Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 142: Cùng nhau chăm sóc



Do căn phòng đang được dọn dẹp cho nên phải lên tìm căn phòng khác ở tầng 1

Tiểu An ngủ rồi nhưng vẫn nắm lấy mảnh áo trước ngực cô không buông. Đặt xuống giường thì sợ bé sẽ tỉnh, nhưng như thế này thì làm sao pha sữa được?

Cửa phòng bị đẩy vào, Y Y nhanh nhảu gọi

Phi Yến, giúp tôi pha sữa được không. Tiểu An không chịu buông... tôi không làm gì được

Sữa này pha thế nào?

Đáp lại là âm thanh khàn đặc mà mạnh mẽ của phái nam, cô nhìn theo liền thấy hắn đang cầm bình sữa trên tay như nghiên cứu gì đó

Cái gì đây? Phi Yến đâu?

Cô không muốn nói chuyện với hắn chút nào, nhưng nếu không có sữa thì cục cưng sẽ khóc quấy lên cho mà xem

Anh... cho nước nóng lạnh theo tỉ lệ bằng nhau rồi cho sữa vào khuấy đều là được

Gương mặt tiểu An có chút khó chịu vì thiếu sữa rồi, cô đành phải chỉ dẫn hắn

Bạch Dạ Phi Ưng rất nghiêm túc làm theo, sau đó đưa cho cô bình sữa

Hắn ngồi dưới sàn nhìn con đang uống sữa, vừa khéo lại thấy bàn tay đang nắm cái áo của cô. Trong lòng dâng lên cỗ máy ghen tỵ

Khoảng cách họ gần như thế, cô không thể không căng thẳng. Bạch Dạ Phi Ưng cầm lấy cái tay nhỏ đang đặt lên vùng đồi núi kia của con mình. Nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay bé xinh đang nắm chặt 1 góc áo

Thấy hắn có hành động như vậy, Lạc Y Y nhanh chóng nhích người ra sau muốn né đi

Tên này, hắn đang làm gì?

Em ôm con hoài không mỏi hay sao? Anh giúp em kéo thằng bé ra

Hắn cười, nhìn cô rồi nói

Sau khi đã gỡ được bàn tay nhỏ kia ra, cô đặt bảo bối xuống giường dùng gối chặn xung quanh đề phòng bé lăn lộn mạnh rồi té xuống giường, đắp thêm cái chăn mỏng rồi đem bình sữa đã được xử sạch để lên bàn

Bạch Dạ Phi Ưng mở điều hoà

Hôm qua mẹ bảo muốn em đến nhà, em không định đi sao?

Lạc Y Y rót 1 ly nước lọc đưa lên miệng tránh trả lời câu hỏi của hắn

Cô định buổi sáng sẽ cùng bảo bối đến chỗ Bạch phu nhân. Ai ngờ ăn xong hắn liền đem con trai ra ngoài mất

Cho nên phải chờ đến khi con ngủ dậy mới có thể đến đó

Hắn chậm rãi đi đến bên cạnh, cho tay vào túi áo lấy ra cái gì đó

Anh có thứ muốn đưa cho em

Định đưa gì chứ? Chi phiếu? Sau đó đuổi cô ra khỏi nơi này và đe doạ đừng bao giờ gặp lại con trai

Không thể nào, hắn tìm cô lâu như thế. Còn chưa hành hạ gì sao có thể dùng tiền để cô rời đi?

Cái hộp nhỏ cầm vừa tay, bên trong là chiếc vòng đeo tay bằng vàng

Đưa thứ này cho cô làm gì?

Lạc Y Y cảm thấy từ hôm qua đến bây giờ hắn cứ đeo bám cô rồi làm những chuyện chẳng giống tác phong khi xưa chút nào. Thật sự rất phiền nha

Đôi môi nhỏ mấp máy muốn từ chối, hắn lại nói

Đây là lúc nãy tiểu An chọn, nói muốn tặng cho mẹ. Em không nhận, chắc thằng bé sẽ buồn lắm

Cô nhìn con trai đang ngủ trên giường, hắn đã nói vậy rồi nếu từ chối thì lại phải kéo dài câu chuyện

Đưa tay định lấy cái hộp thì hắn giật lại

Cô chớp chớp mắt khó hiểu. Hắn... hắn đang chơi cô sao?

Bạch Dạ Phi Ưng cầm vòng tay tiến lên 1 bước, cô yếu ớt lui về sau lại đụng trúng cái giường

Thôi xong rồi, chẳng còn đường nào để chạy nữa

Để anh đeo giúp em

Hắn đơn giản là cười vui, nhưng trong mắt cô điều này lại là ý xấu

Trong đầu hắn chắc chắn đang có âm mưu

Vậy là cả 2 đứng yên trong 1 phút

Chủ tịch thấy vậy liền nắm nhẹ tay cô đưa lên rồi đeo vào

Mấy năm qua em vất vả rồi, sau này anh sẽ giúp em. Chúng ta cùng nhau chăm sóc tiểu An, được không?

Hắn nói như vậy... có nghĩa cô cũng có thể ở bên cạnh con trai? Sẽ không bị đuổi khỏi đây?

Y Y vui vẻ, cô không cần sợ sẽ phải rời xa con nữa

Thật là tốt quá đi

Tảng đá đè nặng trong lòng đã được đập vỡ, cô nhanh chóng gật đầu đồng ý rồi ngồi bên cạnh nhìn con trai hạnh phúc mỉm cười

Đối với câu nói đầy hàm ý của hắn cũng chẳng suy nghĩ nhiều. Nhưng Nhị thiếu lúc này kích động tột cùng. Xem ra mối quan hệ của bọn họ có thể được cải thiện nhờ con trai

Đợi tiểu An ngủ dậy, anh chở em và con đến nhà mẹ

Hắn nói