Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 155: Mặc kệ con trai



Hắn cười khổ, thật sự muốn giết người

Em... em thật sự muốn giao đứa con em mang nặng đẻ đau cho người khác nuôi dưỡng rồi 1 mình rời khỏi nơi này?

Lạc Y Y chẳng biết vì sao hắn tức giận, trong ánh mắt lại chất đầy sự đau xót

Người nên bi thương bây giờ không phải nên là cô hay sao?

Cô biết hôn sự với nhà họ Tô bị hủy, hắn rất nhanh sẽ tìm 1 người môn đăng hộ đối có thể chấp nhận hắn đã có con trai mà kết hôn

Đó cũng chính là lúc cô bị đuổi khỏi nơi này

Vậy thì điều cô nói có gì không đúng?

Đứa con mình cực khổ sinh ra sao có thể dễ dành giao cho người khác nuôi dưỡng?

Còn phải chứng kiến nó gọi người phụ nữ khác là mẹ, còn gì đau hơn?

Tôi...

Bạch Dạ Phi Ưng không cho cô kịp trả lời, nhanh chóng nói thêm

Em nghĩ tôi sẽ bằng lòng giao con cho người phụ nữ khác? Vậy em có từng nghĩ qua... nếu con trai không được mẹ kế thương yêu thì nó sẽ có kết quả gì không?

Lạc Y Y sững sốt nhìn hắn, cố gắng phủ nhận

Không... sẽ không đâu, hơn nữa... nếu mẹ kế không yêu thương... thì... thì con vẫn còn người cha là anh mà

Hắn đau lòng nói ra câu tàn nhẫn

Nếu tôi vì yêu người phụ nữ đó mà mặc kệ con trai thì sao?

Cô nghe xong kịch liệt lắc đầu, đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi

Không! Anh không thể làm như vậy, tiểu An là con ruột của anh. Nó là con của anh mà!!!

Cô mất hết sức lực mà trượt dài, hắn cũng ngồi xuống theo

Y Y bất lực, giọng nói yếu ớt như đang muốn chất vấn chứ không còn là cầu xin nữa

Rốt cuộc anh muốn gì... anh muốn gì đây?

Hắn ôm lấy cơ thể không còn muốn giãy giụa của cô, nhẹ nhàng nói ra điều mình cần

Chỉ cần chúng ta kết hôn, tiểu An sẽ có 1 gia đình. Chẳng ai dám xem thường xuất thân và cũng không có người mẹ kế nào dám làm tổn hại đến con

Nếu không phải nơi này yên tĩnh, cô còn cho rằng mình mắc chứng ù tai trầm trọng

Cô nhẹ nhàng ngẩng lên nhìn hắn bằng gương mặt đầy nghi vấn

Rốt cuộc lại đang muốn diễn trò gì đây?

2 năm chưa đủ... chỉ khi phá hỏng cả 1 đời cô thì hắn mới cam lòng hay sao?

Cô thật sự muốn hỏi hắn, phải làm cách nào mới buông tha cho cô đây

Bạch Dạ Phi Ưng nghiêm túc nói

Anh chưa từng nghĩ... sẽ khiến em mãi mãi không gặp được con. Nếu em cần thời gian thì hãy từ từ suy nghĩ, anh có thể đợi

Haha, thời gian gì chứ? Hắn có thể đợi, nhưng con trai cô có thể đợi được không?

Nếu họ nói cô ham hư vinh, muốn trèo cao gả vào hào môn. Cô cũng chấp nhận, nhưng tại sao lại nhằm vào tiểu An?

Tốc độ mạng của thời đại này chỉ 1 giây sau là có thể đăng cả chục bài báo, bình luận và chia sẻ đều được đăng với tốc độ chóng mặt

Cô không muốn con trai phải chịu sự khinh khi và ánh mắt xe thường... như những gì cô từng trải qua

Lạc Y Y cười khổ, trầm mặt nhìn xuống nền cỏ xanh

Tôi còn sự lựa chọn nào khác sao?

Bạch Dạ Phi Ưng nghe xong đứng hình như tượng, nhưng thật ra đang mở cờ trong bụng

Hắn dìu cô đứng lên rồi đến chỗ mọi người đang còn nghĩ cách

Cái tên khốn đăng bài đúng là có chết trăm ngàn lần, đâm hàng nghìn nhát dao cũng không thoả mãn lửa giận trong lòng hắn

Nhưng không thể không công nhận, vụ việc này xảy đến rất đúng lúc

Tuy cách thức lấy vợ của hắn có chút bẩn thiểu... nhưng ai quan tâm?

Bạch Dạ Phi Long thấy cô gái kia khóc đến sưng cả mắt. Em mình lại thong thả, liền đi đến đưa cho hắn ly rượu rồi nói nhỏ

Sử dụng cách thức này... cũng quá là bỉ ổi rồi đó, em trai

Nhị thiếu quay sang bắn ánh mắt hình viên đạn về phía anh mình muốn cảnh cáo hắn ngậm mồm lại

Lão đại thấy vậy càng vui vẻ hơn

Nhìn thấy cô khóc đến đáng thương như vậy, những người phụ nữ có mặt ở đó cũng cảm thấy xót xa. Nhanh chóng vây quanh an ủi

Y Y, không sao đâu

Lâm Doãn nói

Bạch Diệp Phi Yến cũng nhanh chóng tiếp lời

Đúng đó, chắc chắn sẽ có cách mà. Chị đừng lo

Lạc Y Y nghe xong nước mắt còn tuông ra nhiều hơn. Hoan Hoan phải lấy khăn giấy đưa đến cho cô

Tam tiểu thư có chút luống cuống

Cô nói gì sai rồi sao?