Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 148: Đến nơi hắn không muốn tới



Hắn chỉ mới thức trông con 1 đêm đã cảm thấy mệt mỏi, cũng may sức khoẻ chủ tịch rất tốt cho, lại thêm hắn ngắm cô mãi, nên chẳng ảnh hưởng gì nhiều

Những chiếc lá khẽ bay lên cao theo từng đợt sóng gió, chúng va chạm vào nhau tạo nên những âm thanh xào xạc vui tai, tia sáng ấm áp buổi sáng chiếu rọi, tiểu An thức dậy rất sớm. Có lẽ bé đang rất nôn nóng được baba chở đi chơi

Sau khi đã vệ sinh cá nhân xong, điện thoại reo lên

Hắn nhìn giây lát rồi mở máy

Tiểu An ngồi trên giường đung đưa đôi chân bé nhỏ, hắn dập máy sau đó đến bên cạnh dùng giọng nói áy náy với con trai

Tiểu bảo... baba có việc phải giải quyết, không đưa con đi chơi được

Lạc An nghe xong yểu xìu, cô lúc này từ bên ngoài bước vào

Tiểu An, chúng ta đi ăn sáng thôi

Bạch Dạ Phi Ưng bước đến gần lấy từ trong túi áo 1 cái thẻ vàng đưa cho cô rồi nói

Em với con hôm nay cứ đi chơi cho khuây khoả đi, tiền trong thẻ không giới hạn thích gì cứ mua

Y Y cầm lấy cái thẻ trong vô thức, lúc định trả lại thì hắn đã rời đi

Bạch Diệp Phi Yến xông vào với cái đầu rối như tổ quạ, gấp gáp nói

Anh còn chưa dậy... ơ, người đâu?

Đi làm rồi

Lạc Y Y trả lời

Tam tiểu thư gãi gãi đầu, hại cô tức tốc chạy qua khi chưa sửa soạn lại bản thân

Đáng lý anh hai nên đi làm từ hôm qua mới tốt đó

Chị với tiểu bảo xuống nhà trước đi, em thay quần áo rồi chúng ta ăn sáng

Nói xong cô ấy phóng như bay về phòng của mình, rửa mặt chải chuốc rồi mới ra ngoài

Ngồi trên bàn ăn, Phi Yến chợt nảy ra 1 chủ ý thú ý liền hỏi

Y Y, dù sao hôm nay cũng rãnh rỗi, chúng ta đi chơi đi

Đi đâu? - cô hỏi

Bạch Diệp Phi Yến đập 2 tay lên bàn đứng thẳng dậy, ánh mắt tràn đầy năng lượng

Đi đến nơi... anh em không muốn đến!!!

10 phút sau họ đã có mặt ở căn biệt thự phương Đông. Cả nhà lão đại đang ngồi ngoài sân dùng bữa dưới gốc cây phong cổ thụ

Lâm Doãn mặc váy dài đến đầu gối nhưng chẳng thể che giấu được vóc dáng quyến rũ, cô đang ngồi kiểm tra sổ sách bằng laptop

Bạch Dạ Phi Long đọc báo, ngồi trong lòng là 1 bé trai khá kháu khỉnh

Lâm Doãn thấy 3 người đi vào liền nở nụ cười đón khách

Ai da, xem ai ghé thăm chúng ta kìa

Anh cả, chị dâu! Chúng em đến chung vui đây. Tối hôm qua dự tiệc ở nhà mẹ mà anh chị lại bận không tới

Tam tiểu thư càng đến gần, cái miệng càng bất mãn mà than thở

Lâm Doãn nhún nhún vai

Em xem nhóc con nhà chị... rõ ràng cùng tuổi với tiểu An mà lại như ông cụ non, suốt ngày chỉ ở trong nhà chẳng thèm đi chơi. Lại thêm anh của em là 1 tên vô lại chính hiệu. Chỉ có mình chị làm sao đi được với cha con nhà này?

Bạch Dạ Phi Long ngồi nghe cảm thấy oan ức liền lên tiếng

Bà xã! Anh chỉ là thấy vợ mình quá xinh đẹp, cho nên mới thể hiện tý tình cảm thôi

Im miệng!!!

Cô quay sang lườn nguýt, nếu không phải cái lão chồng này 1 mực kéo cô vào phòng thì tối hôm qua cô đã có mặt ở nhà của mẹ chồng rồi. Hắn thấy vậy liền yên ổn đọc báo

Cục cưng mau đến đây chào cô út và cô hai đi

Lâm Doãn nói

Không không không, đừng gọi là cô hai...

Cô cuống cuồng nói

Đứa bé từ trên người cha mình nhảy xuống hoàn hảo đáp đất rồi lễ phép cúi đầu

Chào cô út, cô hai

Không phải cô hai mà, cô thật sự... nếu gọi như vậy thì có khác gì đang bảo cô và hắn có quan hệ đâu?!!!

Lạc Y Y nhìn đứa bé trai có vẻ điềm đạm kia tỉ mỉ đánh giá

Gương mặt tuy không bầu bĩnh bằng tiểu bảo bối, nhưng xét theo góc độ khác lại rất nghiêm nghị. Cô đi đến hỏi nhỏ

Con có thể cho cô biết tên được không?

Con là Bạch Dạ Tuấn Khải

Lâm Doãn xoa xoa đầu con rồi cười

Nhìn vậy thôi chứ thằng bé không thích nói chuyện cho lắm. Rõ ràng chỉ lớn hơn tiểu An 4 tháng mà như ông cụ vậy

Lạc An thấy có người cũng tương đương mình liền chạy đến kết thân

Chào