Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 141: Đuổi người



Nghe xong những lời này, cô còn gào to hơn lúc nãy. Cả 3 người cứ oang oang hết cả buổi, sau đó liền nói chuyện cả buổi

Bạch Dạ Phi Ưng đang cùng con trai mình ở tầng thượng của trung tâm thương mại, nơi đó được thiết kế giống như công viên thu nhỏ. Hắn không muốn có thêm phiền cho nên mới không đem theo quá nhiều vệ sĩ đến công viên. Nơi này thuộc quyền sở hữu của hắn, tương đối an toàn. Đợi con lớn hơn sẽ đi những nơi đó sau

1 hồi chảy cả mồ hôi tiểu An đón lấy ly nước ép từ cha mình gấp gáp uống

Hắn lại nắm tay con mình xuống tầng mua quần áo, giày dép. Ngồi trong cửa hàng, hắn nâng đôi chân nhỏ nhắn rồi mang giúp cậu nhóc đôi giày da được làm bằng thủ công

Bây giờ chúng ta đi ăn rồi về nhé, tiểu An của ba thích ăn gì?

Mẹ làm mứt ở nhà, tiểu An muốn ăn!

Cũng tốt, vừa ăn sáng cách đó không lâu.Vẫn là nên về nhà phòng trường hợp cô lại suy nghĩ lung tung

Cuộc đi chơi gắn kết tình cảm kết thúc, 2 cha con nhanh chóng đi về nhà

Khi đi ra ngoài sân vườn, lại thấy có mặt Tô Ngọc Liên. Ánh mắt hắn híp lại, Y Y của hắn đâu?

Sao cô ta lại ở đây? Dù có chăm sóc cho Y Y của hắn thì cũng không thay đổi được việc giấu người đi

Hắn không trách nhưng cũng sẽ không bỏ qua. Cô ta lại còn dám đến?

Tô Ngọc Liên nhìn thấy cục cưng đang nằm gọn trong vòng tay của Nhị thiếu, đôi mắt như muốn giết người

Thảo nào từ nãy đến giờ chẳng thấy tiểu An đâu, cô còn tưởng thằng bé nhớ cô cả đêm không ngủ được cho nên hiện tại còn đang say giấc

Ai mà ngờ cái tên này.... mới sáng sớm bế thằng bé ra ngoài làm gì?

Cô không vội chạy đến, chỉ đứng đó giang tay

Bảo bảo, mẹ nuôi đến thăm con, lại đây cho mẹ ôm 1 cái nào

Tiểu An cười ngốc, đập đập vào vai muốn hắn thả mình xuống. Ác ma có tiếng vậy mà cũng không thể làm gì khác, ngồi xuống buông tay trơ mắt nhìn con trai mình chạy đi

Mà vừa hay, lúc này Y Y từ trong nhà đi ra trên tay còn cầm cả khay bánh mì đủ loại

Hắn nhìn thấy liền tiến đến tự nhiên đỡ lấy

Để anh bê

Có chút cứng nhắc, nhưng cô vẫn buông tay để hắn muốn làm gì thì làm

Lúc nãy tiểu An nói muốn ăn mứt hoa hồng em làm

Hắn cố gắng bắt chuyện, Lạc Y Y lại không muốn trả lời. Nhưng sợ hắn tức giận sẽ mắng cô

Nhanh trí lấy 1 miếng bánh mỳ sữa trên khay rồi chạy đến chỗ Tô Ngọc Liên

Tiểu An, mẹ giúp con lấy bánh rồi

Bạch Dạ Phi Ưng cười cười rồi đem chỗ bánh ngọt đó đặt lên bàn

Ít nhất cô cũng không còn hoảng loạn, so với hôm qua thì thế này cũng là chuyển biến tốt

Hắn không khách sáo ngồi vào ghế bên cạnh cô, lấy 1 cái bánh phết đầy mứt rồi cho vào miệng

Đã lâu không được thưởng thức mùi vị ngọt ngào tươi mát lan toả. Hương thơm này vẫn như 2 năm trước, thật ngon

Bạch Diệp Phi Yến ngồi đối diện mở mắt súyt chút làm rơi con ngươi ra bên ngoài

Lần nào đi du lịch về cũng đem những món như socola, bánh kẹo các thứ. Còn lén bỏ khắp nơi, anh còn chẳng thèm nhìn lấy 1 cái

Đối với đồ ngọt, thì ông anh này thể hiện 1 niềm căm thù mãnh liệt. Vậy mà bây giờ lại ăn như thể đang sắp hạ đường huyết đến nơi

Từ hôm qua đến giờ, sao cô toàn nhìn thấy những chuyện lạ lùng. Còn do anh trai mình tạo nên nữa chứ

Sau khi dùng bữa ăn nhẹ thì cũng gần đến trưa. Tiểu An dụi dụi mất ngáp 1 hơi dài chảy cả nước mắt

Lạc Y Y bế bé vào nhà. Nhóc này đến giờ ngủ rồi

Tam tiểu thư và Tô Ngọc Liên muốn đi theo vào trong liền bị hắn ngăn cản

Phi Yến, không còn sớm nữa... em mau tiễn Tô tiểu thư về đi

Tô Ngọc Liên tức giận nhưng vẫn phải duy trì nụ cười. Muốn đuổi người?

Bạch tổng, tôi chỉ vừa đến đây thôi

Đó là việc của cô, về đi

Hắn không nói nhiều, lập tức hạ tối hậu thư. Cô cũng hết cách, nơi này là nhà hắn

Bạch Diệp Phi Yến thở dài đành nghe theo

Cũng may hôn sự 2 nhà bị hủy. Họ mà về chung nhà, thì nơi này chắc sẽ náo nhiệt lắm

Theo đúng nghĩa đen