Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 150: Ngưỡng mộ



Bạch Dạ Phi Long thấy có người mặt chau mày ủ liền nhếch mép cười

Em trai nếu không muốn tham dự cũng chẳng sao. Thiếu em có khi mọi người ai cũng đều vui

1 câu nói trúng tim đen vô số người, lại làm cho chủ tịch đây đau đến rỉ máu. Hắn nhìn anh trai mình đang cố ý công kích không chịu thua nói lại vài câu

Buổi tiệc này vốn dĩ cũng chẳng có phần của anh đâu. Chủ yếu để tăng thêm hảo cảm của chị em trong nhà thôi

Bạch Dạ Phi Long nhún nhún vai

Vậy thì địa điểm cứ tổ chức ở đây, chơi không đủ thì ngủ lại

Tên khốn kiếp, dám giữ người ở lại? Được, hay lắm, tôi chơi với anh đến cùng

Vậy thì tôi cũng không khách sáo nữa, phiền anh chuẩn bị giúp căn phòng đẹp và rộng rãi nhất

Bạch Dạ Phi Ưng tiến đến đối diện với anh trai mình, luồng khí tức trái ngược của 2 người toả ra khiến mọi người xung quanh ngán ngẩm. Làm ơn đi, có muốn đánh nhau thì biến cho khuất mắt

Bầu không khí của hội chị em hoà thuận như vậy, 2 anh em nhà này xuất hiện liền nhanh chóng phá nát bầu không khí. Lâm Doãn nổi cáu

Tiểu Khải và tiểu An ngày đầu gặp mặt đã thân thiết, 2 người... học hỏi cho nhiều vào

Bạch Dạ Phi Long trìu mến nhìn vợ mình rồi dùng thân hình to lớn vạm vỡ đó giả vờ uất ức

Bà xã, em cũng thấy rồi đó, anh đang rất cố gắng nhưng em trai anh cứ bài xích. Người làm anh cả này đúng là đau lòng chết mất

Lâm Doãn lắc đầu ngao ngán

Thôi không cần cố gắng nữa đâu

Vẫn là vợ tốt với anh nhất - hắn nói

Lạc Y Y đi đến bên cạnh Phi Yến thì thầm

Anh cả của em... xem ra rất thương vợ mình

Bạch Diệp Phi Yến cười rồi đáp lại

Đó là đương nhiên! Dù chị dâu có muốn mạng thì anh ấy cũng giao ra đó

Lạc Y Y nhìn Lâm Doãn trước mặt, tuy cô ấy thể hiện hành động khá chán ghét nhưng trong ánh mắt vẫn rất trìu mến khi nhìn chồng mình. Khiến Y Y không khỏi ngưỡng mộ

Tìm được người yêu mình như vậy... sống cũng không hối tiếc gì

Tuy cô nói khá nhỏ, nhưng vẫn được ai đó nghe thấy

3 người phụ nữ liền bỏ phiếu ngày diễn ra buổi tiệc sẽ là hôm sau

Bàn xong xuôi cũng đã gần đến trưa. Y Y muốn đưa tiểu bảo về ngủ cho nên họ liền ngậm ngùi tạm chia tay

Bạch Dạ Phi Ưng ngồi lái xe không nói câu nào, nhớ đến từng câu cô nói trong lòng có chút buồn bã

Hắn đối với người anh cả chuyên giở thói đâm chọc này có chút chán ghét. Nhưng không thể không công nhận, hắn ta đối với vợ mình trước nay đều vô cùng yêu chiều, sủng ai

Còn hắn... trước nay đối với cô không sỉ nhục thì hành hạ đủ đường. Bây giờ đột nhiên quay sang đối tốt thì chỉ có phản tác dụng mà thôi

Cư xử bình thường thì mối quan hệ này đến bao giờ mới được cải thiện?

Nhưng nếu hắn nói hắn yêu cô... cô sẽ không bao giờ tin đâu

Có khi còn nghĩ hắn đang giở trò rồi chạy trốn như năm đó

Bạch Diệp Phi Yến đang ngắm tiểu bảo đang nằm trên chân mẹ mình mà ngủ, để ý thấy có 1 đôi mắt thâm tình đang nhìn thông qua kính phụ. Có chút nghĩ ngợi

Anh hai dạo này đúng là rất khác, nhưng chỉ vừa quan sát được vài ngày. Phải thông báo cho mẹ để xem nên làm gì tiếp theo

Về đến nhà, cô bồng tiểu bảo bối vào phòng. Sửa soạn vị trí để bé ngủ ngon hơn

Hắn âm thầm đi theo, nhìn cô chăm con ân cần lại làm hắn xót xa

Em...

Hắn muốn hỏi xem trong lúc sinh con có phải rất đau hay không. Nhưng lúc mở miệng lại không thể phát ra được bất cứ âm thanh nào

Chỉ có thể miễn cưỡng nói

Em có muốn ăn gì không? Anh bảo nhà bếp chuẩn bị

Lạc Y Y không trả lời, ngay sau đó quản gia đi vào

Thiếu gia, bên ngoài có người tự xưng là con cả nhà họ Tô. Muốn gặp Lạc tiểu thư đây

Bạch Dạ Phi Ưng có chút ấn tượng. Đó không phải tên đã đem cô đến giao nộp để đổi tự do cho em gái mình hay sao?

Hắn đến gần, thấy cô thở dài liền hỏi

Em thấy sao, có muốn gặp không?

Cô cũng không mong gì nhiều đâu, chỉ cần hắn cho phép cô được ở lại chăm sóc con trai là được

Nhưng không ngờ, hắn lại hỏi ý kiến của cô trước khi ra lệnh

Lạc Y Y lắc đầu, kiên quyết nói

Không