cho rằng cô đã thay đổi ý định. “Tiểu Linh, chị biết ngay mà...” em là đứa trẻ ngoan... Lời còn chưa nói xong, cô ta đã trông thấy Lộ Ký Linh ập tới trước mặt. Giống như một đứa trẻ ôm chặt lấy mình, nhỏ giọng kêu, “Chị ơi khoan đi đã...”

“Tiểu Linh em bị làm sao vậy?” Chị A Ngưu thấy Lộ Ký Linh bộ dạng hoảng sợ, không biết đã xảy ra chuyện gì. “Không phải là em đã trông thấy thứ dơ bẩn gì rồi chứ...” nghĩ đến khả năng này rất có thể đã xảy ra, chị A Ngưu cũng hốt hoảng đến nỗi toàn thân run rẩy.

Lộ Ký Linh lúc này mới hiểu ra ý của chị A Ngưu, liền gãi đầu, ngượng ngùng nói, “Thật ngại quá, chị A Ngưu, không phải đâu, không có thứ gì dơ bẩn cả. Nhà em đã được khai quang, không có đồ dơ đâu, chị yên tâm đi.”

“À...” Nghe Lộ Ký Linh nói xong, chị A Ngưu mới hoàn toàn yên lòng.

“Đúng rồi, chị, em hứa với chị. Cho mấy ngày nữa em sắp xếp công việc xong sẽ về thôn vậy, chị cứ về trước đi.”

“Được rồi được rồi cảm ơn em, Tiểu Linh, chị đã biết em là đứa bé ngoan mà. Mọi chuyện nhà em nhé, chị về trước đây, chúng ta chờ em ở trong thôn.”

“Được, chị đi đường thong thả.”

......

Sau khi tiễn chị A Ngưu về, Lộ Ký Linh liền cảnh giác đóng cửa phòng, hơn nữa còn khóa trái. Cô lén lút quan sát bốn phía, lúc nãy cũng không phải là nói đùa, căn nhà này thật sự đã từng khai quang.

Nếu trong phòng có thứ gì đó không bình thường, thì nhất định sẽ có biểu hiện rõ ràng, ví dụ như phù chú trong tay sẽ hiện ánh sáng vàng. Lộ Ký Linh cúi đầu lẳng lặng chờ đợi biểu hiện của phù chú trong tay, nhưng không có bất kỳ điều gì kỳ lạ.

Lộ Ký Linh lại cẩn thận kiểm tra thêm một lần, phát hiện phù chú không hề vẽ sai. Không có vấn đề gì, chẳng lẽ không có thứ gì lẻn vào đây sao? Cô lại lập tức khó hiểu, có nghĩa là anh thích vừa rồi chỉ là ảo giác?

Đúng là cô đã nghe thấy rất rõ ràng, hơn nữa đêm qua, chuyện kia... giống như mình đã thực sự trải qua vậy. Lộ Ký Linh vỗ vỗ đầu mình, chẳng lẽ gần đây cô vì tìm việc mà đã quá mệt mỏi? Cũng có thể là ở một mình quá lâu, trong lòng cô đơn, cho nên ngày nào cũng nghĩ đến những chuyện đó...

Cô chỉ nhớ rõ, ông nội đã từng nói với mình. Cuộc đời này của cô không dễ dàng tìm đối tượng kết hôn, bởi vì mạng cô quá cứng, chỉ có thể tìm một người mất mạng. Lúc ấy cô đã không để những lời nói này trong lòng, dù sao thì lúc còn nhỏ cũng chẳng ai quan tâm đến đối tượng tương lai của mình, lúc còn nhỏ cô còn theo chủ nghĩa độc thân. Nhưng bây giờ nghĩ lại, cũng là gì bản thân mình quá ngây thơ, khi còn nhỏ không hiểu chuyện, lớn lên mới có thể cảm nhận được rất nhiều vui sướng.

Nhưng mà tìm một người mất mạng là ý gì? Tức là bảo cô đi tìm một người chết sao? Bảo cô lên giường với một thi thể à? Nếu vậy thì không cần, không cần đâu...

Xem ra căn nhà này thật sự không có thứ dơ bẩn gì, nếu là như vậy, Lộ Ký Linh cũng yên tâm được một chút, cô nhẹ nhàng thở phào, rồi liền cầm phù chú tùy tiện đặt lên trên bàn, chuẩn bị về phòng tắm rửa, đi ngủ.

À, đúng rồi, còn phải thuận tiện tắm cho thỏ con nữa...

Ngay khi Lộ Ký Linh bế thỏ con lên, phù chú trên bàn trong nháy mắt đã tan thành mây khói, hoàn toàn không còn lại một chút dấu vết nào...

-------------------------------------

“A Thiệu, hôm nay tắm rửa đơn giản nhé? Chị đã quên mua sữa tắm riêng cho cưng rồi.” Lộ Ký Linh ôm con thỏ vào lòng, mới phát hiện mình chưa mua sữa tắm cho thỏ ở cửa hàng thú cưng.

Không còn cách nào khác, cũng không thể lấy sữa tắm của mình cho nó dùng, chỉ có thể tạm chấp nhận trước một chút. Lộ Ký Linh dùng đầu ngón tay gãi gãi sau tai thỏ, cô rất thích chỗ này, rất mềm mại, giống như có thể hít cả ngón tay vào, còn rất đáng yêu.

“U…u…u...”

Lộ Ký Linh ôm thỏ con đã tắm rửa sạch sẽ ra khỏi bồn tắm, đột nhiên nghe thấy trong không trung truyền đến một hồi âm thanh kỳ lạ. Dựa vào phương hướng thanh âm truyền đến, cuối cùng cô phát hiện chỗ kia chính là trên tay mình, cụ thể mà nói, là con thỏ đang ôm trên tay.

“A Thiệu, cưng làm sao vậy?” Lộ Ký Linh cho rằng nó không thoải mái, liền cuống quít lấy khăn lông bao bọc nó lại, ngay sau đó dùng máy sấy nhanh chóng làm khô lông tóc.

Ra khỏi phòng tắm, Lộ Ký Linh đặt con thỏ lên trên giường, sau đó cầm lấy di động bên cạnh, bắt đầu lên mạng tìm tòi.

【 lúc thỏ tắm rửa phát ra tiếng nói chuyện thầm thì là thế nào? 】

【 lúc thỏ tắm rửa nơi nào bị thấm nước sẽ khó chịu nhất? 】

【 lúc thỏ đói sẽ phát ra âm thanh thầm thì sao? 】

......

Tìm tòi một lúc lâu, Lộ Ký Linh cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn về phía con thỏ đang xoay vòng bên cạnh mình, đáy mắt hiện lên một chút tia sáng phức tạp. Lúc này Lộ Ký Linh đã xác định, con thỏ đực này, chính là động dục.

Thỏ đực lúc động dục đều chỉ có một biểu hiện, nó sẽ phát ra từng hồi âm thanh u u trầm trầm hơn nữa còn rất có quy luật, đây là âm thanh phát ra để dụ dỗ con cái, hơn nữa nó còn thích xoay vòng quanh thỏ cái, thậm chị rượt theo thỏ cái.

Nhìn lại bây giờ toàn bộ thân mình thỏ con đều dán trên cánh tay mình, Lộ Ký Linh cảm thấy toàn thân đều không ổn. Vừa rồi cô còn tìm được một giải thích trên mạng rằng: Cho dù đã triệt sản cho thỏ đực, khi nó nhìn thấy thỏ cái, nó vẫn sẽ đuổi theo, cho đến khi để được con cái... Nói cách khác triệt sản không thể hoàn toàn bắt nó không động dục nữa.

“Cọ cọ cọ, liền biết cọ.” Lộ Ký Linh dùng đầu ngón trỏ hung hăng chỉ chỉ vào đầu con thỏ, con thỏ này mù sao? Chẳng lẽ cô trông rất giống một con thỏ cái à? Vì sao cứ suốt ngày cọ trên người cô!

Nhưng mà nghĩ lại dường như con thỏ này bất cứ lúc nào cũng có thể động dục, chỉ là thời gian không quá dài. Nghĩ đến đây, Lộ Ký Linh không khỏi có chút tò mò, đầu ngón tay liền bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

“Chỉ một chút thôi, nói không chừng sờ sờ cưng cũng không được, vậy đúng lúc...” Lộ Ký Linh một tay đè con thỏ đang cọ vào người mình không ngừng ra, miệng không ngừng lải nhải lặp lại. Đầu ngón tay non mịn trở mình con thỏ lại, để cho chiếc bụng mềm mại trắng trẻo bị lộ ra trong không khí. Con thỏ bị áp đảo có vẻ sửng sốt một chút, sau đó tứ chi bắt đầu quơ quơ liên tục.

Lộ Ký Linh vội vàng đè nó lại, “Được rồi, A Thiệu, chị chỉ là có chút tò mò, cưng nói cho chị nghe một chút. À, nói không chừng có khả năng cưng sẽ thích sờ như vậy. Chị hứa với cưng, sau này nhất định tìm cho cưng không chỉ một bạn gái, đừng nhúc nhích.”

Không biết là nghe hiểu những lời Lộ Ký Linh nói, hay là giãy giụa mệt mỏi, con thỏ dần dần trở nên an tĩnh.

“Ngoan lắm.” Lộ Ký Linh duỗi tay kéo lỗ tai dài của thỏ, đôi mắt lại tập trung nhìn chằm chằm vào dưới thân nó.

Đầu ngón tay thăm dò lay động hai cái dưới lớp lông tóc, Lộ Ký Linh phát hiện nội tâm mình vẫn là có kích động, chẳng lẽ bởi vì đời này lần đầu tiên quan sát kỹ lưỡng xem bộ phận sinh thực khí của con đực?

Hai hòn bi non nớt trắng hồng biến mất trong lông tóc bóng mượt mềm mại, Lộ Ký Linh cảm thấy rất đáng yêu. Chỗ này hẳn là tinh hoàn của thỏ đực... Chỉ là cô không ngờ tới, bản thân mình lần đầu tiên thị dâm lại là một con thỏ đực.

Trong lúc còn đang miên man suy nghĩ, Lộ Ký Linh theo bản năng duỗi tay muốn đụng vào hòn bi kia, thoạt nhìn rất non nớt, khó trách không kéo dài được. Chờ khi cô phục hồi tinh thần lại, đầu ngón tay đã chạm vào cây gậy của con vật trước mắt, còn không tự chủ mà nhéo nhéo.

“Khụ khụ...” Lộ Ký Linh xấu hổ nhìn động tác trên tay mình, giả vờ ho khan mấy cái, muốn vờ như chưa có gì xảy ra. Nhưng mà vừa xoay đầu, ánh mắt của một người một thỏ lại va chạm vào nhau, một đôi mắt màu đỏ tươi như có ma lực, dường như muốn hút cả người Lộ Ký Linh vào bên trong.

“Chị... Không cố ý.” Nói xong, Lộ Ký Linh cảm thấy mình bị bệnh, sao lại phải giải thích với một con thỏ, còn không ngại xem sinh thực khí của nó.

“Cố ý cũng được, tôi cho phép cô tiếp tục sờ.”

Đỉnh đầu truyền đến âm thanh khiến cả người cô tức khắc cứng lại.