Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 143: Đừng nên thông minh quá



Hắn ngồi suốt trong phòng mãi không chịu đi, cô cũng hết cách rồi. Cũng không thể đuổi người

Trong thời gian này, chỉ thấy cô loay hoay mãi thôi. Cho bảo bảo uống sữa xong thì ngồi đó vẽ vời gì đó trên tờ giấy nhỏ. Hơn 1 tiếng sau, nhóc quậy khóc quấy lại phải cho thêm 1 bình

Sáng nay khi ăn cơm, đã thấy cô ngáp ngắn ngáp dài. Chẳng lẽ đêm qua cũng như vậy?

Cô sinh con vất vả, hắn đã không có bên cạnh. Thì ra sau khi sinh phụ nữ phải chăm lo nhiều chuyện như vậy. Còn về vấn đề nấu cơm, lau nhà rồi kiếm tiền vẫn chưa được đề cập

Xem ra phải tìm vài người giúp cô trông tiểu bảo

Hắn cũng sẽ góp vài phần sức để cô thảnh thơi hơn

Đã qua giờ ăn trưa 1 lúc, hắn lẳng lặng đi ra ngoài. Vài phút sau đã đem lên 1 phần cơm rang hải sản kèm thêm súp vi cá và 1 ly sữa chua hoa quả yến mạch

Đặt ở cái bàn xa xa nơi con trai ngủ rồi rón rén đi đến khẽ nói nhỏ bên tai

Em mau qua đó ăn đi, anh giúp em trông con

Đúng là cô có chút đói bụng, nhưng hắn có biết cách trông không đây?

Mà thôi, cô ngồi đó không xa mà, có gì thì bước vài bước là sẽ đến được đây

Lạc Y Y đứng lên để hắn thay vị trí của mình, đến bên bàn đứng hình vài giây

Đồ ăn... trông có vẻ rất đắc tiền. Cô thật sự có thể ăn hay sao?

Oa! Hải sản thì tươi ngon ngọt thịt, rau củ được rang chung với cơm giòn giòn ăn rất thích miệng. Còn phần súp vi cá, nước dùng đậm đà bổ sung cho phần cơm có phần khô khan dầu mỡ

Tráng miệng bằng sữa chua hoa quả mọng nước, thật sự ngon muốn khóc nha

Lạc An lại thèm sữa, đôi chân mày nhíu lại. Hắn biết ý liền đi vòng sang bên tủ nhỏ, nhớ lại từng bước lúc nãy cô pha sữa

Sau đó đổ nước sôi vào bình, rồi.... đứng hình

Lúc nãy quan sát rất tỉ mỉ, nhưng mà khi thực hành lại không nhớ được

Bảo bối nằm trên giường không được cho sữa vào miệng đúng thời gian, miệng nhỏ mếu máo

Cô ở 1 bên thấy thế liền nhìn sang, thấy hắn đứng đó loay hoay mãi

Con trai thì càng lúc càng náo, cô sốt ruột đứng lên đi lại đó lấy cái bình từ trong tay hắn

Để tôi

Rồi thành thạo pha xong 1 bình, cho vào cái miệng đang la to kia, đứa trẻ mới yên ổn trở lại

Làm cô giật cả mình, cứ tưởng tiểu bảo bối tỉnh dậy rồi. Không ngủ đủ giấc sẽ khiến con khó chịu

Cũng may là xử lý kịp thời

Bạch Dạ Phi Ưng có chút xấu hổ, lúc nãy còn ưỡng ngực khẳng định sẽ để mắt đến con. Vậy mà lát sau đứa nhỏ đã khóc đến khó coi

E hèm... hay là em dạy anh cách pha sữa đi, phòng trường hợp em đi ra ngoài ăn cơm hay làm gì đó thì anh còn biết mà cho con uống sữa

May mắn không nói 'phòng trường hợp em không có ở đây'. Nếu không cô bé ngốc này lại suy diễn lung tung thì hỏng hết

Lạc Y Y suy nghĩ đôi chút, rồi cầm cái bình khác lên làm mẫu

Anh cho nước vào trước, rồi sau đó....

Hắn nghiêm túc nhìn, lại để ý đến gương mặt của cô không chớp mắt. Đến khi cô chỉ dẫn xong hắn liền gật gù tỏ ra hiểu biết

Sau này mỗi lần em pha sữa... anh có thể đứng bên cạnh quan sát được không?

Tên này, nếu muốn học thì có thể đọc hướng dẫn. Không thì lên mạng hay nhờ người làm mẫu, cứ muốn đứng xem cô làm... làm vậy chi?

Anh... có thể nhờ Phi Yến, không cần tự pha

Sao có thể được? Dù sao anh cũng là cha của tiểu An, pha sữa cho con còn ai thích hợp hơn?

Lạc Y Y không nói lại cái miệng giảo hoạt đó, đành phải lách người đi sang chỗ khác

Hắn khoái trá đứng đó môi mỏng tà mị câu lên điệu cười đậm chất xấu xa

Lúc nãy nhìn cô pha, đứng bên cạnh mau mắt nhìn thấy hướng dẫn rồi

Nhưng làm người mà, đừng nên thông minh quá. Đôi lúc tỏ ra ngu ngốc cũng có tác dụng lắm, sau này hắn đứng bên cạnh có thể ngắm nhìn người hắn yêu rồi. Cô lại không có cách nào trốn đi được

Đúng là kế hoạch hoàn mĩ

Sau khi ngủ dậy, Lạc An ngồi trên giường dụi mắt. Cô đem đến 1 cái khăn nhẹ nhàng giúp con lau đi cái mặt còn chưa tỉnh ngủ kia

Cô lấy 1 bộ đồ nằm trong đống túi lúc sáng hắn mua, xé mác rồi mặt vào cho cục cưng

Xong xuôi, hắn bồng nhóc nhỏ lên rồi đi xuống dưới nhà