Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 165: Kìm nén



Cô sợ đến mức tim như muốn ngừng đập, nhưng giây tiếp theo hắn lại đi đến ghế sofa rồi nằm xuống đưa lưng về phía cô

Lạc Y Y chớp chớp mắt, hắn... hắn đây là đang muốn ngủ riêng sao?

Oa! Rốt cuộc lúc nãy cô đã làm cái gì vậy?

Xấu hổ chết đi mất, còn tưởng hắn sẽ... hắn sẽ...

Cô nằm xuống, lấy chăn kéo qua cái mũi nhỏ

Che đi gương mặt đỏ lự vì xấu hổ

Đêm tân hôn cứ như vậy mà kết thúc

Sáng hôm sau, cô dâu thức dậy vẫn còn thấy người đàn ông nay đã là chồng mình đang nằm trên giường có vẻ vẫn còn ngủ

Chăn gối đều bị rơi xuống đất, trông giống như đêm qua không được ngon giấc cho lắm

Cái ghế sofa cỡ lớn tuy có thể miễn cưỡng chứa được 1 người nằm trên đó, nhưng nếu so sánh với chiếc giường mềm mại thì vẫn còn thua xa

Người từ nhỏ sống trong môi trường tốt nhất như hắn nay lại ngủ ở đó tất nhiên không quen

Mà... đây là do hắn tự chọn, cũng không phải cô ép buộc

Đáng đời lắm!!!

Lạc Y Y tắm xong liền đi ra ngoài, mặc kệ cái người đang nằm trên ghế

Tiếng cửa đóng lại tạo ra âm thanh. Lúc này, người đàn ông mới từ từ mở đôi mắt hệt như mãnh thú

Thực ra, hắn đã dậy từ lâu rồi. Đang nằm lên ý tưởng cho kế hoạch tương lai của 2 vợ chồng rồi chìm đắm vào ảo mộng của mình

Tối hôm qua hắn còn mơ thấy viễn cảnh sau khi kết hôn, tươi đẹp đến mức không muốn tỉnh dậy

Trong mơ, cô cười rạng rỡ đưa tay về phía hắn

Họ cùng nắm chặt tay đùa giỡn trên cánh đồng hoa đầy màu sắc

Bạch Dạ Phi Ưng từ từ ngồi dậy gãi gãi đầu

Chỉ vừa mới 1 đêm mà hắn đã biến thành bộ dạng này rồi. Thật sự trong đầu hắn khi nhìn thấy cô, thoáng chốc sẽ nổi lên suy nghĩ xấu xa

Phải cố gắng kìm nén, nhưng còn phải làm như thế đến bao giờ?

Hắn sắp phát điên rồi

Thời gian buổi sáng, chính là lúc ti.nh lực của đàn ông trở nên sung mãn

Hắn khoẻ mạnh cường tráng, ở cạnh người mình yêu cả ngày. Dụ.c vọ.ng ngày 1 gia tăng như nước thủy triều lên

Chủ tịch thở dài, khổ sở đứng lên đi vào phòng tắm

Mở chế độ lạnh nhất rồi trầm người vào

Dù sao hắn cũng không vì điều cỏn con này làm cho bệnh

Ở dưới sãnh, bàn ăn với thực đơn phong phú được bày trí khiến người khác không cưỡng lại được

Cục cưng và Tam tiểu thư đã ngồi ở đó từ bao giờ

Khi thấy cô, họ vui vẻ vẫy tay

Mama!!! Ăng xáng

Tiểu bảo đã cầm sẵn muỗng nĩa, hào hứng gọi mẹ mình đến

Y Y ngồi xuống bên cạnh con trai, xoa xoa đầu cưng chiều hỏi

Tiểu An hôm qua ngủ có ngon không?

Ngon nhắm!!!

Bạch Diệp Phi Yến đưa đến trước mặt cô 1 chén súp bí đỏ, tươi cười

Chị mau thử đi, món này có sự góp sức của cục cưng nữa đó

Lạc Y Y vui vẻ cười

Tiểu bảo cố ý làm cho mẹ món này sao?

Con bỏ dau xơm lênh chên á

(Con bỏ rau thơm lên trên)

Giọng bé có vẻ rất tự hào, cô ăn 1 muỗng

Hương vị ngọt béo lan toả trong miệng, độ ấm nóng làm cho dạ dày trống rỗng cảm thấy dễ chịu

Tiểu An đang ăn gì mà trông ngon thế kia?

Chủ tịch từ trong phòng bước ra, chỉ vận áo thun đơn giản nhưng vẫn toát lên khí chất giàu có

Nghe thấy tiếng cười vui vẻ, trong lòng chợt thấy ấm áp

Nơi này lạnh lẽo bao nhiêu năm, không ngờ cũng có thể được đổi mới

Hắn kéo ghế ngồi xuống

Tình hình là... 2 người phụ nữ vây quanh 1 cậu nhóc nhỏ dễ thương, để hắn cô đơn lẻ loi ở phía đối diện

Bạch Dạ Phi Ưng vốn muốn đến ngồi bên cạnh vợ mình, nhưng hắn khá chắc chắn 1 điều rằng cô sẽ không thèm quan tâm mà đổ dồn mọi sự chú ý vào con trai

Nên đành ngồi phía đối diện, ít ra cũng được nhìn ngắm cô

Bạch Dạ Lạc An thấy ba mình, bé cũng đưa cho ba 1 phần súp hệt như mẹ

Hắn đứng lên với lấy, ý cười hiện ra trong mắt

Con làm cho baba sao?

Vưn!!!

Tiểu An thật hiếu thảo nha

Hắn khen

Vì hôm nay hắn không ngồi bên cạnh, cho nên cô cảm thấy như được trút bỏ gánh nặng vậy

Lúc này, cục cưng ăn cơm đáng yêu nhai nhai rồi chợt nhớ ra gì đó. Cắn cắn cái muỗng nghiên đầu hỏi

Mama, mama... hôm qua chước khi nhủ... mama có hun hun baba hông dạ?